Chap 23: Động tình
Janeyeh đưa tay cầm một cái chun buộc tóc màu trắng có lông xù lên, trông khá dễ thương.
"Đây là do chị nhìn thấy lúc đi dạo trên phố, vừa nhìn thấy liền nghĩ ngay tới lần đầu tiên gặp em. Lúc đó em buộc cao tóc, trông rất xinh xắn. Chị nghĩ có lẽ em dùng chiếc chun này thì trông rất đáng yêu. Liền mua nó cho em."
Janeyeh lại cầm một cái hộp gỗ lên, bên trong là một chiếc bút máy sáng lóng lánh rất đẹp mắt.
"Còn này là khi chị vẫn còn đang nằm viện, nhìn thấy chiếc bút em viết cũ rồi. Nhưng em lại không thay bút mới. Lúc đi quan sát thị trường lại trung tâm thương mại, chị có thấy nó được trưng bày bên ngoài. Cảm thấy nếu em cầm lên thì trông rất tao nhã. Cũng liền mua nó cho em."
Janeyeh tiếp tục cầm từng món đồ lên, vừa cầm vừa nói về lí do mình lựa cho mua những món đồ này. Có những món còn rất mới, nhưng có những món đã cũ rồi, không sử dụng được nữa, cô cũng đều giữ lại. Tới món thứ 6,7 gì đó. Ciize liền nắm tay cô lại. Hai mắt nàng long lanh, nước mắt chực chờ trên hàng mi, cuối cùng cũng chảy dọc xuống trên má của Ciize.
"Đủ rồi, Janeyeh,chị đừng nói nữa."
Janeyeh quay sang nhìn em,thấy em khóc. Cô hơi hoảng hốt. Vội lấy tay lau nước mắt cho em.
"Sao đấy? Sao lại khóc rồi?"
Ciize không nói gì, dang hai tay ra ôm chị dụi mặt vào lồng ngực của chị khóc nấc lên.
Jane Ramida người phụ nữ đáng ghét này. Tại sao chỉ trong vòng có nửa tháng, chị liền khiến nàng hết lần này lần tới khác có nhiều cảm xúc lạ lẫm như vậy chứ. Thì ra chị thực sự thích mình còn thích rất lâu rồi. Lúc nào cũng nghĩ đến nàng đi đâu cũng nhớ mua đồ cho nàng.Lại không tự mình đưa cho nàng mà âm thầm giấu đi. Thì ra chị không phải là tình cảm nhất thời thoáng qua, mà đã thầm thích nàng được ba năm rồi. Những gì chị nói đều là sự thực. Vậy mà nàng còn nghi ngờ chị còn mắng chị.
"Làm sao? Bị chị làm cho cảm động rồi?"
"Sao bây giờ chị mới nói cho em biết?"
Janeyeh xoa xoa đầu Ciize, đưa tay nâng mặt em lên ngắm nhìn. Khẽ vuốt ve hai khóe mắt của em.
"Chị có một số lý do, bây giờ chị chưa thể nói với em liền được. Ciize, chị thích thầm em đã ba năm rồi. Ba năm nay chị luôn nhớ về em, có những lúc cảm thấy mình thật buồn cười, tại sao cứ nhớ mãi đến một cô nhóc trong khi đến ngay cả gặp mặt cũng không gặp được. Nhưng chị lại không thể quên được em. Chị thực sự rất thích em, đồng ý làm bạn gái của chị , nhé?"
Jane càng nói, nước mắt Ciize chảy ra càng nhiều. Nàng nghẹn ứ cả cổ họng không thốt ra được lời nào. Cứ thút thít vùi đầu vào ngực cô. Thấy Ciize cứ không chịu nói gì, Jane giở giọng trêu chọc em."Này, trả lời chị đi chứ. Ciize, em không được phép từ chối chị nữa đâu, chị chờ em ba năm rồi, lại chờ thêm ba năm nữa thì chị thực sự sẽ là bà già 40 tuổi mất, còn nữa, thêm ba năm nữa thì em sẽ là bà cô ế 29 tuổi đấy."
Ciize ngẩng mặt lên, lấy tay đánh cô một phát.
"Ai nói với chị là em ế. Chỉ có chị già như chị ế thôi."
Thấy Ciize cuối cùng cũng chịu nín. Nhìn người mình thích mặt mày đỏ ửng lên vì khóc, đôi mắt long lanh ánh nước, làn môi mềm mọng nước khẽ nở nụ cười. Cổ họng Jane trượt lên xuống, cô đưa tay tháo kính mắt ra để lên sofa. Lại dùng một tay nâng cằm em lên, một tay che mắt Ciize lại, đột ngột cúi xuống hôn nàng.
Lần này nụ hôn không còn cuồng bạo như lần trước nữa. Là một nụ hôn nhẹ nhàng ôn nhu. Jane thả bàn tay đang che mắt em ra, luồn vào sau gáy Ciize,kéo đầu em sát lại gần đón nhận nụ hôn của mình. Tay kia cô siết lấy vòng eo nhỏ, nhấc em lên ngồi trên đùi mình.
Ciize hiện tại đầu óc vừa mơ màng vừa mờ mịt. Bị cô nhấc lên ngồi trên đùi cô thì đỏ mặt hơi đẩy cô ra. Tư thế này cũng hơi xấu hổ rồi. Ciize ho nhẹ một cái, quay mặt nhìn sang chỗ khác.Jane thấy em ngại, cô đưa tay xoay mặt em lại, tay kia siết chặt eo nhỏ của em hơn. Khàn giọng hỏi.
"Ciize, rốt cục là em có đồng ý làm bạn gái của chị không?"
Ciize ngượng ngùng nhìn vào mắt Jane,nàng nhẹ nhàng gật gật đầu.
Janeyeh tức thì ghì lấy gáy nàng tiếp tục nụ hôn đang dang dở.
Lần này cô hôn không còn trật tự gì nữa. Lúc thì mút nhẹ cánh môi em,lúc lại mạnh bạo day day. Janeyeh đưa lưỡi ra, cạy mở hàm răng Ciize.
"Ưm..." Ciize vừa hé miệng tiếp nhận cô liền nhanh chóng đưa lưỡi vào càn quấy khuôn miệng nhỏ của nàng.Chiếc lưỡi của cô điêu luyện khám phá mọi ngách trong khoang miệng nàng.Ciize không còn tỉnh táo nữa, nàng chỉ mơ màng vụng về đáp lại cô, không có bất cứ một kỹ thuật hôn môi nào cả.
Jane thấy nàng đáp lại mình, cô càng thêm hung hăng càn quấy. Hơi thở của hai người hòa vào nhau, rồi dần trở nên gấp gáp. Cả căn phòng càng ngày càng trở nên nóng bỏng. Jane hôn Ciize cũng càng lúc càng thô bạo hơn.
Bàn tay hư hỏng của cô cũng không để yên nữa, cách một lớp áo bắt đầu xoa nắn vòng eo nhỏ của Ciize.
Không đủ! Cô muốn nhiều hơn thế nữa Jane đưa tay luồn vào áo Ciize, bắt đầu vuốt ve da thịt nhẵn mịn của em.
"A..." Bàn tay mịn màng chạm vào làn da nóng rẫy của nàng khiến nàng run nhẹ lên. Môi nhỏ không chịu được bật thốt lên một tiếng rên khe khẽ.
Nghe thấy tiếng rên đầy quyến rũ của em,Janeyeh cảm nhận được trong người cô thật sự muốn em rồi.Nụ hôn của cô chuyển dần từ môi sang dái tai nhỏ xinh của nàng.Mút nhẹ một cái. Một dòng điện mờ hồ khẽ chạy dọc lên đỉnh đầu Ciize.Lại trượt dần xuống nơi mẫn cảm sau tai, rồi chiếc cổ trắng mịn. Đến xương quai xanh gợi cảm. Ciize khó khăn thở dốc, cảm nhận được bàn tay mò mẫm của cô,cách lớp vải quần áo mình, cô thấy hơi hoảng hốt. Biết Jane động tình rồi, nàng cố gắng lên tiếng kéo lý trí chị lại.
"Ưm...Janeyeh...dừng lại..."
Jane nghe giọng nói nỉ non của em vang lên. Cô cố gắng kéo lại một tia lý trí cuối cùng còn sót lại của mình. Nhắm mắt lại, cô khẽ nuốt nước bọt, yết hầu trượt lên xuống, cô tựa đầu vào ngực Ciize hai tay cũng ngưng không làm loạn trên cơ thể em nữa, nhưng vẫn chưa chịu rút ra, khe khẽ vuốt ve làn da em.Jane cố gắng điều tiết lại hơi thở dồn dập và chỉnh đốn lại lý trí của mình. Jane, mày đúng là cầm thú. Vừa xác định mối quan hệ với cô gái nhỏ thì liền không cầm lòng được. Dọa cô sợ chạy mất thì phải làm sao?
Ciize thấy chị cuối cùng cũng dừng lại, vòng hai tay ra ôm lấy chị một tay luồn vào mái tóc chị khẽ xoa xoa an ủi. Nàng biết ngay lúc này mà bắt chị dừng lại là một việc vô cùng khó khăn. Nhưng khi Janeyeh nghe nàng gọi, cô vẫn quyết định dừng mọi hành động của mình lại. Ciize đưa tay nâng mặt cô lên, đặt lên trán cô một nụ hôn nhẹ.
Jane mở mắt ra nhìn nàng rồi cô khẽ cười một tiếng. Lại đưa tay ra ôm siết nàng để cả cơ thể nàng được mình bao bọc lại, khàn khàn giọng nói với Ciize.
"Ciize tốt nhất là bây giờ em nên ngồi im. Nếu em còn làm ra hành động gì như nãy giờ nữa, tôi cũng không đoán được là mình sẽ làm ra chuyện cầm thú gì với em đâu?"
Nghe cô nói xong, Ciize bỗng khựng lại. Nãy giờ nàng có làm ra chuyện gì chọc chị sao? nàng chỉ muốn an ủi chị một chút thôi mà.
"Em...em chỉ muốn dỗ chị một chút. Em thấy chị ...chị cố nhịn trông có vẻ khó chịu..."
"Suỵt." Jane đưa tay đặt lên môi Ciize rồi xoa xoa cánh môi mềm. Nhéo mũi nàng một cái.
"Em còn nói nữa thì chị nhịn càng khó chịu hơn. Ciize, ngoan. Ngồi im, đừng lên tiếng nữa."
Ciize nhìn nhìn Jane, chớp chớp đôi mắt còn hơi ngân ngấn nước do vừa bị chị kích thích, lại gật gật đầu thể hiện cho chị biết là mình nghe thấy chị nói rồi.
Jane nhìn cô gái nhỏ áo quần xộc xệch ngồi trong lòng mình, lại chịu không được hôn lên môi em, khẽ mút nhẹ làn môi em rồi liền buông ra.
"Ciize ngoan lắm."
Nói rồi Jane bế nàng lên, đặt lên sofa. Cô cầm chiếc kính của mình lên đeo. Đưa tay xoa xoa trán, nhìn xuống tay mình thở dài. Tên lửa đã lên nòng nhưng không được phóng, thật là hành hạ cô quá mà. Thôi vậy, dù sao cũng có được em rồi. Cô sẽ mãi mãi không buông tay em nữa. Cô và nàng vẫn còn thời gian cả một đời.
Ciize ngồi trên sofa nhìn Jane lại len lén liếc nhìn sang bàn tay của cô.Thật dài !Nàng đỏ mặt lập tức xoay đầu nhìn sang chỗ khác. Thấy Janeyeh trông có vẻ khó chịu, Ciize lại không nhịn được nắm tay Jane lắc lắc.
"Chị vẫn ổn chứ?"
Jane nhìn sang khuôn mặt xinh đẹp động lòng người đang có vẻ lo lắng cho mình, cô khuỵu gối xuống. Nắm lấy bàn tay bé nhỏ vừa lắc lư tay mình, hôn nhẹ lên đó một cái rồi lại nhẹ nhàng vân vê tay nàng.
"Chị không ổn. Bây giờ chị phải đi giải quyết chút chuyện gấp. Em ngồi đây đợi chị nhé? Hoặc nếu em chán...thì có thể về nhà cũng được." Giọng nói của Jane khi nói đến câu cuối lại mang một chút dáng vẻ tội nghiệp, Ciize không kìm được liền lên tiếng đáp.
"Em đợi chị ."
"Ừm, vậy em ngồi đây nhé."
Ciize nhìn Jane, thấy mắt cô xuất hiện vài tia máu đỏ. Có vẻ là đang cố chịu đựng rất khó khăn. Nàng đưa tay khẽ vuốt ve khóe cô.
"Chị đi đi."
Thấy Ciize dịu dàng với mình như vậy, biết được hành động lỗ mãng vừa rồi của mình không khiến nàng giận, Jane an tâm đứng lên đi vào nhà vệ sinh. Giải quyết xong chuyện với nàng giờ cô phải giải quyết sự ham muốn trong mình.
Ciize nhìn theo bóng lưng cô, thấy cô vào nhà vệ sinh rồi thì khẽ thở dài. Nàng sửa sang lại quần áo đang lộn xộn của mình một chút, rồi chuyển xuống ngồi bệt dưới đất nhìn những món đồ mà Jane mua trong ba năm qua, ngắm nghía kỹ càng từng món.
Ngắm cũng ngắm hơn một tiếng rồi, mà Jane vẫn chưa chịu ra. Tiếng nước trong nhà vệ sinh vẫn chảy ào ào chưa có dấu hiệu dừng lại. Buồn chán ngã đầu dựa vào ghế sofa, ngủ thiếp đi.
Lúc Jane bước ra là đã gần hai tiếng sau. Cô bắt đầu hơi hối hận vì ban nãy mình bảo Ciize ở lại đợi mình. Cũng không nghĩ là sẽ thực sự lâu như vậy. Lúc tắm nước lạnh, đầu cô chỉ toàn hiện lên hình ảnh quyến rũ của Ciize khi nãy. Cứ thế tắm tận hai tiếng đồng hồ. Đi đến bên cạnh nàng nhìn thấy trên tay nàng vẫn cầm con thỏ mà mình khắc rồi ngủ thiếp đi cạnh sofa, cô khẽ mỉm cười. Đưa tay nhẹ nhàng gỡ tay Ciize lấy con thỏ đặt sang một bên. Cô cúi người bế nàng lên, thấy nàng nhíu nhíu mày, cô dừng mọi động tác, đứng đơ tại chỗ. Đợi Ciize lại chìm vào giấc ngủ, cô mới cất bước bế vào phòng mình.
Cẩn thận đặt nàng xuống giường, đưa tay vuốt ve bên má nàng cúi xuống đặt lên đó một nụ hôn nhẹ.
"Cô gái nhỏ của tôi, ngủ ngon."
Nói rồi cô tắt hết đèn ngủ, tháo kính mắt ra rồi nằm xuống bên cạnh Ciize vòng tay ôm lấy nàng vào lòng rồi thoải mái chìm vào giấc ngủ.
OTP thật biết nghe tiếng lòng fan
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro