5
"Bày đặt rủ nhau đi chơi xong đến giữa buổi lại bỏ về để hẹn hò với người yêu. Đúng là lũ bạn tồi mà."
Jaeyoon đá lon nước dưới chân, vừa đi vừa chửi thề. Jay và Riki rủ anh đi trung tâm thương mại chơi, xong đến giữa buổi thì lại bỏ về đi hẹn hò với người yêu của họ, hại Jaeyoon một mình chơi hết cả ba vé vì tiếc tiền.
Giờ đã là tối muộn, Jaeyoon đi ngang qua công viên để về nhà. Anh hít một hơi đầy buồng phổi, thong dong vừa đi vừa nhìn ngắm đường phố. Anh định tạt vào một cửa hàng tiện lợi ở gần đó để mua chút đồ thì chợt khựng lại khi trông thấy một bóng hình quen thuộc.
"Park Sunghoon?"
Jaeyoon ngạc nhiên chạy lại, anh thấy Sunghoon đang ngồi ở trên ghế đá, mặt cậu nhăn nhó trông không vui chút nào. Sunghoon khi thấy Jaeyoon lại gần mình thì cũng vô cùng bất ngờ, cậu ngước đôi mắt cún con lên chớp chớp nhìn anh.
"Jaeyoon? Cậu làm gì ở đây?"
"Tôi vừa đi chơi về. Còn cậu ngồi đây làm gì thế?"
Sunghoon cắn môi nhìn anh, nghĩ nghĩ một lát rồi trả lời.
"Lúc nãy có một em bé chạy sang đường. Tôi thấy có xe đi ngang qua suýt đâm phải bé nên chạy tới kéo ẻm sang một bên, không cẩn thận nên bị trật chân thôi."
"Trật chân?" Jaeyoon quỳ xuống nhìn đôi chân sớm đã đỏ lên của cậu. "Từ hồi nào thế? Còn em bé đâu?"
"Em bé đó về rồi. Tôi phải giả vờ không sao để mẹ và em ấy không lo lắng." Sunghoon nhìn đi chỗ khác. "Mới khoảng một tiếng trước thôi."
"Một tiếng trước? Tôi mà không vô tình đi ngang qua đây thì cậu định bao giờ mới về?" Jaeyoon nhăn mày, anh đứng dậy, búng vào trán Sunghoon một cái. "Đồ ngốc, ngồi yên đấy, tôi đi mua thuốc cho."
Dứt lời, Jaeyoon chạy đi một mạch mà không thèm ngoái đầu lại. Sunghoon định gọi với nhưng lại thôi, cậu thở dài nhìn theo bóng lưng người kia đã khuất mà tâm trạng rối bời, thật sự không biết có nên nói cho anh hay chuyện họ là soulmate không.
Một lúc sau, Jaeyoon quay lại với một túi đồ trong tay. Anh không nói không rằng ngồi xuống bên cạnh cậu, đưa bàn chân bị thương của cậu gác lên đùi mình rồi bắt đầu sơ cứu. Mặt Sunghoon bỗng chốc vì mấy hành động của anh mà đỏ lên, cậu ái ngại nói.
"Không cần đâu, tôi tự làm được."
"Cậu cứ ngồi yên ở đó đi."
Jaeyoon trả lời nhưng không nhìn vào cậu. Sunghoon nghe người kia nói vậy thì cũng thôi, cậu nhìn chằm chằm xuống đất, âm thầm cảm nhận những cái chạm cẩn thận của người kia. Một cơn gió nhẹ đi ngang qua, xoa dịu khuôn mặt nóng bừng của Sunghoon.
"Sao tự nhiên cậu lại tốt với tôi thế, Jayla?" Sunghoon lấy hết can đảm để gọi một cái tên khác của người kia. Cậu cứ thấp thỏm mãi, chỉ sợ rằng nếu điều này là do bản thân hiểu lầm thì thật sự là không biết nên tìm cái lỗ ở đâu để chui vào.
"... Cậu vừa gọi tôi là gì cơ?" Jaeyoon khựng lại khi nghe Sunghoon gọi cái tên ấy, anh dừng mọi hoạt động để ngẩng mặt lên nhìn người kia.
"Jayla, không phải sao?"
"... Thì ra cậu cũng biết rồi sao?"
Jaeyoon cười mỉm, bình tĩnh cúi xuống tiếp tục băng bó bàn chân cho cậu. Mọi hành động của anh đều được thu trọn vào mắt Sunghoon, cậu mím môi nói tiếp.
"Cậu cũng biết rồi à, cậu biết từ bao giờ?"
"Từ lúc cậu nhắc đến người lấy mất sữa dâu của cậu là tôi đã ngờ ngợ ra rồi."
Jaeyoon hoàn thành xong công đoạn cuối cùng, anh đặt chân cậu trở về chỗ cũ rồi dọn dẹp bông băng trong khi Sunghoon đang vô cùng xấu hổ.
"Còn cậu, cậu biết từ bao giờ?"
"Vì cả Jayla và cậu đều có kí hiệu bông hoa tuyết ở cổ tay."
Nghe được câu trả lời của Sunghoon, anh bất giác giơ cổ tay của mình lên. Jaeyoon cười nhẹ, anh chống hai tay xuống ghế, ngẩng mặt lên nhìn bầu trời cao vút.
"Phải rồi, kí hiệu soulmate là thứ không thể trùng lặp." Jaeyoon quay sang nhìn cậu. "Vậy tại sao cậu không nghĩ tôi và Jayla là soulmate của nhau?"
Câu hỏi của Jaeyoon thành công khiến Sunghoon đứng hình. Cậu nhất thời cứng họng không biết phải trả lời thế nào. Chẳng lẽ lại bảo bởi vì Sunghoon cũng có kí hiệu hoa tuyết à? Nghĩ nghĩ một hồi, cuối cùng cậu cũng nghĩ ra một lí do không thể nào thuyết phục hơn.
"Bởi vì cổ tay của cậu và cổ tay của cậu ấy giống nhau."
"Vậy sao? Vậy kí hiệu của cậu là gì?"
Sunghoon chính thức đóng băng lần hai. Trước câu hỏi tỉnh bơ của Jaeyoon, cậu thật sự không biết nên trả lời làm sao cho phải. Sunghoon chỉ sợ nếu anh biết được sự thật này thì sẽ càng ghét cậu hơn, thậm chí là tránh mặt cậu.
Dù không ưa gì Sim Jaeyoon nhưng bị soulmate tránh mặt thì cũng không vui chút nào.
"Giày trượt băng."
"Giày trượt băng? Nghe hay nhỉ, hợp với cậu lắm."
Jaeyoon bật cười trước cái lườm cháy mặt của Sunghoon. Nhìn cậu quay mặt đi giận dỗi, Jaeyoon không nhịn được muốn véo má một cái. Anh khom lưng về phía Sunghoon, tay đưa ra đằng sau như thể muốn cõng người kia.
"Lên đi. Tôi cõng cậu về."
"Thôi, tôi tự về được."
"Alpha dù có gãy chân cũng không bay được đâu, lên nhanh đi trước khi tôi đổi ý."
Sunghoon thấy anh nói cũng đúng, chần chừ một lúc rồi cũng đành miễn cưỡng leo lên, một tay cầm túi thuốc, một tay cầm đôi giày của mình. Jaeyoon vòng hai tay đỡ lấy chân cậu rồi đứng thẳng dậy, xóc người cậu một cái nhẹ tênh rồi bước đi. Suốt cả quá trình Sunghoon luôn vùi mặt vào vai anh, giấu đi khuôn mặt đỏ ửng vì ngại của mình.
"Sao hôm nay tự nhiên cậu e thẹn thế? Bình thường hổ báo lắm cơ mà."
Jaeyoon ngoái đầu lại trêu chọc, khoé miệng nhếch lên khiến Sunghoon hờn dỗi cau mày.
"Tại vì cậu đã giúp tôi mà. Chẳng lẽ tôi nên chửi cậu để báo đáp hả?"
Sunghoon cắn vào vai anh một cái để trút giận. Nhưng trái lại với tưởng tượng của cậu, Jaeyoon không những không tức giận rồi ném cậu xuống mà chỉ cười khì khì rồi tiếp tục bước đi. Sunghoon mím môi nhìn sườn mặt của anh, trong lòng nảy ra đủ thứ cảm xúc.
"Cảm ơn cậu, Sim Jaeyoon."
Riki ngầu siu cấp vũ chụ
—
Jaypark
@Jakeshim
Huhu em ơi
Bọn anh chin nhỗi
Rikinishi
Bồ em hú gấp nên em phải chuồn lẹ
Thành thật xjn lõy anh 😭😭
Jakeshim
=)) Thôi đi
Lũ bạn tồi
Rikinishi
Chin nhỗi mò
Chứ kphai nhờ z mà anh được cõng người đẹp hả=))?
Em nhìn thấy hết rồi nhá=))
Jaypark
Ố là la=)?
Tôi đã bỏ qua chuyện gì
Jakeshim
=)) Chuyện gì là chuyện gì
Đang đi về thì thấy park sunghoon bị thương nên cõng về thôi
Jaypark
Ồ=)
Cnay mới này=))
Sao tưởng ghét nhau lắm cơ mà=))
Jakeshim
Ừ thì ưa nhau đ đâu bạn
Chẳng qua ngta hoạn nạn thì ta phải cứu
Mình là ng tốt mà 😏
Rikinishi
Xạo ke nè
=)))
Jakeshim
Xạo cl m=))
Jaypark
Trông bọn t giống tin m kh=))
Kiểu này là sắp hết ghéc nhau rồi chứ gì=))
Jakeshin
Ô hay
Mắc gì hết ghéc
Nó là kẻ thù kh đội trời chung của t mà 😇😇
Rikinishi
Tại anh mê ngta
Em cá 10 cái bánh cá luôn=))
Jakeshim
Vớ vẩn
Tự nhiên nói linh tinh cgi ztr
Jaypark
Thôi k phải chối
Chỗ ae bạn dì việc dì phải ngại=))
Rikinishi
Mê rồi thì nói đi anh=))
Jakeshim
Bớt sủa lung tung đi mấy mẹ
=)) Có ngyeu nên lú hết cả lũ rồi đkh?
Rikinishi
Ukrs
Cứ sủa đấy
Jaypark
Ừ đr ứ thích
Cứ sủa đấy
Mèo méo meo mẻo meo
Jakeshim
=)))
Bố tổ
Bọn này hỏng hết rồi
Rikinishi
Anh cũng hỏng mà sao anh nói bọn em 😏
Jaypark
Mày cũng hỏng mà sao mày nói bọn tao 😏
Jakeshim
^^
Thôi kệ các người
Tôi k qtam
Tôi k chơi với bạn tồi
Vĩnh biệt 👍
Jaypark
Chà
Tự nhiên lại có cảm giác tốt đấy=))?
Rikinishi
Em cũng nghĩ vậy=))
—
Hú hú mng, chiện là tui nghĩ là tui tạch gòi=))
Đừn ai hỏi tui có buồn khum. Xao phải buồn, có thực lực mới buồn ✨
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro