Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

2.




Ngày hôm sau, Yuta nằm đè lên Jaehyun trên ghế sofa, tựa đầu vào ngực . Đáng lẽ họ đang xem một bộ phim nhưng Yuta không thể tập trung vào điều đó khi Jaehyun luồn một tay vào trong áo sơ mi của anh ấy, nhẹ nhàng di chuyển các ngón tay lên khắp lưng anh ấy và tay kia thỉnh thoảng vuốt tóc anh ấy. Đó là thiên đường. Sau khi được lăn lộn theo hàng trăm cách khác nhau và được lấp đầy hơn nhiều lần vào đêm qua, Yuta cảm thấy như cơ thể mình không có xương , theo một cách tốt. Tất cả những gì anh ấy muốn lúc này là được cưng chiều. May mắn cho anh ấy, Jaehyun hạnh phúc hơn khi làm điều đó.

Điện thoại của Yuta đột nhiên đổ chuông khi có cuộc gọi đến, phá vỡ sự yên bình của họ.

"Ai vậy anh?"

"Taeyong" Jaehyun lấy điện thoại trên bàn cà phê và đưa cho Yuta, người phát ra tiếng rên rỉ khó chịu khi áp điện thoại vào tai, thậm chí không di chuyển một inch từ vị trí của mình trên đầu Jaehyun.

"Taeyongie"

"Cậu có ý gì khi không đi tới buổi hẹn?!"

Yuta đảo mắt. Trước đó, anh đã gửi một tin nhắn cho Taeyong để nói rằng anh ấy sẽ không đến buổi hẹn hò mù quáng đó. Mặc cho Jaehyun nói rằng không sao, Yuta cuối cùng cũng thực sự hiểu tại sao nói đồng ý là một ý tưởng ngu ngốc. Anh thậm chí còn thức dậy vào nửa đêm với mồ hôi lạnh sau khi mơ thấy Jaehyun tay trong tay với người khác. Sau đó Yuta nhận ra điều đó không công bằng cho Jaehyun. Anh thật ngu ngốc khi không nghĩ nó có thể ảnh hưởng đến anh và mối quan hệ của họ như thế nào.

"Ý tớ là tớ sẽ không đi"

"Tại sao? Yuta! Còn hai tiếng nữa? Trông tớ sẽ tệ quá trời ơi"

Yuta, mệt mỏi vì Taeyong hét vào tai mình, để điện thoại ở chế độ bật loa ngoài. "Chà, cậu vẫn chưa nói tên tớ cho người ta đúng không? Bảo Doyoung đi đi"

"Doyoung ?! Em ấy vừa bị thất tình" Taeyong rên rỉ, thất vọng, nhưng anh ấy phục hồi nhanh chóng, nghĩ rằng có lẽ ... "Nhưng này, cậu có nghĩ rằng em ấy sẽ muốn hẹn hò giấu mặt không? Tớ không biết người ta nhiều như vậy, nhưng người ấy trông rất tuyệt và khá vui tính, siêu cao và tốt bụng"

"Tại sao không? Có một câu nói về ...?" Yuta cố gắng nhớ lại cụm từ này. Anh bỏ cuộc sau một giây. "Sao cũng được. Hay là cậu đi đi" Yuta quay đầu lại và nhìn Jaehyun, người đang mỉm cười ngọt ngào với anh ấy và anh ấy tự hỏi tại sao trên trái đất này anh lại muốn đi hẹn hò với người khác (kể cả đó là giả) khi anh có một anh chàng đẹp trai, ngọt ngào và hài hước nhất đối với chính anh.

"Không. Youngho không phải là mẫu người của tớ. Ugh Yukkuri, tớ phải làm gì bây giờ?"

"Youngho?"

"Ai đó?"

Yuta thở hổn hển và tròn mắt nhìn Jaehyun.

"Cậu đang ở cùng ai đó à?"

"Không tớ-"

Đã đến lúc, Jaehyun nghĩ. Cậu không thể mạo hiểm với một điều khác như thế này xảy ra. Yuta đã có cậu và mọi người cần biết điều đó. "Vâng. Xin chào, Taeyong. Em tên là Jaehyun. Em là bạn trai của Yuta"

"Yuta!"

Yuta mỉm cười tự hào. "Chà, cậu đã nghe thấy em ấy. Tớ không thể đến buổi hẹn đó vì tớ đã hẹn hò với Jaehyunie"

"Từ khi nào?"

"Năm tháng trước"

"Tại sao cậu không nói cho tớ biết?" Taeyong cười. "Và cậu đã định hẹn hò với một chàng trai khác? Cái quái gì vậy ?! Cậu nên nói với tớ"

"Tớ biết. Chỉ là, có hơi phức tạp. Chúng ta sẽ thảo luận sau được không?"

"Được rồi, vâng. Anh xin lỗi Jaehyun vì đã cố gài bẫy bạn trai của em với một người đàn ông khác"

"Không sao đâu. Nhưng này, anh nói Youngho à? Em biết một Youngho hài hước, siêu cao và tốt bụng. Bạn thân của em"

Yuta nheo mắt bối rối vì cậu chưa bao giờ nghe Jaehyun nói cái tên đó.

"Cậu ấy bắt đầu làm việc tại phòng gym của bố mẹ tớ. Em biết đến Johnny vì-"

Jaehyun cười, và Yuta không thể không kết nối lại những ký ức và khiến anh ấy ngạc nhiên một lần nữa vì tất nhiên, anh ấy biết Johnny, bạn thân nhất của Jaehyun.

"Johnny bạn em?" Yuta hỏi.

"Tên tiếng Hàn của anh ấy là Youngho. Ý em là, đó không thể là một người khác có cùng tên, người đã tình cờ bắt đầu làm việc tại một phòng tập thể dục, phải không?" Jaehyun không thể ngừng cười khúc khích. Bạn trai của cậu chuẩn bị hẹn hò với bạn thân của cậu ấy.

"Chờ đã? Johnny cũng không biết các cậu đang hẹn hò sao?"

"Không, Yong. Không ai ngoài cậu biết về nó" Yuta giải thích.

"Vậy thì chúng ta có thể nói với cậu ấy rằng buổi hẹn bị hủy bỏ vì điều này và cậu ấy sẽ cười về điều đó, đúng không? Chúng ta có thể  cho cậu ấy biết về cậu không? Tớ không muốn cậu ấy ghét tớ"

"Đó không phải là tùy thuộc vào tớ. Em nói gì, Jay?"

"Hoặc ... chúng ta có thể hẹn hò với Johnny" Biểu cảm tinh nghịch của Jaehyun khiến Yuta bật  vì thích thú.

Là đồng phạm. Yuta thích nó.

"Anh sẽ đợi.."

Ba tháng sau

Jaehyun là người đến nhà hàng cuối cùng. Một nụ cười tươi trên môi cậu khi cậu nhìn ra bàn của họ và tiến về phía đó.

"Xin chào, xin lỗi em đến muộn. Bị kẹt xe" Jaehyun xin lỗi, cúi đầu lịch sự khi bốn người đàn ông đứng lên chào cậu.

"Không sao đâu, tụi anh đã đến đây tầm mười phút trước" Johnny mỉm cười đầy lo lắng. Anh ấy không quan tâm đến việc Jaehyun đến muộn. Đây là lần đầu tiên anh ấy giới thiệu bạn trai và bạn bè của mình với người bạn thân nhất của mình, và anh ấy chỉ hy vọng họ thích nhau vì anh ấy thực sự rất thích Doyoung.

"Vậy ... đây là Doyoung."

Doyoung mỉm cười thật tươi và chào Jaehyun "Xin chào, rất vui được làm quen với em"

"Cũng hân hạnh được gặp anh"

"Đây là Taeyong" Johnny đặt tay lên vai Taeyong.

Taeyong bắt tay Jaehyun và cười. "Thật vui vì cuối cùng cũng được gặp em"

"Đây cũng vậy."

"Và Yuta ở đằng kia" Johnny thở dài một tiếng, mù quáng nắm lấy tay Doyoung trong tay mình, siết chặt nó để tạo sự thoải mái cho bạn trai và bản thân.

"Chào" Jaehyun cười.

"Xin chào"

Tuy nhiên, những gì diễn ra tiếp theo khiến Johnny muốn giết người bạn thân nhất của mình trong giây lát.

Jaehyun có đủ can đảm để đi đến chỗ Yuta đứng và hôn anh ấy ngay tại đó và sau đó. Chỉ vậy thôi! Làm hỏng ấn tượng đầu tiên.

Johnny và Doyoung cùng lúc thở hổn hển.

"Jaehyun cái quái gì vậy!" Johnny hét lên thì thầm. Anh loạng choạng đứng dậy khi anh tuyệt vọng đi phía sau Jaehyun, và kéo cậu lại. "Anh bạn! Tại sao em lại làm điều này?!"

"John-" Jaehyun quay lại, đặt tay lên cẳng tay của Johnny để giữ vững bản thân.

"Em điên à?" Johnny trông rất tuyệt vọng và buồn bã. "Em định hôn anh ấy như thế nào? Em có biết Doyoung có ý nghĩa với anh như thế nào không? Anh không thể vì em mà phá hỏng chuyện này!"

"Yuta là bạn trai của em. Chúng em đã hẹn hò được hơn tám tháng" Jaehyun nói một cách bình tĩnh nhất có thể, khẽ mỉm cười trước vẻ mặt bối rối của người bạn thân nhất của mình.

Johnny nhìn Yuta và thấy cậu đang mỉm cười đến mang tai. Yuta nhún vai. Sau đó, mắt anh nhìn vào Taeyong, người biết rõ ràng về điều đó và đang tận hưởng tất cả mớ hỗn độn này. Và cuối cùng, Doyoung, người cũng đang bối rối và bị sốc.

"Hai người ... tám tháng?" Lùi lại một bước, Johnny tập trung vào Jaehyun và Yuta. "Tại sao anh mới nghe về điều này bây giờ ?! Ôi Chúa ơi! Chúa ơi." Johnny cười khúc khích. "Hai người cùng nhau trông thật xứng đôi!"

"Được rồi. Anh yêu, lại đây. Anh đang ồn ào quá." Doyoung cười xấu hổ và nhìn xung quanh, cúi đầu xin lỗi những người ngẫu nhiên và một số bồi bàn đang ném cho họ ánh mắt không hài lòng.

"Chuyện này vui hơn tôi tưởng" Taeyong nhận xét khi cả năm người họ giờ đã bình tĩnh hơn, ngồi xuống.

"Tại sao anh biết về họ?" Doyoung hỏi Taeyong, người đang nhìn cậu ấy một cách tự mãn. Anh ấy không đợi trả lời và quay đầu lại nhìn Yuta. "Tại sao anh không nói cho em biết? Chúng ta không phải là bạn sao? Chúng ta biết tất cả mọi thứ về nhau!"

"Jaehyun không muốn ai biết-"

"Tại sao?" Doyoung chuyển ánh nhìn sang Jaehyun. "Bạn có thấy xấu hổ không? Nhìn này, bạn của tôi xứng đáng được hưởng những điều tốt đẹp nhất nên nếu  thấy xấu hổ khi bị nhìn thấy với anh ấy, thì ..."

"Doyoung!" Johnny nhanh chóng đặt tay lên miệng Doyoung, cười khúc khích.

"Hai người có uống gì trước khi đến đây không? Sao lại ... phòng thủ đến thế?" Yuta lắc đầu, cười khúc khích.

"Không ai ngoại trừ Johnny biết tôi là người đồng tính, vì vậy đúng vậy. Tôi đã ... tôi đã thực sự đấu tranh với nó"

"Ồ, tôi xin lỗi" Doyoung xin lỗi, nhìn xuống để che đi vết ửng hồng đang lan rộng trên má.

"Không sao đâu. Đừng lo lắng"

"Và tại sao Taeyong lại biết?" Johnny nheo mắt nhìn Jaehyun. Sự phản bội mà anh ấy đang cảm thấy ngay bây giờ gần như có thể thấy rõ  được. Làm thế nào mà Jaehyun có thể giấu về Yuta với anh trong tám tháng? Không thể tin được.

"Ban đầu" Taeyong bắt đầu, thu hút sự chú ý của bốn người còn lại. "Tôi đã sắp đặt cho cậu một cuộc hẹn hò với Yuta."

"Gì?"

"Thật khó để tớ nói từ chối Taeyong. Tớ đồng ý vì đây không phải là lần đầu tiên cậu ấy cố gắng sắp đặt cho tớ những buổi hẹn hò, hy vọng tớ sẽ vượt qua nỗi đau chia tay với người yêu cũ. Tớ không thể nói không lần này. Và tớ đã nói với Jaehyun về điều đó và nghĩ rằng em ấy sẽ không quan tâm vì tôi nghĩ em ấy chắc chắn về mối quan hệ của chúng tôi như tôi. Tôi cũng nghĩ em ấy biết tôi yêu em ấy mặc dù tớ chưa bao giờ nói điều đó và đó là lý do tại sao tớ nghĩ sẽ không thành vấn đề. Trong đầu tớ, Jaehyun sẽ thấy điều đó khi tớ đi chơi với một người bạn giống như tớ đã từng thấy" Yuta giải thích ngắn gọn.

"Thay vào đó, tất cả những bất an của em lại nổi lên. Và chúng em đã có một cuộc tranh cãi gay gắt" Jaehyun nói thêm. "Cuối cùng anh ấy nói rằng anh ấy yêu em lần đầu tiên và đó là khi anh ấy biết em thực sự không nhận thức được rằng anh ấy yêu em đến mức nào."

"Đúng vậy. Rồi cuối cùng tớ cũng hiểu rằng thật ngu ngốc khi đồng ý và nói với Taeyong rằng tớ sẽ không đi"

"Tớ đã gọi cho Yuta và nói tên của cậu, vì vậy Jaehyun đã lặp lại cái tên đó và tớ đã nghe thấy em ấy. Tớ hỏi Yuta rằng có đang ở cùng ai đó không. Yuta nói không nhưng Jaehyun nói có và cuối cùng cũng thừa nhận mối quan hệ của họ. Sau đó, chúng tớ xác nhận Johnny là bạn chung của chúng tớ"

Johnny quay đầu lại nhìn Doyoung, cố gắng tiêu hóa tất cả những thông tin này.

"Em phải vào từ đâu đây?" Doyoung vẫn rất bối rối. Họ đang nói quá nhanh đến nỗi cậu ấy hầu như không nắm bắt được những gì họ đang nói.

"Nói một cách đơn giản, chúng tớ không muốn bỏ rơi Johnny mà không có ngày hẹn nên cả ba chúng tớ đã nói chuyện và nghĩ rằng hai người có thể hòa hợp với nhau" Yuta nhún vai. Anh nhìn lên và phát hiện ra người phục vụ, người đang nhìn họ (có lẽ để đảm bảo rằng họ đang cư xử đúng ) và vẫy tay.

"Nó diễn ra tốt hơn mong đợi, phải không?" Jaehyun kết thúc.

"Quý vị, quý vị đã sẵn sàng gọi món chưa?"

\(^∀^)メ(^∀^)ノ

"Em trông hạnh phúc nhất trong những lần mà anh từng thấy em" Johnny thúc cùi chỏ vào cánh tay Jaehyun khi họ đi cạnh nhau. Ba người khác đi trước họ, đang cười nói.

"Thế à" Jaehyun cười. "Em cảm thấy như mình đã tìm thấy người bạn đời của mình. Con người của em, anh biết không?"

"Anh đã hỏi vì nếu em ra ngoài như thế này ở nơi công cộng có nghĩa là ..." Johnny biết tất cả những khó khăn mà Jaehyun đã phải trải qua. Anh ấy biết bố mẹ không biết là lý do gì khiến anh ấy không bao giờ cảm thấy thoải mái với chính mình, đủ thoải mái để hẹn hò và thể hiện bản thân trước đám đông. Jaehyun sẽ không bao giờ hôn ai đó trước mặt mọi người hay cho ai đó biết về điều đó vì anh không muốn cha mẹ mình phát hiện ra điều đó.

Johnny là người duy nhất Jaehyun đủ tin tưởng để kể cho anh ấy nghe về các mối quan hệ của mình. Đó là cho đến khi người trẻ quyết định ngừng nói với anh ta về điều đó vì chúng không bao giờ kéo dài. Dù Johnny có nói thế nào đi chăng nữa thì dù đó là tình một đêm mà anh ấy vẫn muốn biết, Jaehyun nghĩ tốt hơn là không nên nói bất cứ điều gì và điều đó không có thật. Nếu Jaehyun nói ra điều đó, nó còn đau hơn.

"Ừ. Em đã nói với họ ba ngày trước. Em thậm chí còn đề cập đến Yuta vì cả hai đều không nói chuyện và em vô cùng lo lắng, vì vậy nghĩ về anh ấy khiến mọi chuyện trở nên dễ dàng hơn, em đoán vậy."

"Nhanh chóng đấy" Johnny ho chế giễu. "Vậy họ đã nói gì?"

"Mẹ ôm em và nói rằng không sao cả và mẹ vẫn yêu em. Bằng cách nào đó mẹ đã biết điều đó"

"Anh đã nói rồi! Anh biết là dì ấy biết!" Đã vô số lần, Johnny nói với cậu rằng mẹ cậu ấy có vẻ như biết điều gì đó chỉ bằng cách bà ấy luôn trấn an Jaehyun rằng bà sẽ luôn yêu anh ấy, cho dù có thế nào đi chăng nữa. "Bố em thì sao?"

"Ông ấy ... ông ấy không nói gì cả. Ông ấy xông ra khỏi nhà và em không nghe tin tức gì từ ông ấy từ đó đến nay"

"Chết tiệt"

"Không sao đâu. Thành thật mà nói, em có một cảm giác tốt. Em đang cảm thấy rất tuyệt."

Johnny dừng bước. Jaehyun đã lớn rồi.

"Gì?" Jaehyun cười, kéo tay Johnny để họ tiếp tục bước đi.

"Jaehyun mà anh biết sẽ thổn thức vì bố cậu ấy không chấp cậu anh ấy"

"Đầu tiên, không phải là ông ấy không chấp nhận em. Ông ấy không nhìn em với ánh mắt ghê tởm. Em đau lắm, đúng vậy. Ông ấy không nói gì và điều đó khiến em phát điên vì em không biết ông ấy thế nào. Cảm giác. Nhưng không sao cả. Nó tuyệt hơn những gì em tưởng tượng. Thứ hai, em không phải là Jaehyun nữa. Có thể hơi ngớ ngẩn nhưng ở bên Yuta khiến em tự tin"

"Trời ạ, em rất yêu cậu ấy, phải không?"

"Tất nhiên"

"Kinh tởm"

Jaehyun khịt mũi. "Anh biết điều gì đáng kinh tởm không? Thực tế là anh đã chuẩn bị hẹn hò siêu giả với bạn trai của em"

Johnny phá lên cười, tát vào tay bạn mình. "Cậu ấy sẽ rời bỏ em vào ngày hôm sau"

"Anh ấy sẽ không làm vậy. Im đi"

"Anh bạn, anh cao hơn và vui tính hơn."

"Sáu múi của em tốt hơn."

"Tôi không phải bạn trai ghen tuông"

"Em có má lúm đồng tiền!"

"Được rồi, em thắng."

Jaehyun mỉm cười hài lòng. Tất nhiên, Cậu ấy thắng. Cậu có Yuta.

"Họ đang làm gì?" Jaehyun lắc đầu thích thú.

Yuta đang đi về hướng của họ với Taeyong đang treo trên lưng và Doyoung đang chạy theo họ.

"Quay lại đây!" Doyoung hét lên.

"Ba người đang làm gì vậy?" Johnny hỏi, cười khúc khích. Anh ấy mở rộng vòng tay của mình ngay khi Doyoung bước đến với anh ấy trong tình trạng tắt thở, cố gắng nói giữa tiếng cười.

Taeyong bắt đầu kể chuyện gì đã xảy ra khi Jaehyun cảm thấy điện thoại rung trong túi. Cậu lấy nó ra và cảm thấy tim mình đập loạn xạ khi cậu thấy cha mình vừa gửi cho cậu một tin nhắn.

Không ai nhận ra Jaehyun đã im lặng như thế nào, quá bận rộn với việc cười nhạo những gì Taeyong và Yuta đã làm với Doyoung. Tuy nhiên, không mất quá nhiều thời gian để Yuta nhận ra tiếng cười mà cậu yêu thích nhất đã không còn nữa.

"Jaehyun?" Yuta cau mày nhìn Jaehyun, người đang nhìn xuống điện thoại của mình, hoàn toàn đứng hình.

"Em có ổn không?" Johnny đặt tay lên vai Jaehyun. Không. Jaehyun vẫn ở trong thế giới của cậu, khiến tất cả mọi người đều lo lắng.

"Có chuyện gì thế, tình yêu của anh" Yuta lấy điện thoại ra khỏi sự kìm kẹp mạnh mẽ của Jaehyun và mỉm cười khi đọc qua những lời Jaehyun hằng mong ước.

Yuta đưa điện thoại cho Johnny và vòng tay qua Jaehyun, người ngay lập tức giấu mặt vào vai anh.

"Ông ấy chấp nhận e-em" Jaehyun lầm bầm, vòng tay qua eo Yuta. "Ông ấy nói không có gì có thể thay đổi cách ông ấy nhìn em.Ông ấy chỉ sợ người khác làm tổn thương em"

"Anh biết"

"Họ vẫn yêu em"

Yuta quay mặt lại và hôn lên má Jaehyun. "Em có hạnh phúc không?"

"Hơn cả hạnh phúc" Jaehyun lùi lại, cười thật tươi và rạng rỡ hết mức có thể. "Anh đã đọc chưa? Họ muốn gặp anh"

"Y-yeah. Thật đáng sợ."

"Đừng sợ. Bố và mẹ sẽ rất quý mến anh! Anh thấy ngày mai thế nào? Em có nên bảo họ không tổ chức bất cứ điều gì khác không? John đưa điện thoại cho em"

"Jaehyun!" Yuta gằn giọng, nắm lấy tay Jaehyun trước khi họ có thể chạm vào điện thoại của anh ấy. "Babe, chậm lại. Anh thực sự lo lắng về việc gặp họ."

"Họ thật dễ thương" Taeyong lẩm bẩm, nhận được sự đồng tình từ hai người kia.

"Anh không muốn gặp bọn họ?"

Yuta có thể nhìn thấy sự thất vọng trong mắt Jaehyun. Đây có lẽ là ngày quan trọng nhất đối với bạn trai và Yuta không mong muốn gì hơn ngoài việc được ở bên cạnh cậu. Tất nhiên anh ấy rất thích trở thành người đàn ông đầu tiên (và duy nhất) mà cậu ấy giới thiệu với bố mẹ mình. Đó là lý do tại sao anh ấy sợ hãi. Sẽ ra sao nếu họ không thích anh ta?

"Anh đã từng nói điều đó từ bao giờ? Chỉ là- anh không biết. Nếu anh nói bố mẹanh ở đây và em sẽ gặp họ vào ngày mai?Em sẽ cảm thấy thế nào về điều đó?"

"Em cảm thấy rất phấn khích. Em muốn gặp những người quý giá nhất đối với anh. Những người đã nuôi dạy người đàn ông em yêu. Em biết mọi thứ sẽ ổn vì họ sẽ thấy chúng ta tốt với nhau như thế nào. Họ sẽ thấy em yêu anh biết bao nhiêu, anh yêu em biết bao nhiêu. Ai lại không muốn đứa trẻ của họ được yêu thương như chúng ta yêu nhau? "

Đôi má của Yuta cảm thấy ấm áp. Jaehyun có một cách nói những lời nói luôn khiến anh phải há hốc mồm.

Cảm giác như họ có thể làm bất cứ điều gì miễn là họ ở bên nhau. Đó là cảm giác của Yuta. Chúng khiến nhau trở nên mạnh mẽ hơn, tự tin hơn. Họ hoàn thiện nhau, bù trừ tính cách cho nhau.

Yuta nắm chặt ngón tay của họ và siết chặt ra dấu trấn an.

"Được rồi. Hãy làm điều này."

"Vâng?"

Yuta gật đầu. Anh trao cho Jaehyun một nụ hôn kéo dài và mỉm cười trên môi anh. "Anh yêu em."

"Em yêu anh nhiều hơn."

"Aaaaw điều này thật lãng mạn!" Johnny vỗ tay một cái, một nụ cười rạng rỡ hiện trên môi.

"Tại sao cậu vẫn ở đây? Đó là khoảnh khắc thân mật giữa tớ và người đàn ông của tớ!" Yuta phàn nàn, nhìn chằm chằm vào hai người bạn thân nhất của mình, những người sẽ không bao giờ quên điều này.

"Anh đúng rồi." Doyoung gật đầu. "Hãy đi trước nhé các anh. Ít nhất chúng ta cũng có đủ tư liệu để trêu chọc Yuta trong một năm."

"Cậu nhóc-" Yuta định đuổi theo Doyoung thì một vòng tay ôm lấy eo cậu từ phía sau. "Ừ! Cút đi! Đồ hèn nhát!"

"Anh thật đáng yêu," Jaehyun nói với một nụ cười, áp môi mình lên viền hàm của Yuta.

Yuta quay lại trong vòng tay của Jaehyun sau khi chắc chắn rằng bạn bè của họ đã ở rất xa và sẽ không lắng nghe họ. "Họ sẽ không bao giờ dừng lại. Họ chưa bao giờ thấy anh yêu như thế này. Mỗi lần anh nói điều gì đó, họ sẽ mang khoảnh khắc này lên chỉ để chọc ghẹo anh"

"Anh không phải là có chút cực đoan sao?"

"Chúng thật khủng khiếp, em sẽ thấy." Yuta cười khúc khích, dừng lại ngay khi thấy Jaehyun mắt ngấn lệ. "Em vẫn hài lòng về bố của bạn, phải không?"

Jaehyun gật đầu. "Ừ, nhưng anh chỉ ... Yuta, anh-"

Ôi không. Jaehyun có nghĩ rằng mình không muốn gặp bố mẹ em ấy không?

"Ý  là khi em nói em sẽ đi gặp bố mẹ anh"

Jaehyun định nói thì Yuta chồm tới và đặt lên môi cậu một nụ hôn nhẹ để khiến cậu im lặng.

"Nghe này, anh lo lắng. Anh sẽ không nói dối, nhưng anh cũng nghĩ em đúng. Họ sẽ thấy em có ý nghĩa với anh như thế nào và chúng ta chăm sóc nhau tốt như thế nào. Chúng ta có một mối quan hệ hạnh phúc và lành mạnh, và đó là tất cả những gì cha mẹ chúng ta muốn cho chúng ta, phải không? " Yuta cho nói thêm. "Anh muốn gặp họ vì anh muốn trở thành một phần của gia đình em và anh muốn em là một phần của anh. Vì vậy, hãy làm điều này một cách tự tin."

"Cảm giác như kể từ ngày đó anh đã rất cởi mở với em. Anh nói với em tất cả những gì trong tâm trí và trái tim của anh và em yêu điều đó" Jaehyun sụt sịt, lấy mu bàn tay quệt mắt.

"Tất nhiên, vì vậy đừng lo lắng. Anh thực sự rất hào hứng với việc ăn tối với bố mẹ của em. Anh mong muốn xin mẹ của em những bức ảnh của con bà"

"Tình yêu-"

"Anh sẽ đăng chúng trên Instagram của mình,em sẽ thấy." Yuta đưa tay véo má Jaehyun.

"Điều đó thật tuyệt. Nhưng hãy nghe em nói, nếu em xúc động thì đó không phải vì bố em hay bất cứ điều gì liên quan đến điều đó. Em biết anh có ý như vậy khi anh đồng ý gặp họ"

"Ồ? Anh nghĩ rằng em đang buồn vì em nghĩ rằng anh không muốn gặp cha mẹ củaem sớm như thế này"

Jaehyun ôm lấy khuôn mặt của Yuta trong tay mình, áp trán của họ vào nhau. "Anh đã thừa nhận rằng anh đang yêu em" cậu thì thầm.

Yuta nuốt nước bọt thật dày. Phải, anh ấy nghĩ Jaehyun đã không nhận ra.

Tốt rồi. Nó đến từ trái tim anh ấy. Anh ấy có ý đó. Không có gì xấu hổ trong đó.

"Anh tưởng rằng em đã biết?" Yuta cố gắng tỏ ra thật ngầu nhưng anh ấy biết Jaehyun có thể nhìn thấu anh ấy và đó chỉ là một cú trượt chân nhưng anh thực sự cảm thấy như vậy.

Cả hai người họ bắt đầu cười. Sau một lúc, Yuta vòng tay qua cổ Jaehyun và hôn cậu dịu dàng.

"Em cũng yêuanh" Jaehyun nói trên môi Yuta, khiến anh mỉm cười.

"Anh biết"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro