Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 11


" Chị nói dối em sao? "

Tiếng đóng sầm cửa lại vang lên rất rõ, Jennie không nghĩ ngợi nhiều mà đăm chiêu nhìn Jisoo khiến cô khó xử mặc dù khôn hiểu chuyện gì đang xảy ra. Từ sáng đến giờ cô không gặp Jennie lần nào, cũng không làm chuyện gì phạp pháp hay sai quấy, câu hỏi làm cho cô cũng cảm thấy tò mò xem bản thân đã làm nên chuyện gì.

" Chị không có, chị chỉ mua socola cho em " - Jisoo gương mặt ngơ ngác không hiểu chuyện nhưng tay vẫn cầm chắc thanh socola.

" Chị xong việc ở công ty lâu rồi nhưng nói với em là ngày nào cũng ở đấy? Làm gì? " - Jennie nhíu mày, dù cô không quá tức giận nhưng gương mặt cô lại vô cùng nhăn nhó, ai không biết sẽ tưởng đã có chuyện tày đình gì xảy ra. Jennie từ nhỏ đến lớn vô cùng thẳng tính, nghĩ gì nói đó, cô không thích ai nói dối mình điều gì dù điều đó có tốt hay xấu, vì như vậy cô cảm thấy như mình đang bị lừa dối, cảm thấy mình khờ khạo bị lừa chỉ bằng vài câu nói.

" Chị... " - Jisoo bị người ta phát hiện liền ấp úng không nói nên lời, đúng hơn cô không biết nên nói gì để biện minh, đúng là cô đã nói như vậy nhưng đó là lúc cô còn việc ở công ty Jennie thật, đến khi xong việc thì cô chỉ âm thầm trở về công ty mình làm việc, đến chiều thì sang đón cô ấy, đó là lý do cô luôn đến trễ nhưng lấy lí do là mất thời gian lấy xe nên Jennie cũng không nghi ngờ. - " Nếu chị nói thì em sẽ vẫn để chị đón em chứ? "

" Đương nhiên không, vừa xa vừa gây mất thời gian, chị còn phải đánh một vòng mới về được đến nhà, bộ không phiền sao? " - Jennie vừa nói vừa chỉa ngón tay vẽ đường đi mỗi buổi chiều của Jisoo lên không trung, vừa vẽ vừa suýt xoa, cô cứ tưởng người như Jisoo thì phải luôn bận bịu trong công việc chứ ai đâu mà ngờ lại rảnh rang như vậy. Vấn đề ở đây là cô thấy rất ngại khi bản thân chỉ hưởng lợi mà không biết Jisoo đã rất thiệt thòi, nó khiến cô giống như một người không quan tâm đến lợi ích của người khác mà chỉ biết lo cho bản thân, đó là loại người mà cô ghét nhất.

" Chị không phiền mà... "

" Chị không nhưng em thì rất ngại "

" Thôi, chị xin lỗi mà, chị chỉ muốn đưa đón em về "

Jennie xoay sang định phát hoả nhưng lại bắt gặp cái ánh mắt uỷ mị đáng thương của Jisoo, đây không biết có phải là cố tình không nữa, nhìn Jisoo cứ như con mèo nhỏ bị chủ la rầy nên rụt rè chỉ biết dùng ánh mắt đáng thương xoa dịu. Jennie cũng bị ánh mắt đó làm cho mềm lòng, suy đi nghĩ lại cũng nhờ vậy mà cả hai mới thân nhau hơn nhưng nếu còn có lần sau thì đương nhiên cô sẽ không tha. Jennie giật thanh socola từ tay Jisoo, tay ngắt lấy mũi chị cảnh cáo.

" Em muốn ăn bánh gạo "

" Đương nhiên rồi! Kim nhỏ " - Jisoo vui vẻ khởi động máy.

" Kim nhỏ? "

" Mẹ chị hay gọi em như vậy, hai đứa mình đều họ Kim "

" Kim nhỏ... cũng dễ thương " - Jennie cười, cô thích cái biệt danh này, nó khiến cô trẻ hơn so với tuổi thật gấp mấy lần. - " Em là Kim nhỏ vậy chị là Kim lớn hả? Có lớn gì đâu chứ, còn ăn socola "

" Là mua cho em, không phải ai cũng trẻ con như em đâu, nhất là chị " - Jisoo bày ra bộ mặt đắc ý vô cùng, so đo với độ trưởng thành không phải cô nắm chắc phần thắng trong tay rồi hay sao? Đề cập đến chuyện này chỉ làm Jennie tức thêm thôi và đúng là nàng tức lên thật, hậm hực lườm cô.

" Đáng ghét thật "

Jisoo lái xe được nửa đường, Jennie vẫn còn đang ngồi nhâm nhi đồ ngọt cầm trên tay. Jisoo đặc biệt thích khoảng thời gian này, trời thì sụp tối mơ mơ màng màng, cả một ngày làm việc Jisoo chỉ mong sao đến năm giờ chiều thật nhanh để còn đi đón một người đặc biệt. Cô đang tủm tỉm cười vì cái suy nghĩ trong đầu thì tiếng chuông điện thoại vang lên gây sự chú ý, cô nhìn tên người gọi không ai khác là mẹ mình liền nhanh chóng nhấc máy xem có chuyện gì.

" Vâng mẹ? "

[ Jisoo hôm nay con về sớm nhé? Em họ sang chơi này ]

" À dạ, con về ngay "

Jennie nghe Jisoo nói sẽ về ngay thì đã biết chắc hôm nay không được ăn bánh gạo cay được rồi, cô bĩu môi tiếc nuối chờ Jisoo lên tiếng giải thích trước.

" Jennie, hôm nay chúng ta mua về nhà rồi ăn được không? Chị có việc phải về " - Jisoo nhìn lên chiếc gương phản chiếu gương mặt của Jennie, nhưng không còn cách nào khác, hôm nay cô không thể cùng Jennie ăn uống rồi.

" Thôi, mình về luôn đi " - Jennie không cảm xúc nói.

" Thêm kimpap? "

" Hai cái "

...

" Hù!! "

Jisoo vừa về nhà, cửa chỉ vừa mới mở ra đã có thứ gì đó xông ra hù cô đến phát hoảng, cô còn tưởng mấy con quái vật ăn thịt người ở trong phim hôm nay được nghỉ phép nên ghé thăm cô. Jisoo bất lực nhìn đứa em đang đứng ôm bụng cười vui vẻ khi thành công chọc phá được mình, cô lắc đầu ngao ngán.

" Em tưởng mình còn nhỏ lắm à Lisa? "

" Không phải sao? Hay là chị ghen tỵ với em? Cô gái ba mươi "

Lalisa Manoban - Là em họ của Kim Jisoo, cả người đều là con một, Jisoo từ nhỏ luôn ao ước có một đứa em để cùng chơi đùa như những đứa trẻ hàng xóm nhưng không may ba cô vì tai nạn mà mất sớm nên ước mơ cũng theo đó mà không thành hiện thực. Lisa lúc nhỏ do ba mẹ hay đi làm xa nên đã được gửi sang nhà của Jisoo để bà Kim trông hộ, vì là trẻ con nên mau chóng thích nghi với môi trường mới, Lisa cùng với Jisoo đã chơi với nhau rất thân, coi nhau như chị em ruột.

Khi lớn lên rồi thì cả hai đã không còn gặp nhau nhiều nhưng không vì thế mà tình cảm của hai người sức mẻ, Lisa luôn dành cho cô sự tôn trọng nhất định của một người em gái dành cho chị của mình. Hai người từng có một khoảng thời gian không liên lạc vì sống khác múi giờ, Jisoo từ khi lên cấp ba là đã đi du học sang nước ngoài nên cũng không thể ở gần cô thêm. Jisoo thiên phú đã có tài trong kinh doanh, riêng Lisa thấy những chuyện đó rất đau đầu nên quyết định tạo dựng cho mình một thương hiệu bánh, cuộc sống êm đềm tuy không quá dư giả.

Lisa cũng thường xuyên sang thăm hỏi, hôm nay cũng như vậy, Lisa cậy mình có được một chị người yêu xinh đẹp nên luôn nhắm vào sự độc thân của Jisoo mà trêu chọc, đó cũng là một trong những lí do mẹ cô bày ra chuyện xem mắt.

" Chị hai năm nữa mới ba mươi! " - Jisoo phản bác, phụ nữ nhạy cảm thứ nhất là cân nặng còn thứ hai là tuổi tác.

" Cũng sắp rồi còn gì, em nghe nói chị xem mắt hả? "

" Rồi có tính cho chị vào nhà không vậy? "

Tình hình là Lisa đang hai tay chống lên hông đứng ở trước cửa nhà, nếu cô không nhắc chắc Lisa sẽ bắt cô đứng ở đây mà nói chuyện luôn quá. Lisa nép sang một bên cho cô vào nhà, mùi thơm bay ra từ trong bếp đánh thức khứu giác của Lisa, cô hít lấy một hơi vô cùng hài lòng, tay xoa xoa cái bụng đang đánh trống. Jisoo đang cởi giày để lên kệ, nghe mùi đồ ăn thoang thoảng nghĩ hôm nay mẹ cô lại làm thật nhiều đồ rồi, Lisa vỗ vỗ vai cô.

" Hôm nay mẹ chị đặc biệt làm rất nhiều món ngon đó, là nhờ em nên chị mới được ăn ké " - Lisa cười rồi chạy vào trong bếp phụ bà một tay.

" Con nhóc! Đó là đồ chị mua, em mới là người sang ăn ké! " - Jisoo nghiến răng nhìn Lisa, nếu được cô muốn cốc lên đầu của cô em họ này đến khi nào sưng lên như cái trống thì mới thôi.

Cô mặc kệ, đi vào trong phòng tắm rửa một lúc.

______________

Mọi người thấy cái chủ đề xem mắt này nó như nào =}}

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro