Chương 9
Jennie lập tức ra quyết định, một phen phải giành lấy vinh quang. Về nhà, vừa chọn lựa trang phục và đạo cụ, vừa gọi điện thoại cho y tá Bon Hwa , biết được Jisoo ngày mai 5 rưỡi chiều tan sở. Hắc hắc, chuẩn bị đi săn tim...!
Xế chiều, Jennie nhắm tính thời gian, thần sắc tự nhiên bình thản từ cửa hàng đi ra, đến nửa đường vừa vặn gặp Jisoo, cước bộ liền đứng ở trước cửa xe, thời cơ hoàn toàn phù hợp.
Jisoo đẩy kính mắt, ngữ khí không quá xác định nói:" Kim Jennie tiểu thư , cô tìm tôi à?"
" Bác sĩ Kim Jisoo, đây là đĩa chứa bản thảo đã viết xong, văn hay tranh đẹp, Cô xem nếu không có vấn đề gì sẽ chuẩn bị xuất bản."
" Ác, vâng..." Jisoo nhận chiếc đĩa, mắt vẫn nhìn chằm chằm vào nàng, cứ như là lần đầu tiên nhìn thấy nàng.
Hối hận đi? Không nghĩ tới bổn tiểu thư cũng có thể biến thành mĩ nhân như vậy, nay hối hận đã giúp nàng giới thiệu đối tượng đi? Nàng không khỏi cười đắc ý, lắc lắc mái tóc nói: " Chờ đến lúc ra sách, tôi sẽ gửi đến phòng khám cho Cô."
Kim Jisoo thất thần gật đầu " Vậy làm phiền cô."
" Đừng khách khí, về sau tôi cũng không quấy rầy Cô, nếu có cơ hội gặp mặt, hẳn là tôi sinh bệnh phải tìm Cô khám."
" Hy vọng cô khỏe mạnh, lần sau nếu vì mang thai mà tới tìm tôi thì tốt rồi." Kim Jisoo thành tâm thành ý nói.
"Như thế là tốt nhất!" Nói dễ nghe nhỉ, mang thai đơn giản như vậy hả? Thời buổi này tìm được nam nhân tốt khó còn hơn lên trời.
"Lần này có thể ra sách, rất cảm ơn cô đã giúp đỡ." Kim Jisoo cũng ý thức được hôm nay chỉ sợ là lần cuối cùng gặp mặt, cái gì nên nói thì nói ra, những chuyện không nên nói thì cho nó vào im lặng.
"Kỳ thật là vinh hạnh của tôi, tôi thật may mắn mới quen được Cô." Vô luận như thế nào, từ ngày đó tới nay, nàng thật sự hạnh phúc.
"Tôi cũng vậy." Nói không hề khoa trương, nàng đã mang đến cho hắn sức sống. Thế giới cô đang sống nghèo nàn tựa như hoang mạc khô cằn.
"Tôi đi trước đây, bái bai!" Nàng nhớ lời Ji Kwang đã dặn, không thể lưu luyến, thật vô tình mới có thể làm cho người ta ấn tượng sâu sắc.
"Tôi đưa cô về nhé?" Không thể nói rõ vì sao, cô bỗng nhiên nghĩ không thể để cho nàng đi như vậy được.
"Không cần, tôi còn có hẹn."
Bóng dáng của nàng đủ tiêu sái, đủ mê người sao? Jennie không nhìn thấy, nhưng có thể cảm giác có một ánh mắt nhìn chằm chằm vào lưng nàng, cho nên nói nàng đã thành công? Chuyện đến nước này, nàng không mong gì nhiều lắm, chỉ hy vọng Kim Jisoo có thể nhớ rõ từng có người như nàng mà thôi......
"YG khoa phụ sản phong vân khởi" rốt cục được đưa ra thị trường, Jennie gửi qua bưu điện 300 bản đến phòng khám, bên trong ghi rõ đưa 20 bản cho tác giả, 280 bản để bán, đổi lấy chỉ nhận được từ Jisoo một tin ngắn, chỉ nói: "Đã nhận được sách, cám ơn."
Nhiệt tình quá mà, kể cả dấu chấm câu chỉ có 8 chữ, nếu nói một chữ ngàn vàng, nàng đã là tỉ phú.
Loại sách này thuộc loại bán chậm, nhà xuất bản cũng không mong đợi nhiều, như thường lệ cũng quảng cáo một chút. Có thể là do khách quen của phòng khám quảng cáo dùm nên lượng tiêu thụ cũng không tệ lắm, nhất là ở phòng khám, cứ mỗi tuần đều phải lấy thêm sách!
Jennie đối với kết quả này tương đối vừa lòng, nhưng cũng thấy trong lòng chán nản, về sau nàng với Jisoo sẽ không gặp nhau nữa sao?
Đến lúc họp hội giao ban, tổng biên tập đại nhân đặc biệt nhắc tới cuốn sách này. "Chúng ta phải thừa thắng xông lên, tác giả cũng phải gặp mặt độc giả chứ? Bác sĩ Kim rất xinh đẹp, có thể lợi dụng Cô ta để đẩy mạnh tiêu thụ, tăng sự nổi tiếng, sách cũng có thể bán nhanh hơn!"
" Cô ta không thích hợp làm ngôi sao, Cô ấy rất bận." Jennie lập tức nhíu mày, theo những gì cô biết, con đường này là tử lộ a~~.
Tổng biên tập nháy mắt mấy cái cười nói: " Lần đầu không cần khiêm tốn thế chứ. Cũng không có việc gì, ông A hay bà B cũng đều cần danh tiếng chứ."
" Tôi sẽ thuyết phục Cô ta, nhưng là tôi không thể cam đoan, cũng không muốn miễn cưỡng, sợ hiệu quả không tốt."
" Ít nhất cũng phải thuyết phục nhiều cho bác sĩ ấy rõ, nào là phương tiện truyền thông rất lợi hại a, rồi thì phóng sự, chuyên mục... Cô đi thử xem thế nào."
" Vâng, tôi sẽ tìm Cô ta thương lượng." Như thế rất tốt, vừa muốn cùng hắn liên lạc, quá vất vả mới có hy vọng. Hazzzz...
Họp xong, Jennie cả người tinh thần không yên, ngay cả ngón tay gõ chữ cũng đều loạn xạ. tự nhủ rằng như vậy không được, hẹn chú em trốn đến kho sách chưa bán rồi thừa cơ bắt đầu kể lể " Làm sao bây giờ? Tổng biên tập bảo chị đi tìm người ta."
Ji Kwang không cần hỏi cũng biết "người ta" là ai, nhún vai nói:" Bản lĩnh chuyên nghiệp của chị đâu rồi, chị là tiền bối của em mà!"
"Cậu không hiểu rồi." Từ ngày đó, nàng cố gắng thể hiện như cũ, ăn được, ngủ được, chỉ là trong lòng trống rỗng khó chịu.
"Chỉ là thất tình thôi mà, có gì đâu mà không hiểu? Em đây thất tình cũng hơn mười lần rồi." Trên tình trường rất được hoan nghênh, dù sao cũng phải có một chút dứt bỏ, hắn cũng còn có kinh nghiệm thất tình.
"Không đúng, chị với Kim Jisoo yêu còn chưa kịp, sao có thể gọi là thất tình?" Nàng cảm thấy có vài điều cần được làm sáng tỏ, nếu thật sự có yêu nhau rồi mất nhau, nàng trong lòng còn có thể có vẻ cân bằng, trong khi ngay cả nắm tay, hôn môi cũng không có!
Ji Kwang lắc đầu, không hiểu nàng đang kiên trì vì cái gì." Chị hiện tại chỉ có hai con đường, một cái là không ngừng cố gắng, còn không thì biết điều mà buông tay đi, chị chọn cái nào?"
"Chị thấy sống cũng như chết."
"Không có khí chất!" Hắn đưa cho nàng một ánh mắt khinh bỉ.
Nàng lập tức khom lưng, hai tay vươn ra có thể chạm tới sàn." Ai, chị trời sinh gân cốt mềm mại cũng không được? Cậu không phải bảo chị lưu lại bóng dáng cuối cùng cho Cô ta, làm cho Cô ta đời này hối hận không thôi, như thế nào còn muốn chị không ngừng cố gắng?"
"Nếu chị thật sự đã muốn buông, đương nhiên có thể xoay người bước đi. Nhưng chị căn bản là đi không được, vậy tại sao không thử lại một lần nữa?"
"Thử lại một lần? Nói nghe đơn giản!" Lòng của nữ nhân là làm bằng đậu hũ nha ~~, không chịu nổi suốt ngày ngã lên ngã xuống a!
Hắn thở dài, quyết định chỉ bảo một chút." Em nói chị nghe này, chị có nghe thấy nói đến bày tỏ sau khi chia tay chưa?"
"Có ý tứ gì?" Từ biệt rồi mà còn có bày tỏ nữa hả?
Hắn lấy thái độ dạy cho đứa trẻ 3 tuổi, hướng dẫn nàng từng bước."Thân là bị chồng ruồng bỏ cũng là có thể phản kích. Sau khi từ biệt lại đi tìm hắn thổ lộ, nói sao cho lòng hắn chua xót lại ngọt ngào, khiến cho dù từng trải cũng khó mà chống cự lại được. Cam đoan làm cho hắn nơi này cũng thích thú, nơi đó được mơn trớn, hai người còn có cơ hội thấy kích thích bên nhau"
Oa! Nhếch mép lại nói được chiêu này, bất quá..." Cách dùng từ của cậu thật thô tục quá mức!"
"Cái này là miêu tả thích đáng a!"
Mặc kệ thô tục hay thích đáng, Jennie không thể không thừa nhận thằng nhóc này nói có lý lắm, tuy rằng nàng cảm thấy có khả năng hắn đang đùa giỡn nàng. Tóm lại, nàng đời này còn chưa từng thực sự ngỏ lòng với ai, giờ không ngại liền nói với Jisoo cũng được. Cho dù là có khờ khạo hay đùa bỡn, cuối cùng cũng để lại một kỉ niệm, ít nhất để xem hắn bối rối không biết phản ứng như thế nào, đáng giá!!!
"Đã biết, chị sẽ mau chóng dò xét địch tình."
"Từ từ, đừng làm cho đối phương phát hiện ra việc bên ta. Quan sát kĩ vào, thời cơ đến thì đem quân ra đánh, lấy nhu thắng cương, lấy lui mà tiến, nhất định phải đánh hắn không còn một mảnh giáp!"
Nàng nghe được liên tục gật đầu, hưng phấn đến nỗi thiếu điều phun máu mũi, nếu mười năm trước được nghe đứa em này dạy bảo, nói không chừng nàng được làm mẹ của hai đứa nhỏ rồi.
Giữa trưa, Jennie nghĩ thời gian chẩn bệnh của Jisoo chắc đã xong, liền gọi điện cho hắn nói:" Xin chào bác sĩ Kim Jisoo, tôi là Kim Jennie."
"Xin chào..." Jisoo nghe thanh âm xa lạ lại quen thuộc, xa mà như gần.
Đã bao lâu rồi không gặp nhau, nàng không nghĩ rằng chính mình hoài niệm lại như vậy, hay là đời trước nàng nợ cô cái gì chăng? " Khụ...! Là như vậy, tôi muốn tìm Cô nói chuyện một chút về việc mở rộng phát hành sách, không biết giữa trưa ngày mai Cô có rảnh không? Tôi đến phòng khám tìm Cô nhé?"
" Ngày mai tôi nghỉ."
" Bằng không chúng ta đi ăn ở bên ngoài?" Đừng nghĩ chỉ như vậy mà trốn được ma chưởng của nàng !
" Ách...... Không bằng đến nhà tôi, tôi nấu cho cô ăn, được không?"
" Hả? Có được không?" Jisoo cho dù cự tuyệt nàng, nàng cũng không tới nỗi rất kinh ngạc, ai ngờ cô lại đề nghị như thế. Chắc hẳn bóng dáng lúc trước nàng rời đi rất đẹp, làm cho cô ngày đêm mong nhớ, nhớ thương vô cùng, bỗng nhiên thấy đã ăn xong?
"Nếu cô không chê." Kim Jisoo khách khí nói.
" Chính tôi còn không biết nấu cơm, làm sao dám chê Cô? Mai tôi sẽ mang theo một chút quà tặng!" Có được một ông chồng biết nấu ăn là ước mơ của nàng, tuy nói việc cô trở thành chồng của nàng cứ như lên trời. Nhưng lại nói trước là ăn món do cô tự tay nấu, trên cơ bản là làm chiến tích cũng trở thành khó chấp nhận.
"Như vậy thì giữa trưa đến nhé, cô còn nhớ nhà tôi ở đâu không? Tôi đưa địa chỉ cho cô."
" Được!" Lần trước đến, nàng là đang trong tình trạng cực không thoải mái, chỉ nhớ rõ nhà hắn thực sạch sẽ, rất vắng vẻ. Hiện tại cũng đã chịu mời đến ăn cơm, thiên thời địa lợi chỉ thiếu nhân hòa, nàng tuyệt đối muốn lưu lại những kí ức hoàn toàn khác với lần trước.
Chào tạm biệt rồi cúp điện thoại, nàng lập tức nhìn sang đứa em trí tuệ uyên bác vạn sự đều thông, thấp giọng hỏi: " Ji Kwang, em có biết rượu gì tối kích thích một chút không?"
" Làm gì? Chị muốn dụ dỗ ai?" Ji Kwang một phát liền bắn trúng hồng tâm.
"Thật ra thì ... Kim Jisoo ta mời chị tới nhà ăn cơm, chị nghĩ không biết có thể mang bình rượu qua, em cũng biết mà, uống dăm ba ly lấy dũng khí tỏ tình!" Thân là xử nữ nàng vẫn có chút rụt rè, không dám nói thẳng là muốn đem người ta ăn sạch.
Nghe nói xong, hắn chỉ còn tiếc là rèn sắt không thành thép mà phun một câu:" Đứa ngốc, rượu gì cũng đều được, chỉ cần giả vờ say là được rồi!"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro