Part I - Epilogue: Touch me.
"Đây là điều người yêu nên làm với nhau mà."
"Tớ không nghĩ..."
... Cậu làm sao vậy?
"Cậu không thích tớ nữa rồi đúng không?"
"Có phải vì cậu được chọn đi thi thành phố nên cậu nghĩ cậu giỏi hơn tớ rồi nên không cần tớ nữa đúng không?"
"Cậu nghĩ rằng tớ không xứng đáng với cậu nữa chứ gì?"
... Cậu làm sao thế?
Buông tôi ra đi.
Buông ra—
Sunghoon bừng tỉnh mở mắt, một cơn rùng mình không rõ chạy dọc một đường thẳng tắp khắp sống lưng cậu. Không rõ là do không khí lạnh vào chớm đông hay là vì cái gì nữa.
Cậu nhíu mày, không hiểu sao phía dưới có chút khó cử động. Sunghoon nheo mắt, bỗng dưng cảm thấy đầu mình đau như búa bổ. Một số hình ảnh mờ nhạt từ trong giấc mơ thấp thoáng hiện về khiến mắt cậu trợn to.
Chăn bị lật ra một cách tàn bạo, Sunghoon hoảng hốt nhìn xung quanh. Phòng khách sạn, là phòng khách sạn. Nhưng đêm qua, mọi chuyện đêm qua ồ ạt dội thẳng vào tâm trí cậu khiến mặt Sunghoon chợt trắng bệch.
Cậu sợ hãi nhìn xuống tay của mình, rồi ánh mắt dường như lại bị thu hút bởi những dấu vết chói mắt khác đang in đậm trên da mình. Sunghoon run run đưa tay sờ ra sau gáy, không cảm nhận được bất cứ dấu răng nào, nhưng không hiểu sao cậu cứ liên tục thấy lạnh người.
Đêm qua.
Sunghoon nhớ lại đêm qua một cách mập mờ. Nhưng cậu nhớ mình đã cầu xin.
Cậu đã cầu xin nhưng hắn không dừng lại.
Trong một phút giây nào đó của đêm qua, cậu đã sợ hãi.
Thế nên cậu mới cầu xin Jay.
"Cậu dừng lại đi..."
Sunghoon có cảm giác như cậu đang bắt đầu chảy mồ hôi lạnh. Có gì đó đau nhói trong bụng cậu. Cảm giác như ai đó đang liên tục gõ cửa mở ra những kí ức cũ trong đầu cậu một cách mạnh bạo vậy.
Mùi hương đang quấn quanh người Sunghoon, cảm giác như đang muốn nhấn chìm cậu vào trong nó. Như thể đang có hàng chục đôi tay đưa ra để kéo Sunghoon vào một cái hố sâu không đáy, che khuất ánh sáng từ đôi mắt cậu nhìn thấy. Đến hơi thở của cậu cũng bắt đầu trở nên nặng nhọc. Sunghoon run rẩy túm lấy chăn, từng khớp ngón tay cậu trắng bệch và khuôn mặt thì như cắt không còn một giọt máu.
"Cậu dừng lại đi..."
"... Tớ không làm được."
"Tớ xin lỗi, tớ không cố ý, tại tớ nói nhưng cậu không dừng lại nên tớ mới... Tớ xin lỗi—"
"Sunghoon, đây là hành động của những người thích nhau nên làm sao?"
Không phải đâu—
Cạch!
Âm thanh của tiếng cửa mở vang lên sau lưng Sunghoon khiến cậu giật thót người.
"Cậu dậy rồi à? Tôi gọi nhân viên mang đồ ăn sáng lên rồi nên cậu hãy đi—" Jay vừa tắm lại lần nữa xong, trên người vẫn chỉ mặc áo choàng tắm, tay vẫn còn giữ khăn bông để lau tóc, thấy bóng lưng Sunghoon thì ngạc nhiên hỏi, song cũng không nghĩ gì mà vui vẻ liến thoắng.
Sunghoon đưa đôi mắt đầy hoảng sợ run run từ từ quay đầu về phía sau. Giọng nói của Jay, những gì Sunghoon nhớ về đêm qua chỉ là sự ép buộc thôi.
Cậu thấy sợ.
Có lẽ Sunghoon vẫn không vượt qua nổi quá khứ.
"... Sunghoon?"
Bốp!
Jay nhìn bàn tay mình vừa bị Sunghoon hất thẳng đi không chút do dự, chỉ khi hắn vừa định chạm vào cậu thôi thì Sunghoon đã hất đi rồi.
Và cả đôi mắt đó nữa.
Đôi mắt đó là sao vậy?
Đôi mắt trống rỗng, nhưng sâu bên trong là sự hoảng sợ, ghê tởm và kinh hãi, đang nhìn hắn chằm chằm. Ánh mắt xoáy thẳng vào trong đầu Jay, buộc hắn phải quay đầu lại để tự nhìn vào sự thật tội lỗi mà cho dù Jay có làm thế nào cũng chưa thể bước qua nổi để yên tâm sống tiếp như những gì gia đình hắn nói.
Âm thanh ngày hôm đó, Jay không thể nghe thấy. Nhưng sau khi mọi chuyện kết thúc, thứ vọng lại rõ nhất trong đầu hắn chỉ là tiếng gọi đó.
"Jongseong!"
Có lẽ mọi chuyện vẫn chưa hề kết thúc.
Hắn vẫn chỉ đang giậm chân tại chỗ và ảo tưởng là nó đã chấm dứt rồi thôi.
Tôi cứ nghĩ mình đã gần chạm được vào trái tim cậu rồi, nhưng hoá ra những gì tôi chạm vào được chỉ là những vết rách hớ hênh đang chực chờ bục ra trong lòng cậu.
"Đừng chạm vào tôi."
— Bite me. Part I [Epilogue] : Touch me.
-TBC-
♟
Hi mọi người, hireiwari đây, mình nghĩ là đọc từ tiêu đề phần đến dòng này mọi người cũng đang hoang mang không hiểu chap này là sao đúng khôm, tưởng nghỉ lễ nhỏ cho ra chap mới mà lại như này là sao =)))
Đầu tiên là những ai đã đọc được đến chap này thì hehe chúc mừng mọi người đã vừa hoàn thành phần đầu tiên của 'Bite me' với 23 chapters và phần epilogue này. Ơ nhưng mà không phải fic end ở đây đâu nha =))))) ý mình là mới chỉ kết thúc phần I thôi á, còn phần II nữa cơ 😁
Việc tách phần cho fic mình cũng mới chỉ nghĩ tới trong khoảng nửa tháng trở lại đây thôi. Nên nếu mọi người có ai để ý thì sẽ thấy mình đã đổi lại tiêu đề của chap 1 và gắn thêm 'Part I' vào phía trước chỉ mới vào khoảng thời gian rất gần đây. Mình nghĩ tới việc này cũng là vì mấy lí do sau:
- Thứ nhất là vì thật ra 'Bite me' cũng sắp bước vào đoạn cao trào rồi nên mình cũng muốn tách ra một chút coi như là tạo chút giai đoạn cho fic.
- Thứ hai là mình cũng muốn dành thời gian để sắp xếp lại mạch truyện cho hồi sau, vốn dĩ mình đã làm điều này từ khá lâu rồi nhưng sau một thời gian mình không còn cảm thấy ưng ý nữa và cốt truyện cũ đang có rất nhiều sạn, và mình thật sự cần thời gian để xem lại mọi thứ 🥲
- Thứ ba thì không giấu gì mọi người, mình sắp phải bước vào một khoảng thời gian rất bận rộn nên việc im ỉm không ra chap có thể sẽ khiến mọi người chờ đợi. Vậy nên nhân cũng tới việc 1/2 chặng đường của 'Bite me' đã trôi qua và phần I của nó đã kết thúc, mình muốn thông báo là fic sẽ hiatus một thời gian, không chỉ 'Bite me' mà cả tài khoản wpt này của mình sẽ rest cỡ vài tháng 😞
Toàn bộ lí do là như vậy, nên mình mong mọi người có thể đọc và thông cảm giúp cho mình 🙇🏻♀️
Mình không dám hứa chắc là ngày nào, nhưng mình chỉ có thể nói được là cả mình và fic sẽ được quay trở lại sớm nhất là vào tháng 7, còn có muộn hơn không thì mình chưa biết... Nhưng mình vẫn sẽ cố gắng để đem fic quay trở lại sớm nhất cho mọi người 🤜🏻🤛🏻
Thông báo vậy là xong, còn giờ thì mình sẽ tóm tắt sơ qua một số vấn đề trong 'Bite me' (Part I) để có gì sau Part II ra lò muộn quá mọi người có quên mất nội dung thì có thể nhớ lại sương sương vài cái vấn đề như sau nha =))))
- Jay và Sunghoon chưa yêu nhau, chỉ có Jay đơn phương Sunghoon.
- Sunghoon có family issues, nói đúng hơn là daddy issues.
- Jay có chuyện trong quá khứ (epilogue).
- Chưa ai biết về thân phận thật của Jay trừ Sunghoon và Jake (bạn thân từ nhỏ của Jay).
- Cũng chưa có ai biết về mối quan hệ mập mờ trên tình bạn dưới tình yêu giữa tình dục của Jay và Sunghoon trừ Jake.
- Jihyuk — bạn hồi nhỏ aka người yêu cũ của Sunghoon trở về, hứa hẹn quậy banh chành mối quan hệ của hai đứa 🫰🏻
- Sunghoon còn một nỗi ám ảnh khác trong quá khứ (epilogue).
- Đính chính chap 23 Jay mới cắn vào bả vai Sunghoon chứ chưa cắn cổ ẻm nha =)))))))
Vậy thôi, cũng hơi buồn nhưng phần I của 'Bite me' sẽ được tạm dừng ở đây, và mình cũng sẽ cố hết sức để trở lại với phần II của fic vào một ngày không xa. Nếu không tính khoảng thời gian em nó bị gỡ do mình thiếu plot + lười thì 'Bite me' cũng đã ra đời được hơn 1 năm rồi 🫶 Cảm ơn mọi người vì đã đón nhận và chờ đợi fic suốt thời gian vừa qua ❤️🔥
Xin chào và hẹn gặp lại mọi người ạ ❤️🩹
♡
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro