Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[17]+[18]

17.
Ánh sáng mờ ảo từng chùm nhảy múa, dần hiện thành dòng chữ:
【Park Jongseong và Baek Yi sắp kết hôn.】

Tôi đứng chết trân.

Những chiếc gai hồng còn sót lại trong lòng bàn tay đâm tứa máu.

Pháo hoa vẫn rực sáng, liên tục tạo thành những lời chúc mừng về ngày cưới, về hạnh phúc viên mãn.

Bỗng mấy gã mặc đồ đen từ đâu xông tới, trùm kín đầu lôi tôi về nhà.

Vừa vào cửa, tôi lập tức mở máy tra tin tức hôn sự của họ.

Màn hình trống trơn.

Nhắn bạn thân nhờ vả, mới biết tin đồn đã rục rịch từ ba tháng trước, nửa tháng trước hai chú rể còn công khai xuất hiện cùng nhau.

Hay lắm! Để giấu tôi, họ còn thiết kế riêng cho tôi một mạng lưới ảo à?

Trái tim như bị dao đâm nát, vỡ tan thành từng mảnh vụn.

Tôi cố gắng gọi cho Park Jongseong.

Chuông reo vô vọng.

Tôi bật cười.

Xoay người lao vào phòng, moi từ đáy tủ lọ nước hoa hương trà trắng - thứ tôi giấu như báu vật.

Vặn nắp, đổ sạch sẽ xuống bồn cầu.

Mùi hương nồng nặc bốc lên nghẹt thở, kinh tởm đến phát ói.

Tôi ấn mạnh nút xả nước: "Park Jongseong, anh cút mẹ đi!"

Thay trang phục cải trang, tôi lẻn qua đám người đen đang hỗn loạn dưới lầu.

May mà đã dò trước các lối đi của chúng.

Vụ hôm nay khiến chúng như ong vỡ tổ, tôi dễ dàng lẫn vào dòng người.

Rút kinh nghiệm lần bị phong tỏa ở sân bay, lần này tôi chọn taxi.

Vứt điện thoại giữa đường, trên người chỉ mang theo giấy tờ.

Lần này, tôi đã thoát khỏi thành A thành công.

18.
Nửa năm sau.

Tôi sống cuộc đời của một nhân viên văn phòng bình thường tại một thị trấn nhỏ cách thành phố A hơn ba nghìn cây số.

Đến lúc công ty tổ chức hoạt động gắn kết hàng tháng.

Giữa bữa tiệc, mọi người nhắc đến hôn sự giữa hai gia tộc họ Park và họ Baek.

"Chuẩn bị suốt nửa năm rồi, cuối cùng cũng đến lúc kết hôn."

"Tên Park gì đó còn giả vờ không thừa nhận, buồn cười thật."

"Họ công bố chuyện cả thế giới đều biết rồi."

"Này Yang à, trước cậu không ở thành phố A sao? Có biết chuyện này không?"

Tôi ôm ly rượu ngẩn người, chỉ khi nghe tên mình mới giật mình tỉnh lại.

Nén chút đắng cay trong lòng, tôi uống cạn ly rượu.

"Tôi cũng không rõ lắm."

"Ôi Yang Jungwon uống chậm thôi!"

"Mà này, mùi pheromone của Alpha với Omega rốt cuộc thế nào nhỉ?"

"Thôi đi, toàn Beta như bọn mình thì trừ đột biến gen, cả đời đừng mơ ngửi được."

Ký ức ùa về.

Mùi trà trắng nhẹ nhàng như lại vấn vương nơi đầu mũi.

Park Jongseong từng nói mùi ấy được pha chế theo pheromone của hắn, giống y nguyên bản thể.

Chẳng biết thật hay đùa.

Tôi cảm thấy hơi say, viện cớ vào nhà vệ sinh.

Nhưng vừa đến cửa toilet dành cho Beta, một bàn tay đã nắm chặt cổ tay tôi.

Tôi ngã nhào vào vòng tay ấm áp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro