Chương 13
Ngày hôm sau, nàng vừa đến công ty liền nói với Ji Kwang : " Buổi trưa đừng mua cơm hộp, chị mời cậu ra ngoài ăn cơm!"
" Tốt ." Hắn không cần hỏi cũng đoán dược, nữ nhân rạng rỡ thế này chắc chắn là nhờ tình yêu.
" Tối nay chị với cậu lại tán gẫu." Lời muốn nói nhiều lắm, nàng chỉ sợ người bên ngoài chú ý, bởi vì nàng mở miệng nói là khó có thể ngừng lại.
" Em đợi đó!" Hắn nháy mắt với nàng, ăn ý mười phần không cần nói rõ.
Giữa trưa, hai người đi vào nhà ăn gần công ty. Ji Kwang cũng không khách khí, gọi đại tiệc xa hoa nhất, dù sao một nữ nhân 25 tuổi mới có mối tình đầu, không cho nàng tốn chút tiền lớn chúc mừng sao được?
Jennie vui vẻ đến mức ăn không ngon, đem toàn bộ sự việc hôm ấy kể ra. Niềm vui lớn vậy, nếu không tìm người chia xẻ, nàng có khả năng vui đến phát điên. Bất quá nàng chỉ che giấu bí mật nhỏ của Kim Jisoo.
"Chúc mừng! Rốt cục cũng có tin mừng, nếu đợi thêm nữa thì "tiểu muội muội" mốc meo mất." Ji Kwang không nghĩ sự tình thuận lợi như vậy, có thể là đối phương sớm cố ý, mới có thể nước chảy thành sông.
" Phi phi phi, miệng quạ đen!" Bất quá cũng chính là bởi bị mốc meo, nàng mới có thể gặp gỡ Kim Jisoo , mới có thể mạo hiểm tỏ tình. Nói đến hay là muốn cảm ơn bệnh nấm ngứa... Được rồi, nấm ngứa vạn tuế, nhanh đi tìm người khác đi. (chị này hay thiệt =)) )
" Cảm ơn trời đất, cuối cùng em cũng có anh rể rồi, cảm động đến mức muốn khóc nha ." Ji Kwang thở dài, giả ý mạt mạt khóe mắt. (có mà khóc thật vì tan nát trái tim thì có ( )
" Đều phải cảm ơn Gia Cát Lượng đây, mời ăn một bữa cơm có gì đáng kể, về sau có việc tốt chị sẽ nhớ tới cậu."
Chỉ chờ nàng nói câu này, hắn thừa cơ đưa ra yêu cầu." Được, vậy tối nay chị đi cùng em được không?"
"Làm gì? Cậu muốn đi bắt gian hay là chôn người?"
Hắn tỏ ra xem thường, mặc kệ nàng cười lạnh nói. " Chị còn nhớ lão giám đốc nhà sách kia không? Hắn rất si mê em, mấy ngày nay lại còn theo dõi em, chúng mình là chị em tốt, chị giúp em nha!"
" Con gấu đen kia á? Chị chỉ là mỹ nữ chân yếu tay mềm, có thể giúp em cái gì đây?" Từ hôm Jisoo ôm nàng gọi nàng là bảo bối, thói ham hư vinh của nàng tăng vọt, tự gọi mình là mỹ nữ mà không biết ngượng.
" Chị có thể làm bạn gái của em."
"A?" Nàng biến sắc, ngón tay chỉ vào mặt hắn: " Nói, cậu thầm mến ta đã bao lâu rồi? Cậu... cái mặt tiểu nhân này, lại giả làm chị em tốt của chị, lén lút muốn đánh cắp trái tim của chị!"...
Hắn nghe vậy khóe miệng giật giật " Không cần cao hứng quá sớm, ý em là giả làm bạn gái thôi, làm con gấu kia biết khó mà lui."
Thì ra là giả vờ yêu đương, nàng đối với việc này không gì ý kiến, nhưng có điểm hoài nghi.
" Nhưng chị không biết diễn kịch, em không tìm lầm người chứ? Nếu hỏng việc chị không chịu trách nhiệm nổi đâu!"
" Em cũng biết là không trông cậy được nhiều vào chị. Nhưng chị yên tâm, em sẽ tuỳ cơ ứng biến, chị chỉ cần phối hợp tốt là được ."
" Được rồi, nhưng cậu cũng không cần quá nhẫn tâm với người ta, chị sợ gây ra scandal, chị còn muốn cùng Jisoo sống với nhau trọn đời!" Nàng đã bắt đầu nghĩ tên đứa nhỏ, sinh hai đứa hẳn là không nhiều lắm?
" Mới bắt đầu yêu đương mà đã ảo tưởng như vậy rồi, chị rất biết nghĩ cho tương lai đó."
" Cậu chưa nghe nói qua sao? Tình yêu chính là sức mạnh, nếu người sống không có ước mơ, thì có khác gì cá chết*?"
Ji Kwang làm ra vẻ trẻ con dễ dạy. " Chị, chị vẫn đáng để em học tập, em rất kinh ngạc."
" Đi chết đi!" cầm tiền ném chết hắn. Dù sao chút nữa cũng là nàng trả tiền, cũng là đợi một chút tiền này, dùng nó quen biết mấy vị phu nhân cao quý cũng tốt.
Tối đó sau khi tan việc, Jennie cùng Ji Kwang đi diễn một vở kịch. Mặc dù nàng diễn không đạt lắm, nhưng có Trương tiểu đệ nhanh trí cùng khéo mồm khéo miệng, hơn nữa giám đốc "gấu đen" cũng không quá thông minh, thấy khó liền bỏ qua.
Giám đốc "gấu đen" khóc lóc một hồi đầy nước mắt nước mũi, hoàn toàn không hợp với vẻ cường tráng bên ngoài. "Tiểu uyên... Em thật sự thích nữ nhân này? nàng vừa không xinh đẹp lại không đáng yêu..."
Jennie tức giận thiếu chút nữa chửi ầm lên, như thế nào người yêu đều phải mỹ nữ bậc cao, khi dễ người bình thường như chúng ta a?
" Người yêu trong mắt mình như Tây Thi, trong mắt của tôi cô ấy chính là người đẹp nhất." Ji Kwang thái độ vội vàng hôn nhẹ lên má nàng. Vì vở kịch hôm nay, thân mật một chút cũng không sao, Jennie vẫn cắn răng chịu đựng.
Nhìn người mình yêu cùng người khác thân thiết, giám đốc "gấu đen"khóc càng lớn hơn, tâm không cam lòng không chịu nói: " Em đã không thích nam nhân, anh dù cố gắng như thế nào cũng chẳng thay đổi được gì, thôi thì đành chúc phúc cho em vậy..."
"Cám ơn, anh cũng không nên quá đau lòng, một ngày nào đó anh sẽ gặp được chân mệnh thiên tử của mình." Ji Kwang xã giao nói những chuyện không đâu.
"Ân..." "Gấu đen" nắm một tay Ji Kwang đồng thời hôn chụt một cái lên đôi môi anh đào "Anh sẽ không bao giờ quên em! "
Nói xong, "Gấu đen" xoay người tông cửa xông ra, đáng tiếc bên ngoài không có ánh mặt trời buổi chiều, chỉ có đèn đường, bằng không hình ảnh sẽ rất lung linh.
Jennie buồn bã: " Bóng dáng của hắn làm cho người ta cảm thấy thật đáng thương, chị cũng đã từng trải qua những cảm xúc như thế, chỉ có thể cảm nhận thấy mỗi đau của hắn... Nhưng bây giờ hắn không phải là người trả tiền, nên có lẽ cậu phải mời khách thôi."
Ji Kwang vô lực, tựa đầu vào vai nàng. " Em thấy rất mệt mỏi, vừa muốn có chị lại vừa muốn bị hắn yêu."
"Thiếu gia, có thể giải quyết việc này dễ dàng vậy là tốt rồi. Cậu đúng là mầm mống phong lưu, sau này đừng tìm mấy cái dạng phong lưu kiểu này nữa!"
" Chị dạy rất phải" Hắn ngẩng đầu, nở một nụ cười kiều mỵ. " Đại ân đại đức này không biết làm sao mới báo đáp hết được. Sau này có vấn đề tình yêu nào khó giải quyết, cho dù ở trên giường hay dưới giường thì cứ tìm em nhé."
"Có chuyện đương nhiên sẽ tìm cậu, bất quá có chút bí mật chị chỉ có thể cùng bạn trai chia sẻ. Cậu còn không mau làm như lời đã nói, mau tìm chân ái đi."
"Chân ái?" Hắn như lần đầu tiên nghe thấy, vẻ mặt hoảng hốt.
" Chị nói thật, em đẹp trai như vậy, chỉ số thông minh lại cao, như thế nào vẫn còn độc thân?" Từ khi hai người quen biết tới nay, nàng nghe được hắn nói về đủ loại chuyện xưa nay. Ngay từ đầu những người hắn thích đều rất đặc biệt, bây giờ chỉ còn nước đồng ý thôi.
" Em..." Rất khó giải thích, Ji Kwang không thể nói lời nào.
"Ngay cả nữ nhân bình thường như chị, không có nửa điểm kinh nghiệm cũng đã tìm được một nửa của mình rồi, em trình độ cao thâm như vậy không cảm thấy xấu hổ sao?"
" Chị, nếu như em thích nữ nhân, em muốn lấy chị!"
"Tốt, chờ kiếp sau, chị sẽ cho cậu cơ hội." Nàng trả lời dễ dàng, chăm chú đem đồ ăn trên bàn đánh chén sạch sẽ.
Hắn mỉm cười ngồi nhìn nàng ăn giống như đói quỷ. Nếu như còn có kiếp sau, hắn tin đã tìm được nửa kia của mình.
Đêm đó, Ji Kwang thể hiện hết trách nhiệm của một người bạn trai tạm thời, đưa Jennie đến tận trước cửa nhà. Lại còn hôn nhẹ lên trán nàng, dặn dò: "Khi nào kết hôn thì phải mời em làm phù dâu nhé."
" Ừ, nhưng cậu không thể đẹp hơn chị được."
" Khó vậy á? Làm sao bây giờ."
" Nhóc con! Cút mau!" Bạn gái tạm thời lập tức trở mặt.
Hắn đưa tay vuốt tóc nàng, cười dịu dàng nói: "Ngủ ngon nhé, mai gặp lại."
"Không nên trốn trong ổ chăn khóc trộm một mình, mai lại là một ngày mới, chúng ta đều là loạn thế giai nhân."
Hắn gật đầu, xoay người làm cho nàng thấy một cái tiêu sái bóng lưng, đúng vậy, cho dù như thế nào, ngày mai lại có thể bắt đầu lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro