Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 16


Trí Tú tới nhà của Chính Quốc, nơi nơi một mảnh hỗn độn, Trí Tú nhíu mày, sau đó gọi điện cho người giúp việc. Nói thật, Trí Tú hiện tại thực ghét bỏ Chính Quốc, cả ngày chỉ biết chơi game, thói quen sinh hoạt tệ muốn chết. Kim mụ mụ đối với Trí Tú hồi nhỏ đều là yêu cầu nghiêm khác, cho nên Trí Tú từ nhỏ đã dưỡng thành thói quen tốt. Cũng không biết là già rồi có con nên hết sức bảo bối, hay là có con trai nhỏ ngoài kế hoạch, làm con út, nuôi đến phế đi cũng không có vấn đề, Kim mụ mụ đối với Chính Quốc có thái độ dung túng như chăn dê ăn cỏ. Khi còn nhỏ, Chính Quốc ở trong lòng Trí Tú còn tính là dáng yêu, bây giờ là càng lớn càng không đáng yêu.

"Tỷ, sao đột nhiên chị lại tới?" Ngày hôm qua chơi game cùng Trân Ni đến quá muộn, lúc Chính Quốc mở cửa, đôi mắt còn chưa có mở nổi.

"Em vì sao luôn tắt máy?" Trí Tú hỏi.

"Không muốn cho người đáng ghét tìm được." Chính Quốc không cho là đúng nói.

Trí Tú vừa nghe, liền biết Chính Quốc đây là cố ý trốn tránh Kim Thái Hanh.

"Tối hôm qua em chơi game đến mấy giờ?" Trí Tú thấy Chính Quốc một bộ dáng ngủ còn chưa tỉnh, tuy không muốn quản, nhưng vẫn nhịn không được nói vài câu.

"Tỷ, em buồn ngủ quá, tiếp tục ngủ, Trân Ni ở phòng cách vách, chị có thể tìm chị ấy...." Chính Quốc sợ bị Trí Tú mắng, liền đổi hướng Trí Tú qua Trân Ni, còn mình chạy nhanh về phòng tiếp tục an tâm ngủ.

Trí Tú vừa nghe tối hôm qua Trân Ni ngủ lại chỗ này, mày lại lần nữa nhíu lại. Trân Ni vẫn luôn không trả lời mình, quay đầu lại đi tìm Chính Quốc? Kỳ thật trong lòng nàng vẫn là có khuynh hướng lựa chọn một người bạn trai, trải qua sinh hoạt của người bình thường sao? Nàng cứ tưởng rằng mình bắt lấy Trân Ni là chuyện đã nắm chắc, xem ra mình xác thật có chút đánh giá cao bản thân. Bất quá này đó đều là ý nghĩ của mình, rốt cuộc thì Trân Ni cũng chưa cho mình đáp án, có lẽ, cũng không phải như mình suy nghĩ. Nếu đã tới, vậy thì tìm một cái đáp án từ Trân Ni đi, nàng cũng thật không thích trạng thái không rõ ràng.

Vì thế Trí Tú liền bắt đầu gõ cửa phòng Trân Ni.

Thời điểm đang ngủ đến thoải mái, Trân Ni bị tiếng đập cửa đánh thức, quả thực muốn phát cuồng. Nàng là thuộc về loại có buồn bực lúc rời giường, hơn nữa sau khi bị đánh thức thì sẽ không dễ dàng đi vào giấc ngủ lần nữa, cho nên nàng bị chọc giận, cẩu Quốc này không biết tối hôm qua bọn họ chơi đến mấy giờ à! Thế mà còn dám phá giấc ngủ của ba ba, hắn là không còn kiên nhẫn sống sao?

"Cậu tốt nhất là cho ba ba một lý do tốt, bằng không ba ba cắt...." Trân Ni bị đánh thức, nổi trận lôi đình mở cửa, đến cả người còn chưa thấy rõ, liền trực tiếp hùng hổ mắng. Lời nói giống như đạn súng máy bắn ra, chỉ là viên đạn còn chưa kịp bắn ra liền biến mất, bởi vì nàng thấy rõ ràng người đứng bên ngoài, thế mà lại không phải cẩu Quốc, mà là Trí Tú tỷ tỷ. Lập tức, Trân Ni chỉ có một ý niệm, xong rồi, xong rồi, con cóc này là ăn không được thiên nga! Trân Ni giờ phút này hối hận đến ruột sắp xanh, sắc mặt xấu hổ ngượng ngùng tới cực điểm. Nàng nằm mơ cũng không nghĩ tới, Trí Tú sẽ xuất hiện trước mặt mình. Hơn nữa nàng còn phát hiện một vấn đề thực nghiêm trong, đó chính là mình đang đầu bù tóc rối xuất hiện trước mặt Trí Tú, nói không chừng tối hôm qua ngủ còn chảy nước miếng, nói không chừng trong mắt còn ghèn, không được, bây giờ nàng nhìn cũng không dám nhìn Trí Tú, sợ nhìn thấy ghét bỏ trong mắt Trí Tú.

Trí Tú hiển nhiên cũng sửng sốt, tuy rằng Chính Quốc đã sớm nói qua với nàng, Trân Ni thực thô lỗ, giống như một nửa đàn ông. Trong lúc nàng ở chung cùng Trân Ni, nàng xác thật không có cơ hội nhìn thấy bộ dáng thô lỗ của Trân Ni theo như lời Chính Quốc. Như vậy Trân Ni thình lình xuất hiện với bộ dáng này, vẫn là làm Trí Tú kinh ngạc một chút.

Bất quá nàng nhìn thấy Trân Ni một bộ dáng hận không thể đào hố chui vào, nàng ngược lại không cảm thấy phản cảm, càng nhiều là ngoài ý muốn. Nghĩ thầm một mặt này của Trân Ni ở trước mặt mình giấu đến quá kĩ, nàng vậy mà một chút cũng không nhìn ra được, còn cho rằng Chính Quốc cố ý nói thêm. Trân Ni là cảm thấy mặt này của mình không tốt, cho nên vẫn luôn che giấu, vẫn luôn không để cho mình phát hiện sao? Chỉ có ở trước mặt người mình thích, mới theo bản năng che giấu một mặt mà mình cảm thấy không tốt. Đương nhiên, này cũng biểu hiện, nàng đối với mình chỉ là thích, còn chưa đạt tới trình độ tín nhiệm, ít nhất hiện tại tín nhiệm của nàng với mình còn không bằng Trí Tú. Bất quá thời gian các nàng nhận thức cũng không dài lắm, chưa đạt được trình độ tín nhiệm đó với nhau, cũng có thể lý giải được.

"Ba ba sao?" Trí Tú nhướng mày hỏi.

Từ ba ba này bị Trí Tú nói ra, làm Trí Tú cảm thấy thực thẹn.

"Không phải..... Cái kia...... Em....." Trân Ni muốn giải thích che giấu cái gì, nhưng không từ diễn tả, không biết nói cái gì mới qua được một màn này, cảm giác giải thích nào cũng không dùng được, nàng hoàn toàn bại lộ bản thân, chỉ kém tự thiêu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro