Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 11 : Phải lòng


“Vậy sao ?” Ciize không quá quan tâm, lơ đãng đáp lại lời Film. Lại đưa ly rượu lên môi nhấp một ngụm nữa. Đặt đi ly rượu xuống, bỗng trước mắt nàng xuất hiện một đôi giày da màu đen. Ngước mắt lên nhìn, thật là thiêng, vừa nhắc tới chị ấy thì chị ấy liền có mặt.

Ciize hơi sững người một chút. Jane hôm nay mặc một chiếc quần tây đen, bên trên là áo sơ mi trắng đã mở bung hai cúc áo đầu tiên, lộ ra một ít vòm ngực rộng lớn của chị. Tay áo được chị xắn lên tới khuỷu tay, dọc từ bàn tay của chị kéo dài đến khuỷu tay nổi lên vài đường gân, cho thấy đây là một cánh tay được tập luyện cường độ cao. Mái tóc đen được chị chải chuốt gọn gàng, trên gương mặt góc cạnh cá tính ấy đeo một chiếc kính gọng bạc, che đi đôi mắt xếch lạnh lùng của chị. Jane đặt ly rượu trên tay cô xuống bàn, quay sang nhìn Ciize cùng Film mỉm cười nói.

“Lại gặp nhau rồi, tôi có thể xin phép được ngồi cùng bàn với hai em không ?”

“Được chứ, chị mau ngồi xuống đi.”Film ngay lập tức xích sang một bên, kéo Ciize nhích sang để nhường chỗ cho Jane ngồi. Cô cười cười ngồi xuống cạnh nàng.

“Ciize, có phải là chúng ta hơi có duyên rồi không ? Câu trùng hợp quá này không biết là lần thứ mấy tôi nói với em rồi nhỉ ?” Jane quay sang nhìn Ciize,ghé vào tai nói một câu.

Lần này thì thực sự không phải do Jane cố tình đi theo Ciize. Mà là do vừa rồi cô mới gặp gỡ một đối tác làm ăn tại quán bar này. Không chỉ quản lý công ty riêng của cô, hiện nay Jane còn đảm nhiệm luôn các chuỗi nhà hàng khách sạn lớn nhỏ của gia đình cô. Không nói đâu xa, resort cô đang ở cũng nằm trong chuỗi nhà hàng khách sạn của gia đình cô. Nghe tin cô đến ở, quản lý nhà hàng sẵn tiện dẫn tới một vị khách ngõ ý muốn thuê một khu tại resort của cô để mở một khu giải trí, hẹn gặp nhau tại quán bar này. Vừa bàn chuyện xong, định đi về thì lại bắt gặp Ciize tại đây. Quả thực đúng là trùng hợp. Nhìn nàng bây giờ, Jane lại được một phen nóng ruột. Cái cô bé này, lại tiếp tục ăn mặc quyến rũ như vậy đến những nơi như thế này ư ? Thực là thử thách lòng kiên nhẫn của cô.

Ciize bị cô làm cho bất ngờ, lúc cô ghé vào tai nói chuyện, hơi thở vươn theo mùi rượu nhàn nhạt quấn quýt quanh cánh mũi nàng. Mùi gỗ thông quen thuộc nhàn nhạt hòa cùng mùi hương cơ thể của cô cũng theo cái kề sát đó bao bọc lấy nàng. Nhịp tim Ciize bỗng dưng tăng nhanh. Nàng ngượng ngùng né tránh hành động có phần hơi thân mật vừa rồi của cô. Quay sang hơi mỉm cười đáp lời.

“P'Jane, chị cũng tới đây sao? À, buổi trưa vẫn chưa kịp giới thiệu chị. P'Jane, đây là Film Rachanun bạn thân của tôi. Film, đây là Jane Ramida,là hàng xóm của tớ.” Film nhìn nhìn hai người, mỉm cười giơ tay ra với Jane.

“Hì hì, chào chị nhé. Rất vui được gặp chị.” Jane cũng đưa tay ra bắt tay cùng Film.

“Rất vui được gặp cô, cô Film.”

“Thiệt là kì thị nha, gọi Ciize của tôi thì em Ciize này em Ciize nọ, sang tôi thì lại là cô Film. Nè nè, có phải là chị có ý với Ciize nhà tôi không đó ? Chị đã có bạn gái chưa hả ?” Ciize vừa nghe Film lên tiếng liền hoảng hốt bịt miệng cô lại. Trời ạ, sao cậu ấy có thể thẳng thừng hỏi Jane như vậy chứ. Thật là xấu hổ mà. Ciize cười gượng quay sang nhìn Jane.

“ Chị, chị đừng nghe cậu ấy nói bậy. Cậu ấy say rồi đấy.”

“Ưm .. ưm. Ciize, thả tớ ra...ưm..Tớ còn chưa uống hết nửa ly rượu nữa, say cái gì chứ.”

Jane bật cười nhìn nàng, cô thoải mái dựa lưng vào thành ghế, chân chéo chân, hai tay đan vào nhau đặt lên đầu gối.

“Cô Film thật tinh mắt. Tôi thực sự là có ý với Ciize. Bị cô Film phát hiện mất rồi.” Nói rồi Jane quay sang nhìn sâu vào mắt Ciize, muốn xem phản ứng của nàng. Nở một nụ cười quyến rũ. Giọng nói của cô lại tăng thêm vài phần ẩn ý.

“Tôi còn chưa có bạn gái. Vẫn còn đang trong quá trình theo đuổi bạn gái đây.” Ciize trợn to mắt nhìn Jane , hai má nàng đột nhiên nóng nên. Nàng ngượng ngùng cầm ly rượu lên uống, giả vờ không nghe thấy câu nói ám muội của cô. Film thấy mình chọc ra được kết quả rồi, liền cười hì hì đứng dậy chuồn mất, bảo muốn đi nhảy. Lại rất có nghĩa khí tiếp tục quẳng Ciize cho Jane.

Ciize hoảng hốt tính nắm tay kéo Film lại nhưng không kịp mất. Nàng quay sang nhìn chị. Lúc này chị ngồi xít lại gần nàng thêm một chút. Mùi gỗ thông ấy lại tiếp tục vươn vấn quay người Ciize. Thấy nàng ngồi có vẻ khép nép, Jane bật cười. Chị đưa tay ra xoa xoa đầu em.

“Cô nhóc, dọa em rồi sao ? Tôi thực sự muốn theo đuổi em, có được không ?” Giọng nói êm tai đầy từ tính của chị khẽ chui vào tai nàng, lần này thì nàng không thể tiếp tục giả vờ không nghe thấy nữa rồi.

“ Chị, chị đừng đùa nữa.” nàng ngượng ngùng quay mặt sang chỗ khác. Người phụ nữ này đúng là yêu nghiệt. Có lẽ do vừa uống rượu, cặp kính gọng bạc cũng không thể che đậy hết được sự ma mị trong đôi mắt xếch của cô. Gương mặt yêu nghiệt, thân hình yêu nghiệt. Đến giọng nói cũng yêu nghiệt. Tuy không phải là người quá háo sắc, nhưng Ciize vẫn bị mê hoặc bởi vẻ đẹp và khí chất của chị. Một người phụ nữ đẹp, cả người luôn toát ra hương vị của người trưởng thành, thân hình đẹp, giọng nói mê người cứ hết lần này đến lần khác xuất hiện trước mặt nàng như vậy, cô còn cứu nàng những hai lần. Nói không rung động là nói dối. Jane đột nhiên nghiêm mặt, đưa tay nắm nhẹ lấy cằm Ciize, xoay mặt em nhìn về phía mình.

“ Ciize Rutricha Phapakithi tôi không đùa với em. Tôi thực sự thích em.” Ciize thực sự không chịu đựng nổi nữa. Đỏ mặt gạt tay chị ra đứng dậy. Hơi thở hơi gấp gáp, nàng ấp úng nói.

“ Chị .. tôi ..tôi ra nhảy đây. Chị ngồi đây uống tiếp nhé.” Nói rồi nàng đứng phắt dậy, không quan tâm Jane có nghe thấy không. Nàng đi một mạch ra sàn nhảy. Jane dõi mắt nhìn chằm chằm theo bóng lưng em. Cô cầm ly rượu lên nhấp một ngụm, khóe mắt hơi híp lại. Cô phải suy nghĩ cách mau đem em về nhà thôi. Để cho cô bé hư hỏng này ở bên ngoài, cô sợ thực sự cô sẽ đánh mất em một lần nữa.

Ciize mơ màng ra sàn nhảy, nàng muốn hòa mình vào thứ âm nhạc đinh tai nhức óc này để làm giảm bớt cảm giác hoảng hốt cùng ngượng ngùng đang dâng lên trong lòng. Nàng không ngờ là Jane lại thẳng thắn như vậy. Nhưng nàng lại không thực sự tin vào câu nói thích nàng của chị. Chị và nàng chỉ vừa gặp nhau có vài ngày, thích là thích như thế nào được ?

Men rượu bắt đầu từ từ ngấm vào cơ thể, đầu óc Ciize cũng hơi mơ màng. Nàng hòa mình vào giai điệu và ánh đèn nhấp nháy đủ loại màu sắc trên sàn nhảy. Muốn khiến cho tâm trí của mình trở nên trống rỗng, quên đi những lời Jane vừa nói.

Bỗng nàng cảm giác có một bàn tay đang mò vào váy mình, cách một lớp quần lót đặt lên mông nàng xoa bóp. Ciize hoảng hốt quay phắt lại, nàng thấy một người thanh niên đang kề sát vào người mình, nhìn nàng đầy phóng đãng. Nàng còn chưa kịp phản ứng, bỗng một cái bóng trắng vụt tới kéo nàng ra khỏi người thanh niên kia, chắn trước mặt nàng, sau đó nghe thấy tiếng hét lên đau đớn của hắn ta. Là bóng lưng của Jane. Ciize ló đầu nhìn sang, thấy chị đang vặn tay của người vừa sàm sỡ mình, đạp cậu ta một phát ngã lăn trên đất.

Jane dữ tợn ghé sát vào mặt của cậu thanh niên kia, gằn giọng nói “Cút”. Người xung quanh sau khi thấy cảnh này cũng không có náo loạn lên, vì đã thường xuyên bắt gặp tình huống như thế này quá nhiều lần đều thành quen, chỉ dừng lại hóng chuyện một chút liền ai về việc nấy, tiếp tục nhảy. Người thanh niên kia lồm cồm bò dậy, chửi một tiếng "Mẹ kiếp" rồi chạy đi mất. Xong xuôi,Jane tức giận quay sang nhìn Ciize. Nắm tay em kéo về bàn, cầm túi xách của em lên kéo ra khỏi quán bar.

“Ciize, em có thể tự bảo vệ bản thân một chút được không ?” Cũng may là hôm nay cô ở tại đây, vẫn luôn hướng mắt theo dõi em. Nếu không có cô, không biết hắn ta còn càn rỡ tới mức nào.

“ Chị, đau quá. Chị nhẹ tay một chút.”

Nghe thấy giọng nói có phần ấm ức của Ciize. Jane  bừng tỉnh nhìn xuống cổ tay em. Cô vội buông tay ra, trên cổ tay trắng nõn của em xuất hiện một vết hằn đỏ. Jane đau lòng cầm lên xem xét.

“Đau sao ? Tôi xin lỗi, nhìn thấy cảnh đó tôi không giữ bình tĩnh nổi. Em không sao chứ ?”

Ciize mặt mày vẫn còn hơi hoảng, nàng đưa tay lên xoa xoa. Ráng nặn ra nụ cười mỉm nhìn Jane.

“Tôi không sao, chị đừng tức giận nữa. Sau này tôi sẽ chú ý một chút.”

“Chú ý một chút ? Ciize, nếu tôi không ở đó thì em định chú ý một chút kiểu gì ? Nếu em thực sự chú ý thì đã không xảy ra chuyện này rồi. Sau này tốt nhất là em đừng đến những nơi tạp nham như thế này nữa.” Jane vẫn còn đang rất tức giận, lồng ngực cô phập phồng lên xuống. Cô xem em như bảo bối không dám động vào, vậy mà tên kia lại dám làm như vậy với em. Nếu không phải dẫn Ciize ra khỏi nơi này, có lẽ hôm nay cô đã bẻ gãy luôn cả hai bàn tay của hắn ta.

Nghe chị mắng, Ciize bỗng thấy hơi oan ức. Nàng cũng không muốn xảy ra việc này đâu. Nhưng biết là chị muốn tốt cho mình, còn đánh tên kia đòi lại công bằng cho mình. Mặc dù hơi sợ Jane như thế này, nhưng thấy chị tức giận vì nàng như thế nàng cũng có chút áy náy. Vươn bàn tay nhỏ ra, nhẹ nhàng vuốt vuốt lồng ngực đang phập phồng vì tức giận của chị.

“P'Jane, tôi sai rồi. Tôi sẽ không đến những nơi như thế này nữa. Chị lớn tuổi rồi, đừng tức giận như vậy, không tốt cho sức khỏe đâu.” Jane nhìn bàn tay nhỏ nhắn đang vuốt ve ngực cho mình, nghe em nói xong, cô chợt phì cười. Cô nắm bàn tay đang táy máy của em lại, không để em kích thích mình nữa.

“Này cô nhóc, em là đang chọc cho tôi tức thêm đúng không ? Mau gọi cho Film, bảo rằng bây giờ tôi sẽ chở em về.” Jane đưa túi xách đến trước mặt nàng, bảo nàng kiếm điện thoại gọi điện hoặc nhắn tin cho Film rồi nắm tay dẫn nàng đi về phía xe của mình. ciize nhìn nhìn bàn tay đang nắm lấy tay mình. Hơi ấm từ lòng bàn tay của chị khiến cho nàng cảm thấy an tâm, không nỡ rút tay ra, lại sợ tiếp tục chọc giận Jane. Nàng yên lặng nắm lại tay chị.

Jane đưa nàng đến một chiếc maybach S680 màu đen bóng loáng, mở cửa ghế phụ cho nàng. Rồi tự mình ngồi vào ghế lái. Cả đoạn đường đi cô vẫn một mực im lặng, không nói tiếng nào với Ciize. Nàng thấy vậy cũng hơi thấp thỏm, sợ chị vẫn còn tức giận, nàng dè dặt lên tiếng hỏi thăm.

“P'Jane, chị vẫn còn giận tôi sao ? Tôi sẽ không đến những địa điểm đấy nữa đâu. Chị đừng tức giận nữa.” Jane nghiêng đầu sang nhìn cô gái nhỏ đang cố dỗ dành mình, có chút đáng yêu. Cô đưa tay ra xoa xoa đầu em.

“Ngoài chuyện đó ra, em cũng bớt mặc những bộ đồ ngắn cũn cỡn như này lại đi. Tôi không có quyền nói về cách ăn mặc của em, nhưng tôi lo cho sự an toàn của em. Ciize Apichaya, em có hiểu không ?”

Ciize nghe chị nói thế, ngượng ngùng gật gật đầu. Thật ra nàng theo đuổi rất nhiều style, tủ đồ của nàng luôn đầy đủ các thể loại quần áo để phù hợp cho từng loại sự kiện. Chỉ là nàng cảm thấy nếu đi bar thì mặc như vậy sẽ hợp nên cũng không quá để ý.

“Tôi biết rồi, chị đừng giận tôi nữa nhé ?”

“Được,Ciize ngoan lắm.”

Ciize ngượng ngùng quay đầu nhìn ra cửa kính xe. Thật ra nàng cũng không hiểu sao nàng lại phải đi dỗ ngọt Jane, nhưng nhìn chị im lặng với mình khiến nàng cứ cảm thấy khó chịu. Thấy Jane đã dịu lại, Ciize cuối cùng cũng nở một nụ cười.

[ Đừng quên Jane Ramida gia trưởng mới lo được cho Ciize Rutricha Phapakithi nha=))) ]

°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°

⪡ • || By Laris || • ➣

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro