Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 21: Chị điên rồi Kapook

Ciize ngẩng lên nhìn người phụ nữ trước mặt. Ở nhà, bà không trang điểm gì nhiều, nhưng vẫn toát lên vẻ sang trọng cùng phúc hậu. Giọng nói của bà vẫn luôn dịu dàng như vậy.

"Vâng, con cảm ơn dì đã hiểu cho con." Ciize hơi cúi mặt, không dám nhìn thẳng vào mắt dì June. Bà liền đưa tay ra nâng mặt nàng lên.

"Có gì mà phải cảm ơn chứ. Chuyện tình yêu không thể cưỡng cầu được, con không cần phải thấy áy náy. Đã ăn gì chưa ? Hôm nay dì nấu rất nhiều món ngon cho con. Chúng ta đi ăn cơm thôi. Ba của Kapook suốt ngày cứ trốn ở công ty, gặp mấy ngày nay Kapook nó đến công ty bữa đực bữa cái nên ngày nào ông ấy cũng phải làm việc đến tối muộn mới về nhà. Chúng ta cứ ăn cơm trước nhé."

"Vâng ạ." Ciize gật gật đầu, đứng lên đi theo bà.

------------

Tại phòng ăn.

Lúc này, người làm mới kêu Kapook xuống ăn cơm. Cô còn đang khó hiểu, sao vẫn chưa ai báo với cô là Ciize đã tới ? Không lẽ nàng lại thay đổi giữa chừng, quyết định không đến nữa ? Đang nghĩ ngợi, thì vào đến phòng ăn, Kapook đã thấy Ciize đang ngồi cùng mẹ cô trò chuyện, đợi cô xuống ăn.

Kapook liền ngẩn người ra nhìn Ciize.Đã hơn nửa tháng nay cô chưa nhìn thấy nàng . Muốn hẹn gặp thì em lại luôn từ chối. Nhìn người con gái đó, trái tim Kapook lại càng thêm nhói đau. Em vẫn như thế, vẫn xinh đẹp như vậy, vẫn rất tự nhiên ngồi trò chuyện cùng mẹ cô, nhưng em đã không còn thuộc về cô nữa rồi.

Thấy Kapook đứng ngẩn người ra nhìn Ciize trước cửa phòng bếp, bà thở dài lắc lắc đầu.Đứa con ngu ngốc, lúc có thì không biết trân trọng. Bây giờ lại bày ra cái bộ dạng kia, thật đúng là không có tiền đồ. Chuyện còn lại để con tự giải quyết, mẹ cũng đã cố hết sức rồi.

"Kapook, mau ngồi vào bàn ăn đi. Con đứng ngẩn người ra đấy làm gì ? Chỉ đợi mỗi con thôi đó."

Nghe tiếng mẹ gọi, Kapook mới hoàn hồn, cô cất bước lại bàn ăn, ngồi đối diện với Ciize.Khẽ cười nhìn em."Lâu rồi mới được gặp em, em vẫn ổn chứ ?"

"Tôi ổn." Ciize cúi mặt xuống nhìn bát cơm, không muốn đối mặt cùng Kapook.Nàng thực sự không muốn gặp lại người phụ nữ này nữa.

Thấy em như vậy, Kapook cũng không nói gì thêm nữa. Cô cũng không muốn trước mặt mẹ mình làm khó em.Để một lát nữa vậy.

Cơm nước xong xuôi,bà chạy đi lấy quà bà mua tặng cho Ciize. Nàng cảm ơn bà rồi xin phép ra về.

Vừa ra khỏi cửa, tay nàng đột nhiên lại bị một bàn tay to lớn nắm kéo lại. Quay đầu lại thì thấy Kapook đang nhìn mình chăm chú.

"Chúng ta nói chuyện một chút nhé ?" Kapook nhẹ nhàng hỏi Ciize. Nàng thấy cô như vậy,thở hắt ra. Có lẽ phải nói chuyện cho rõ ràng một lần. Không nên khiến Kapook cứ mãi đuổi theo mình như vậy. Ciize gật gật đầu.

Kapook dẫn Ciize đi dạo ra sau vườn nhà cô.Đi được một đoạn, cô dừng lại quay sang nắm tay Ciize.

"Ciize,chị thực sự biết sai rồi. Em hãy cho chị một cơ hội nữa có được không ? Lần này chị sẽ đối xử tốt với em, chị không cần em phải làm gì cho chị hết. Chỉ cần ở bên cạnh chị thôi, được không ?"

Ciize nhìn tay mình đang bị Kapook nắm, nàng rút tay ra. Ngẩng mặt lên nhìn chị.

"P'Kapook ,em nghĩ là chị chỉ đang nhầm lẫn thôi. Có lẽ tình cảm chị dành cho em không phải là tình yêu. Lúc chúng ta quen nhau, mặc dù chị cũng không đối xử tệ chuyện gì với em.Nhưng thái độ không mặn cũng không nhạt của chị làm em nhiều lần tự hỏi rằng chị có yêu em hay không ? Cho tới khi chị chia tay em vì em không đồng ý đáp ứng nhu cầu của chị.Emđã buông bỏ chị như chị mong muốn rồi. P'Kapook, đừng tìm em nữa. Có lẽ trước đó em quá quan tâm chị, rồi đột nhiên lại lạnh nhạt với chị, nên khiến chị không quen thôi. Em không nghĩ chị muốn quay lại với em vì tình yêu đâu. Huống hồ, bây giờ em đã không còn cảm xúc với chị nữa rồi."

Kapook lắng nghe Ciize nói, cô bỗng cứng đờ không trả lời lại được gì. Thực sự mà nói, những lời em nói không câu nào là sai. Ngoại trừ việc nàng nói cô không có tình yêu với nàng .Kapook không nghĩ như vậy, sau nửa tháng suy nghĩ, cô dần dần nhận ra mình có lẽ đã thực sự yêu em rồi. Mặc dù mục đích ban đầu khi quen em thực sự không phải là vì tình yêu. Nhưng ba năm bên nhau, làm sao có thể nói là không có tí cảm xúc nào chứ. Cô lại nhận ra tình cảm của mình quá muộn, đến khi đánh mất em rồi cô mới hiểu được lòng mình. Nhưng nghe những lời em nói, cô bỗng không thể phản kháng lại được câu nào. Em bảo em không còn cảm xúc với cô nữa...Câu nói này, như cứa vào tim Kapook một nhát. Cô thấy tim đau nhói. Bỗng chốc cô ngẩng phắt đầu nhìn về Ciize hai tay cô dang ra ôm em vào lòng.

"Ciize,em nói gì thế ? Chỉ mới hơn nửa tháng thôi, em đã quên chị rồi sao ? Không thể nào như vậy được. Ciize,quay về bên chị đi. chị rất nhớ em."

Ciize hoảng hốt đẩy mạnh Kapook ra nhưng không thành, nàng giãy giụa trong lồng ngực cô.

"Kapook,chị điên rồi sao ? Mau buông em ra."

Rồi bỗng Kapook cúi đầu xuống, hai tay cô ôm chặt lấy mặt Ciize,cúi xuống hôn lên môi em.

"Ưm...dừng lại...Kapook..."

Ciize dùng hết toàn bộ sức lực của mình đẩy Kapook ra, sau đó giáng một bạt tai vào mặt cô.

"Kapook,chị tỉnh táo lại đi. Đừng chạm vào người tôi, từ nay cũng đừng làm phiền tôi nữa."

Kapook đưa tay lên sờ bên má nóng ran của mình, cô quay sang nhìn vào đôi mắt phẫn nộ của Ciize. Cuối cùng cô cũng lấy lại được một tia lý trí. Bước lên muốn nắm lấy tay em,lại bị Ciize né tránh. Tay cô cuộn chặt lại.

"Ciize, chị xin lỗi..."

"Không cần đầu, từ nay chị đừng làm phiền tôi nữa là được."

Nói rồi Ciize quay người đi về hướng xe của mình. Đưa tay lên chùi môi, nàng không muốn ở lại nơi này thêm một phút nào nữa. Kapook đứng đờ ra nhìn Ciize bước đi. Cô ngồi thụp xuống ôm đầu. Cô thực sự đánh mất nàng rồi sao ?

--------

Sáng hôm sau, vẫn như thường lệ,Ciize thay đồ chuẩn bị đi làm. Kapook sau chuyện tối qua có nhắn một tin sang, đại loại là có ý muốn xin lỗi Ciize.Sau đó liền không nhắn gì nữa. Còn tin nhắn của Janeyeh cũng dừng lại ở câu cô hẹn Ciize tối nay gặp mặt. Ciize vẫn chưa trả lời Jane,cũng không tính sẽ trả lời. Đeo túi xách lên, Ciize xuống lầu đi làm.

Tới văn phòng khoa, Ciize sắp xếp lại bàn làm việc một chút, rồi khoác áo blouse vào đi kiểm tra kho thuốc của bệnh viện cùng trưởng khoa Dược.

" Chỗ này lối đi có phần chật hẹp, em nhắn lại với thủ kho là xem xét cách thức sắp xếp kho thuốc, nên mở rộng đường đi để dễ dàng vận chuyển thuốc hơn. Còn nữa, thuốc bên đây sắp xếp hơi lộn xộn, nói thủ kho kêu nhân viên xem xét kỹ lại việc phân loại các nhóm thuốc cho chị nhé."Piploy Kanyarat Ruangrung
Diễn viên – Trưởng khoa Dược vừa đi kiểm tra vừa nói.

Ciize chăm chú lắng nghe rồi ghi chép lại. Đáng lẽ ra hôm nay trưởng Khoa sẽ đi kiểm tra kho thuốc cùng thủ kho Earn Preeyaphat Lawsuwansiri. Nhưng hôm nay bệnh viện khá bận rộn, thủ kho phải tập trung soạn thuốc để giao đến các khoa phòng khác nên không có thời gian đi cùng trưởng Khoa. Vì vậy Piploy đã kêu Ciize đi cùng mình.

"Mà này, Ciize. Sao dạo gần đây chị không thấy Kapook tới đưa đón em nữa thế ?"

Ciize nghe Piploy hỏi, hơi ngượng ngùng nhìn cô cười cười. Piploy là một đàn chị lớn hơn Kapook 4 khóa. Khi Piploy chuẩn bị tốt nghiệp thì Kapook chỉ vừa vào năm nhất. Nghe Kapook nói quen biết Piploy qua các mối quan hệ của ba cô. Piploy cũng khá nhiệt tình giúp đỡ Kapook trong vấn đề học tập. Lúc biết Ciize là bạn gái của Kapook,Piploy ban đầu cũng thấy khá bất ngờ. Sau đó vẫn luôn xem Ciize như em gái, trong công việc có điểm nào Ciize chưa hiểu hay làm chưa tốt, Piploy đều giúp đỡ nàng.Piploy là một người phụ nữ dịu dàng, cô đối nhân xử thế rất tốt, các đồng nghiệp và cấp dưới ai nấy cũng đều rất tôn trọng cô, Ciize cũng thế.

"Bọn em chia tay rồi ạ."

"Sao?...Chậc, chị xin lỗi nhé. Chị không biết việc này, cứ tưởng là cậu ta bận rộn chuyện công ty..."

"Không sao đâu chị."

"Mà hai đứa sao thế ? Nghiêm trọng tới nỗi không thể tiếp tục được sao ?"

Ciize biết là Piploy quan tâm mình nên mới hỏi nhiều một chút, nhưng bây giờ cứ nhắc tới Kapook là nàng lại nhớ tới hành vi tối qua của chị . Thấy Ciize im lặng chưa trả lời, Piploy đưa tay ra xoa xoa đầu nàng.

"Được rồi, không cần nói nữa. Là chị nhiều chuyện rồi. Cici của chị đừng buồn nhé. Nếu cần người tâm sự thì cứ bảo chị."

"Không đâu ạ, chỉ là do em hơi thất thần thôi. Do mấy tháng gần đây bọn em bỗng cãi nhau hơi nhiều, cảm thấy có vẻ không ổn nữa nên bọn em mới chia tay. Em vẫn ổn, chị đừng lo lắng nhé."

"Đó là lý do khiến em xin nghỉ nửa tháng nay sao ?"

"Cũng không hẳn ạ, một phần là vậy, phần nhiều là vì em muốn cho bản thân một thời gian nghỉ ngơi cho tốt thôi ạ."

"Ừm, nếu vẫn còn muốn nghỉ ngơi thì làm đơn nộp chị, chị sẽ duyệt cho nhé."

Ciize hơi cảm động nhìn Piploy. Nói tiếng cảm ơn cô. Phải nói, ba mẹ Ciize mất sớm, nàng thiếu thốn tình thương của ba mẹ. Nhưng bù lại nàng gặp được rất nhiều người yêu thương mình, như Film Rachanun ,như dì June ...và còn có một Piploy nữa.

"Chúng ta kiểm tra xong rồi, em về văn phòng làm việc tiếp đi nhé."

"Vâng ạ, em sẽ lập bản báo cáo đưa cho thủ kho Earn .Vậy em về trước đây chị."

"Ừm, em đi đi."

Quần quật cả ngày, lại một ngày nữa trôi qua. Hôm nay số lượng bệnh nhân khá nhiều, Ciize vừa phải làm báo cáo, vừa phải chạy sang các phòng ban khác để hỗ trợ nhân lực. Nàng mệt mỏi dọn dẹp đồ đạc đi về.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro