Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 15


" Em đâu có giành " - Jennie nhún vai, đúng là cô có ý định không cho Jisoo làm thật vì để cô làm như vậy thì thật ngại nhưng tự nhiên ý định lại bị người ta phát hiện nên nàng không thích cản nữa.

" Haha coi như tôi khách khí sai người rồi " - Jisoo cười nhìn bộ dạng vô tội của Jennie.

Jisoo dọn tất cả chén đũa ra bồn rửa bát, cô sắn tay áo của mình lên cao để không bị nước bắn trúng rồi bắt đầu xả nước để rửa bát. Jennie cũng giúp cô một tay, nàng lau dọn bàn rồi thì không biết nên làm gì nữa vì hình như sau mỗi bữa ăn chỉ cần rửa bát là xong nhưng mà lại bị Jisoo giành mất rồi. Nàng mở tủ lạnh lấy ra một lon nước ngọt, trên đó còn có hình một cô idol hình như là nổi tiếng lắm, nhưng nhìn người đó hơi giống với Jisoo nhỉ.

Nàng uổng một ngụm, đứng tựa lưng vào thành bếp cạnh Jisoo, nhìn thấy Jisoo lúc nào cùng quần âu với sơ mi trắng, hình như cái phong cách này ngấm sâu vào đầu cô rồi, nhưng nhìn như thế này Jennie chợt cảm thấy bản thân mình hạnh phúc, hạnh phúc nếu nàng có một gia đình nhỏ, nàng cũng không biết từ khi nào một người theo chủ nghĩa độc thân như nàng từng phản đối gay gắt chuyện xem mắt do mẹ mình bày ra nay đã trở thành một người phụ nữ mơ về cuộc sống gia đình.

" Chị có bao giờ nghĩ về cảnh này chưa? " - Jennie nhìn cô.

" Hửm? Cảnh gì cơ? " - Jisoo vẫn không lơ là công việc, tay vẫn thoăn thoắt nhưng vẫn trả lời nàng.

" Là cảnh... sau này chị cùng một người nào đó kết hôn rồi sau mỗi bữa ăn đều cùng nhau dọn dẹp? " - Jennie vẽ ra cho cô một câu chuyện.

Jisoo nghe vậy, tay đang làm việc dang dở cũng ngưng lại, cô xoay sang nhìn Jennie bắt gặp ánh mắt của nàng, cô thấy trong đó có sự mong chờ, những gì nàng nói bây giờ thật lạ, cô nào có nghĩ đến chuyện gia đình trong khi đến người yêu mình còn không có, đến người mình yêu cũng không thể biến thành của mình.

" Ý em là... là... " - Jennie bỗng nhiên đỏ mặt rồi nàng lại ấp úng. Nàng không biết tình cảm xuất hiện từ khi nào chỉ là khi mỗi chiều được Jisoo đưa đón cô cảm thấy rất vui, cô thích những buổi hai người đi cùng nhau, ăn cùng một đĩa bánh gạo hay chỉ đơn giản là tản bộ cùng nhau, không nói gì cùng được nhưng lúc đó cô cảm thấy bản thân mình thoải mái, Jennie dùng phong thái thả lỏng nhất của mình để bên cạnh Jisoo vì khi đó bản thân không cần phải lo nghĩ gì nữa, nói đúng hơn Jisoo là một chổ dựa vững chắc cho nàng. Jennie thở một hơi dài, tống sự hồi hộp trong lòng đi nơi khác, cô nhẹ hỏi. - " Chị còn thích em chứ? "

Nàng cũng cảm thấy bản thân mình thật tức cười, chính nàng là người ban đầu tỏ thái độ không tốt, chính là người từ chối đi cái tử tế của Jisoo nhưng bây giờ lại cầu trời cho tình cảm ấy vẫn còn ở đó, vẫn còn yên vị nơi ngực trái.

" Chị yêu em chứ không thích " - Jisoo cười, tình cảm đối với cô không có gì phải giấu, đối phương đã hỏi thì hãy cứ thành thật, được thì ăn cả ngã thì về không. Cô từ lâu đã không xem cái tình cảm trong lòng mình chỉ đơn giản là thích nữa rồi, cô chấp nhận mình yêu đơn phương đấy nhưng người đó đối với cô là xứng đáng.

Jennie nghe cô đáp liền mừng thầm, cô muốn nói là em cũng vậy nhưng như thế thì lại quá hấp tấp. - " Cảm ơn chị "

Cái quái gì vậy Jennie? Tự nhiên lại cảm ơn người ta? Cái miệng này sao không nói gì khác đi chứ!! Mày điên rồi Jennie.

" Chỉ vậy? " - Jisoo nghiêng đầu nhìn nàng, nhìn cái người không biết chữa yêu đang hiện rõ trên gương mặt. Cô úp cái chén cuối cùng lên kệ, bây giờ thì chuyên tâm được rồi đây.

" E-em biết là hơi hấp tấp nhưng mà không biết từ lúc nào em... em có tình cảm với chị, chị cứ xuất hiện trong đầu em, em không thể kiểm soát được, em ở đâu làm gì cũng nghĩ tới chị " - Jennie bối rối, cô nói ra những điều trong lòng mình một cách không kiểm soát, để bao nhiêu suy nghĩ giấu kín bây giờ đã phơi bày trước mắt người khác. Nàng không phải là người có tình cảm trước nhưng lại là người bộc bạch những lời yêu, nghĩ cũng thật buồn cười.

" Em nói thật không vậy... em cũng thích chị sao? " - Jisoo bất giác cười thật tươi, cô không biết đây có là ảo giác gì hay không nữa, Jennie nói thích cô sao? Điều đó thật tuyệt.

" Đúng... " - Jennie hận không thể đem những lời vừa nói ra nhét lại trở vào trong miệng, cô muốn ôm lấy gương mặt đang đỏ bừng như cắn phải ớt của mình nhưng lại không. - " Chị... làm gì vậy? "

Jennie chợt nhận ra Jisoo đang ngày càng tiến gần nàng với ánh mắt đê mê, nàng theo quán tính lùi ra sau nhưng lại bị tay của Jisoo giữ lấy ở phần eo kéo nàng sát lại gần. Hai tay của nàng cong lên để ở trước ngực để hai người có một khoảng cách nhất định, hai gương mặt sát ở gần nhau khiến nàng nhìn những đường nét trên gương mặt Jisoo thật rõ, bình thường đã xinh đẹp nhưng khi ở khoảng cách như thế này lại thấy nó thật mê người, những sợi tóc thoả thích lả lơi trên gương mặt sắc nét ấy của chị.

" Chị b-buông ra được r- ưn "

Không để cho nàng nói hết câu, Jisoo đã thừa nước đục thả câu lúc nàng lơ đãng ấn môi mình vào môi Jennie nuốt hết những câu từ mà nàng định thốt ra, nàng bị nụ hôn làm cho giật mình nên hai mắt trừng to cảm thấy mọi việc xảy ra sao nhanh quá, nhưng chút lí trí cuối cùng của nàng cũng bị vị ngọt nơi đầu môi của Jisoo cuốn bay đi mất, nàng nhắm mắt để mọi việc tới đâu thì tới.

Jisoo nhận được sự đồng ý ngầm của Jennie thì lại lộng hành hơn nữa, chiếc lưỡi luồn lách sang khoang miệng của nàng mà khám phá, nàng không chịu được sự kích thích liền hé răng tiếp nhận người bạn mới, hai chiếc lưỡi quấn lấy nhau như đang cùng nhảy múa đem đến những cảm giác khác lạ cho chủ nhân của chúng, Jennie đã lâu không làm loại chuyện như thế này nên động tác có thể nói là vô cùng " nghiệp dư " nhưng may lại có Jisoo dẫn dắt. Cô cứ say mê hôn như vậy cho đến khi cảm thấy Jennie báu lấy vai áo của mình thật chặt, cô nhận ra gì đó liền rời nụ hôn. Jennie vừa dứt ra liền thở dốc, nàng không nghĩ mình có thể trụ được lâu hơn nữa.

" Chị xin lỗi em, chị thật sự rất xin lỗi, chị không cố ý " - Jisoo đột nhiên cảm thấy bản thân có lỗi, cô chỉ cảm thấy quá hạnh phúc nên chỉ muốn ôm hôn lấy người mình yêu nên không còn lí trí để nhận ra mọi việc diễn ra vô cùng hấp tấp.

Jennie vừa bị người ta chiếm tiện nghi trở nên hơi thất thần nhưng lần này lại không hề nổi giận mà hơi bất ngờ khi người đối diện cô lại hôn một cách thuần thục khiến cô không khỏi nghĩ lung tung. Cô chỉ ấp úng gỡ bàn tay sau eo mình ra. - " Em không sao "

" Cho chị chăm sóc em, được chứ? " - Jisoo chân thành nhìn Jennie, dồn hết bao nhiên tâm tình bao nhiêu cảm xúc vào một câu nói. Jennie chỉ nhẹ gật đầu, sau cái gật đầu đó là cảm giác hạnh phúc bao phủ xung quanh người của Jisoo, nếu có thể cô muốn nhảy lên ăn mừng nhưng bây giờ cô muốn ôm Jennie vào trong lòng, mốc thời gian bọn họ bước sang một mối quan hệ mới, cô muốn ôm Jennie thật chặt. - " Đây là cái mà chị luôn mong "

" Trễ rồi đó, em sẽ không cho chị ở lại đâu " - Jennie cười vỗ vỗ lên tấm lưng cô rồi lại liếc mắt lên cái đồng hồ.

" Thật không muốn xa em " - Jisoo với vẻ mặt vô cùng tiếc nuối nhìn Jennie, nhưng thật sự đã đến giờ phải về rồi, mới vừa ngọt ngào lại phải rời đi khiến cô vô cùng tiếc nuối a ~

" Chị về, ngày mai gặp lại "

Jennie cùng Jisoo bước ra ngoài, nàng nhìn gương mặt đáng thương của Jisoo thì vô cùng buồn cười lại cảm thấy mình vô cùng may mắn vì có người yêu mình đến ngây ngốc, Jisoo vừa rời khỏi cùng lúc đó Dohyun vừa về tới, anh cũng nhận ra người này hình như là đối tượng xem mắt của Jennie, son môi của cô ấy có chút lạ, anh bước vào nhà nhìn cô em gái của mình môi cũng như thế liền nảy sinh nghi ngờ nhưng không nói ngay vì còn chưa kịp há miệng thì Jennie đã đi vào phòng, bước đi như nhảy.

" Ơi là trời, sắp có người rước nó đi rồi " - Dohyun không hiểu tại sao mà trong lòng anh dâng lên một tầng nhẹ nhõm.

_____________

Trời ơi hôm bữa tui bị rào 14 ngày xong thêm 7 ngày nữa. Xong tới chỉ thị 16 của chính phủ, xong giờ nó rào tiếp 14 ngày huhu. F1 xĩu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro