Tập đặc biệt: Tri ân
Tại trường Nochim.
Jakky: Nhanh nào mấy người kia. Hôm nay là ngày trọng đại đấy.
Zio: Biết rồi, chờ chút.
Jakky: Nhanh lên.
Cậu và những người bạn của mình đang dựng đồ để chuẩn bị cho đêm tri ân 27/7, ngày Thương binh và Liệt sỹ.
Tại phòng chuẩn bị.
Sao rồi, mấy ngưòi xong chưa. Sao lâu thế?
Từ từ, chờ chút đã. Sắp xong rồi.
.....
Tối hôm đó, lúc 20 giờ.
Kính chào tất cả các quý vị khán giả đã đến đây để tham dự lễ tri ân, tưởng niệm ngày Thương binh Liệt sỹ, ngày 27/7 hăng năm. Tôi là Kashou - Ethanol, dẫn chương trình ngày hôm nay.
Kính thưa quý vị, với truyền thống "Uống nước nhớ nguồn", "Ăn quả nhớ kẻ trồng cây." Vào tháng Bảy hàng năm là dịp để cả dân tộc ta gửi lời tri ân chân thành và tưởng nhớ đến các anh hùng liệt sỹ, các thương binh đã cống hiến cả một đời mình cho Tổ quốc. Xin quý vị hãy dành một phút mặc niệm tới Lãnh tụ Hồ Chí Minh vĩ đại, tới những anh hùng dân tộc đã hy sinh vì nền độc lập và sự thịnh vượng của nước nhà, tưởng nhớ tới bác Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng kính yêu vừa đi xa, để lại cho nhân dân ta và bạn bè quốc tế niềm tiếc thương vô hạn
Một phút tưởng niệm, bắt đầu.
...
Có mặt trong lễ tri ân buổi tối nay có các đồng chí ban lãnh đạo thành phố, các đồng chí ban lãnh đạo nhà trường, quý phụ huynh và toàn thể 700 học sinh nhà trường cùng những khán giả đang tham dự trực tiếp và thông qua màn ảnh nhỏ.
Trong Văn hóa Việt, mỗi dòng sông chảy qua từng vùng đất được xem như cái nôi của sức sống, là mạch nguồn để sản sinh ra những người con anh hùng, mang theo hoài bão, khát khao cho sự hòa bình, dộc lập và phát triển đi lên của nước nhà. Trong hành trình bảo vệ cho sự hòa bình và thịnh vượng của nước ta, đã có biết bao nhiêu chiến sỹ, cán bộ anh hùng đã hy sinh. Họ đã để lại cả một thời thanh xuân đầy hoài bão, khát vọng để khoác lên bộ quân phục, cầm vũ khí để bảo vệ Tổ quốc khỏi các thế lực xâm lăng. Họ có thể lành lặn quay về, cũng có thể đã để lại một phần máu thịt cho Tổ quốc, có thể đã hy sinh mà chưa tìm được hài cốt.
Khi nghe thấy những lời nói của bác trưởng thôn hay chú quân bưu rằng: "Thay mặt ủy ban nhân dân..." Liệu có người mẹ, người vợ nào trong hoàn cảnh đó mà không đau lòng. Đã có hơn 1.250.000 tờ giấy và câu nói như vậy đã được gửi đến khắp nọi miền Tổ quốc trong giai đoạn 30 năm, từ năm 1945 đến năm 1975, từ cái ngày thành lập đất nước cho đến ngày thống nhất hoàn toàn đất nước. Những dòng chữ dù nguệch ngoạc, đơn giản như: "Hy sinh tại...", "An táng tại mặt trận...",...đã đè nén biết bao nhiêu trái tim gia đình. Có người cha, người mẹ đã nhận được 9, 10 tờ giấy như này. Khỏi phải nói họ đau lòng biết bao, họ còn chưa chắc đã tận mắt thấy những người con, người chồng mặc áo lính, có vừa không, có đẹp không. Những điều đó đã cho ta thấy được sự khốc liệt mà chién tranh đã mang lại. Và ngày hôm nay, chúng ta được sống trong hòa bình chính là nhờ những sự hy sinh to lớn của các thế hệ đi trước, chúng ta phải biết sống xứng đáng với những thế hệ đi trước đã không tiếc thân mình để có được Tổ quốc tươi đẹp ngày nay.
...
Sau đây, kính mời quý vị khán giả cùng thưởng thức các tiết mục văn nghệ do các học sinh biểu diễn.
"Mùa hoa Lê-ki-ma nở
Ở quê ta miền đất đỏ."
Vâng, chị Võ Thị Sáu, sinh năm 1933, mất năm 1952, đã trở thành tấm gương tiêu biểu cho người nữ Việt Nam anh hùng trong những năm kháng chiến chống Pháp. Chúng tôi kính mời quý vị khán giả thưởng thức vở kịch "Biết ơn chị Võ Thị Sáu".
https://youtu.be/yjnw20LGiyA
...
Tiếp theo, chúng tôi xin gửi đến quý vị khán giả tiết mục "Hào Khí Việt Nam."
https://youtu.be/k0reU64nXkw
...
Và cuối cùng, để thể hiện vẻ đẹp của non sông, con người Việt Nam. Học sinh Jakky xin gửi tới quý vị khán giả bài hát: "Một vòng Việt Nam".
https://youtu.be/jnmZ6LlAido
...
Khi bài hát đã đến những giây cuối cùng. Bỗng đèn tắt vụt, mọi thứ chìm vào bóng tối. Một giọng nói vang lên
"Thời không - trùng động."
Đèn sáng lại, bỗng từ đâu xuất hiện một cánh cổng. Từ trong đó có một người lính trạc gần 30 đi ra. Trên mình mặc bộ quân phục bạc màu, chiếc mũ cối đã kha khá vết xước với ngôi sao vàng năm cánh trên vành, khuôn mặt dính đầy bụi từ thuốc súng và cát. Tay vẫn lăm lăm khẩu tiểu liên, bước ra với vẻ đầy sự cảnh giác. Khi thấy nhiều thứ kỳ lạ như vậy, anh hỏi cậu - người gần anh ấy nhất rằng.
"Cậu gì ơi, đây là đâu thế?"
Jakky: Dạ, báo cáo. Đây chính là đất nước ta trong tương lai, năm 2024.
Người lính nghe thấy vậy thì nửa tin nửa ngờ. Nhưng khi nhìn rõ lá cờ đang phấp phới trên nóc nhà thì anh đã xác nhận rằng đó rất có thể là sự thật.
"Đây...là đất nước sau hơn 60 năm ư? Vậy sau đó thế nào. Nhân dân ta có được ăn no mặc ấm không? Kẻ thù đã rút đi chưa? Còn ai bắt nạt chúng ta không? Chúng ta đã hòa bình rồi chứ?"
Cậu nghe người lính hỏi vậy, không khỏi rơi nước mắt. Quả nhiên, các thế hệ đi trước vẫn lo lắng nhất cho tương lai của Tổ quốc. Dù gì thì họ cũng đã cống hiến hết mình vì một giấc mơ hòa bình, thống nhất và phát triển đất nước.
Jakky: Dạ...báo cáo...hai miền đất nước ta...đã về chung một mối. Đất nước ta đang phát triển rất tốt "Dân giàu - nước mạnh". Đất nước được như ngày nay đều nhờ vào những công lao to lớn mà các đồng chí - những thế hệ đi trước đã hy sunh bản thân mình vì độc lập, phát triển của Tổ quốc. Đồng chí hay quay lại đằng sau đi.
Ngưòi lính nghe vậy thì cũng quay lại đằng sau, một màn hình lớn chiếu nên cảnh tượng mà đối với người lính ấy, thật là hùng vĩ.
https://youtu.be/NSnkb1IAjbE
...
Jakky: Đây là nước Việt Nam xinh đẹp của chúng ta. Dưới sự lãnh đạo sáng suốt của Đảng và Nhà nước. Nước ta dã đạt được nhiều thành tựu lớn trong các lĩnh vực. Tất cả đều nhờ vào những sự hy sinh quên mình của các anh.
Nói rồi, cậu đứng nghiêm, chào người lính theo quân cách. Người lính thấy vậy thì xúc động không nói nên lời. Dường như trong lòng anh đã có tiếng reo hò chiến thắng của vô số chiến sỹ.
...
"Đồng chí, chúng ta đã thắng rồi."
...
"Mẹ ơi, chúng ta thắng rồi."
...
"Vợ ơi, chúng ta chiến thắng rồi. Anh yêu em..."
...
Người lính cũng chào cậu theo đúng quân cách. Đây là cái chào vượt thời gian. Thấy thời gian đã hết, người lính kia bước dần vào cánh cổng rồi biến mất. Lúc này, cậu quay xuống. Những khán giả ở dưới đã khóc từ khi nào. Họ khóc vì nghĩ tới bao hy sinh của cha ông, khóc vì đồng cảm với những thân nhân liệt sỹ và thương binh, khóc vì lòng tự hào dân tộc, tình yêu Tổ quốc. Cậu sau một hồi im lặng mới nói.
Jakky: Mọi người, những thế hệ đi trước...đã đổ không biết bao nhiêu xương máu để có được hòa bình và độc lập như ngày hôm nay. Chúng ta, những thế hệ tương lai nắm giữ bánh lái con thuyền "đất nước", cần phải ra sức rèn luyên học tập và cống hiến hết mình cho xứng đáng với những gì họ - những thế hệ anh hùng đã bỏ ra. Để khép lại chương trình, tôi xin gửi tới quý vị tiết mục: "Khát vọng tuổi trẻ". Mọi người hãy hát cùng tôi nhé.
https://youtu.be/VtQpihAb6q0
...
Lời cuối cùng, xin kính cẩn nghiêng mình trước các thế hệ đi trước, thế hệ anh hùng đã cống hiến hết mình cho Tổ quốc.
_________________
Kashou - Ethanol.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro