Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 31

Jisoo có vẻ đã rất mệt mỏi. Ngủ một giấc liền tận ba ngày. Jennie vẫn luôn ở bên cạnh cô. Tranh thủ lúc sáng sớm, Jennie chở về nhà thay quần áo, lấy ít vật dụng cần thiết cho Jisoo. Nàng đi được một lúc lâu thì Jisoo tỉnh lại. Khó khăn mở được mi mắt nặng trĩu. Jisoo đưa mắt nhìn quanh. Chỉ thấy cả căn phòng trống trơn mình cô trơ trội nằm đó. Lại nhớ đến khi đó ở lễ đường. Jisoo tuyệt vọng giật mạnh kim truyền dịch ở tay mình. Cơ thể yếu ớt là vậy, nhưng lại ngoan cố mà bước xuống giường. Đôi chân mềm nhũng làm Jisoo ngã nhào ra đất. Sự yếu ớt, vô dụng này làm Jisoo chẳng tài nào chấp nhận được. Vậy là liền điên cuồng quơ quạng mọi thứ đồ đạt xung quanh. Từng thứ một rơi xuống vỡ vụn.

Jennie vừa quay lại, đi đến hành lang thì nghe thấy tiếng đỗ vỡ. Liền gấp gáp mở cửa phòng. Đúng như suy nghĩ của nàng ấy. Jisoo đang điên loạn mà đập phá mọi thứ. Chỉ vừa mới tỉnh lại, Jennie không muốn Jisoo lại bị thương nữa. Thế là hét lên thật lớn để kéo Jisoo về lại với thực tại. - Kim Jisoo.

Đúng như suy nghĩ của nàng. Jisoo vừa nghe tiếng nàng thì dừng hẳn mọi hành động. Đôi mắt thẩn thờ, vô hồn nhìn về phía nàng. Lòng Jennie xót xa quá. Khi đó Jisoo đến nàng đã rất vui. Chỉ muốn trêu chọc cô thêm một chút nữa. Vậy mà lại làm Jisoo thành ra thế này.

Jennie dẫm lên mọi thứ mà chạy về phía Jisoo. Ôm chặt lấy cô nức nở. Jisoo kinh ngạc, đơ người ra đó. Cô vẫn chưa tỉnh hoàn toàn sao? Jennie đang ôm cô rất chặt. Giấc mơ hôm nay đẹp như vậy sao? Không chân thật quá, nước mắt của nàng ấy thấm ướt cả vai áo cô. Jisoo chắc chắn đây là hiện thực. Cô mạnh dạng đẩy nàng ấy ra. Lạnh lùng nói. - Chị không nên ở đây. Mau về đi.

Bộ dạng lạnh nhạt này của Jisoo, Jennie câm ghét nó chết đi được. Jisoo chưa bao giờ dùng thái độ này với nàng. Jennie tức giận thẳng tay tán Jisoo một cái đau điến. Vốn định làm động tác giả để thức tỉnh con người ngốc nghếch này. Nhưng có vẻ Jennie đã quá tay, khiến một bên má của Jisoo đỏ ửng lên. - Tên khốn kiếp nhà em. Đến cướp dâu rồi bây giờ lại đuổi tôi đi sao?

- Jennie, em... Jisoo không nói được hết câu đã ùa lên khóc nức nở. Jennie hoảng hồn ôm cô vào lòng vỗ về.

- Tên ngốc sao lại khóc rồi?

- Em xin lỗi. Jisoo cũng ôm Jennie. Tận hưởng hơi ấm cô vẫn luôn nhung nhớ đêm ngày.

- Vừa mới tỉnh lại. Cơ thể em rất yếu, khóc lốc thế này muốn tôi phải chăm sóc em đến bao giờ mới khỏi bệnh được đây? Mặt kệ Jennie có nói gì, Jisoo vẫn như vậy mà nức nở. Bức quá, Jennie mới phải dùng đến hạ sách cuối cùng.

- Trước đây không phải nói sẽ không bệnh nữa sao? Bây giờ em nhìn xem, hồ sơ bệnh án của em xấu đến độ nào? Sau câu nói. Bờ vai Jisoo chỉ còn run lên nhè nhẹ rồi ngưng hẳn đi. Jennie hài lòng rời cái ôm. Nhìn xem gương mặt lắm lem, ửng hồng đáng yêu của Jisoo.

Lại nhìn đến một bên má hơi xưng của Jisoo. Jennie xót xa vuốt ve nó. - Có đau lắm không? Jisoo giữ lấy tay Jennie trên má mình. Nhẹ lắc đầu trấn an nàng ấy.

Được một lúc khi Jisoo đã bình tĩnh lại. Jennie mới dìu cô sang một căn phòng khác. Và nhờ người dọn dẹp mớ hỗn độn kia. Có vẻ là rất mệt mỏi. Vừa đặt lưng xuống giường cô đã thiếp đi mất. Tay vẫn nắm rất chặt tay Jennie. Lisa và Chaeyoung bấy giờ cũng đến. Thấy cảnh tình cảm của người ta lại chỉ cười khúc khích.

Bác sĩ đến kiểm tra cho Jisoo. Tiếp tục truyền dịch cho cô, vì cơ thể Jisoo vẫn còn rất yếu. - Cô ấy từng phẩu thuật hiến thận sao? Nữ bác sĩ hỏi.

- Vâng ạ. Có vấn đề gì sao ạ?

- Cân nặng hiện giờ của cô ấy ở độ tuổi này. Nếu là một đứa trẻ mười mấy tuổi, tôi có thể kết luận bệnh nhân mắc bệnh còi xương chẳng hạn. Người trẻ bây giờ cứ thích đối xử tệ với bản thân như vậy. Cơ thể thiếu rất nhiều chất, lại từng trải ca phẩu thuật có độ nguy hiểm lớn. Cần nhiều thời gian để có thể hồi phục lại. Người nhà chú ý chăm sóc nhé. Nhận thấy sự căng thẳng của Jennie. Nữ bác sĩ nói vài câu bông đùa để giúp nàng đánh tan chút căng thẳng. Nào ngờ những lời kia khi lọt vào tai Lalisa lại trở thành điều hay ho để Y có thể trêu chọc cô.

- Đứa trẻ còi xương, Kim Jisoo. Vừa nói Lisa vừa bụm miệng cười. Rất may cô vẫn đang ngủ, nếu không nghe được lời này của Y. Hai đứa trẻ to sát sẽ lao vào đánh nhau mất.

- Lalisa, không đứng đắng. Chaeyoung ở ngay bên cạnh, đánh nhẹ lên vai Lisa để nhắc nhở.

Nhờ vậy mà không khí trong phòng bệnh trở nên nhẹ nhàng hơn. Jennie cũng thở phào nhẹ nhõm. Dịu dàng vuốt ve đôi bàn tay gầy gò, gân gốc của cô. Đúng là Jisoo đã ốm đi rất nhiều. Thời gian không có nàng, cô đã dày vò bản thân đến độ nào chứ?

- Jennie, chị có cần về nhà nghỉ ngơi một lúc không. Chị ở đây mấy ngày rồi. Chaeng về cùng chị. Em sẽ ở đây với cậu ấy. Lisa nói. Chaeyoung cũng gật gù đồng ý với ý kiến của Y.

Jennie vẫn đâm đâm nhìn ngắm Jisoo đang ngủ, nhẹ lắc đầu từ chối. - Jisoo sẽ lại làm loạn lên nếu tỉnh lại không nhìn thấy chị. Sáng nay đã phá hư cả một căn phòng rồi.

- Tên ngốc đó. Sợ hãi đến độ chị đã ở ngay trước mắt rồi vẫn không dám tin. Làm gì có giấc mơ nào đẹp như thế. Rõ ràng là em đã tốn bao công sức mới đưa chị về lại đây. Những lời lẽ thương tâm lại được Y dùng cái điệu bộ trẻ con kia của mình mà thốt nên như thế. Chaeyoung ở bên cạnh không biết nên thương hay nên tức giận với đứa trẻ to sát này nữa.

- Jennie à... Jisoo mê man thiều thào tên Jennie. Bộ dạng hết sức thương tâm. Tay xiết chặt lấy tay Jennie như sợ vụt mất vậy.

- Chị ở đây. Jennie nhỏ giọng bên tai Jisoo trấn an để cô có thể yên tâm ngủ tiếp. Sự rời đi của nàng ấy đối với Jisoo đáng sợ như ấy. Ám ảnh theo cô vào trong những giấc ngủ.

Không những Jennie. Chaeyoung nhìn cảnh này cũng thương vô cùng. Chị có nghe Lisa kể về khoảng thời gian đầy chật vật của cô. Một giấc ngủ thôi cũng xa xỉ biết dường nào. Ấy vậy mà khi có Jennie ở bên. Jisoo an yên như vậy mà say giấc.

____

Jisoo ngủ một giấc đến tận trưa. Jennie cũng vì mệt mà thiếp đi ngay bên cạnh cô.

- Jennie à. Jisoo đột ngột hét lớn tên nàng. Rồi cũng giật mình bật dậy. Jennie cũng bị làm cho thức giấc. Vừa mở mắt đã thấy Jisoo gấp gáp điều tiết lại nhịp thở. Vầng tráng cũng nhễ nhại mồi hôi.

- Chị ở đây. Em sao vậy? Jennie dùng tay áo lau mồ hôi cho Jisoo. Lo lắng mà hỏi han cô.

Jisoo nghe được giọng nói của Jennie. Từ từ mới bình tĩnh lại được rồi trả lời nàng - Em không sao, gặp ác mộng thôi.

Jisoo bấy giờ mới để ý thấy bộ dạng mệt mỏi, ngáy ngủ của Jennie. Lòng lại xót xa và tự trách khôn thôi. - Chị mệt lắm rồi, về nhà nghỉ ngơi...

- Em ở một mình sẽ ổn sao? Thấy Jisoo cứ ấp úng, Jennie bèn cắt ngang lời cô. Đúng là Jisoo không muốn rời nàng ấy một chút nào. Nhưng nàng ấy cần được nghỉ ngơi. Vậy là hai luồng suy nghĩ trong cô cứ không ngừng đấu tranh với nhau.

Nhìn vẻ bối rối của Jisoo. Jennie cố nén cơn buồn cười. - Đồ ngốc, chị sẽ ở đây với em.

Jisoo ngẫm nghĩ một lúc. Rồi nhích người sang một bên, vén chăn và đập tay vào chổ bên cạnh. Ý muốn Jennie lên giường nằm cùng cô. - Lên đây, em dỗ chị ngủ nhé.

Jennie bất giác thấy lại hình ảnh quen thuộc của Jisoo dạo trước. Jisoo luôn xem nàng như một đứa trẻ mà cưng chìu như vậy. Jennie thuận ý cô. Cỡi giày và lên giường. Rút sâu vào lòng Jisoo. Ấm áp quá, rất lâu rồi Jennie mới cảm nhận được hơi ấy dễ chịu, thân quen ấy.

Jisoo vuốt ve tâm lưng nhỏ của nàng. Vỗ về Jennie vào giấc ngủ. Một lúc lâu sau đó. Đôi tay cô dần chậm chạp đi. Mắt cũng sắp mở hết lên rồi. Rồi cũng ngừng hẳn lại mọi động tác. Hơi thở đều đều cơ hồ như đã đi vào giấc ngủ. Jennie vẫn chưa ngủ, thấy cô im liềm rồi mới mở mắt ra nhìn. Tranh thủ lúc Jisoo ngủ say liền chọc ghẹo chiếc mũi cao vút của cô. - Đồ đáng ghét. Ru người ta ngủ mà lại ngủ trước luôn sao? Jennie vừa giận vừa thương. Jisoo hẳn là mệt lắm. Cứ ngủ mê man suốt. Lại có chút nào đó vui vẻ ở trong lòng. Có nàng ở bên giúp cô yên tâm mà say giấc như vậy.

- Thật may quá. Thời gian không có chị, không ai nhân cơ hội đó mà đến gần em. Jisoo vẫn chỉ là của một mình chị. Giọng điệu trẻ con hiếm thấy của Jennie, Jisoo ngủ rất say đã không nghe được. Jisoo là mẫu người yêu lí tưởng, bao chàng trai và cô gái điều say mê. Tuy vẻ ngoài lạnh lùng, trầm mặc. Nhưng khi tiếp xúc lâu dần. Có thể dễ dàng nhận thấy sự ôn nhu, dịu dàng, sự ấm áp từ cô. Một chiếc lão công ôn nhu, si tình như Jisoo. Jennie không khỏi sợ người khác sẽ dòm ngó đến.

Nếu nghe được lời này của nàng. Chắc chắn rằng Jisoo sẽ thật mạnh miệng mà đáp lại nàng. Rằng người nắm giữ trái tim cô duy chỉ có nàng ấy. Dù cho có nàng ở bên hay không, Jisoo cũng tuyệt không cho phép bất kì cô gái nào đến gần mình. Nàng là người đặc biệt nhất và là ngoại lệ duy nhất của cô. Jisoo chỉ có một trái tim, và nó nhất nhất chỉ chung tình với một người.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro