Chương 16
Một người nào đó đang chờ mong, một người nào đó đang mừng thầm trong bụng. Khi bọn họ ăn được nửa bữa cơm trưa, Jennie ánh mắt gian tà, ngữ khí nhẹ nhàng nói: " Vì xử phạt Soo hiểu lầm em, không tìm em nghe giải thích, cho nên em quyết định muốn... chơi đùa với Soo một chút!"
"Cái... cái gì?" Jisoo lập tức bị sặc nước, kích động đến nỗi không thể hô hấp bình thường được.
"Yên tâm, chỉ là nhìn, xem, sờ sờ một chút, giống như Soo giúp em làm nội chẩn." Đây là mong ước lớn nhất của nàng, đem bác sĩ khoa phụ sản thành bệnh nhân, cho Kim Jisoo nếm mùi điên đảo trời đất.
"Soo là bác sĩ, tình huống không giống với..." Jisoo như thế nào cũng không nghĩ tới sẽ có ngày này, bình thường đều là nữ nhân thoát cho cô xem, đột nhiên lại là cô thoát để Jennie xem, mới nhận ra tâm tình muốn phản kháng.
"Nếu Soo là bác sĩ, sẽ dạy em bảo vệ sức khoẻ. Soo lại là người yêu em, chúng ta phải thẳng thắn, thành khẩn, cho nên mau cởi ra đi!"
Nàng vừa đấm vừa xoa, hai người đi đến phòng nhỏ phía sau, tiến hành theo các bước nội chẩn, chẳng qua hôm nay cô sắm vai bệnh nhân.
Nghĩ đến lúc trước hai người lần đầu tiên gặp mặt, nàng phải để cô nhìn thấy tiểu muội muội của mình, đối với một xử nữ mà nói, không biết có bao nhiêu khủng khiếp. Hiện tại tình huống của cô xem như tốt hơn nhiều, ít nhất bọn họ đã có những quen biết nhất định, cô tái khẩn trương cắn răng nhịn xuống.
Jennie nhìn ngó tiểu đệ đệ của cô chăm chú đến không chớp mắt. "A, thì ra lại dài như vậy a! Thật thú vị, Soo cũng xấu hổ sao?"
" Ngại quá." Rất muốn che đi, lại muốn để cho nàng xem cẩn thận.
" Hưng phấn sao?"
" Hưng phấn..." Không nghĩ lại giấu diếm nàng, lại cũng bởi vì muốn giấu cũng không được. ( =)) Soo được chị khám cho sao mà không hưng phấn được cơ chứ)
" Nó 'đứng lên' rồi này, chắc chắn Soo không có vấn đề gì cả!"
" Ngay từ đầu không có vấn đề, nhưng chỉ cần em cởi hết đồ, không hiểu sao Soo lại không 'đứng lên' được."
Nàng gật gật đầu, một bên sờ cô đùi một bên tự mình lẩm bẩm." Có thể thấy đây là tâm lý vấn đề, không phải sinh lý vấn đề. Vậy thì theo tâm bệnh của Soo để giải quyết. Nếu Soo bịt mắt hoặc em mặc quần áo, Soo thấy thế nào?"
" Em nói đúng! Em thật thông minh!" Jisoo chưa bao giờ nghĩ tới có thể dùng tới hai chiêu này. Chỉ cần cô nhìn không nhìn thấy hoặc là nàng che chỗ đó đi, không phải có khả năng sao? Hy vọng bỗng nhiên trở nên vô cùng, cô bắt đầu hưng phấn, thật khó chịu.
" Tất nhiên, Soo ngốc còn em thông minh mà!" Nàng nhanh chóng phát hiện ra sự biiến hoá của tiểu đệ đệ, kinh ngạc hỏi:
" Càng lúc càng lớn, tại sao có thể như vậy?"
" Bởi vì em cứ chăm chú nhìn, Soo nhịn không được liền..." Jisoo không biết giải thích như thế nào, chỉ cần ánh mắt của nàng cũng đã khiến cho cô hưng phấn phát điên lên rồi!
" Để em xem một chút đi, yên tâm, em sẽ rất nhẹ nhàng." Tất nhiên nàng không mang găng tay, hai tay nhẹ nhàng sờ sờ nắm nắm.
" Jisoo không thể kêu lên nha, bên ngoài còn có người đó."
" Jennie em đừng..." Jisoo nói không ra lời, tay nàng ấm áp lại nghịch ngợm, rõ ràng là đang tra tấn cô mà!
Nàng không có kinh nghiệm, bất quá nghe Trí Uyên tiểu đệ nói qua, cũng đại khái biết chuyện gì đang xảy ra. Dù sao cũng là nam nhân của mình, lòng nàng cũng bắt đầu đánh lửa, ai ngờ núi lửa liền phun trào. " Hả? Thật nhanh!"
Jisoo thứ nhất sợ mình vô lực, thứ hai sợ nữ nhân nói cô mau ra. Hôm nay cô chịu đủ hai đả kích nghiêm trọng, thật đáng tội.
" Thật ra sẽ không nhanh như vậy, có thể là bởi vì lâu lắm không có... Hơn nữa tại đây lại là tình huống nhạy cảm, khó tránh khỏi ra nhanh như vậy." Giải thích như thế có phải rất gượng ép không? Sự tình phát triển đến mức như thế này, cô đều gặp trở ngại về tâm lý.
" Thì ra là như vậy, để em giúp Soo lau đi, đừng nhúc nhích." Hì hì. Đại bàng biến thành chim nhỏ, thật đáng yêu. Nàng sợ nếu trêu đùa thì cô lại càng xấu hổ nên giữ im lặng.
Chờ nàng giúp cô rửa sạch, cô mới ngồi dậy mặc quần, nhìn trái nhìn phải khắp phòng khám mà không dám nhìn nàng," Em thật sự không ngại?"
" Làm cái chuyện kia không phải như thế sao? Chỉ cần là Soo, mặc kệ tốt xấu em đều hài lòng. Về sau chúng ta sẽ thử nhiều hơn, hôm nay đến đây thôi."
" Sao lại giống làm chuyện kia được? Em trở thành bác sĩ, Soo lại thành bệnh nhân." Thân thể cô cùng trái tim cô đều phải nắm chắc trong tay, nhưng là không biết nên làm thế nào. Nếu nàng tội nghiệp cô, nếu nàng buông tay thì cô sẽ suy sụp mất..." Bình thường đúng là em rất yếu đuối, nhưng chỉ cần ở bên Soo, em sẽ mạnh mẽ hơn."
Cô nhẹ nhàng kéo nàng vào trong lòng, cảm động tột đỉnh. Cho dù nàng mỗi ngày xử phạt, cô cũng nguyện ý, chỉ vì cô hiểu được nàng thật lòng yêu cô. "Trước kia Soo cảm thấy mình thật bất hạnh, nay mới biết mình rất may mắn, vì Soo có em."
" Nói cho cùng, phải giữ chặt lấy em, không được đẩy cho người khác, cũng không được cùng người khác, được không?" Tay nàng khẽ vuốt hai má cô, vì tối qua cô đã phải đau lòng.
Jisoo dùng lực gật đầu, cười đến giống như có được cả thế giới.
Tuy rằng chỉ là một bước nhỏ ban đầu, thể xác và tinh thần lại giống như đã gắn chặt vào nhau. Hai người nhìn nhau chăm chú, có rất nhiều điều muốn nói, nhưng lại nói không được, chỉ có thể dùng nụ hôn để biểu đạt. (hun đến sưng môi :-*)
Cảm giác khi tưởng đã mất đi rồi lại tìm lại được làm nụ hôn của cô ngoài sự ôn nhu còn hơi kích động, nàng cảm nhận được điều đó. Khối đầu gỗ này càng ngày càng giống người. Không chỉ quý trọng nàng như bảo bối, lại một nữ nhân, một nữ nhân của cô.
Thổ lộ cùng nhau giúp nhau tháo gỡ hiểu lầm, cô dâu mới nói đến tình yêu ngọt ngào vui đến độ cười muốn rách mép.
Jennie cô đơn đã lâu, Jisoo là tự ti dài dài. Đau khổ, áp lực một khi bùng nổ, biến thành pháo hoa sang chói bắn ra bốn phía.
Ngoài việc mỗi ngày đều gọi điện thoại, khi rảnh rỗi thì hẹn hò gặp mặt, cái 'chuyện kia' cũng có tiến triển, mỗi lần gặp đều phải ôm, hôn cùng sờ sờ. Bất quá cô sờ tiểu muội muội của nàng vẫn cách một lớp quần áo. Nói như vậy có vẻ cô dễ dàng mang nàng ăn sạch bất cứ lúc nào, việc này nàng cũng không để ý, cô làm như vậy cũng phù hợp với thân phận xử nữ của nàng. Có khi nàng còn trêu ghẹo cô, khiến cho cô đỏ mặt tía tai... Buổi trưa những ngày sau đó, Jisoo nấu cơm, ăn trưa cùng bạn gái xong, liền ôm nàng đến phòng trong, cho nàng dùng một phương pháp khác ăn no cô.
Hai người nằm trên giường, dùng một cái gối là đủ. Vì cô không muốn nàng cách xa cô như thế, thỉnh thoảng lại tham lam nhấm nháp đôi môi nàng." Thật ngọt, chúng ta ăn giống nhau, sao em lại ngọt như vậy nhỉ?"
" Jisoo thay đổi rồi, đã biết nói những lời đường mật..." Kỹ thuật hôn đột nhiên tiến bộ vượt bậc, hơn hẳn lần đầu tiên rất nhiều. Khi đó gọi là ngây thơ, hiện tại cô đã trở thành hắc phúc lang chính hiệu, hại nàng không thể chống đỡ được, xụi lơ trong lòng cô.
" Jisoo nói thật mà, em có biết em xinh đẹp biết nhường nào không?"
" Đừng gạt em, em không phải mỹ nữ." Nàng tự biết bản thân, nhiều nhất chỉ là dễ nhìn mà thôi.
"Mắt Soo và em không giống nhau. Mắt em nhìn không chuẩn, Soo nói mới tính."
Jisoo hé mở áo mình, cầm bàn tay nhỏ bé của nàng đưa vào vuốt ve.
Oa!! Kim Jisoo khó chịu này thực sự không thể xem thường, nàng một bên ăn đậu hũ, một bên âm thầm cảm khái. không biết chỗ núi lửa này của cô đã nhẫn nhịn năm năm, một khi bùng nổ sẽ có bao nhiêu năng lượng.
" Jennie , Soo muốn sờ em một chút, có được không?" Jisoo ghé sát lỗ tai của nàng thì thầm, thanh âm thoáng chút khàn khàn.
" Ân..." Tác phong của cô luôn luôn nhẹ nhàng, nàng rất thích điểm này của cô, nhưng có đôi khi cũng hy vọng cô không thèm hỏi, trực tiếp đem nàng ăn sạch.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro