Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

12. Tôi cũng nhớ anh

Đoàn Nghi Ân ngồi ở trên xe không hiểu sao lại bồn chồn , cũng muốn con đường này ngắn một chút mau gặp được Vương Gia Nhĩ . Kể từ lần đi du lịch ngày suy nghĩ đêm suy nghĩ cuối cùng cũng thử đặt niềm tin một lần . Dây dưa hơn ba năm cũng không phải chuyện bình thường , trong lòng hiện tại cũng có chút động lòng .. Ai , không có kinh nghiệm tình trường đích thị là một tay mơ cho nên cậu liền hỏi Chân Vinh .

Bạn tốt liền khẳng định cậu đang " Fall in love " xong rồi còn vỗ ngực tự xưng danh chuyên gia tư vấn ngồi phân tích tâm lý học , nhân tướng học , thế giới quan , thiên địa bắc nam cho cậu . Cuối cùng chốt hạ một câu xanh rờn " Người ta đã có ý muốn rước cậu , cậu vẫn là nên nhẹ nhàng gả vào cửa nhà người ta đi ! "

Hôm nay là hai mươi sáu đêm qua Đoàn Nghi Ân ở nhà thu dọn hết quần áo mang đi , ở cùng với Vương Gia Nhĩ bốn ngày chiều hôm ba mươi sẽ bắt xe quay về nhà ba mẹ . Bắt xe đến chỗ của Gia Nhĩ cũng tốn gần hai tiếng đồng hồ , Nghi Ân tranh thủ chợp mắt nghỉ ngơi . 

Chiếc xe vừa dừng lại đã có một đám người lao xao , náo nhiệt vội vã hô " Anh dâu " ! 

Nghi Ân liền lấy tay day trán cái loại xưng hô này chắc chắn là tên kia buộc người ta gọi " Thối lắm , gọi anh Đoàn là được . Tên kia không cho mấy người liền nêu đích danh tôi ra " .

" Anh Đoàn tụi em nói thật anh mau đến phòng cứu anh đại đi , nãy giờ ảnh ngồi lì trong đó cả tiếng háo hức lắm rồi . " Một đồng chí lên tiếng , đồng chí khác cũng chen vào thêm " Ai nha anh mau xem thử anh đại , tụi em không dám phiền đến . "

Đoàn Nghi Ân theo chỉ dẫn liền đi đến phòng riêng của Vương Gia Nhĩ , thận trọng gõ cửa .Cốc - cốc , Đoàn Nghi Ân đứng trước cửa gõ , bên trong cũng phát ra một giọng nói từ tình vỏn vẹn hai từ " Không khoá ".

Đoàn Nghi Ân mở cửa đi vào , nam nhân kia còn đứng ngắm phong cảnh ở cửa sổ , đành phải lên tiếng gọi trước " Vương Gia Nhĩ ! "

Vương Gia Nhĩ bị gọi mà giật mình , miệng cũng lười nói chuyện đã vội vã ôm chầm lấy Nghi Ân . Hai người cứ đứng ôm nhau như vậy hẳn năm phút đồng hồ , tay chân bị ôm suýt lìa khỏi cơ thể thì Vương Gia Nhĩ mới buông ra . Mắt díp lại cười đến cực kì vui vẻ " Anh còn tưởng đến tối mới có thể gặp em " .

" Anh nhớ em lắm , vợ người ta từ mấy ngày trước đã đến rồi " Vương Gia Nhĩ ngồi xuống ghế dựa , tiện tay kéo luôn người bên cạnh mình để cho cậu ngồi lên đùi hắn . Bắt đầu màn than thở ..

" Ừ , tôi cũng .. Nhớ anh " Đoàn Nghi Ân ngượng cả nửa ngày mới nói ra được hai từ nhớ anh . Nếu không phải khoảng cách của hai đang gần nhau , Vương Gia Nhĩ sẽ chẳng thể nghe được rồi .

Hắn nghe xong càng cười lớn lợi hại , hiếm khi bà nhà của hắn mới nói được mấy câu thế này ấy chứ " Có đói không , muốn đi ăn hay là ngủ trước ? "

" Ăn cơm , anh đừng có ôm nữa . Mau buông ra " Đoàn Nghi Ân lay cánh tay đang đè ngang bụng mình ra , từ cái hôm mang suy nghĩ sẽ tiếp nhận Vương Gia Nhĩ tâm trạng cậu cứ lơ lửng không yên, nói trắng ra là lúc nào cũng ngượng ngùng .

" Được , chúng ta đi " Vương Gia Nhĩ buông cậu ra , khi cả hai đã đứng trước cửa thì lại tiếp tục nắm lấy tay cậu dẫn đi . Đoàn Nghi Ân cũng chẳng né tránh như mọi lần , cái tiến triển này cũng quá tốt . Có dịp phải cùng em ấy đi du lịch nữa mới được . 

Cũng may là cả đoạn đường không có người qua kẻ lại , hầu như mọi người đều vào phòng ở với gia đình cả rồi cho nên Vương Gia Nhĩ mới có thể " ngư ong đắc lợi "kè kè đi bên cạnh người yêu .

Nhưng mà phòng ăn thì vẫn còn người , biết Đoàn Nghi Ân sẽ không thích mấy loại thân mật giữa chốn công cộng nên Vương Gia Nhĩ thức thời buông tay ra , đi lên trước cậu một bước dẫn đường " Em muốn ăn thịt hay hải sản , chua hay ngọt ? Mau đến đây nhìn xem thích ăn món nào . "

" Gọi phần giống anh là được , cả nước lọc nữa ." Đoàn Nghi Ân lười đi , ngồi xuống bàn trống giao hết mọi chuyện cho Gia Nhĩ . 

______

Up 5c , rồi giờ ngủ đông nha ~~~ bye

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro