Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 30: Quà sinh nhật

Thời gian cực nhanh, Yi Hyang đếm thời gian một chút, thì ra cô sống lại đã có thời gian gần hai năm rồi.

Hai năm qua, cũng không có chuyện gì đặc biệt xảy ra, cô cứ theo lẽ thường đi Lĩnh Lâm học. Jungkook cũng không có thay đổi gì lớn, trừ thỉnh thoảng tố chất thần kinh hơi tạm được. Ma Kyo Sim không ba thì năm sẽ đến nhà họ Jeon tìm cô chơi, ban đầu cô hơi ghét Ma Kyo Sim này, nhưng chung đụng rồi, cô còn rất ưa thích tính nết của Ma Kyo Sim, hào phóng, mặc dù thích chưng diện một chút.

Ở trường Lĩnh Lâm cô biết không ít người, nhưng có thể chân chính làm bạn với cô, trước mắt không có một ai. Bởi vì không có tiền cơm mà quen biết hai người Ryeo Lee và Ryeo Aeng Wi, Ryeo Lee này cô cảm thấy tạm được, nhưng Ryeo Aeng Wi thỉnh thoảng lộ vẻ thù địch với cô thì cô không biết vì cái gì, mỗi lần thấy Ryeo Aeng Wi giả vờ tỏ vẻ thân thiện với cô, cô đều khó chịu thay chị ta.

Trong hai năm này, cô được Jungkook nuôi ăn ngon uống tốt, thân thể từ từ tốt lên, không có bệnh tật như lúc đầu, có nhiều ngày sống trong nhung lụa, thân hình thấp bé của cô cũng cao thêm hai mươi hai cm, chính là chiều cao bây giờ của cô là 1m55 rồi.

Chiều cao ấy mà, vẫn không có trở ngại với cô bé mười bốn tuổi, da hơi vàng khè dưới các loại thuốc quý giá ngấm vào hiện giờ đã trở nên dịu dàng, vô cùng trắng nõn, tóc dài khô vàng cũng đen nhánh bóng loáng, mặt trái xoan cũng tiến công theo hướng mặt trái xoan.

Nói tóm lại, Jeong đại tiểu thư đã trổ mã thành thiếu nữ xinh đẹp người gặp người thích.

Thấy thay đổi của Yi Hyang, Jungkook là người vui vẻ nhất, mặc dù hai người chung đụng không thay đổi, nhưng cô không gạt bỏ anh như trước, biến hóa hơi nhỏ này cũng khiến cho anh vui vẻ đủ lâu rồi.

Hôm nay là mười lăm tháng mười, chưa tới một tuần nữa chính là hai mươi hai tháng mười, cũng chính là sinh nhật của Yi Hyang..

Hwang Baek nhìn vẻ rối rắm trên mặt Jeon thiếu, anh không hiểu không phải chỉ tặng quà sinh nhật cho Yi Hyang thôi sao? Cần nghĩ lâu như vậy sao?

"Hwang Baek, cậu nói, nên đưa gì cho Yi Hyang mới tốt?" Mắt thấy sinh nhật của cô cũng sắp đến, anh nghĩ không ra tặng cái gì cho cô, bây giờ đang trưng cầu ý kiến của Hwang Baek.

Hwang Baek nâng trán, mày rậm nhảy lên, "Tớ cảm thấy vậy đi, cậu đưa đồ trang sức là được rồi." Ở trong lòng Hwang Baek, chỉ cần là phụ nữ, đều thích đồ trang sức.

Nghĩ đến đống đồ trang sức anh mua tặng cô ở trong nhà, Jungkook hơi nhếch môi, "Lúc trước tôi mua rất nhiều đồ trang sức cho cô ấy rồi, đây là lần đầu tiên tôi đưa quà sinh nhật cho cô ấy, muốn đưa đồ có giá trị kỷ niệm."

Cái này không được! Hwang Baek nghiêng đầu hồi lâu, "Có giá trị kỷ niệm hả! Nếu không cậu vẽ bức tranh chân dung cho cô ấy chứ sao." Haizzz ~ Jeon thiếu cũng thật là, không có việc gì lại để cho anh nghĩ tặng quà tặng gì cho Yi Hyang, đây không phải làm khó anh sao? Anh nào biết cô gái nhỏ thích gì.

Nghĩ đến bức tranh kiểu cổ cất trong phòng, sắc mặt Jungkook trầm xuống, "Mấy ngày trước ở hội đấu giá, tôi thấy cô ấy thích tranh này, tôi mua tất cả."

Mẹ nó! Cái này cũng không được! Hwang Baek yên lặng châm chọc trong lòng.

Ma Kyo Sim ở bên cạnh không ngừng soi gương nghe được đề nghị của Hwang Baek, cười đến run rẩy hết cả người, tròng mắt đen nhánh lấp lánh ánh sáng, "Yi Hyang là người trên đầu quả tim của Jeon thiếu, chỉ cần thứ mắt cô ấy xem trọng, Jeon thiếu đều lấy tất cả cho cô ấy, đề nghị cậu nói thật sự có vẻ cậu ngu chết rồi."

"Ma Kyo Sim, thu ngay cái vẻ mặt xấu cười đến run rẩy hết cả người của cậu lại, cười cái gì mà cười? Có bản lĩnh cậu nói thử xem, tặng thứ gì mới có giá trị kỷ niệm?" Không cam lòng bị châm chọc, Hwang Baek phản bác.

Động tác chuẩn bị tô son môi dừng lại, Ma Kyo Sim thu gương, có vẻ mặt phớt tỉnh nhìn Jungkook, vì tỏ vẻ trang trọng, cô đầu tiên giả vờ khụ hai tiếng hắng giọng, "Với tính cách kia của Yi Hyang, cậu không phải là người quan trọng gì của cô ấy, cậu tặng cô ấy cái gì cô ấy cũng không nhìn lâu cậu một chút..." Còn chưa nói xong, cô đã cảm nhận được tầm mắt của Jeon thiếu quá sắc bén, cô định tát tai, cô đây không phải ngầm trào phúng Jeon thiếu không có địa vị gì ở trong lòng Yi Hyang hả.

Khụ ~ Ma Kyo Sim thật sự ho khan, cô cười một tiếng lấy lòng với Jeon thiếu đang cứng ngắc mặt.

"Con gái ấy mà, cậu tặng cho cô ấy quà tặng quý trọng, còn không bằng làm một bữa cơm cho cô ấy ăn, để cho cô ấy cảm nhận được tình yêu nồng đậm của cậu."

Nấu cơm! Hwang Baek vừa nghe, ánh mắt yên lặng chuyển tới trên người Jungkook, vừa nghĩ tới dáng vẻ Jeon thiếu máu lạnh vô tình mặc tạp dề ở trong phòng bếp nấu cơm, đây đúng là cú sốc!

Ma Kyo Sim chỉ thuận miệng nói một chút, có thể người nói vô ý người nghe có lòng, ánh mắt Jungkook sâu thẳm.

Ma Kyo Sim cầm son môi lên tiếp tục tô, tầm mắt không thể nghi ngờ liếc mắt nhìn Jeon thiếu không lên tiếng nữa mà còn đang trầm tư, khóe miệng giật giật, cô chỉ thuận miệng nói một chút, Jeon thiếu quyền thế cao cao tại thượng nắm giữ sống chết sẽ vào phòng bếp nấu cơm, đây là kinh sợ tuyệt đối.

Một tuần lễ sau, trong đình trong sân ở nhà họ Jeon, Yi Hyang thoải mái ngồi trên ghế uống nước dừa, vẻ mặt cười cười vuốt ve ngọc bội.

Hồi tưởng lại cuộc sống gần hai năm này, cô cảm thấy rất nhàm chán, sống lại trở lại ăn mày nhỏ, sau đó bị Jungkook nhìn trúng, lấy được Jeon nhị tiểu thư cơm áo không lo. Vừa mới bắt đầu cô còn rất lo lắng mình sẽ gặp phải chuyện gì ở nhà họ Jeon, có thể sau khi bị Jungkook ngán rồi sẽ một cước đá ra khỏi nhà họ Jeon không, sau đó xảy ra chuyện cô bị ngã xuống nước suýt chút nữa tèo, cô kết luận ở trong đáy lòng Jungkook có đau lòng với cô, chính cô vốn không phải là đèn đã cạn dầu, đương nhiên có thể lợi dụng thật tốt đau lòng của Jungkook mà sai bảo anh.

Hiện giờ Jungkook ở trong mắt cô chính là một máy rút tiền di động, những thứ khác, ừm, cô không hề cho Jungkook là người yêu con nít nữa rồi, Jungkook nhiều lắm là hơi có tố chất thần kinh.

Suy nghĩ đại khái sau ba phút, ánh mắt vẫn trở lại trên ngọc bội, cô để ly xuống, nhíu chặt chân mày, "Quản gia, anh xác định ngọc bội này chỉ trị giá năm ngàn đồng?" Cô đã tìm người giám định ngọc bội này rồi, chuyên gia rách nát gì kia nói ngọc bội trên tay cô chỉ do ngọc thạch hiện đại rất bình thường làm ra, nhờ gia công tinh xảo mới đáng năm ngàn đồng.

Jung Hoseok cũng đang phơi nắng liếc nhìn ngọc bội, vô cùng kiên định khẳng định nói: "Tiểu thư, tôi vô cùng xác định."

"Thật không đáng tiền." Theo tiếng nói dứt lời, Yi Hyang ghét bỏ cầm ngọc bội ném ra phía sau.

Jung Hoseok thấy ngọc bội thẳng tắp rơi vào trong ao sen, kinh ngạc há to mồm: "Tiểu thư, sao cô có thể vứt ngọc bội đi?" Mặc dù không đáng tiền, nhưng ngọc bội này dù sao cũng là của thiếu gia, tại sao có thể ném?

Yi Hyang cẩu thả liếc nhìn ao sen, vỗ vỗ bụi bặm trên tay, "Đều không đáng tiền, ném không sao cả." Dù sao ngọc bội này sẽ tự mình chạy về, ném thì ném, cầm vướng tay.

Tiểu thư nhà mình không để ý, anh một người làm gấp làm gì. "Được rồi."

Jung Hoseok đột nhiên nghĩ đến một vấn đề quan trọng, "Tiểu thư, hôm nay là sinh nhật của ngài nha."

Quay đầu lại nhìn Jung Hoseok tỏ vẻ mong đợi, Yi Hyang rất mờ mịt, "Hôm nay là sinh nhật tôi?"

Mặt Jung Hoseok xám lại, bắp thịt trên mặt không ngừng co quắp, "Tiểu thư sinh ngày hai mươi hai tháng mười, hôm nay là ngày hai mươi hai tháng mười, cho nên hôm nay là sinh nhật của ngài."

Yi Hyang đảo tròng mắt suy nghĩ một chút, dáng vẻ làm bộ như chợt hiểu ra, khẽ gật đầu một cái, một giây đi qua, cô nhếch khóe môi nở nụ cười xấu xa, "Quản gia định tặng tôi thứ gì sao?"

Thần giữ của Jung Hoseok yên lặng tính toán tháng này còn có bao nhiêu tiền có thể tiêu, cuối cùng anh khẽ cắn răng, móc một xấp nhân dân tệ từ trong túi quần ra, dưới ánh mặt trời chiếu sáng, những tờ giấy màu hồng này cũng mau chóng làm hoa mắt Yi Hyang.

"Tiểu thư, đây là quà sinh nhật tôi tặng ngài, xin ngài vui vẻ nhận."

"Thôi đi, đây không phải là tiền lương tháng này Jungkook đưa anh sao? Anh vẫn giữ lấy làm vốn cưới bà xã đi." Đại khái đánh giá một chút số tiền trên tay Jung Hoseok cũng chỉ khoảng năm ngàn đồng, Yi Hyang cô cũng không thiếu năm ngàn đồng này.

Bị người khinh bỉ, Jung Hoseok tỏ vẻ không sao cả, đi theo tiểu thư nhà mình trở lại trong phòng.

Yi Hyang vừa vào cửa chính, đã bị người giúp việc đưa tới phòng ăn, nghe nói bữa tối đã chuẩn bị xong rồi.

Mới vừa vào phòng ăn, cô giống như nhìn thấy nhân vật đáng sợ gì đó.

"Tiểu thư, xin ngài chờ một chút, thiếu gia còn có món ăn chưa nấu xong." Nữ giúp việc cung kính nói, thật ra trong lòng cô cũng hết sức tò mò Jeon thiếu nấu cơm sẽ có dạng gì.

"Jeon thiếu xuống bếp?" Ở đây, chỉ có thể xưng là thiếu gia chỉ có Jungkook, vì tính chân thật này cô cố ý cắn nặng hai chữ Jeon thiếu. Cô không nghe lầm chứ, Jungkook xuống bếp, còn có món ăn chưa nấu xong?

"Đúng vậy, tiểu thư." Jung Hoseok thay nữ giúp việc đáp lời, "Xin tiểu thư đừng hoài nghi tính chân thật, thiếu gia thật sự xuống bếp." Jung Hoseok mặt ngoài tỏ vẻ rất bình tĩnh không hề giật mình, một tuần trước, vì thiếu gia nhà mình nói muốn tự thân xuống bếp, anh đã từng hoảng hốt.

"Món ăn Jeon Jungkook làm có thể ăn?" Yi Hyang tiếp tục nói lên nghi vấn.

"Theo tôi được biết, món ăn thiếu gia làm không độc chết người." Jung Hoseok dừng lại một chút, nghiêm túc nói, "Quan trọng nhất là, hôm nay là sinh nhật của tiểu thư, thiếu gia tự mình xuống bếp làm bữa cơm này làm quà tặng sinh nhật cho tiểu thư, xin tiểu thư không cần ghét bỏ."

Liếc nhìn một vòng món ăn thoạt nhìn rất quỷ dị ở trên bàn, Yi Hyang cảm giác sau lưng có một cơn gió lạnh thổi tới, bất thình lình thẳng tắp lưng, "Quản gia, vì lý do an toàn, mời bác sỹ tư tới trước."

"Dạ, tiểu thư." Jung Hoseok hình như đã nghĩ tới điều gì, cau chặt chân mày khẩn trương nói, "Tiểu thư, có muốn chuẩn bị thuốc trước không? Lỡ như ngộ độc thức ăn cũng có thể nhanh chóng rửa ruột."

Giọng Jung Hoseok khẩn trương, khiến Yi Hyang không nhịn được cười ra tiếng, "Nhất định."

Nữ giúp việc ở bên cạnh nghe quản gia và tiểu thư một xướng một họa, nhịn đến sắp nội thương.

"Hyang Hyang." Jungkook mừng rỡ kêu lên, trên khuôn mặt đẹp trai giống như dính thứ dơ bẩn gì đó, giờ phút này đang bưng một đĩa thức ăn từ trong bếp đi ra, ngồi bên cạnh cô.

Nhìn chăm chú vào món ăn anh tỉ mỉ chuẩn bị trước mắt, giờ khắc này trong lòng anh dâng lên một cảm giác thành tựu tràn đầy, "Hyang Hyang, sinh nhật vui vẻ!"

Không biết nên lấy vẻ mặt gì đối mặt với anh, Yi Hyang nhàn nhạt nói ra, "Cám ơn."

"Hyang Hyang, đây là quà sinh nhật anh tặng em." Tròng mắt Jungkook hàm chứa mong đợi, anh đang chờ đợi phản ứng của cô.

Thân thể cứng ngắc, Yi Hyang cứng rắn nặn ra chút ý cười.

Nụ cười Jungkook nhàn nhạt, cảm thấy hạnh phúc tràn ngập toàn thân.

Anh cầm đũa lên, gắp một miếng thịt gà đặt vào trong chén ở trước mặt cô, cặp mắt sáng trong suốt, "Hyang Hyang, nếm thử."

Hạ mắt nhìn thịt gà hơi đen giống như bị cháy ở trong chén, Yi Hyang cứng ngắc cười cười, nhìn nụ cười mong đợi của Jungkook, cô nhắm mắt, cầm đũa lên gắp miếng thịt gà bỏ vào trong cái miệng nhỏ nhắn.

Đây là than cốc đi! Yi Hyang nhai nuốt thịt gà chỉ có cảm giác như thế.

"Hyang Hyang, ăn ngon không?" Nụ cười sung sướng hiện đầy trên gương mặt tuấn tú, hỏi cô.

Vẫn nuốt thịt gà xuống, dưới ánh mắt chờ mong của Jungkook, cô nhàn nhạt cười một tiếng, quay đầu nhìn quản gia Jung, "Quản gia, lập tức kêu đầu bếp chuẩn bị bữa ăn tối, tôi đói rồi."

_______
09/07/2021
Happy ARMY day🌟💜

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro