Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 29

- Tú à ra má biểu cái coi.

- Dạ.

Sáng sớm không biết má cô có chuyện gì mà kêu dựt dọng không biết nữa. Đang cho gà vịt ăn sau hè cũng bỏ hết chạy ra trước nhà.

- Kêu con có chuyện gì hông má?

Thấy Tú bà ngẩn mặt đáp:

- Ờ, chạy ra chợ mua má ít đồ coi. Đó coi trong đó có nhiêu mua hết đi.

Bà móc tờ giấy trong túi đưa Tú, cô cầm lấy nhăn mặt cằn nhằn má:

- Má định gom cái chợ dề nhà luôn hay sao mà mua nhiều dữ ạ.

- Mua để dành xài chứ chi, mỗi lần mua mỗi lần khó có công có chuyện gì cần xài là lấy ra chứ hơi đâu mà tở quở chạy đi mua.

Một danh sách dài còn hơn phim cô dâu tám tuổi, nào là đường, bột ngọt, nước mắm, dầu ăn....tá lả âm binh hết trơn. Cái này phải thuê xe kéo chở về mới hết chứ chiếc dream của cô sao tải cho hết đây.

- Tiền nè, mua rồi kêu người ta chở dề tiếp. Mua nhiều kêu là chở ráo hết à.

- Dạ...

Trí Tú kéo dài hơi đi được vài bước thì má kêu:

- Ờ, coi mua cái gì đó cho hai đứa nhỏ ăn sáng luôn nhe.

- Hai đứa con má làm sáng giờ đói rả ruột má không lo má lo cho hai con người ngủ nướng trong kia.

- Thì con dâu tui tui cưng được chưa? Đi lẹ lẹ đi, để tụi nó dậy nó đói.

Trí Tú bĩu môi làm ra mặt dỗi hờn nhưng má có quan tâm miếng nào đâu. Định ra sau thay đồ nhưng đi ngang phòng nên lẻn vào xem thử.

Cô hé nhẹ cửa xem, Trân Ni vẫn còn quấn mền ngủ khò. Hai tay cô chống hông lắc đầu thở dài. Cúi xuống vén mấy loạn tóc trên trán sang một bên hôn lên đó một cái.

- Hmmm....toàn chơi hun lén người ta không à.

Trân Ni câu lấy cổ chị rù rì vào tai. Trí Tú chỉ bật cười ngồi xuống giường:

- Chị cứ tưởng em ngủ chứ.

- Tại chị làm em thức đó, ru em ngủ lại đi.

Trân Ni trừng lại nằm lên đùi úp mặt vào bụng chị. Trí Tú yêu chìu xoa đầu em lên tiếng:

- Sao mà nhõng nhẽo dữ hông biết, em ngủ lại đi. Chị đi mua ít đồ.

- Cho em đi nữa.

Trân Ni ngẩng mặt lên hí hửng nhưng chỉ thấy Trí Tú lắc đầu từ chối:

- Thôi chị chở đồ lùm chùm lắm, mắc công em. Bữa nào rảnh chị chở đi chơi ha.

Trân Ni ngoan ngoãn gật đầu để chị đi. Dáng vẻ hiền như này đúng là không quen chút nào. Yêu dô là bẹo hình bẹo dạng dị hả tả?

Từ lúc hai người thừa nhận tình cảm với nhau thì mỗi ngày đều tràng đầy năng lượng tình yêu. Cứ cười cười suốt, làm việc cũng không thấy mệt nữa. Đúng là sức mạnh tình yêu, kinh khủng thiệt.

......

- Con người ta có tình yêu cái hí hửng ghê há?

Thái Anh đi tới ghẹo, khi thấy Trân Ni vừa lặt rau vừa nghêu ngao hát. Không ngại chị còn hếch mặt lên đáp:

- Tất nhiên, có ghệ đẹp lại ngon không sỉ sao được.

- Xời, dị mà kêu nói sớm không chịu nói.

- Tại chị ngại chứ bộ, chị Tú cũng khờ khờ không nói. Chứ có ai như Lệ Sa của em đâu. Nó dạng miệng thấy mồ, mà coi chừng mấy đứa dạng miệng hay có..bồ nhí á nha.

Thái Anh nhíu mày đáp lại:

- Lệ Sa chỉ dậy đó, nhưng mà em biết tính chỉ hông có làm mấy chuyện bậy bạ dậy đâu. Chỉ mà léng phéng dới con nào là em đập dập trúc non em kẹp dô nách dô háng em tuốt ráo hết!!

Trân Ni nghe xong thì nuốt ực một cái, sợ hãi dùm tiểu tam luôn. Cái nết ghen gì mà dữ dậy hông biết. Nhưng mà nếu đổi lại là Trí Tú cô sẽ đâm thêm chén muối ớt siêu cây sát dô, nước cốt chanh tắm thay nước lã nữa. Đánh ghen nhẹ nhàng dậy thôi.

Lệ Sa ngoài sau đi dô chống hông ẹo người:

- Em giúp chị hết mình chị chơi em một vố hết hồn luôn á chị Ni. Cái miệng em dị đó chứ gặp gái em im re à. Em đâu có để Thái Anh nói gì đâu, Thái Anh chỉ la....

- Im!!

Lệ Sa đương nói dỡ thì bị Thái Anh bật dậy dồn nguyên trái dưa leo dô họng nín khe. Trân Ni chỉ biết bịt miệng phụt cười, cặp này yêu nhau mà bạo lực quá. Lệ Sa gỡ trái dưa leo ra khỏi miệng, cười trừ nhìn Thái Anh.

Tính ghẹo ẻm một chút cho dui mà chắc Thái Anh hông dui gì mấy ha. Cô lẻn vào nhà luôn, chứ ở đó một hồi Thái Anh làm gỏi cô luôn.

- Em ăn hiếp Lệ Sa quá chời dạ, có gì từ từ nói thấy nó chị tội luôn á.

- Chỉ nhây lắm, phải dậy chỉ mới chịu thôi. Đâu có phải như chị Tú của chị đâu, nhìn đìm đạm trưởng thành quá trời. Hai chị em mà khác nhau một trời một vực luôn.

- Thì mỗi người có điểm mạnh riêng mà.

Hai chị em vừa lặt rau làm cá vừa tám chuyện qua lại. Ở dưới quê thoải mái rộng rãi, nói chuyện khô cổ luôn cũng không sợ làm phiền ai hết.

Đương nói chuyện qua lại thì  Thái Anh trầm giọng hỏi:

- Mà hai tính chừng nào dề Sài Gòn? Cũng sắp 1 năm rồi đó. Không biết cha có chấp nhận chuyện của hai đứa mình chưa nữa. Còn cả chuyện Lệ Sa với Trí Tú...em sợ..

Trân Ni cũng lo lắng về chuyện này lâu rồi. Chỉ là cố quên nó sống cho qua ngày thôi. Cô nghiêm mặt:

- Em không cần lo, tới thời điểm thích hợp chị sẽ lựa lời nói với cha về chuyện của hai đứa mình. Còn về Trí Tú và Lệ Sa thì khoan hẳng để cha biết, nếu không sẽ lớn chuyện.

- Em biết rồi.

Chuyện này chỉ sớm hay muộn thôi. Nhưng hy vọng sẽ muộn một chút để cô giải quyết những vấn đề khác trước đã. Giấc mơ ca hát của hai người vẫn còn lẻn lỏi trong lòng. Nhưng mà điều ước đó đã thay bằng việc cha chấp nhận chuyện tình cảm của hai đứa con mình.

Trân Ni cũng thừa biết cha muốn cô lấy Phong để công ty theo đó phất lên như ý muốn của ông. Nhưng nếu làm thế hạnh phúc của cô thì sao?

Càng nghĩ càng rối thêm đầu Trân Ni như muốn nổ tung. Cô thậm chí còn chưa nói cho Trí Tú biết điều gì về cô hết, chị ấy cũng không hỏi đến chắc có lẽ Trí Tú tôn trọng sự riêng tư của em. Hay chị ấy vốn dĩ không quan tâm việc em xuất thân từ đâu là ai? Trân Ni gạt đi suy nghĩ đó tập trung vào chuyện lặt rau.

Thôi thì tới đâu tính tới đó. Có nói trước bước cũng không qua.

Thái Anh gác cằm lên gối ủ rũ:

- Nhưng mà hai ơi..em sợ cha hông cho chị em mình quen con gái. Cha biết cha quánh hai chị em mình chết luôn quá. Lúc đó cha bắt em với hai lấy chồng sinh con là cái chắc. Hai!! Em hông muốn lấy chồng đâu hai, em muốn ở dới Lệ Sa..

Trân Ni cũng lo không kém, nhưng mà tốt nhất bây giờ nên giữ bình tĩnh. Càng sợ thì càng dễ bị lộ. Chị vỗ vỗ tay em trấn an khi thấy Thái Anh tứa nước mắt:

- Em bình tĩnh lại đi, chuyện đâu còn có đó mà. Em càng sợ hãi cha càng dễ nhìn ra, nghe lời hai! Chừng nào về Sài Gòn thì mọi chuyện liên quan tới Lệ Sa và Trí Tú em không được tiết lộ gì hết. Khi nào tới lúc, hai sẽ lựa lời nói với cha sau. Nhớ là không được kể với ai hết, nghe chưa? Có chuyện gì cứ nói với hai.

- Ùm..em biết rồi.

Thái Anh gật gù rồi lau nước mặt. Chỉ còn biết trong cạy vào chị hai thôi. Chị ấy thông minh chắc chắn sẽ có cách mà.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro