Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Part 1: happy rapuchan day

Jaehyun nghe thấy một tiếng va chạm lớn và ngay lập tức tỉnh dậy, suýt chút nữa đã nhảy ra khỏi giường. Cậu kiểm tra đồng hồ báo thức trên bàn cạnh giường, nó hiện 5:34 sáng màu đỏ tươi. Jaehyun liếc nhìn vào khoảng không bên cạnh. Yuta có thể làm cái quái gì vào sáng sớm vậy?

Cậu gặp Yuta lần đầu tiên trên mạng khi cậu đang tìm một người bạn cùng phòng cho trường đại học, đó là một ý tưởng tồi. Yuta có thể là một kẻ giết người hàng loạt, hoặc thậm chí chỉ là một kẻ lập dị nói chung. Nhưng vào thời điểm đó, Jaehyun thực sự không muốn sống trong phòng ký túc xá và thay vào đó thích có một căn hộ hai phòng ngủ để cậu ấy có thể phân chia chi phí với một người bạn cùng phòng, chứ không phải chỉ cần có hai phòng ngủ.

Bạn thấy đấy, ngay khi cả hai chuyển đến, Jaehyun đã hoàn toàn bị mê hoặc với sinh viên trao đổi người Nhật. Cả hai gắn bó với nhau khi ở trong lãnh thổ chưa được khám phá, Jaehyun nhớ Hàn Quốc và Yuta nhớ Nhật Bản đã khiến họ có nhiều cuộc trò chuyện vào đêm khuya, nơi họ nói về bất cứ thứ gì và mọi thứ, biết được một lượng thông tin khó tin về nhau ngay lập tức.

Những cuộc trò chuyện đêm khuya đã biến thành những buổi non- date (1)(đó thực sự là những buổi hẹn hò nhưng cả hai đều không thừa nhận điều đó) họ thường làm để quen thuộc với thành phố. Yuta hài hước, thích phiêu lưu và đã buộc Jaehyun ra khỏi vỏ bọc của mình. Cậu chưa bao giờ gặp ai như anh ấy. Sau đó, sau một ngày non-date của họ, Yuta đã chịu đủ và kết thúc bằng việc ghìm Jaehyun vào một bức tường trong căn hộ của họ và hôn cậu (2). Cậu vẫn còn rùng mình khi nghĩ về nó, tất nhiên là theo hướng tốt.

(1) Non- date là như kiểu gặp mặt bình thường thay cho những buổi hẹn hò lãng mạn. Nó thường là tiền thân của hẹn hò. Kiểu đi chơi với nhau bình thường thôi, đi  dạo chill chill chẳng hạn =))))
(2) Cái này bản gốc là the kiss of life, nghĩa của nó là hô hấp nhân tạo á =)))), lúc đọc hết hồn luôn, hôn kiểu hô hấp nhân tạo à????

Kể từ đó, họ hẹn hò với nhau và Yuta thường xuyên vào giường của Jaehyun vào buổi tối muộn, phòng riêng của cậu trở thành một cái tủ chứa đồ không hơn không kém vào thời điểm này. Nhưng Jaehyun không bận tâm. Cậu thích thú khi nhìn anh nghỉ ngơi, mặc dù thật kỳ lạ khi mắt anh chỉ mở một chút khi anh định ngủ.

Jaehyun quyết định rằng có lẽ cậu nên xem chuyện gì đang xảy ra với người bạn trai vụng về của mình vào sáng sớm. Cậu đứng dậy và đi ra khỏi phòng, cuối cùng, cậu được chào đón bởi một Yuta lộn xộn trong chiếc tạp dề, dính đầy bột mì trên người, đang trộn một cách mạnh mẽ thứ gì đó trong một cái bát.

"Anh có muốn cho em biết chuyện gì đang xảy ra không?" Jaehyun nói.

"Ôi không" Yuta bĩu môi. "Anh đã làm em tỉnh giấc à?"

"Yup" Jaehyun nói trong khi bật nói từ P.

"Xin lỗi. Anh quên mất sinh nhật của Rapuchan và anh phải làm một chiếc bánh" Bạn trai của cậu ấy trả lời, vẫn trộn thứ mà Jaehyun giờ biết là bột bánh.

"Rapuchan là ai?"

Yuta há hốc mồm "Anh chưa bao giờ nói với em về Rapuchan à?"

Jaehyun lắc đầu.

"Anh tệ quá" Yuta rên rỉ "Rapunzel, có biệt danh trìu mến là Rapuchan, là chú chó của gia đình anh ở Nhật Bản"

Yuta đặt bát xuống bàn và lấy điện thoại ra. Anh kéo lên một bức ảnh của một phiên bản hồi trẻ của anh đang ôm một con chó xù màu nâu mặc trang phục siêu nhân lố bịch. Dễ thương. Jaehyun tự nghĩ khi lấy điện thoại ra khỏi Yuta, lướt qua nhiều bức ảnh của anh ấy với con chó của anh.

Đây ảnh bé Rapuchan nè. Trộm vía kím được đúng tấm ẻm mặc đồ siêu nhân luôn chứ :">

"Được rồi, nhưng sao anh dậy sớm làm bánh thế?"

"Anh muốn hoàn thành trước nửa đêm ở Nhật Bản, vì vậy anh có thể gửi một bức ảnh cho gia đình mình trước khi sinh nhật Rapuchan kết thúc" Yuta giải thích, như thể đó là điều hiển nhiên nhất trên thế giới.

Jaehyun cười. Cậu ấy chắc chắn rằng gia đình của Yuta sẽ không phiền khi anh ấy gửi một bức ảnh chiếc bánh lúc đêm muộn. Rốt cuộc, anh ấy rất bận rộn với các kỳ thi giữa kỳ. Nhưng thật đáng yêu biết bao nhiêu khi họ, bao gồm cả Rapuchan, có ý nghĩa với anh ấy.

Jaehyun thở dài "Đưa cho em một chiếc tạp dề"

Yuta tròn mắt nhìn anh "Thật à?"

"Thật"

Yuta vòng tay ôm Jaehyun đầy phấn khích và hôn cậu. Có lẽ thức dậy lúc 6 giờ sáng không phải là điều tồi tệ nhất trên thế giới.

Họ hoàn thành chiếc bánh khi còn 15 phút trước nửa đêm ở Nhật Bản. Theo ý kiến khiêm tốn của Jaehyun thì chiếc bánh có vẻ khá ổn. Yuta cuối cùng đã sử dụng kỹ năng nghệ thuật của mình để vẽ một Rapuchan mini trên chiếc bánh với lớp phủ màu nâu. Gia đình của anh ấy rất yêu thích nó đến mức họ ngay lập tức bảo Yuta trò chuyện video với họ.

Sau khi nói lời chào nhanh chóng và không may gặp bố mẹ của bạn trai lần đầu tiên trên Zoom, Jaehyun chủ yếu chỉ ở một bên lắng nghe khi Yuta nói chuyện với gia đình của anh ấy. Cậu biết thật khó khăn cho anh khi phải xa nhà, nhìn thấy anh hạnh phúc như thế này sẽ khiến cậu thấy ấm lòng.

Yuta dường như đang nói lời tạm biệt của mình, Jaehyun hầu như không hiểu tiếng Nhật mà anh ấy đang nói, nhưng sau đó mẹ anh ấy cắt ngang anh và nói điều gì đó khiến Yuta đỏ mặt. Yuta cười đầy lo lắng và thoát ra khỏi cuộc trò chuyện, sau đó anh quay sang Jaehyun, nhìn cậu với ánh mắt dịu dàng. Bất cứ điều gì mẹ anh ấy nói chắc chắn là về Jaehyun, và mối quan hệ của họ. Nó khiến Jaehyun cũng đỏ mặt.

"Nào" Yuta bắt đầu. "Hãy ăn bánh thôi"

Jaehyun cười. Để cho Yuta khuyến khích ăn bánh vào bữa sáng. Nhưng bất cứ lúc nào cậu cũng nắm lấy tay Yuta và cùng anh trở lại bếp, sẵn sàng phá hỏng chế độ ăn kiêng của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro