Chap 7
Blink's club
- Chỗ này là em quản lí hả?
Chaeyoung bước xuống xe hỏi khi thấy nhiều người ra đón họ.
- CHỊ HAI, ĐẠI TIỂU THƯ.
Cả đám người xếp thành hai hàng dài hai bên cúi đầu cung kính.
Jennie nắm tay Chaeyoung, hai mặt nhẫn đan vào nhau. Họ cùng bước vào trong, khách đến rất đông vì hôm nay là chủ nhật, đa số là giới trẻ và vị thành niên chưa đủ tuổi. Họ ngồi vào góc khuất nơi đã bớt ồn ào nhất trong sàn.
- Đại tiểu thư, xin chào, người này là chồng em à?
Người thanh niên cao ráo bắt tay cô và Chaeyoung.
- Không cần giới thiệu cũng biết mà.
Jennie dùng thái độ lạnh lùng nói chuyện với đối phương.
Chaeyoung ngồi xuống bên cạnh Jennie, cô không chen vào chuyện làm ăn và cũng không tham gia vào bàn bạc. Cô chủ ý đến chỉ vì lo cho sức khỏe Jennie mà thôi, nhất là sau khi cô ấy mặc cái đầm cực kì sexy này, Chaeyoung càng phải đi chung.
"Không khéo mất vợ như chơi"
Có nhiều người nhìn cô và Jennie nhưng họ chỉ e dè lùi ra phía sau không dám đến gần. Chaeyoung ngồi nhìn ra ngoài sàn nhảy tai vẫn nghe cuộc đối thoại bên cạnh. Tên khách kia luôn dùng lời bỡn cợt để nói chuyện với Jennie trong khi Jennie nói chuyện không khách sáo chút nào mà còn có chút đe dọa, thật khác khi cô ở riêng với Chaeyoung.
Giờ thì Chaeyoung mới thấy Jennie thật dễ thương và dịu dàng khi bên cạnh mình, luôn âu yếm nũng nịu khi ở trong vòng tay cô, bất giác cô tự cười với chính mình.
Cô tự hỏi mấy kẻ say mê Jennie có biết rằng cô ấy đáng yêu chừng nào khi nhõng nhẽo đòi cô âu yếm. Thật đáng tiếc Jennie lại yêu Chaeyoung và chỉ cô mới là chủ sở hữu nàng đại tiểu thư này mà thôi, tội nghiệp những kẻ thèm khát Jennie, trong bọn họ thật đáng thương.
- Chaeng đi toilet một chút.
Chaeyoung thì thầm vào tai Jennie đầy tình cảm, cô hôn lên má cô ấy một cái, khẽ liếc nhìn phản ứng của tên đối diện. Đó là cặp mắt ganh tị và tức giận, Chaeyoung cười khoái chí trong bụng.
- Kelly đi cạnh tao coi chừng lạc, tối nay đông lắm.
Cô bạn gái kéo Kelly đi cạnh mình.
- Mày đến đây lần nào chưa?
Kelly trầm trồ nhìn xung quanh.
- Chưa, tao mới đến thôi nên mới rủ mày đi chung đó.
Hai cô bạn ngồi trên quầy bar và gọi chai rượu cao cấp ra, họ nhìn quanh tò mò.
Chaeyoung từ toilet đi ra, cô đi đến đâu thì được đàn em trong club phục vụ đến đó.
- Chị hai cần gì cứ gọi em nhé.
Tên quản lí mà Jennie phó thác trông chừng club hộ cô đang ra sức nịnh bợ Chaeyoung.
- Mang cho tôi ly trà chanh nóng nhé.
Chaeyoung giơ một ngón tay lên, có vẻ Jennie cần giải rượu vì cô ấy cứ uống suốt theo thói quen, mà Chaeyoung thì không thích đại tiểu thư của mình say sỉn.
- Dạ vâng, em mang đến cho chị ngay.
Hắn vội vã cúi người chạy đi, Chaeyoung thông thả từng bước đi ra ngoài.
- Ê Chaeyoung của mày sao rồi? Viên thuốc lần trước không xài được hả?
Yujin hỏi cô.
"Chaeyoung? Thuốc? Về mình sao? Ai vậy?"
Chaeyoung nấp sát một bên để nhìn rõ hơn ai đang nói về mình, cô cũng quên mất chuyện đó. Chuyện cô bị bỏ thuốc thật ra có phải Kelly làm không hay có nguyên nhân gì khác? Chaeyoung không nỡ nghi ngờ Kelly vì cô là cô gái ngây thơ và tốt bụng.
- Hụt rồi, ngay lúc thấm thuốc thì nó đẩy tao ra và biến đâu mất tiêu...tao biết nó mê tao lâu rồi mà tao thấy nó nghèo quá nên thôi mặc dù nó được cái có body sexy, xinh đẹp thiệt.
"Kelly? Sao em ấy lại ở đây, còn ăn mặc hở hang như vậy nữa? Khoan đã, em ấy đang nói về mình sao?"
Cô núp đó để nghe hết câu chuyện của họ.
- Nhưng dạo này nó đổi đời hay sao đó mày ơi, đi học có người theo bảo vệ, quần áo toàn đồ hiệu, cái chiếc xe đó là ngoại nhập đó mày.
Yujin kể ra với giọng ganh tị.
- Khỏi cần mày nói tao cũng biết rồi.
Kelly gật gù.
- Ừ, mày ráng vớt nó đi, coi chừng có người nhanh tay hơn thì khổ.
- Nó thay đổi bề ngoài vậy thôi chứ vẫn khù khờ như xưa à, mê tao lắm! Sáng mai đi học chắc sẽ đến tìm tao thôi.
Kelly cười đắc thắng.
- Ối, xin lỗi.
Chaeyoung giả vờ không biết gì đi ra đụng trúng họ.
- Tôi vô ý quá, cô không sao chứ?
Chaeyoung thật sự nổi giận rồi, không ngờ cô gái mà mình hết lòng yêu thương trân trọng mọi lời nói hành động đều suy nghĩ kĩ lưỡng, hóa ra là thế này. Đến với cô chỉ vì bề ngoài tiền bạc thôi sao? Nhưng bất ngờ nhất là cô tưởng chừng sẽ đau đớn lắm nhưng không nó hoàn toàn ngược lại với suy nghĩ của cô, có lẽ Chaeyoung chỉ dừng lại ở mức thích thôi, chưa sâu đậm, chưa quan tâm và chưa là gì của nhau.
- Chaeyoung unnie?
Kelly vội đặt ly rượu xuống bàn đỡ lấy tay cô.
- Chị có sao không?
- Ủa? Kelly sao em ở đây?
Cô quay sang người bên cạnh.
- Hai em đi cùng bạn à?
- Dạ không tụi em...
Cô tỏ vẻ ngại ngùng.
- Tụi em chỉ tò mò đến cho biết thôi, còn chị?
Kelly lấy lại vẻ hồn nhiên.
- Ồ, chị cũng vậy.
Chaeyoung mỉm cười giả tạo.
"Thật giả tạo! Sao họ có thể làm điều đó hay như vậy chứ? Đáng sợ thật, không đáng tin chút nào! Nghĩ lại Jennie bình thường ăn nói cộc cằn, lạnh lùng nhưng không gian xảo như họ! Cô ấy còn thân thiện hơn họ gấp trăm ngàn lần ấy chứ!"
- Chị hai, nước chanh của chị đây.
Quản lí chạy đến đưa ly nước cho Chaeyoung.
Kelly và Yujin há hốc khi thấy quản lí mà cũng phải cung kính với cô, đã vậy còn gọi là chị hai nữa chứng tỏ có địa vị cao ở đây.
- À, hai người này là bạn tôi.
Cô nói với tên quản lí đang túc trực xu nịnh.
- Dạ vâng em biết rồi, em sẽ tiếp đãi tốt bạn của chị mà.
- Hai em ngồi chơi nhé, chị về bàn với bạn.
Chaeyoung mỉm cười rồi bỏ đi. Cả hai còn chưa hoàn hồn chuyện gì đang xảy ra với mình nữa. Club nổi tiếng nhất nhì Seoul mà Chaeyoung cũng có cái chân trong đó thì còn gì mà cô không có nữa chứ.
- Kelly này, mày nghĩ tụi mình có nên qua bàn nó chào hỏi không? Biết đâu bạn của nó cũng giàu có.
Yujin hỏi.
- Ừm, tao với mày vào trang điểm lại rồi đến bàn họ.
Cả hai kéo nhau vào trong nhà vệ sinh.
Quay lại bàn Jennie, họ đứng bắt tay nhau có lẽ công việc đã ổn thỏa rồi.
- Tạm biệt.
Tên khách bắt tay với Chaeyoung một cách miễn cưỡng.
- Tạm biệt.
Chaeyoung lịch sự nở nụ cười rộng đến mang tai.
- Jennie à, khi nào buồn gọi anh nhé.
Trước khi đi hắn gắng buông một câu đùa giỡn.
- Uống đi.
Chaeyoung đưa ly nước chanh cho Jennie.
- Hơ...em đâu có say ~
- Bảo uống thì uống đi, không có thuốc đâu mà sợ.
- Em yếu đến nỗi phải dùng thuốc à.
Cô liếc xéo Chaeyoung rồi cầm ly nước uống hết.
- Được chưa?
- Ừm.
- Mà sao Chaeng đi toilet lâu vậy?
Chaeyoung kể lại chuyện của Kelly cho Jennie nghe.
- Vậy giờ Chaeng tính sao?
- Không biết nữa nhưng Chaeng muốn cho họ biết cái giá của việc đem tình cảm của người khác ra đùa giỡn.
- Họ đến kìa.
Jennie hất cằm ra sàn, hai cô gái đang thướt tha đến chỗ họ.
- Cứ giả vờ không biết gì đi.
- Biết rồi.
Chaeyoung lấy lại nụ cười của mình đón tiếp họ.
- Bọn em qua chào chị, ồ chị đi cùng Jennie unnie à?
Kelly bất ngờ đầy giả tạo giới thiệu bạn mình.
- Bạn học của em Yujin, còn đây là bạn của Chaeyoung unnie, Jennie unnie.
- Chào chị.
Yujin bắt tay Jennie đồng thời ngồi kế bên cô hết sức tự nhiên.
- Chào.
Jennie lấy lại vẻ lạnh lùng gật đầu.
- Hai chị hay đến đây lắm hả?
Kelly ngồi bên cạnh Chaeyoung, khoác tay qua cánh tay của cô.
- Cũng không thường lắm.
Jennie bình thản trả lời.
- Em là sinh viên mà dám đến đây à? Không sợ học hư sao?
Jennie bắt đầu đưa bộ mặt đểu của mình ra khi Yujin tự tiện đưa tay khoác vai cô.
- Unnie ~
Yujin ẻo lả kéo cô ngã vào vòng tay mình.
"Ôi trời, cái gì thế này...cái cô kia không nể cô là con gái là cô chết chắc với tôi! Bỏ cái bàn tay đáng ghét kia ra khỏi vai vợ tôi ngay!"
Jennie khẽ nhìn sang Chaeyoung thì thấy cô ấy đang nhìn Yujin như muốn ăn tươi nuốt sống, tay thì siết lại thành nắm đấm. Nhẹ nhàng nắm chặt bàn tay ấy xoa dịu, nhìn thật sâu vào mắt cô ấy, Chaeyoung như hiểu ý Jennie, cố nén cơn giận lại và bắt đầu giở giọng trêu đùa với Kelly.
.
.
.
.
- Em say rồi để chị đưa em về nhé?
Jennie thì thầm bên tai Yujin.
- Em không nhớ nhà mình nữa ~
Yujin không còn sức lực gì nữa ngã vào người Jennie muốn làm gì thì làm.
- Vậy đến chỗ chị nhé?
Cô hỏi.
- Ừm, đưa em về nhà unnie đi.
- Nhưng mà chị chợt nhớ ra có chuyện phải làm, hẹn em khi khác vậy.
Jennie ngoắc tay ra hiệu cho Chaeyoung đứng lên.
- Xin lỗi nhé hai người đẹp.
Jennie khoác tay Chaeyoung đi ra ngoài, nói nhỏ gì đó với quản lí.
- Dạ, tôi biết phải làm sao rồi, thưa tiểu thư.
Trên đường về nhà
- Em định xử ra sao vậy?
Chaeyoung nhìn vẻ mặt cô cười cười mà lo lắng hỏi.
- Sáng mai chắc chắn sẽ có phim coi free rồi.
Jennie nháy mắt.
- Hả, là sao? Em nói rõ hơn chút đi...
Chaeyoung ngơ ngác.
- Có gì đâu, em chỉ kêu trang điểm lại cho họ đẹp hơn rồi đăng lên internet tí mà, chắc có nhiều chuyện thú vị lắm đây.
Cô cười sảng khoái.
- Trời, em có cần ác vậy không, dẫu sao họ cũng là con gái mà.
Chaeyoung hơi lớn giọng.
- Em chưa thủ tiêu hai người đó là nương tay lắm rồi, Chaeng nên nhớ Jennie này một khi đã muốn thì có trời cũng không cản được! Sao? Chaeng xót hả?
Đôi mắt Jennie sắc lại nhìn Chaeyoung.
- Không...không có.
Chaeyoung hoảng sợ nhìn ra ngoài cửa kính. Quả thật đây là lần đầu tiên Jennie lạnh lùng với cô nhưng chẳng có người vợ nào dù hiền cách mấy khi thấy chồng mình quan tâm, lo lắng cho người con gái khác mà không ghen cả, huống chi là cô.
- Haizzzz...nếu Chaeng đau lòng em sẽ gọi điện nói thả họ ra.
Cô cảm thấy mình hơi nặng lời nên nhẹ nhàng nói như một lời xin lỗi.
- Không cần.
Chaeyoung lắc nhẹ đầu, kỳ lạ thật, đúng là cô thích Kelly nhưng tại sao không cảm thấy lo cho cô ấy chút nào. Ngược lại cô đang bực mình về việc Jennie lạnh lùng và lớn tiếng với mình.
Jennie áp hai tay xoay mặt Chaeyoung lại nhìn mình, mặt cô hơi đỏ do uống rượu còn Chaeyoung vẫn tỉnh lắm.
- Nhìn gì?
Chaeyoung hỏi khi thấy Jennie cứ nhìn chằm chằm vào mặt mình. Đôi bàn tay mịn màng, ấm áp của Jennie áp hai bên má cô thật dịu dàng, nhẹ nhàng.
- Nhìn Chaeng không được hả? Ngộ nhỡ, seobang của người ta mà không cho người ta nhìn, kì vậy.
Jennie bắt đầu chu chu cái mỏ nho nhỏ, đo đỏ làm nũng với Chaeyoung.
Chaeyoung bật cười nhéo yêu vào cái mũi bé xíu xinh xắn ấy.
- Không chán hả? Nhìn ở nhà từ sáng đến tối luôn rồi đó.
- Không! Nhìn hoài không chán, mãi mãi không chán.
Cô cũng cười theo Chaeyoung, nhẹ nhàng ngã vào lòng seobang của mình.
Cả hai cứ im lặng, ôm nhau thật chặt, cảm nhận hai trái tim đang hòa chung nhịp đập. Nhịp đập của hạnh phúc, của yêu thương. Bất giác Jennie ngước lên, Chaeyoung nhìn xuống dần dần thu hẹp khoảng cách, hai đôi môi chạm nhẹ vào nhau khởi đầu cho một nụ hôn mãnh liệt.
Chaeyoung chồm người ấn môi mình vào môi Jennie, nụ hôn càng lúc càng sâu hơn, mãnh liệt hơn khi Jennie dựa toàn bộ thân mình vào ghế. Tay Chaeyoung liên tục vuốt ve khoảng lưng trần của Jennie.
- Ah ~
Tiếng rên khe khẽ thoát ra từ đôi môi đỏ mọng ấy, cùng với hơi thở ấm nóng liên tục phả vào tay Chaeyoung, cộng thêm không gian trong xe chật hẹp. Khoảng cách được rút ngắn tối đa, sức nóng tăng gấp đôi như làm lượng hormones kích thích cực mạnh các giác quan trong cơ thể Chaeyoung. Những ngón tay của Chaeyoung đang vuốt ve khắp cơ thể của cô, mạnh dạn lòn vào bên trong váy. Những ngón tay mềm mại bắt đầu cuộc vui chơi phần dưới của Jennie, nó chạy dọc khắp đùi cô.
- Ahaaaa...Chaeng...để...để về....
Một lần nữa Chaeyoung lại cuốn Jennie vào một nụ hôn sâu vô tận.
Jennie dần cảm nhận được sự ấm nóng từ những ngón tay Chaeyoung đi vào cơ thể mình. Cô rên lên sung sướng, ghì chặt đầu Chaeyoung vào người mình hơn, cảm nhận được từng giọt mồ hôi trên trán của Chaeyoung ở bụng của mình làm cô càng nóng hơn. Những giọt mồ hôi của cô cũng bắt đầu xuất hiện, từ cằm chạy dài xuống ngực, bụng, đùi rồi tiếp đất. Nơi cô và Chaeyoung đang ân ái sẽ tạo ra một vùng ẩm ướt khi họ rời khỏi. Những ngón tay cứ đùa giỡn làm cơ thể cô nóng ran. Sự sung sướng khiến toàn thân cô bất lực, ngã vào lòng Chaeyoung, ôm người cô yêu một cách mệt mỏi, mồ hôi của cô thấm ướt áo Chaeyoung rồi khẽ thì thầm một cách yếu ớt.
- I love you.
- Ách xì...ngoài này lạnh quá Lisa à, không biết tiểu thư và chị hai xong việc chưa nữa?
Soyeon vừa sụt sùi mũi vừa quay sang nhìn Lisa cầu cứu. Lisa cũng chẳng khá gì hơn, hai tay chà sát vào nhau, lâu lâu ách xì mấy cái.
- Haizzzz...chắc mai kêu lão gia cho thợ tới sửa lại tấm phong cách âm cho xe quá, lần này phải dày dày chút! Sẵn tiện làm đệm chống sốc cho xe luôn.
Lùi lại khoảng 30 phút trước đó khi họ đang nói chuyện trên xe. Soyeon vẫn lái xe còn Lisa ngồi kế bên, họ hoàn toàn không biết hai vị chủ nhân bên dưới đang làm gì. Nhưng đột ngột xe lắc lư, phía sau bức phòng cách âm thoát ra những tiếng rên, Soyeon lập tức dừng xe lại, bốn mắt nhìn nhau trào máu họng.
- OH MY GOD!
Thế là có hai con người hạnh phúc đang ôm nhau cùng say giấc nồng trong xe. Trong khi đó có hai kẻ đang ôm nhau đứng co ro như con tôm luộc ngoài đường nhìn vào trong xe mếu máo.
"Huhu...sao đời con nó khổ thế này"
Dinh thự nhà họ Kim
Sáng hôm nay Jennie đưa Chaeyoung đến trường vì tối thứ bảy xe của cô vẫn còn để trong sân trường và cô cũng không biết nên làm gì nữa. Chaeyoung vui vì đã bỏ được mọi chuyện với Kelly và hạnh phúc hơn nữa khi thấy bản thân không đau khổ mấy như những gì cô tưởng tượng.
- Unnie, chào buổi sáng.
Hai cô vẫn cười tươi, điều này làm Chaeyoung thấy lạ. Không phải Jennie nói là họ bị...
- Ch...chào hai em.
Đáng lý ra cô nên cản Jennie lại chứ nhưng lúc đó...
"Haizzzz...thôi quên đi, đúng là Jennie càng lúc càng cao tay."
- Unnie sao vậy, không khỏe à?
Kelly sờ trán cô.
- A...chị không sao, hai em không sao chứ?
- Tụi em không sao, chỉ là buồn ngủ thôi.
Kelly vừa nói vừa che miệng ngáp.
- Sau khi hai chị về, bartender mời rượu tụi em miễn phí, nghe nói loại Rinta được hỗn hợp từ thơm và Sauvignon Blanc rất ngon nên tụi em mới uống.
Cô dừng lại để ngáp tiếp.
- Cuối cùng là tụi em không say mà không ngủ được, thức đến sáng! Người thì mệt đừ.
Kelly nói tiếp và lừ đừ lấy sách ra.
- A...chị về chỗ trước.
Chaeyoung về chỗ mình và suy nghĩ, cô mỉm cười vì Jennie không làm gì bậy với họ. Làm cô cứ tưởng...
"Hiền như vậy có phải ngoan không ^..^"
Suốt tiết học Chaeyoung cứ cười tủm tỉm như là một tên hâm.
- Jennie à con không cần phải đi đâu để JungHwa nó xử lí là được rồi.
Ông Kim khuyên cô.
- Hôm nay nó có hẹn mà, với lại từ khi con kết hôn chuyện nặng cứ để nó làm hoài! Hôm nay để con đi được rồi.
- Lỡ Chaeyoung nó biết, nó không vui đâu.
- Không sao đâu, con làm xong sẽ ghé qua trường đón cô ấy.
- Appa biết con sẽ làm tốt nhưng cẩn thận đấy.
Lisa chở Jennie và đám đàn em theo sau xe mình chạy đến chỗ hẹn, có vẻ đối thủ lần này muốn lấy số hàng vũ khí mới nhập của nhà cô. Jennie sẽ đích thân giải quyết vụ này và cả bọn ngu ngốc kia nữa.
Khu chuyển hàng khu F
- Chuyển hàng lên xe đi.
Cô ra lệnh cho bọn đàn em.
- DẠ!
Từng thùng hàng được đưa vào cốp xe, mọi người vẫn tập trung cao độ xung quanh. Đối thủ có thể tấn công bất cứ lúc nào và từ phía nào.
*Đoàng đoàng
- Cuối cùng cũng đến rồi à?
Jennie nhếch mép và móc súng ra bắn ngã các đối thủ. Nhanh như chớp cô né hết những phát súng bẵn trả lại, hai tay...một tay súng...một tay kiếm, cô di chuyển như một vũ công múa điêu luyện nhưng trong phút bất cẩn cô đã để một cây kiếm chém trúng tay mình. Không sao mọi thứ vẫn ổn, phần thắng lúc nào cũng nghiêng về phía cô như một quy luật hiển nhiên.
Nửa tiếng sau chỉ còn lại một mớ hỗn độn, xác người khắp nơi, mùi máu tanh sốc lên tận mũi, bắt tên cầm dâud kia. Và giờ nó đã bị đá gãy chân quỳ trước mặt đại tiểu thư.
- Là tên nào?
Cô hạ giọng xuống nghe lạnh như băng, nhẹ nhàng ngồi trên ghế đã được đặt sẵn.
- Có ngon thì giết tao đi con khốn!
- Đâu có dễ vậy, ta sẽ cho ngươi biết thế nào là mùi vị đau khổ khi đụng đến nhà họ Kim.
Cô nhìn hắn với đôi mắt lạnh lùng như một con mãnh thú sẵn sàng xé xác hắn ra làm trăm mảnh.
*XOẸT...PHẬP...
- AAAAAAAAAAAA...tay tao...aaaaaaaaaaaa!
Hắn nhận ngay cái ngón trỏ của mình giờ đã yên vị nằm dưới đất.
- Ta hỏi cho vui thôi chứ ta biết tên nào đứng sau vụ này rồi, ngươi cũng chỉ là con chó của hắn thôi, ta thì không thích nuôi chó...quăng xác nó xuống cho cá ăn đi.
Cô phất tay bỏ vào trong xe.
- Tiểu thư.
Lisa khởi động xe.
- Đến trường đại học.
- Nhưng tay tiểu thư...
Lisa nhìn qua kính chiếu hậu, bàn tay bị dao chém trúng một vết khá sâu, máu vẫn còn chảy thấm qua lớp băng trắng quấn quanh bàn tay cô.
- Không sao, đừng để Chaeng chờ.
- Dạ.
Lisa cho xe chạy đến trường thật nhanh, Lisa biết cô không gặp Chaeyoung thì không chịu băng vết thương cho tử tế vào đâu.
Trường đại học
- Về đi.
Cô đuổi Lisa.
- Tiểu thư nhớ về nhà liền nha, em chuẩn bị đồ cứu thương sẵn.
Lisa lo lắng nhìn tay cô đang yên vị trong túi áo khoác.
- Được rồi, em mè nheo quá, bây giờ thì về đi.
Cô quay lưng bỏ đi.
Jennie đi vòng vòng tìm xem thư viện ở đâu, cô muốn tạo bất ngờ cho Chaeyoung.
- Hey người đẹp.
Jennie vẫn cứ đi.
- Nè tôi gọi cô đó Jennie.
Là Kahi, cô ta chạy đến vịn vai cô lại. Không phải ở trường của Chaeyoung thì cô đã bẻ gãy tay cô ta rồi.
- Có chuyện gì?
Cô lạnh lùng hỏi.
- Không, thấy cô nên chào thôi, tìm người hả?
- Thư viện ở đâu?
- À muốn đến thư viện hả? Để tôi dẫn cô đi, hướng này.
Kahi nhiệt tình dẫn đường cho cô và không ngừng nói chuyện suốt trên đường đi, đổi lại chỉ là cái mặt sát khí của Jennie.
Thư viện
- Đến rồi, cô tìm ai để tôi giúp cho?
- Không cần.
Cô lắc đầu đi vào trong, Kahi đi theo sau lưng cô. Có vẻ cô ta không rời mắt khỏi người Jennie được.
- Chaeyoung unnie lát nữa chị có đi đâu không? Mình ra biển chơi nha.
Yujin ngồi bên cạnh cô và Kelly.
- Tiếc quá chị có hẹn rồi.
Chaeyoung mỉm cười.
- Hẹn với ai vậy? Đó giờ em thấy chị ít khi hẹn với ai lắm mà.
Kelly lay nhẹ tay cô.
- Chaeyoung
Jennie bước đến chỗ cô.
- Đến rồi à?
Chaeyoung định cười nhưng lập tức đanh mắt lại khi thấy Kahi sau lưng Jennie.
- Tôi không biết đường nên nhờ người chỉ dùm.
Jennie chỉ ra kẻ đeo bám sau lưng.
- Học bài cùng bạn gái à?
- Suỵt, đây là thư viện, đừng lớn tiếng ngồi xuống nào.
Kahi nắm tay Jennie kéo ngồi xuống ghế và điều đó làm Chaeyoung vô cùng khó chịu.
- Tôi định mượn vài quyển sách rồi về, đi không?
Chaeyoung hỏi, Jennie gật đầu và cả hai đi vào dãy sách trong góc.
Bên ngoài còn ba người bơ vơ bị bỏ rơi.
- Hello tôi là Kahi bên khoa mỹ thuật.
Đưa tay bắt.
- Em là Kelly khoa kinh tế.
Cô mỉm cười.
- Bạn em Yujin.
Chaeyoung đi vào trong sát góc tường nơi có vài quyển sách cũ để trên cao. Cô ấy lấy vài quyển xuống và xem mục lục có thứ mình cần hay không.
- Nếu có hẹn với bạn gái thì gọi em đến đây làm gì?
Jennie nhét hai tay vào túi áo đung đưa người nhìn qua nhìn lại mấy quyển sách.
- Ghen hả?
Chaeyoung nhướn mày.
- Ừ ghen, chẳng phải Chaeng nói cô ta chỉ lợi dụng Chaeng thôi sao, sau khi suy nghĩ Chaeng thấy tội quá nên tha thứ cho cô ta chứ gì.
Khuôn mặt Jennie lúc ghen thật sự làm Chaeyoung cực kì thích thú, cái môi cứ vểnh ra còn hai gò má cứ phồng căng tròn nhìn như hai cái bánh bao to vậy.
- Nè.
Chaeyoung gọi mà tiểu thư chẳng thèm nhìn.
- Tiểu thư Kim dễ thương.
Jennie cũng không thèm nhìn.
- Giận rồi hả?
Chaeyoung bỏ chồng sách xuống nắm hai vai cô xoay lại nhìn mình.
- Không có gì thì em về trước.
Jennie định bỏ đi thì bị cô kéo lại và vô tình cái bàn tay giấu trong túi áo bị giật ra bên ngoài.
- Cái này là cái gì hả?
Chaeyoung cầm bàn tay quấn băng của cô hét lớn.
- Nhỏ tiếng chút đi, thư viện đó.
- Chaeng hỏi cái này là cái gì?
Chaeyoung gằn giọng.
- Dao chém.
Jennie đáp nhẹ tênh.
- Sao không băng bó đàng hoàng vậy hả? Thấy đang chảy máu không?
- Thì Chaeng bảo em đến đón nên em tính về rồi băng! Cầm máu rồi mà.
Jennie gỡ tấm vải ra xem vết thương.
- Không sao.
Jennie tự nói với mình.
- Vậy Chaeng đi chơi với bạn gái phải không? Vậy thì em về.
Không thèm chào tạm biệt, Jennie vô tư bước đi ngang mặt Chaeyoung.
Đột nhiên Chaeyoung chạy lại kéo Jennie, nhấc bổng cô ấy trên tay mình, nói như ra lệnh.
- Từ bây giờ đừng mở miệng nói tiếng nào nữa, nghe rõ chưa.
Rồi Chaeyoung bế cô ra ngoài chào hai người kia rồi bế cô vào trong xe, phóng thật nhanh về nhà.
Bỏ lại ba con người, sáu mắt nhìn nhau chả hiểu gì.
Góc pr, ai hóng không :<
Nếu mình rảnh thì tối nay sẽ có chap của truyện mới :<
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro