
Chap 11: "Nhất định phải cảm ơn appa em."
Chân cố định nàng đang giãy dụa lung tung, tránh bị đau và kích thích lại "cô bé" của cô, Jisoo khẽ cúi đầu, chợt ngẩn người. Trong phòng không có mở đèn lớn, nhưng hôm nay là ngày mười sáu, trăng sáng vừa lớn vừa tròn, không có mây phủ, ánh sáng chiếu thẳng xuống, thị lực của Jisoo tốt vô cùng, tốt đến có thể nhìn thấy rõ ràng, những tơ máu đỏ tươi theo ngón tay phía trước của cô chảy xuống ra giường, loang ra mấy dấu lạc hồng.
Ngón tay Jisoo trong cơ thể nàng, vừa chặt vừa nóng, nét mặt của Jennie thống khổ vạn phần, Jisoo không phải đứa ngốc, trong nháy mắt cô hiểu được rồi...
Oh God, Jennie vẫn còn......
"Jennie à, Soo rất xin lỗi, thật xin lỗi em."
Nụ hôn áy náy mà dịu dàng, từng cái từng cái rơi xuống khuôn mặt đau đến vặn vẹo.
"Em nên nói cho Soo biết, Soo không biết như vậy em vẫn.....Soo thật là đáng chết!"
Rút tay ra, Jisoo cuối xuống mút liếm sạch sẽ nước tình từ "cô bé" Jennie, cái lỗ nhỏ đã đỏ lên hết rồi. Thật đau lòng mà!
Jisoo dùng sức ôm lấy thân thể nàng để trấn an.
"Em không muốn làm, thật là đau, thật sự rất đau."
Jennie nức nở, chưa bao giờ biết mình sẽ yếu ớt như vậy, nàng rất ít rơi lệ, thế nhưng thời điểm này không biết vì sao nữa, chỉ muốn khóc trước mặt Jisoo, nửa là oán hận nửa là tức giận, nửa là làm nũng, nửa lại ngại ngùng.
Nàng cứ vô tư cựa quậy, chân chạm vào "cô bé" Jisoo liên tục, Jisoo thở gấp, thật sự nhịn không được kích thích như vậy.
Xoay nàng nằm sấp lại, khiến nàng sợ hãi tự trách mình không nghe lời. Jisoo đi vào nàng từ đằng sau, tay còn lại ngắt nhẹ hai đầu ngực nàng.
Jennie thét lên, muốn đẩy Jisoo lại bị cô ấy nhấp mạnh làm cho đau hơn, thân thể khó chịu muốn chết.
Jisoo không để ý tới kháng cự của nàng nữa, cằm cố định trên đỉnh đầu nàng, tay không ngừng xoa đầu ngực cứng rắn ngạo nghễ ưỡn lên của Jennie, động tác phía dưới không chịu chậm lại ngược lại tốc độ ngày càng mau.
Đau đớn bén nhọn từ nơi hậu môn đang kết hợp với ngón tay của Jisoo truyền đến, nàng kêu đau, muốn tránh thoát, nhưng lại bị cô giữ chặt, một tia cũng không động đậy được.
Thân thể không nhúc nhích được, thừa nhận công kích mãnh liệt của cô ấy, nàng căn bản chịu không được bao lâu, liền thua trận, cắn môi, nghĩ tới, lại chịu đựng một hồi, sẽ có thể kết thúc. Nhưng mà, từ từ theo động tác của Jisoo, một loại khoái cảm chìm nhột từ trong thân thể xông lên, lúc ban đầu là một chút, từ từ tăng lên, nữa sau lại cuốn lấy nhấn chìm nàng như lũ.
Tiếng rên rỉ khàn khàn, trong thống khổ xen lẫn vui vẻ, chỗ cái lỗ đỏ hỏn phía trước không ngừng chảy ra dịch ướt hết drap giường.
Đau, vẫn còn đau, nhưng mà cảm giác khoái cảm lại cực kỳ mãnh liệt. Cảm giác đau và vui thích quá mức xa lạ, cường độ lại quá mạnh, Jennie tột cùng thét lên lần nữa, nức nở, thân thể cong lên, bấu thật chặt drap giường.
Cái loại cảm giác hơi đau kích thích đến Jisoo, cô liền điên cuồng đè chặt nàng lên giường, hết sức ma sát, tần số càng tăng, lực đạo càng mạnh.
"Đừng, làm ơn, dừng... Dừng lại...Soo ahhhh~"
Jennie lại khóc, đáng thương cầu xin Jisoo ở dưới thân cô ấy, sự liều mạng tựa như điên cuồng này hù nàng sợ, thân thể kịch liệt vui thích cũng rung động đến Jennie, lập tức nàng không tiếp thu nổi kích tình như vậy, nàng hoàn toàn không phải là đối thủ của cô.
Không biết đã trải qua bao lâu, cũng không biết chính mình bị đẩy lên cao rồi kéo xuống như vậy bao nhiêu lần, rút cục Jisoo mạnh bạo ép chặy lần nữa, cô cau mày toàn thân cứng đờ phía trên nàng, hơi thở thô gấp.
"Ahhhhhh~~~~Jennieee~~~"
Jennie lại cảm giác được một chất nóng mạnh mẽ tuôn đầy vào trong nàng, sau đó gân cốt mềm yếu, toàn thân vô lực.
Nhắm mắt, nàng nặng nề thở gấp, thì ra đây chính là thân mật giữa vợ chồng, thật sự rất đáng sợ, thật là đáng sợ. Jisoo xoay nàng ngửa ra vẫn đè ở trên người Jennie, thân thể nặng nề làm nàng hít thở không thông.
Thừa nhận sức nặng như vậy rõ ràng nên cảm thấy không thoải mái, nhưng một loại cảm giác thỏa mãn kỳ quái lại tràn đầy trái tim.
Thân thể mệt quá, thật mềm.
Cảm thấy Jisoo rời khỏi, sức nặng trên người biến mất, tiếp đó cô ấy ôm nàng vào trong ngực, gương mặt của Jennie gối vào cơ ngực bóng loáng của Jisoo, từ từ đi vào giấc ngủ...
Sau tân hôn, bọn họ không lập tức đi hưởng tuần trăng mật, ngày thứ ba là ngày về nhà vợ, Jisoo đưa Jennie trở lại Kim gia.
Nụ cười trên mặt bà Kim vẫn không ngừng, ngay cả người luôn nghiêm túc như ông Kim cũng có nét vui vẻ trên mặt, Jisoo làm "con rể" thật được lòng ba mẹ vợ mà. Trước tiên không nói quà hồi môn lớn nhỏ ra sao, chỉ tính quà tặng Jisoo đặc biệt lựa chọn cho ba mẹ vợ, cũng đã biết người này là người cực kỳ tỉ mỉ. Tặng ông Kim một bộ cờ vây cổ của Trung Quốc. Nghe nói, Jisoo phải tìm kiếm thật lâu mới mua được, bộ cờ cổ từ Minh triều này làm cho người yêu cờ tựa mạng sống như ông Kim có thể không vui vẻ sao? Từ giây phút khi thấy bàn cờ vây kia, ông liền nâng niu ở trong lòng bàn tay không chịu buông tay rồi còn lôi Jisoo vào phòng đọc sách đánh cờ luôn.
"Con rể" quý còn chuẩn bị cho bà Kim một váy dạ hội sang trọng hết sức công phu, thủ công tinh xảo, vải hảo hạng, màu sắc thanh nhã, bà cầm trong tay, mắt vui mừng sáng lên.
Sau khi Jennie nghe mẹ nói mới biết, thì ra nhà thiết kế làm ra bộ quần áo này là người mẹ thích nhất, nhưng trước đó người này đã không còn thiết kế hay may nữa mà chuyển về Yeosu lấy chồng, qua nhiều năm bà Kim vẫn nhớ mãi thủ nghệ của người đó không quên. Hiện nay, y phục may thủ công thật ít, cho dù có cũng khó tìm được người xuất sắc như vậy. Khó thế cơ mà Jisoo vẫn tìm được quà tặng hợp với ý bà như vậy.
Jennie uể oải nằm trên giường, ôm chiếc gối con sâu, thấy mẹ xem bộ váy này làm bảo bối, còn cẩn thận vuốt ve thì vô cùng khó hiểu.
"Umma à, chỉ có mỗi bộ váy dạ hội umma có cần thiết vui đến vậy không?"
Người xưa nay rất có chủ kiến như umma cô sao lại dễ dàng bị Jisoo thu phục như thế này nhỉ???
"Con bé này đúng là chẳng biết hiểu gì cả!"
Bà Kim trừng mắt nhìn nàng.
"Khiến ta vui vẻ không chỉ là bộ váy này mà còn là tâm ý của Jisoo."
Có "con rể" như thế này bà cũng không mong gì hơn nữa.
"Vâng vâng."
Nàng lăn qua lăn lại trên giường, rồi nhích người vào trong.
"Nhanh sinh cho mẹ hai đứa cháu, con bé Lisa kia thì không nói rồi, cả ngày chỉ biết giận dỗi ba mẹ....."
"Còn con nữa, từ nhỏ đưa ra nước ngoài, giờ về trừ ngoài mặt mũi vóc dáng dễ coi ra thì còn lại là tính tình đặc biệt cẩu thả, cái gì cũng không biết...blah...blah..."
"Umma, con có phải con của umma không đó?"
Nghe bà Kim nói mình cẩu thả Jennie vội vàng kháng nghị, oán trách mẹ không xem nàng ra gì.
"Nói thật cho con nghe...."
Bà Kim dí dí ngón tay vào trán nàng.
"Tuy con không có ưu điểm gì nhưng vận số không tệ lắm, may mắn con nhặt được người "chồng" hoàn hảo như Jisoo, lần này mẹ mới yên tâm thật sự. Nếu như mà kết hôn cùng cái thằng Alex gì đó, chỉ sợ....."
"Umma!!!!"
Jennie vội vàng cắt đứt lời Kim phu nhân, khẽ nhíu mày, mặc dù bây giờ đã gả cho Jisoo, nhưng mà tình cảm với Alex cũng không thể nói quên là quên được ngay. Nhắc tới hắn, trong lòng Jennie vẫn còn có chút không thoải mái.
"Được rồi, không nói nữa."
Bà Kim như hiểu ý nàng, vội vàng nói sang chuyện khác.
"Con bé Jisoo có nói dẫn con đi hưởng tuần trăng mật ở đâu không?"
"À, Jisoo cũng đã có nói đến."
Ba ngày tân hôn, trên căn bản chỉ lăn qua lăn lại ở trên giường, cả hai không có thời gian thảo luận chuyện khác. Nghĩ đến việc mấy hôm nay luôn "tập thể dục" Jennie bỗng nhiên đỏ mặt vội vàng vùi sâu vào gối, không để cho bà Kim phát hiện.
Dục vọng của Kim Jisoo thật là mạnh đến mức đáng sợ, đến bây giờ xương cốt Jennie vẫn còn đau nhức, nghĩ đến kích tình mỗi ngày mỗi đêm, nhịp tim lại mất khống chế.
"Vậy các con định đi nơi nào? Có ra nước ngoài không? Bây giờ mấy đứa trẻ đi hưởng tuần trăng mật đều thích ra nước ngoài."
"Jisoo không tính vậy, chúng con định đi Jeju thôi."
"Huh?, con bé này đúng là cuồng công việc mà, cho tới bây giờ đều không nghỉ phép, làm sao mà chịu được chứ?"
Bà Kim thắc mắc.
"Haizz, con cũng không biết nữa."
Jennie không quan tâm việc trăng mật lắm, cũng không nhất định phải ra nước ngoài, nhiều năm ở nước ngoài như vậy, thích nhất là đi du lịch. Phần lớn các nước xinh đẹp nàng đều đã đi qua, cũng không thấy có cảm giác mới mẻ nhiều, ngược lại ở Hàn Quốc nàng lại biết tương đối ít, Jisoo nói đến đảo Jeju chơi hai ngày, rất hợp ý nàng.
"Suy nghĩ của cô dâu mới cưới như con ta không quan tâm."
Bà Kim lắc đầu đứng dậy.
"Umma đi nấu cơm đây, con theo ta học một chút đi, kết hôn rồi nên biết nấu ăn mới tốt."
"Không cần, con không thích."
Nàng cau mày, cự tuyệt. Không biết vì sao nữa nhưng vô cùng chán ghét chuyện bếp núc, ở Mĩ nhiều năm như vậy, thà ăn ngoài tiệm cũng không muốn tự mình xuống bếp. Dù sao bây giờ Thế giới hội nhập, cửa hàng quán ăn mọc lên san sát, không sợ chết đói.
"Con nhỏ này, có đứa con gái nào kết hôn mà không chịu làm cơm..."
"Jisoo biết làm là được rồi mà mẹ."
Ba ngày nay đều là cô ấy xuống bếp, thì ra tay nghề của Jisoo thật đúng là siêu hạng, nấu ra hương sắc hương vị đủ cả, Jennie được ăn ngon nên mặt mày hớn hở, miễn cưỡng tha thứ cho tên Chicken không chịu tiết chế về "phương diện kia".
"Cũng không thể"
"Umma, người mà không đi nấu nhanh, một hồi nữa appa sẽ tức giận cho coi."
Jennie vội vàng đẩy bà Kim ra ngoài, chỉ mong bên tai được yên tĩnh.
Nhìn đồng hồ thấy đã muộn, Kim phu nhân vội vàng đi ra ngoài chuẩn bị thức ăn.
Hai tiếng sau, cả nhà bọn họ ngồi ở bàn ăn, một bàn tràn đầy những món ngon, có thể thấy được bà Kim dùng bao nhiêu công sức để chiêu đãi đứa "con rể" này, bà không ngừng gắp đồ ăn cho Jisoo, vẻ mặt tươi cười.
Jisoo phải nên là con ruột của Kim gia. Jennie và Lisa chắc là bị ôm nhầm trong bệnh viện rồi. Nàng có phần tức giận mãnh liệt vùi đầu ăn.
"À Jisoo, bộ cờ kia chắc tốn không ít tiền, đứa bé này cũng thật là....."
Ông Kim nhẹ giọng trách "yêu" nhưng rõ ràng là trong lòng vui sướng, xem ra quà tặng này rất được lòng Kim appa.
"Không sao ạ, chỉ cần appa thích là được."
Jisoo nhìn Jennie một cái.
"Phải là con cảm ơn appa mới đúng."
Jennie thiếu chút bị sặc cơm, gương mặt của nàng lập tức liền thay đổi sang đỏ bừng. Trời ạ, cái "Ông chồng" Trời đánh này, thật là, lời nói rõ ràng chứa đầy hàm ý, nàng biết, Jisoo nhất định là đang nói chuyện kia.
Nghĩ đến đêm đó, tên ngố ấy hỏi nàng tại sao hẹn hò với nhiều người như vậy mà vẫn còn là "xử nữ", Jennie liền nói cho Jisoo biết. Năm đó ra nước ngoài thì ông Kim đã nói, không có yêu cầu nhiều với nàng, chỉ hi vọng nàng yêu chính bản thân mình.
Lời nói mặc dù không rõ ràng, nhưng Jennie đã nghe hiểu ý của ba mình, nếu đây là yêu cầu duy nhất đối với nàng thì nàng đương nhiên phải cố gắng làm được, cho nên Jennie quyết định, lần đầu tiên của nàng nhất định muốn giữ đến đêm tân hôn cho chồng mình.
Ý niệm như vậy có thể thật vô cùng bảo thủ vô và quê mùa, chỉ là, chính nàng cảm thấy bản thân mình không hư, nhiều năm qua, dù qua lại cùng vô số bạn trai, nhưng mà chuyện Jennie quyết định, liền nhất định sẽ kiên trì tới cùng.
Coi như là rất thích Alex, hắn cũng cầu xin rất nhiều lần nhưng nàng vẫn không cho hắn.
Nàng nhớ sau khi Jisoo nghe xong, chỉ nói một câu.
"Xem ra, thật là phải cảm ơn appa vợ biết nhìn xa trông rộng."
Heo đất! Thì ra Kim Jisoo, cái tên gà này cũng là một tên heo đất không hơn không kém, chỉ thích xử nữ.
Bây giờ nghe Jisoo nói cảm ơn, Jennie lại nghĩ đến ý kia, muốn không đỏ mặt cũng rất khó khăn, mà Kim appa cũng không có hỏi nhiều, chẳng qua là từ tốn dặn dò Jisoo ăn nhiều một chút.
Trong bữa cơm mặc dù Jisoo không nói nhiều nhưng một nhà bốn người rất vui vẻ hòa thuận.
END CHAP 11
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro