Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

1

Jeong Jihoon không bao giờ nghĩ rằng một ngày nào đó cậu sẽ đi soi mói trang cá nhân người khác trên diễn đàn mạng. Cứ cho là cậu tọc mạch lắm chuyện đi. Nhưng cậu còn trẻ mà, cái gì vui vẻ thì mình ưu tiên.

Tất cả bắt đầu từ một bài viết cậu đọc được trên diễn đàn cậu thường xuyên truy cập. Bài viết của người này đăng lên khá chìm, chỉ có cậu và một vài người dùng khác quan tâm đến. Chẳng biết ma xui quỷ khiến thế nào, cậu đã vào tận trang cá nhân của người ta để đọc hết tất tần tật những nội dung được đăng trên đó.

Theo những gì cậu tổng hợp được từ trang cá nhân và những bài đăng vụn vặt được đăng tải thì vài thông tin (chắc là) cậu biết về người này như sau: nam, 29 tuổi, tài khoản là @lsh_penguin, sống đơn giản, thích đọc sách, thích nấu ăn, có nuôi mèo - một con mèo cam trông béo núc ních khá dễ thương.

Nhưng mà nào! Nội dung chính không phải nằm ở đấy đâu, mà là những bài đăng của anh ta cơ. Mấy bài đăng của anh ta có một sức hút kỳ lạ. Không phải kiểu giật gân, không phải kiểu drama cãi nhau ầm ĩ trên mạng, mà là cái kiểu khiến người ta vô thức dừng lại đọc hết rồi trong lòng thấy nao nao. Đọc xong thấy tâm hồn được chữa lành ra phết.

Những bài đăng của người dùng @lsh_penguin chủ yếu là về cuộc sống hàng ngày, như là chuyện gặp một con mèo hoang cứ nhìn anh ta như thể cả hai đã quen nhau từ kiếp trước, rồi anh mang con mèo đó về nhà nuôi ra sao. Chia sẻ công thức nấu ăn mà cứ như sao chép từ mấy trang web dạy nấu ăn trên mạng rồi dán thẳng vào bài viết để lưu trữ, khéo có khi lại thế thật. Bài viết về mấy quyển sách anh ta vừa đọc xong, lướt một hồi cậu thấy vài đầu sách có vẻ hay hay, cũng có gu đấy chứ. Hay là việc anh ta ngủ đủ giấc như nào thông qua ứng dụng theo dõi sức khoẻ, sống lành mạnh thật nhỉ?

Cậu lướt một hồi đến cuối trang và đưa ra kết luận: anh ta là một người hướng nội thích sử dụng nơi này như một cuốn nhật kí thường ngày. Bài đăng cũng không nhiều lắm. Mà chẳng có lấy nổi một bài đăng có mặt anh ta, chỉ toàn là ảnh mèo, đồ ăn và sách. Cũng chẳng sao, trang cá nhân của người ta, người ta thích như thế, cậu có ý kiến thì cũng chẳng thay đổi được gì.

Có vẻ người này là trưởng phòng của một bộ phận ở công ty. Gần đây anh ta có đăng một bài viết cầu cứu trên diễn đàn này, và cũng chính bài viết đó khiến cậu phải vào soi mói trang cá nhân của anh ta. Nội dung bài viết là về đồng nghiệp của anh, cụ thể là nhân viên cấp dưới:

lsh_penguin
Xin chào, có thể bài viết này sẽ không được chú ý lắm, nhưng ai đó làm ơn hãy cứu tôi với được không T_T?

Tôi là nam, 29 tuổi, hiện đang là trưởng phòng marketing của một công ty. Tôi tự nhận bản thân là một người trầm tính, không giỏi nói chuyện và khá khó để làm thân. Nhưng tôi dám chắc là tôi chưa từng gây hấn với ai bao giờ. Trong nhóm của tôi, mọi người khá hoà đồng và tôn trọng tôi. Nhưng có một cậu bạn ghét tôi thì phải.

Cậu trai này vừa vào làm ở phòng marketing được một năm rồi. Cậu ấy là dạng người đẹp trai, hoạt bát, dễ được lòng đồng nghiệp. Nhưng mà cậu ấy chẳng bao giờ chủ động bắt chuyện với tôi, và khi tôi cố gắng bắt chuyện thì cậu ấy chỉ cố gắng trả lời gọn lỏn đúng trọng tâm nhất có thể. Tin nhắn tôi gửi cho cả nhóm, ai cũng phản hồi bình thường. Chỉ có cậu ấy hoặc là đọc không trả lời, hoặc là trả lời muộn với thái độ hững hờ.

Tôi không phải kiểu người quá nghiêm khắc hay thích kiểm soát. Tôi giao việc đúng trách nhiệm, không soi mói đời tư, cũng chưa bao giờ mắng mỏ nhân viên. Vậy mà cậu ấy dường như có ác cảm với tôi. Thậm chí khi tôi bước vào văn phòng, cậu ấy sẽ cố gắng lảng tránh đi hoặc cúi đầu làm việc, tránh tiếp xúc với tôi.

Tôi đã làm gì sai à? Tôi giao việc cho cậu ấy nhiều quá ư? Hay chỉ đơn giản là tính cách tôi không hợp với cậu ấy? Hay là do khoảng cách thế hệ giữa tôi và cậu ấy quá lớn? Tôi không phải người giỏi giao tiếp hay làm thân với người khác. Nhưng tôi không muốn tình trạng này tiếp diễn. Không khí giữa tôi với cậu ấy cứ căng thẳng ngột ngạt quá. Đứng trong thang máy với cậu ấy mà tôi cứ có cảm giác cậu ấy sắp lao vào "bem" tôi đến nơi T_T.

Tôi nên làm gì đây? Tình trạng này đã kéo dài gần 1 năm rồi. Cứ mặc kệ hay tìm cách cải thiện mối quan hệ? Có ai từng rơi vào tình cảnh như tôi chưa? Nếu có, xin hãy cho tôi lời khuyên T_T.

Jihoon đọc xong thì hơi khựng lại. Cậu nhíu mày: Ủa. Người như này thì ai mà ghét cho được chứ? Cậu chỉ là người ngoài, nên đây là ý kiến khách quan thôi. Nhưng mà anh ta có nuôi mèo mà. Người nuôi mèo không thể nào là người xấu được. Hoàn cảnh câu chuyện cũng khá giống cậu, chỉ khác là cậu vào vị trí của anh bạn cấp dưới kia. Ôi thôi nào, cái người đáng ghét lẽ ra phải là lão trưởng phòng của cậu mới phải.

Nghĩ đến lại thấy rùng mình. Lão Lee Sanghyeok đấy đúng chuẩn kiểu ác quỷ đội lốt người: lạnh lùng, khó chịu, lúc nào cũng tỏ ra xa cách. Mấy bữa tiệc của phòng chỉ thấy tấm thẻ ngân hàng của lão chứ chẳng thấy mặt lão đâu (cái này thì cậu cũng không ghét lắm). Giao việc và đánh giá nhân viên với giọng đều đều bình thản đến phát bực, và tất nhiên chẳng thèm nói lấy một câu động viên dư thừa nào.

Nếu mà bắt cậu nói ra ít nhất một ưu điểm của lão thì... chắc là được mỗi cái mặt tiền cũng ưa nhìn, giống một cậu sinh viên đại học hơn là một ông chú sắp đầu ba. Mà hình như lão ấy cũng xêm xêm tuổi chủ bài đăng. Sao lại khác nhau một trời một vực thế?

Chà, đúng là anh trưởng phòng tội nghiệp nhỉ? Cậu tiếp tục lướt xuống phần bình luận. May mắn là bài viết của anh ta không chìm nghỉm quá. Dưới bài đăng cũng có vài bình luận an ủi và đưa ra lời khuyên cho anh.

Vcc3375
Lạc quan nên bro. Anh không thể nào làm hài lòng hết tất cả mọi người được. Cứ thoải mái đi, miễn là cậu ta không gây ảnh hưởng đến công việc ^^.

strawbiree
Có khi nào cậu ấy ghét anh vì lí do nào khác không? Như là crush anh mà không dám nói chẳng hạn?
lsh_penguin: ... Tôi nghĩ khả năng đó là 0%...
strawbiree: Haha, ai mà biết được chứ ┐⁠(⁠ ⁠∵⁠ ⁠)⁠┌. Thương nhau lắm cắn nhau đau mà.

cupcakerrrr_yumm14
Dụ cậu ta bằng đồ ăn? Chẳng ai cưỡng lại được đồ ăn ngon cả. Nếu anh ngại quá thì có thể mua cho cả phòng.
lsh_penguin: ý kiến hay đó dù khá đau ví. Tôi sẽ thử cân nhắc :D
...

Trước khi lướt qua bài đăng, cậu cũng tiện tay để lại cho anh ta một lời khuyên. Mong là anh ta có thể hoà giải với cấp dưới của mình.

anChovy33
Tôi cũng là nhân viên của bộ phận marketing ở công ty tôi. Và tôi chẳng ưa cấp trên của tôi lắm, dù anh ta là một kẻ giỏi giang. Đừng nghĩ tôi là người hay đố kị với thành công của người khác và đi nói xấu trên mạng nhé. Tôi không ưa sếp tôi do tính cách của anh ta thôi. Lỡ vấn đề của anh cũng nằm ở đó thì sao? Có thể anh hơi cứng nhắc quá? Thử mở lòng và giao tiếp với đồng nghiệp nhiều hơn xem. Chúc anh may mắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro