Chap 19: "Kích động."[H]
Bàn tay của Jisoo chuyển qua chiếc cằm trắng nõn, cúi xuống hôn nàng mãnh liệt. Tay kia cũng không an phận, xốc lên vạt áo sơmi nàng, trong giây lát chiếc quần lót ren đỏ Victoria Secret mỏng manh đã bị ném xuống giường.
"Ahhhh...Soo à~~"
"Jennie....Soo... có thể không từ từ, được không?"
Tiếng hít thở nặng nề vang ở bên tai Jennie, từng nhịp từng nhịp mang theo hơi thở gấp gáp mãnh liệt, lòng nàng không hiểu vì sao vừa nhột vừa đau.
Hai ngón tay dài thẳng tắp đi vào trong cơ thể Jennie, sâu vô cùng.
Nàng cắn chặt môi, lẩm bẩm oán trách:
"Kim Jisoo, tên lùn đáng chết, đi vào như vậy không biết là rất đau sao?
Jisoo không nói chuyện, chỉ hôn Jennie, hôn đến kịch liệt điên cuồng.
"Chậm... Ô...ơ~~chậm một chút... A...aa~...nh...an..h...quá"
Điên rồi, đúng là điên rồi, quần áo của cả hai còn chưa cởi, đã bắt "xông hơi" trên giường.
Rất đau, đúng vậy, vô cùng đau. Hai ngón tay đột ngột xông vào, ngày thường Jisoo đều phải dụ dỗ thật lâu, Jennie mới có thể nông rộng cái lỗ nhỏ đỏ hồng của mình mà tiếp nhận tay của Jisoo. Nhưng mà hôm nay, không có bất kỳ màn dạo đầu, đã trực tiếp thô lỗ đi vào, không đau mới là lạ! Nàng vốn rất là chặt chẽ mà.
Nhưng mà, cái loại cảm giác tê dại bén nhọn cũng từ từ dâng lên theo động tác của hai ngón tay. Cái mông căng đầy của Jennie bị Jisoo nâng lên thật cao để tiện cho việc ra vào của ngón tay. Vòng eo mảnh khảnh bị Jennie xiết thật chặt.
Nhíu chặt mày, đôi môi đỏ hồng không ngừng ngâm ra thanh âm non nớt, mắng, hầm hừ, nhưng mà cũng rất thoải mái.
Một tiếng......
Hai tiếng........
.....chờ mãi, Jisoo rốt cuộc cũng chịu buông nàng ra. Toàn thân trên dưới, mỗi một đốt xương, mỗi một mô cơ, đều vừa mỏi vừa đau lại tê dại.
Cái tên đáng ghét này! Jennie tức giận thở gấp, trừng mắt nhìn từng bắp thịt nhỏ gọn săn chắc của ai kia, hàm răng nàng thật là "ngứa", hai ngón tay của tên này vẫn ở trong cơ thể nàng, không chịu đi ra ngoài.
Ánh mắt sáng rỡ nhìn chằm chằm vào Jisoo, nhìn bộ dạng thỏa mãn đó rồi lại nhìn vào vết thương đầy trên người mình thật sự là Hận, chỉ muốn cắn chết cái tên Seobang hoang dã này. Vừa đúng lúc tầm mắt Jennie chiếu thẳng vào viên bi đỏ trên ngực Jisoo, vậy là nàng há miệng cắn phập một cái vào "viên bi" trước ngực Jisoo.
Mồ hôi ướt đẫm do vừa "vận động" xong, trên người Jisoo tỏa ra một loại mùi vị thật đặc biệt.
"Em đó, chớ có lộn xộn...."
Jisoo sờ nhẹ cái mông căng đầy của Jennie rồi vỗ *bép bép* cảnh cáo.
"Xí, không thích~~~"
Nàng vẫn tiếp tục gặm cái núm của ai kia, ai bảo người này khi không lại hứng tình như thế chứ, càng không chịu sửa đổi cái tính "Hoang dã". Nàng rốt cục đã trêu chọc gì tên chồng này? Jennie nàng dù ủi đồ không tốt cũng không cần trừng phạt như vậy chứ?Không tới một phút, Jennie rõ ràng cảm giác được Jisoo lại biến hóa hai ngón tay đang cắm sâu trong "cô bé" nàng.
A, không thể nào? Sao cô ấy lại...
Jennie nhanh chóng nhả "viên bi" đang gặm trong miệng ra, vội đứng dậy hòng chạy trốn.
Nhưng chỉ cần một tay Jisoo đã kéo nàng xuống dưới thân, tròng mắt đen nhánh nghiêm túc nhìn nàng:
"Soo đã nói cái gì? Hửm?"
"Hing~~người ta thật là đang đói đó..."
Trốn không thoát, không thể làm gì khác hơn là làm nũng.
"Rất tốt, Soo cũng vậy."
Động tác tay của Jisoo không nhanh không chậm.
Đói cái gì chứ? Cái đồ sói lùn háo sắc, rõ ràng mỗi đêm đều cố gắng "ĂN" Jennie nàng, đã vậy ban ngày còn bất chợt bổ sung vào, lại còn dám kêu đói!
"A, nơi đó..."
Jennie kêu to, hiện tại bên trong nàng được bổ sung thêm một ngón tay và chúng đang ra sức cọ xát khuấy động trong cái lỗ nhỏ đã rỉ nước ướt nhẹp của nàng. Âm hộ Jennie co thắt lại xiết chặt miên ngón tay Jisoo, ngón cái xoa nhẹ, chèn ép cái hạt đậu nàng khiến nước chảy ngày càng nhiều hơn. Biết Jennie sắp chạm đỉnh, Jisoo tăng tốc độ và ra vào thêm chục lần nữa. Môi cô vẫn áp vào môi nàng hôn mãnh liệt, nhay răng lên môi cô nàng.
"Aaaaaaa~~~Soooo~~ thâ.....thật là....."
Jennie chạm đỉnh thét to lên rồi gục xuống, Jisoo trườn người đến "cô bé" nàng hút sạch sẽ thứ nước đặc sệt do nàng tiết ra. Sau đó trườn lên áp vào môi nàng hôn say đắm.
Chờ kích tình hạ nhiệt hết thì bên ngoài trời đã khuya. Ngôi sao đáng yêu trên trời lặng lẽ sáng lóe chiếu lên khuôn mặt Jennie đã mệt mỏi bất tỉnh.
Trong tay của nàng còn nắm thật chặt chiếc áo sơmi đã ủi, nhưng mà trên nền vải trắng tinh đã đầy mồ hôi của hai người, và còn đầy dấu vết nữa.
Thở dài, muốn lấy cái áo kia ra nhưng cô nàng này dù đang ngủ thiếp đi vẫn còn nắm chặt nó, đôi môi cong lên giống như đang oán hận Jisoo đã quá "tận tình".
Nên đối xử với cô nàng đáng yêu này thế nào bây giờ? Tại sao mỗi lần vừa đụng đến nàng, Jisoo đều mất khống chế như vậy?
Nhìn những dấu vết hôn, gặm, mút trải đều trên người Jennie, trong lòng Jisoo hơi đau, thật là quá "miệng" rồi.
Ngón tay khẽ vuốt bên má nàng.
"Biết vì cái gì mà Soo kích động như vậy không?"
Jennie ngủ say, mặt thật đơn thuần đáng yêu.
"Bởi vì, em rốt cuộc đã thực sự chịu làm vợ Soo rồi."
Giọng nói êm ái, ý nghĩa lời nói vô hạn.
Đúng vậy,Jennie nàng rốt cuộc đã trở thành vợ đúng nghĩa của Kim Jisoo này rồi. Mãi cho đến hôm nay, mãi cho đến lúc thấy nàng ủi quần áo cho cô, trong nháy mắt Jisoo mới cảm thấy Jennie đã thật sự thuộc về mình.
Nàng là một người yêu bản thân, vô cùng cố chấp, sống trong thế giới của bản thân đều lấy mình làm trung tâm, bình yên hưởng thụ tất cả những gì Jisoo mang lại, không một chút áy náy tùy ý sai khiến cô chồng "khờ".
Làm tất cả cho nàng, đều là lòng Jisoo cam tâm tình nguyện. Cưng chìu nàng, tùy nàng, theo nàng, nhìn Jennie vui vẻ cười, làm nũng như đứa trẻ, tim của Jisoo đã cảm thấy thỏa mãn.
Cô nàng này, cao hứng thì lớn tiếng cười, tức giận thì lớn tiếng mắng, nàng như cọp con hoang dã khó có thể khống chế.
Nàng làm nũng rồi lại khiến cho người ta điên đảo theo. Jennie là như vậy, sống thay đổi qua từng phút nhưng cũng đủ để làm Jisoo cảm thấy hạnh phúc, chỉ cần được ôm con heo nhỏ có tính của sư tử con này vào lòng thì Jisoo thỏa mãn rồi.
Nhưng thỏa mãn như vậy vẫn còn thiếu cái gì đó, mãi cho tới hôm nay nó mới được bổ sung vào. Jennie đã bắt đầu biết cho đi, bắt đầu ý thức được nàng là vợ cô, mặc dù chỉ đơn giản là ủi cái áo một chút nhưng đối với Jennie không phải là chuyện dễ dàng.
Một cô nàng không đợi được yêu cầu mà là tự nguyện làm, điều này mới thật sự hoàn toàn tiến bộ. Cho nên, Jisoo mới cảm động đến không thể khống chế được, cảm giác đó ào đến như sóng biển bao trùm lên tất cả, trong khoảnh khắc đó cô chỉ muốn ôm lấy nàng vào ngực thật chặt, tiến thật sâu vào nơi sâu nhất của nàng mới có thể chân thật cảm nhận được.
Vĩnh viễn không bao giờ thỏa mãn.
Một cái hôn êm ái in lên vầng trán cao trơn bóng của Jennie.
"Ngủ ngon, Jennie, vợ yêu của Soo."
Tình cảm của bọn họ, càng ngày càng trở nên tốt đẹp hơn. Jennie vẫn không thích làm việc nhà, nhưng nàng sẽ làm chút chuyện nhỏ cho Jisoo.
Ví dụ như:
Chỉnh áo cho Jisoo trước khi đi làm.
Rồi thì ủi áo (quần ủi hoài không thẳng, bực không ủi lun), rồi.....v.v...
Một chút xíu chuyện vặt nhỏ nhoi như vậy làm cho tình cảm giữa vợ chồng ngày càng sâu sắc. Jisoo vẫn săn sóc Jennie như trước giờ, không biết có phải năng lực cảm thụ của nàng tăng lên hay không mà lại cảm giác ánh mắt seobang nhìn nàng luôn dịu dàng. Cuộc sống như thế, trước kia Jennie chưa từng nghĩ đến. Không có rượu ngon, không có hoa tươi, không xa hoa, không có kim cương vàng bạc nhưng chỉ cần có tên chồng khờ này là đủ rồi, nàng đúng là thích hợp làm vợ của Kim Jisoo.
Tháng một đã qua, tháng hai cũng lướt qua, rất nhanh, đã đến tháng ba có ánh nắng tươi sáng, nhiệt độ rõ ràng lên cao không ít. Jennie mặc áo phông cùng quần jean ngắn ngủn tuy đơn giản mà nhìn rất đẹp, tay cầm bình nước ra vườn tưới cỏ.
Khoảng cỏ xanh biếc này như một tấm thảm, từ trước đến giờ đều do Jennie chăm sóc, hiếm khi Jennie hăng hái như hôm nay muốn tự mình làm, còn chưa kịp lấy nước đổ vào bình thì di động vang lên.
"Chaeyoung..."
"Jennie, nghe anh mình nói, gần đây cậu hoàn thành một hợp đồng lớn, chúc mừng nha! hềhề..."
Giọng nói Chaeyoung vẫn oanh tạc như mọi khi.
"Cám ơn cậu."
Nhắc tới điều này Jennie cũng rất vui vẻ, hợp đồng lần này là một cái biệt thự 300m2, không gian vô cùng thoáng đãng, nỗ lực gần một tháng mới khiến cho chủ nhà hài lòng, mà chính nàng cũng rất vui vẻ.
"Này, đừng nói với mình là tối nay không định ra ngoài nhá, tối nay ra ngoài chơi đi, mình mời."
"Tốt như vậy sao?"
"Dĩ nhiên!Park Chaeyoung mà lị!
Cô nàng "Sóc chuột" nửa oán giận, nửa hoài niệm nói:
"Mình vẫn còn muốn lượn lờ khắp nơi với cậu nhưng mà ai kia nỡ lòng nào kết hôn sớm như vậy, rồi còn "theo chồng bỏ cuộc chơi!" Hic hic..."
Jennie được mệnh danh là Nữ Hoàng Night Club, biết nhiều trò, lại phóng khoáng, chơi với nàng thật là vui vẻ. Trước kia, ngày ngày hai người đều cùng nhau vào các Night Club lớn ở Seoul chơi.
"Vậy thì xem ra Jennie mình không đi không được rồi!!!"
Sảng khoái đáp ứng, suy nghĩ một chút nàng thật là lâu rồi chưa đi chơi, hôm nay muốn chơi tới bến luôn.
"Thế thì đến BP đi, mình còn nhớ cậu rất thích nơi này."
Dĩ nhiên ông chủ ở đó rất thích Jennie, vẫn thường xuyên hỏi thăm tin tức của cô nàng này, còn nói chờ cô ấy đến sẽ giảm giá bảy phần, ưu đãi như vậy dĩ nhiên sẽ không buông tha và cái chính ở đây là Chaeyoung sẽ "bớt" được chút tiền, hí hí vẹn cả đôi đường.
"Okey."
Đối với địa điểm, Jennie không có ý kiến gì.
Kết thúc cuộc trò chuyện Jennie gọi điện cho Jisoo.
"Soo aaaaa~~~~"
Không tự chủ, giọng nàng trở nên nũng nịu, nếu như bị bạn "Sóc" nghe được, sợ rằng sẽ cười đến chết mất.
"À Soo đây!"
Bên kia đầu dây truyền đến tiếng lật giấy tờ rõ ràng, "ông chồng" nhà nàng thật rất bận.
"Hì hì, tối nay Chaeyoung hẹn em đi ra ngoài chơi.
Tiếng lật giấy dừng lại một chút rồi lại tiếp tục.
"Ừ....."
"Vậy... Soo có đi cùng em không?"
Jennie không ôm hy vọng nhưng vẫn hỏi. Gần đây nghe nói chồng nàng đang giúp SooYoung xử lý một vụ trọng án, loay hoay mãi hận không thể phân thân được chứ đừng nói đến chơi, sợ là thời gian ăn cơm cũng không có, thời gian gần đây Jisoo tan ca vô cùng muộn.
Jisoo im lặng chừng một phút, chầm chậm mở miệng:
"Bọn em muốn đi đâu?"
"Chaeyoung nói muốn đi BP Club, em cũng vậy, rất ưa thích không khí nơi đó."
Chỗ đó người quen rất nhiều, chơi cũng rất được, có thể cùng nhau điên cuồng, quá đã rồi. Oh Yeahhhhhh!!!!!!
Kim Jisoo làm nghề gì? Hiểu rõ vô cùng những nơi như thế này.
Lần này, Jisoo của nàng im lặng lâu hơn, sau đó mới nói:
"Soo có thể đi nhưng mà sẽ đến muộn."
Tan việc rồi, còn phải đến đồn cảnh sát giúp tên bạn trời đánh họ Choi kia xử lý vụ án khó giải quyết, gần đây là thời kỳ mấu chốt, không thể qua loa được.
"Ông xã à, nếu Soo quá bận rộn thì không cần miễn cưỡng đâu."
Jennie không phải cái loại phụ nữ cố tình gây sự, biết Jisoo làm việc khổ cực, không muốn bắt cô ấy nhất định phải theo nàng.
"Không sao đâu! Soo sẽ đến!"
"Vậy, em chờ Soo!"
"Ok vợ yêu."
END CHAP 19
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro