Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Dư huy (2).

In hằn trong những trang sử sách, Jennie Ruby Jane vào thời điểm ấy là một kẻ nỗ lực đến điên cuồng. Là con gái, cô còn phải nỗ lực gấp chục lần so với con trai. Là một nàng công chúa, cô đã phải vùng vẫy và cố gắng gấp trăm lần so với những binh lính. Để rồi khi vẫn còn trong độ tuổi xuân thì, Ruby Jane ghi tên vào lịch sử với những danh xưng như "Kỵ cung thiên tài của thời đại", "Nàng công chúa đầy gai của tộc Jane"..

Hay là "Mũi tên đỏ".

Đôi mắt mèo yên lặng nhìn vào thanh kiếm trên tay mình, mơ hồ còn thấy được sự hỗn loạn nơi đáy mắt. Cô tháo bỏ cung của mình xuống, đứng dậy vung vài đường kiếm cơ bản.

Trong lều lúc này chẳng có ai, chỉ có duy nhất một người con gái vung từng đường kiếm vô cùng sắc bén. Hai mắt cô nhắm lại, động tác múa kiếm dường như khắc sâu vào trong máu, từng động tác lặp đi lặp lại không có chút sai lệch so với lúc ban đầu.

"Công chúa, thả lỏng cơ tay ra. Đúng rồi, chỉ siết lại khi kiếm đã gần vung đến điểm cần đến thôi."

"Ver, mỏi tay quá. Tôi bỏ buộc đây, tôi không múa kiếm giỏi được như chị tí nào cả."

"Ngốc quá đi hahaha."

"Hừ. Ver mau chỉ lại cho tôi đi ! Tôi nhất định sẽ chém được cho xem !"

"Sao phải cố như thế ? Không dùng kiếm được thì thôi. Công chúa thích bắn cung hơn mà ?"

"Vì chị đã nói chỉ ai chém được đám heo rừng điên trong bìa phía Nam thì chị mới cho gọi bằng tên mà. Tôi không muốn chỉ phải gọi là Veronica đâu."

Lưỡi kiếm xé gió, dứt khoát chém mạnh xuống khi cô vừa mở mắt ra. Vẫn là chiếc lều vắng, chỉ có cô cùng thành kiếm, bên dưới là cây cung thân thuộc với ống đựng mũi tên. Không một thứ gì bị hư hại sau một màn vung kiếm của cô cả.

"Thưa công chúa, đến lúc rồi."

Cô ghim mũi kiếm thẳng xuống đất, để lại một mình nó trong túp lều rồi bỏ ra ngoài.

Bên ngoài đã có rất đông các binh lính đứng ngay hàng. Nàng công chúa bước đến đâu, từng hàng người đều cúi đầu với cô đến đó, bao gồm cả em gái của cô ở hàng phía sau cùng.

Vị trí đầu tiên, chỉ có duy nhất một con ngựa nâu lớn đang cúi đầu như chờ đợi. Cô bước đến gần vuốt ve cái bờm của nó, cẩn thận lấy đầu mình chạm vào đầu con ngựa. Con ngựa cúi người xuống như đã rất quen thuộc, dễ dàng để cô một bước lên ngay với một tay.

"Đội trưởng."

Cô nhận lấy miếng vải đen từ tay một binh lính, lệnh cho hắn trở về hàng của mình.

"Công chúa, chị chỉ em múa kiếm rồi. Em chỉ chị bắn cung đi !"

"Tôi bắn chưa giỏi đâu..Còn phải luyện tập nhiều lắm."

"Thế à ? Vậy khi nào công chúa bắn thật giỏi rồi dạy cho chị với nhé ! Công chúa Jennie~"

Chậm rãi thắt chặt mảnh vải ở sau đầu, phía trước hoàn toàn che đi đôi mắt mèo kiêu ngạo của bản thân. Jennie nhận thấy mũi tên vừa được đốt lửa từ binh lính, thuần thục đưa nó vào vị trí.

"TOÀN BỘ CUNG THỦ VÀO VỊ TRÍ. GIƯƠNG CUNG !"

Âm thanh kéo cung đồng đều vang lên bên tai. Toàn bộ đều cung tên đều hướng về phía Tây. Vì mất đi thị giác, toàn bộ các giác quan khác của cô được đẩy lên mức cao nhất.

Âm thanh của ngọn lửa đang cháy, rất nhiều ngọn lửa nhỏ đang cháy. Âm thanh từ ngực trái mạnh mẽ như tiếng trống báo hiệu. Mùi hương tươi mát của đất rừng ôm lấy cánh mũi, từng chút một trở nên cay nồng. Miếng vải đen trên mắt chậm rãi xuất hiện một điểm đậm màu hơn hẳn.

"BẮN !"

Mũi tên của Jennie vừa rời khỏi tay, ngay sau đó là hàng loạt tiếng xé gió theo đó vang lên. Đêm nay vốn không có gió. Ấy vậy mà chẳng mấy bốc lại thổi bùng lên, mang theo âm thanh của lửa càng lúc càng lớn và rộng ra.

Jennie Ruby Jane có thể nghe được. Cô nghe được âm thanh của khu rừng đang thống khổ gào lên.

"ĐỘI CUNG THỦ CỐ ĐỊNH VỊ TRÍ. CÒN LẠI, MAU MÓNG BAO VÂY TOÀN BỘ PHÍA NGOÀI KHU RỪNG, KHÔNG CHO BẤT KÌ AI CHẠY THOÁT !!"

Giọng nói người đàn ông uy quyền dẫn theo tiếng gót chân ngựa vội vã rời đi. Trước khi Jennie cởi bỏ bịt mắt, cô nghe được giọng người đàn ông đó lướt qua tai mình.

"Làm tốt lắm Ruby Jane. Đúng là con gái ngoan của ta."

Miếng vải khen rơi xuống đất nhưng đôi mắt mèo không lấy lại được tầm nhìn của mình vì nhòe đi bởi nước. Jennie im lặng nhìn khu rừng đang nhuộm một màu cam rực trong màn đêm, bên cạnh tiếng gót chân ngựa, còn có tiếng la hét phát ra từ khu rừng.

"Đồ máu lạnh ! Cô đúng là y hệt hắn ta, Ruby Jane !"

"Shoo, tôi k-"

"Đừng có gọi tên tôi thân mật như thế ! Đừng có chạm vào tôi !!"

"Tôi thật sự không biết ở nơi đó có m-"

"Cái bàn tay dơ bẩn của cô, không cầm kiếm được thì đã sao ? Nó vẫn nhuốm máu đó thôi Ruby Jane ? NÓ NHUỐM MÁU CỦA MẸ TÔI ĐÓ ĐỒ CẦM THÚ !"

Tiếng cười trầm khàn như có như không, hoàn toàn bị những âm thanh xung quanh nuốt chửng. Cô siết chặt dây cương, dẫn theo đội quân của mình rời khỏi vị trí.

Đằng sau một đoàn người cưỡi ngựa mang theo cung tên là một nhóm người cầm những thanh kiếm sáng bóng trong đêm tối.

Lalisa cưỡi ngựa ngay phía sau, ánh mắt dõi theo bóng lưng của Ruby Jane đầy phức tạp.

"Hàng thứ tư, thứ năm, tản ra hỗ trợ bắn từ xa cho các kỵ binh đang tấn công vào rừng."

"Lalisa, dẫn dắt các binh sĩ hàng cuối có tốc độ đuổi theo và giết sạch những kẻ tẩu thoát ra bên ngoài."

"Còn lại hỗ trợ tôi, chúng ta sẽ đi về phía tòa thành của tộc Kim, hỗ trợ cho đội quân chính. Đặc biệt truy sát Jungho Veja Kim và Chaeyoung Roseanne Kim !"

"Bất kì ai tìm thấy Jisoo Veronica Kim, áp giải đến ngay chỗ tôi. Tôi sẽ tự mình kết liễu."

"RÕ CHƯA ?"

"RÕ, THƯA ĐỘI TRƯỞNG !

Lisa cắn răng cưỡi ngựa lướt qua Jennie, cố vờ như không thấy lòng bàn tay cô ta đang chảy máu vì móng tay bấu chặt ghim sâu vào da thịt.

.
.
.
.

"MAU CHÓNG SƠ TÁN NHỮNG NGƯỜI DÂN CÒN SÓT LẠI THEO ĐƯỜNG HẦM TẨU THOÁT RA BÊN NGOÀI ! TRẺ CON ĐI HÀNG GIỮA, PHỤ NỮ ĐI ĐOẠN GIỮA !"


"BINH SĨ BẮT ĐẦU PHẢN ĐÒN ! KHÔNG CẦN DẬP LỬA, DÙNG CHÚNG CẢN TẦM NHÌN CỦA QUÂN ĐỊCH !"

"ĐỘI CUNG TH-"

"Cha, đừng đưa đội cung thủ ra đối đầu với họ."

"Jisoo ?"

Nàng ta siết chặt thanh kiếm trong tay mình, đôi mắt tròn xoe nhưng lại vô cùng kiên địch hướng về phía thủ lĩnh của họ.

"Cung thủ của chúng ta, hangd trăm người cũng không địch lại Jennie Ruby Jane. Hãy đưa đội cung thủ vừa đi vừa hỗ trợ phản công tản ra phía ngoài."

"Như vậy thì ai sẽ đối phó với cô ta ? Đám cung thủ của họ cực kì phiền toái. Giờ này bọn chúng chắc hẳn chia nhau đến thành rồi."

"Chị Chaeyoung có thể lo được đám quân dồn đến thành với đội của cha và chị ấy. Về Ruby Jane.. Con biết cô ta sẽ đi đến đâu. Xin cha tin tưởng con, không một ai có thể hiểu cô ta hơn con hết."

Chaeyoung mất kiên nhẫn, cúi xuống hôn mạnh lên má em gái rồi trực tiếp ôm eo mang nàng lên con ngựa trắng đang chờ đợi sẵn.

Jungho đang chần chừ, nhìn thấy quyết định của của con gái lớn thì cũng gật đầu với Jisoo, lệnh cho một đội kỵ binh đi theo nàng.

Jisoo nghiêng người cúi xuống khỏi ngựa, hôn lên trán của Chaeyoung rồi mỉm cười trấn an sự nhăn nhó của chị gái.

"Chị hai phải tin em chứ. Em là kiếm sĩ mạnh nhất mà tộc mình có rồi, chị hai còn thua em hai trận đấy."

"Chị không được phép thua Lalisa và tên vua khốn nạn kia đâu đó."

"Nếu chị còn sống mà em chết, chị nhất định giết chết Ruby Jane rồi quăng xác con ả xuống mồ em."

"Đồng ý."

Nàng kéo dây cương ngựa, lệnh cho ngựa trắng yêu dấu của mình nhanh chóng rời đi.

Chaeyoung đá mạnh vào vách nhà gỗ gần đó. Ả đâu có mù mà không thấy bàn tay run rẩy siết chặt bao kiếm của em gái mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro