Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[JeffBarcode] Lãnh thổ của sư tử con (1)

t hay nghĩ sao lúc JS lon ton đi làm chủ tịch để em dừa khóc thì ko viết hóa ra lúc đấy sầu quá ko đủ cừi + hỏny để viết :))

----------------------------------------------------

Jeff không nghĩ bé nhỏ sẽ lao vào vòng tay mình khóc nức nở khi biết tin anh rời khỏi công ty, càng không nghĩ tới sau đó Barcode sẽ giận tới mức cắt đứt mọi liên lạc với anh.

Cụ thể là bạn nhỏ block anh thật rồi.

Sau hai ngày không liên lạc được với cậu, Jeff chỉ có thể hỏi thăm tình hình qua Creamy, nghe là Barcode không chịu ra khỏi phòng khóc rấm rứt mấy ngày thì xót lắm, đến ngày thứ tư Jeff đành nhờ hội anh em nghĩ kế hoạch để dỗ em yêu, sau khi bị mọi người cười cho một trận thì cũng được bày cách giải quyết.

Thế là sau khi xong việc, ngài chủ tịch lập tức lái xe đến tận nhà bé nhỏ để dỗ dành cậu.

Tất nhiên là không liên lạc được với Barcode nên anh chỉ có thể gõ cửa nói chuyện với phụ huynh của cậu, may mà anh có tạo ấn tượng tốt với mẹ vợ từ trước nên cô chỉ cười trêu chọc sau đó dặn Jeff đừng có chiều quá cậu bé sinh hư.

"Phòng của Barcode ở cuối tầng hai, cô có để hoa quả trong tủ lạnh, hai đứa nói chuyện xong thì bảo em nó xuống lấy nhé"- Mẹ Barcode chỉ cho anh một hồi rồi tạm biệt vì có việc phải ra ngoài, để lại con trai ở nhà một mình với cái người làm cậu khóc suốt mấy hôm nay.

Jeff cầm theo quả dừa ướp lạnh bước lên trên tầng, đứng trước cửa phòng đóng kín phải suy nghĩ ra đủ mọi trường hợp rồi hít một hơi thật sâu lấy can đảm mới đẩy cửa bước vào.

Anh đã thấy phòng ngủ của Barcode vài lần lúc call với cậu hoặc trên tiktok của cậu bé nhưng đây là lần đầu anh đặt chân đến, so với Jeff suy nghĩ còn có nhiều phần ấn tượng hơn.

Bàn học gọn gàng ở góc với cửa sổ lớn lấy ánh sáng, đàn guitar đặt một góc với mấy bức tranh, màu sắc trắng xanh biển cùng với những chiếc đèn treo trên trần nhà cho thấy Barcode yêu thích ánh sáng đến mức nào,  và hơn nữa Jeff phải công nhận căn phòng của cậu vừa đầy tính nghệ thuật lại vừa gọn gàng sạch sẽ.

"Mẹ có chuy--"

Cục trăng trắng trên giường nhổm dậy, giọng vừa nũng nịu lại hơi trầm có thể vì lâu không nói chuyện, Jeff còn chưa kịp nhìn kĩ mặt cậu đã bị Barcode túm lấy cái gối ném thẳng về phía anh.

"Úi! Barcode..."- Jeff tránh vội trước khi bị cái gối trúng người, lúc nhìn về phía người nhỏ hơn thì bắt gặp ánh mắt tức giận của cậu cũng biết lần này mà không giải thích cặn kẽ thì còn mơ mới được ôm bé nhỏ.

Jeff vội đặt quả dừa lên bàn, cầm gối đến ngồi cạnh cậu, mà Barcode vẫn chưa hết tức giật lấy cái gối đập vào người anh. Anh lớn ngồi yên chịu trận, đột nhiên nghe thấy tiếng thút thít mới giữ lấy tay bạn nhỏ xem xét tình hình, phát hiện sư tử con như thét ra lửa bây giờ lại ấm ức đến bật khóc.

"Barcode anh xin lỗi mà, Barcode đừng khóc...Barcode"- Jeff luống cuống đưa tay lên muốn lau nước mắt cho cậu, nghe mọi người bảo bé nhỏ khóc mấy ngày liền mà giờ vẫn còn nước mắt, không biết phải yêu thương bao nhiêu mới bù lại được.

Jeff rối rắm là vậy chứ người nhỏ hơn gạt phắt tay anh ra, tự mình kiếm bịch khăn giấy lau lại mặt, sau khi ngừng khóc mới quay lại lườm anh đầy oán trách.

"Anh còn tới làm gì"- Bộ dạng sư tử con hung dữ mỗi tội với khuôn mặt búng ra sữa của Barcode chẳng tạo ra sát thương, dù vậy anh lớn vẫn hết sức chân thành, nắm lấy tay cậu mong bé nhỏ cho mình cơ hội giải thích.

"Anh xin lỗi mà, anh không có ý định giấu em nhưng anh sợ em biết trước sẽ không có tâm trạng vui chơi, anh muốn sau khi xong việc sẽ tới nói hết với em"- Jeff cúi đầu tỏ vẻ hối lỗi, anh không đoán trước khi biết tin cậu bé sẽ bật khóc, dù sao trước giờ Barcode thường xuyên tới studio của anh chơi nên đối với Jeff anh vẫn nghĩ mọi thứ chẳng có gì thay đổi.

"Thế anh nghĩ đột ngột thông báo thì em sẽ không buồn à? Anh bỏ mặc em cả tuần mãi đến bây giờ mới xuất hiện, hay là anh biết em sẽ tiếp tục bỏ qua cho anh"- Barcode tức giận muốn cầm gối đập cho anh mấy phát nữa, mà nghĩ lại như thế chỉ làm mình khó chịu hơn đành kìm lại.

"Anh không có ý đó Barcode, anh chỉ nghĩ nên để em bình tĩnh lại, anh xin lỗi Barcode"- Jeff vội vàng giải thích, khó khăn lắm mới có cơ hội mà chả hiểu sao bé nhỏ lại rơm rớm muốn khóc thêm lần nữa.

"Anh thì có lỗi gì chứ, chẳng qua là em ngu ngốc nghĩ anh sẽ không bỏ rơi em thôi"- Barcode lẩm bẩm, quay đầu không muốn nhìn người đàn ông trước mặt.

"Barcode, Barcode"- Jeff vô thức nhăn mày, tiến tới muốn ôm cậu nhưng vừa chạm vào cậu bé lập tức xù lông chống trả.

"Đừng chạm vào em!"

Barcode hét lên sau đó nhận ra mình vừa to tiếng với anh liền thu gọn lại một góc muốn trốn tránh. Là Jeff lôi kéo cậu vào mối quan hệ này, bây giờ anh không nói một lời mà rời đi để lại Barcode lạc lõng với những cảm xúc của mình, mà cậu bé chẳng thể trách anh một lời khi chính mình đã để Jeff làm những gì anh muốn.

"Anh sai rồi, là anh không nói rõ với em, anh chưa bao giờ muốn bỏ rơi em cả, Barcode tha thứ cho anh được không"- Ngược lại với cậu bé đang kích động, Jeff càng thêm kiên nhẫn dỗ dành cậu, anh nhẹ nắm lấy bàn tay mềm mại của Barcode, kéo lên mặt mình khẽ đặt nụ hôn vào lòng bàn tay.

"p'Jeff, anh coi em là gì?"- Trái tim Barcode bị xao động, cậu biết mình thua triệt để trước người đàn ông này, chỉ cần anh bày ra chút dịu dàng là cậu lập tức ngã vào lòng anh không chút do dự, chính vì vậy mà Barcode muốn biết liệu Jeff có tình cảm gì với mình hay không.

"Anh thể hiện còn chưa đủ sao"- Jeff khẽ cười, lấy khăn giấy lau nước mắt cho bạn nhỏ, kể từ nụ hôn đầu tiên anh đã tự thay đổi mối quan hệ này mà quên mất mình chưa từng thực sự bày tỏ với cậu bé.

"..."

"Anh chưa từng nói với em"

Giọng của Barcode dịu lại, mất một lúc lâu mới nhìn vào mắt anh -"Anh đối xử rất tốt với em, em không biết anh có thích em hay anh chỉ muốn...làm chuyện đó với em"

"Oh, anh muốn làm tình với em"- Jeff bật cười vì ánh mắt giận dữ của cậu bé -"Chuyện đó là thật, bởi vì anh thích em"

Barcode nhướng mày không tin tưởng.

"Anh thích em"- Jeff ho hắng tỏ vẻ nghiêm túc -"Kể từ lúc chúng ta luyện tập cùng nhau anh đã bị thu hút bởi em, theo kiểu trong sáng, thật đấy"

Người nhỏ hơn bật cười làm bầu không khí căng thẳng nãy giờ biến mất, lúc này Jeff mới có cơ hội để ôm cậu.

"Em cũng vậy"- Barcode nói nhỏ, trở lại giọng nũng nịu hàng ngày -"Em cũng thích p'Jeff"

Không phải lần đầu tiên cậu bé bày tỏ với người đàn ông kia, Barcode từng nói thích anh rất nhiều lần, đôi khi đùa cợt, đôi khi lén lút bày tỏ nhưng đây là lần đầu tiên cậu thực sự đối mặt với mối quan hệ này.

Jeff bị choáng váng bởi sự tôn sùng xen lẫn tình cảm tràn ngập trong đôi mắt trong veo của cậu bé, nhịn không được mà đặt lên nốt ruồi bên khóe mắt một nụ hôn để đáp trả lại.

"Vậy tình yêu của anh, em có thể tha thứ cho anh vì đã làm em khóc được không"

Barcode cười khúc khích, không nghĩ vừa mới lúc trước cả hai còn đang giằng co căng thẳng mà bây giờ cậu lại rung rinh vì những lời nói sến rện của người kia.

"Anh sến quá đi"

Dù vậy, Jeff vẫn nhận được nụ hôn thay cho câu trả lời. Nhiệm vụ dỗ bé nhỏ thành công rực rỡ.

-----------------------------------------------------------

Gòi sẽ có cảnh lửng mật gặm sư tử con :))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro