Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

-83-

Buổi chiều 3 giờ 40 phút, Lương Trinh Nguyên đã đến Hải Thành.

Chỉ là không biết ai đã để lộ tin tức, khiến cho lần rời khỏi kinh thành hiếm hoi của Lương Trinh Nguyên lại gặp phải fan đón tại sân bay Hải Thành:

Một nhóm nhỏ khoảng hai mươi người, người đứng đầu giơ cao một tấm biển với tên của  Lương Trinh Nguyên, còn có hình ảnh của Lương Trinh Nguyên đóng vai Hạ Lan Phục. Dưới bức ảnh còn có một dòng chữ nhỏ: Hải Thành chào đón Ma Tôn đại nhân!

"..." Bước ra khỏi vai Hạ Lan Phục, Lương Trinh Nguyên cảm thấy câu cổ vũ này thật sự hơi quá trẻ trâu rồi. Cậu còn chưa kịp nói gì, Phương Cầm đã nhanh mắt dừng bước: "Trinh Nguyên, chúng ta đi đường vòng nhé?"

Lương Trinh Nguyên nhìn những fan đang rất mong đợi, có chút không nỡ: "Chị Cầm, họ hình như đã đợi lâu rồi."

Cũng đúng, Lương Trinh Nguyên bình thường quá bí ẩn. Các diễn viên khác sau khi có tác phẩm đều muốn xuất hiện trên các chương trình tạp kỹ để tạo độ nhận diện, chỉ riêng Lương Trinh Nguyên, sau khi phim ra mắt, ngoài lần sóng gió dư luận đó, thì không có động tĩnh gì khác, bìa tạp chí chụp ở Tuyết Thành cũng chưa được công khai, giống như một cao nhân thần bí lui ẩn núi rừng.

Dù không biết họ làm sao biết được Lương Trinh Nguyên sẽ xuất hiện ở Hải Thành, nhưng Lương Trinh Nguyên nghĩ rằng những người này tập trung lại để chào đón mình cũng không dễ dàng, cậu có chút không nỡ phụ lòng những fan này.

Phương Cầm nghe thấy sự do dự của Lương Trinh Nguyên, cô quay lại nhìn hai vệ sĩ đi theo Lương Trinh Nguyên, cuối cùng gật đầu cho phép Lương Trinh Nguyên đi theo lối cũ. Lương Trinh Nguyên cảm ơn, có chút căng thẳng đi về phía lối ra.

Cậu mới đi được vài bước, trong nhóm fan đón sân bay đã có người hỏi: "Đó có phải là Nguyên Nguyên không?"

Vừa nghe thấy giọng nói này, mọi người lập tức nhìn về phía Lương Trinh Nguyên, sau khi xác nhận thì nhanh chóng chạy đến: "Lương Trinh Nguyên, Nguyên Nguyên! Ma Tôn đại nhân!"

Cố Tri Niên từ từ tiến về phía họ, cuối cùng vẫn là vệ sĩ đứng ra chắn trước mặt Lương Trinh Nguyên.

Lương Trinh Nguyên tháo kính râm qua vệ sĩ, chân thành nở một nụ cười rất thật với các fan trước mặt: "Chào các bạn, tôi là Lương Trinh Nguyên."

Một cô gái nhỏ trong nhóm fan không kiềm được hét lên một tiếng, Lương Trinh Nguyên vội giơ tay làm dấu "suỵt": "Đừng làm phiền những người khác nhé!"

Đây là lần đầu tiên Lương Trinh Nguyên xuất hiện trước nhóm fan trung thành này với hình tượng "người sống", hình tượng khác hẳn với ấn tượng Hạ Lan Phục mang lại cho họ. Cô gái nhỏ đỏ mặt, lập tức làm động tác kéo khóa miệng.

Fan nữ đứng đầu giơ biển nhẹ ho một tiếng: "Lương Trinh Nguyên chào anh, chúng tôi là fan của anh, hôm nay nghe nói anh đến Hải Thành, chúng tôi đã đặc biệt đến đây để chờ đón."

Lương Trinh Nguyên nhìn fan nữ với vẻ nghiêm túc, nụ cười trên mặt cũng rất rạng rỡ: "Chào bạn, tôi là Lương Trinh Nguyên. Không biết trước là các bạn sẽ đến đón, nhưng vẫn cảm ơn các bạn, vất vả rồi!"

Nhóm đón sân bay lại thêm phần phấn khích, khen ngợi vẻ đẹp của Lương Trinh Nguyên, nói Lương Trinh Nguyên rất xinh đẹp. Lương Trinh Nguyên liên tục cảm ơn, cho đến khi một người trong số họ lấy ra sổ nhỏ yêu cầu Lương Trinh Nguyên ký tên.

"Nói trước, chữ tôi không đẹp lắm đâu." Lương Trinh Nguyên cảnh báo trước với các fan. Các fan mới không bận tâm điều này, họ chỉ náo nhiệt nhưng không hỗn loạn đưa những thứ cần ký đến trước mặt Lương Trinh Nguyên.

Lương Trinh Nguyên mượn bút ký tên, lần lượt ký tên cho họ. Một fan nhận được chữ ký cười tít mắt: "Chữ gì mà không đẹp, chữ của Ma Tôn đại nhân rõ ràng rất dễ thương mà!"

Lương Trinh Nguyên cảm thấy lời khen này không bằng không khen. Nói về chữ viết, chữ của Lương Trinh Nguyên thật sự không đẹp lắm, nhiều nhất chỉ là nét chữ thanh tú, bút pháp tròn trịa, không thể so sánh với nét chữ mạnh mẽ sắc sảo của Phác Tống Tinh.

Chỉ là Lương Trinh Nguyên trân trọng sự yêu mến của fan, bây giờ ký tên cũng rất nghiêm túc. Cậu ký khoảng hai mươi chữ ký, ký đến cuối cùng suýt nữa không nhận ra ba chữ "Lương Trinh Nguyên" nữa.

Xác nhận đã ký hết tên, Lương Trinh Nguyên đóng nắp bút: "Xong rồi!"

Các fan ai nấy đều vui vẻ và thỏa mãn. Có người hỏi Lương Trinh Nguyên có phải tham gia Liên hoan phim BR không, Lương Trinh Nguyên chớp mắt: "Bí mật."

Lương Trinh Nguyên dễ thương đáng yêu khác hẳn so với Hạ Lan Phục, nhưng điều này lại khiến fan rất phấn khích — điều này có ý nghĩa gì? Điều này chứng tỏ ngôi sao mà họ theo đuổi rất chuyên nghiệp, có thể trong phim tạo ra hình tượng khác xa so với con người thật của mình.

Fan gật đầu không hỏi thêm, chỉ dặn dò Lương Trinh Nguyên phải chăm sóc bản thân, giống như những người bạn ấm áp hơn là fan. Lương Trinh Nguyên đáp ứng ý tốt và vừa nói chuyện với họ vừa đi về phía bãi đậu xe.

Cho đến khi có một giọng nói từ trong đám đông: "Ngón áp út của Trinh Nguyên đang đeo một chiếc nhẫn kìa!"

Câu nói này khiến các fan khác im lặng trong giây lát, cô gái nhỏ liền giải thích: "Ngón áp út thì sao? Chỉ là món đồ trang sức thôi, Trinh Nguyên của chúng ta đeo ngón nào cũng đẹp!"

Lương Trinh Nguyên lại dừng bước, cúi đầu dùng tay kia vuốt ve chiếc nhẫn trên ngón tay: "Thực ra..."

"Trinh Nguyên." Phương Cầm, người vẫn giữ im lặng từ nãy đến giờ, lắc đầu ra hiệu không đồng ý để Lương Trinh Nguyên công khai chuyện hôn nhân của cậu và Phác Tống Tinh trong tình huống này.

Nhưng Lương Trinh Nguyên nhìn chiếc nhẫn trên tay mình và các fan với ánh mắt chân thành, cậu cảm thấy việc tiếp tục giấu diếm hay lừa dối sẽ không tốt cho cả Phác Tống Tinh lẫn fan của mình.

Nếu cậu và Phác Tống Tinh sớm chân thành với nhau, có lẽ Lương Trinh Nguyên đã sớm tuyên bố chuyện kết hôn của mình. 

Suy nghĩ một lát, Lương Trinh Nguyên mỉm cười xin lỗi Phương Cầm. Phương Cầm ngạc nhiên, Lương Trinh Nguyên quay lại nhìn fan đang chờ đợi cậu nói: "Đây thực ra đúng là món đồ trang sức, nhưng cũng đồng thời là kỷ vật kết hôn của tôi và chồng tôi."

Fan nghe thấy Lương Trinh Nguyên nhắc đến người khác, biểu cảm trên mặt họ hoặc là kinh ngạc hoặc là nghi hoặc, tóm lại là không ai nói được lời nào. Lương Trinh Nguyên nhẹ nhàng bóp đầu ngón tay, ép mình bình tĩnh lại: "Thực ra trước khi quay Hạ Lan Phục, tôi đã kết hôn rồi. Nhưng vì một số lý do cá nhân, tôi vẫn không công khai tin tức này."

"Xin lỗi mọi người, là tôi không tốt." Nói đến đây, Lương Trinh Nguyên chân thành cúi đầu xin lỗi những fan đã đón mình.

Những fan chạy đến sân bay không chỉ nhận được chữ ký của thần tượng mà còn nghe thần tượng tự mình nói về chuyện đã kết hôn, trải nghiệm này đối với những người theo đuổi ngôi sao có lẽ là lần đầu tiên. Nhưng họ thích Lương Trinh Nguyên, là một diễn viên tỏa sáng trên màn ảnh, cũng là người sẽ mỉm cười nhắc nhở fan không làm phiền người khác.

Dù Lương Trinh Nguyên đã kết hôn hay chưa, điều đó không ảnh hưởng đến cảm giác chấn động mà Lương Trinh Nguyên mang lại qua tác phẩm của mình, cũng không ảnh hưởng đến thái độ chân thành của Lương Trinh Nguyên đối với họ.

Các ngôi sao trong làng giải trí thường vì sự tâng bốc của những người xung quanh mà tự cao, thậm chí cố tình hoặc vô tình đặt mình cao hơn fan, coi sự tương tác với fan như một sự ban ơn.

Nhưng Lương Trinh Nguyên thì không. Ít nhất là bây giờ, fan có thể cảm nhận được rằng Lương Trinh Nguyên dường như coi họ là những người bạn thực sự. Giữa họ bình đẳng và độc lập, Lương Trinh Nguyên có cuộc sống hôn nhân của mình, họ cũng có niềm vui đón người tại sân bay của mình.

Fan vốn đã có sự mến mộ đối với Lương Trinh Nguyên, bây giờ Lương Trinh Nguyên lại chân thành như vậy, họ càng không có lý do gì để thoát fan hoặc mắng chửi cậu.

Một lúc sau, cô gái cao ráo cầm biển hiệu cuối cùng cũng lên tiếng: "Có gì mà phải xin lỗi? Anh là Ma Tôn đại nhân đẹp trai nhất trong lòng chúng tôi, không được cúi đầu!"

Câu nói này vừa dứt, các fan khác lập tức cũng khẳng định thái độ của mình: "Đúng rồi! Nguyên Nguyên của chúng ta giỏi như vậy, kết hôn là chuyện rất bình thường mà!"

Lương Trinh Nguyên nhìn những fan nữ chân thành và tốt bụng trước mặt, trong lòng cảm động, càng kiên định con đường sự nghiệp của mình trong tương lai — cậu chỉ là một diễn viên mang lại giá trị giải trí cho họ, cách để báo đáp fan, cũng chỉ là diễn xuất thật tốt mà thôi.

Omega chân thành cảm ơn fan, cuối cùng được họ tiễn đến xe ở bãi đậu. Trước khi đi, Lương Trinh Nguyên còn nghe một fan nói: "Hãy sống thật tốt với Ma Tôn phu nhân nhé!"

Lương Trinh Nguyên không nhịn được cười: "Được, tôi sẽ! Cảm ơn mọi người, hẹn gặp lại!"

Cửa sổ xe dần khép lại, xe của Cố Tri Niên cũng cách xa dần các fan. Trong xe yên tĩnh, Phương Cầm thở dài lắc đầu: "Trinh Nguyên, làm vậy rất mạo hiểm."

Lương Trinh Nguyên nghiêng đầu nhìn Phương Cầm, ánh mắt trong sáng: "Xin lỗi chị Cầm, nhưng em không muốn giấu họ."

"Thế còn Phác tiên sinh thì sao? Cậu ấy muốn em công khai chuyện này không?" Phương Cầm lo lắng hỏi. Thực ra chuyện Lương Trinh Nguyên kết hôn đối với Phương Cầm cũng không phải quá đáng. Chỉ là với thân phận của Phác Tống Tinh, Phương Cầm lo lắng, rằng nhóm fan này về nhà sẽ tìm cách tìm ra thông tin về chồng của Lương Trinh Nguyên, liệu sau này có xuất hiện những tin đồn như "Lương Trinh Nguyên kết hôn với nhà giàu, nhờ tiền vào đoàn phim" hay không.

Dù sao đi nữa, Phương Cầm cũng không muốn Lương Trinh Nguyên bị tổn thương bởi những tin đồn.

Lương Trinh Nguyên mỉm cười: "Em cũng không biết anh ấy có muốn hay không, nhưng dù không muốn, anh ấy cũng không nỡ giận em đâu."

Câu nói bất ngờ này khiến Phương Cầm không khỏi bật cười: "Được rồi, xem như chị lo lắng thừa rồi."

"Chị Cầm—" Lương Trinh Nguyên kéo dài giọng: "Xin lỗi chị, lần sau em sẽ chú ý hơn."

Phương Cầm bất lực xua tay: "Đừng nói mấy lời ngốc nghếch nữa, lát nữa có thể phải đi thảm đỏ trước hội trường, sẽ gặp nhiều người nổi tiếng hơn em, có lo lắng không?"

"Một chút." Lương Trinh Nguyên cố gắng nói một cách nhẹ nhàng. Phương Cầm không nhịn được cười: "Đừng sợ, em là ngôi sao mới nhận giải ngay khi ra mắt, thắng họ không ít lần rồi."

Lương Trinh Nguyên cười vui vẻ, chưa kịp ăn đã bị Phương Cầm dẫn đi chỉnh trang, đến thẳng buổi liên hoan phim.

Lương Trinh Nguyên không biết rằng, trong quá trình cậu đi thảm đỏ, những fan đón cậu ở sân bay đã tổ chức một cuộc họp fan khá chính thức. Mục đích là thảo luận xem có nên công khai việc Lương Trinh Nguyên đã kết hôn hay không.

Họ đều mong muốn điều tốt nhất cho Lương Trinh Nguyên, khi rời đi Lương Trinh Nguyên không dặn dò rằng không được nói ra chuyện kết hôn của mình. Nhưng bây giờ sắp đến lễ trao giải liên hoan phim, nếu Lương Trinh Nguyên nhận được đề cử nào đó, nhưng lại xuất hiện những tin đồn vô căn cứ, cuối cùng khiến Lương Trinh Nguyên bị ảnh hưởng tiêu cực, thậm chí mang tai tiếng. Đây là điều mà fan không muốn thấy.

Vì vậy, sau một cuộc thảo luận không quá gay gắt, nhóm fan chân chính này quyết định tạm thời giữ bí mật về chuyện hôm nay, còn lại phụ thuộc vào cách làm của Lương Trinh Nguyên — mặc kệ thế nào, họ đều tin rằng dù là con người hay nghệ sĩ, Lương Trinh Nguyên đều đáng để yêu thương, vì Lương Trinh Nguyên xứng đáng.

Hết chương 83.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro