Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

I.

Ngày 14 tháng 2, một phút nữa là qua 12 giờ đêm, Yuta đang ở một mình trong phòng khách của ký túc xá. Anh đang nhìn chằm chằm vào màn hình TV phẳng lớn với chiếc điều khiển trên tay phải. Cứ ba giây Yuta lại chuyển kênh mà không quan tâm đến những thứ anh đã xem. Trong một kênh anh ấy đã xem một bộ phim tài liệu về động vật. Anh đã chuyển sang kênh khác và thấy một câu đố do hai nghệ sĩ hài dẫn chương trình. Yuta chuyển sang một kênh khác và thấy thoáng qua phim chiến tranh.

Yuta giật mình khi nghe thấy tiếng bước chân. Anh quay đầu lại và thấy Jaehyun dừng lại ngay góc hành lang của ký túc xá. Yuta đã thấy Jaehyun cười khi dựa vào tường. Jaehyun với bộ ngực trần chỉ đứng đó với tất cả vẻ rực rỡ của mình. Yuta thấy sự tương phản giữa làn da của Jaehyun và chiếc quần đen cậu đang mặc. Trong hai giây ánh mắt của Yuta bị khóa chặt vào những đường cong trên khuôn ngực hình thể đẹp tuyệt của Jaehyun. Nghe tiếng Jaehyun ho, Yuta ngước mắt lên, và Jaehyun mỉm cười với anh. Người Nhật rời mắt khỏi Jaehyun và quay trở lại màn hình TV phẳng trước mặt anh, nhìn một trong những người lính chạy với khẩu súng trường trên tay.

"Yuta," Jaehyun gọi và Yuta bị đông cứng ở chỗ mà mình đứng. Cách Jaehyun gọi tên anh luôn mang lại cho anh hiệu ứng đó. "Đến đây". Người trẻ hơn nhìn thấy Yuta gật đầu. Cậu đợi cho đến khi Yuta tắt TV, và đi về phía anh.

Jaehyun đi trước Yuta và người Nhật đi theo tới phòng của cậu ấy. Đêm ấy, toàn bộ thành viên 127 đổi phòng nên Jaehyun và Yuta là bạn cùng phòng trong đêm đó.

Sau khi Yuta vào phòng, Jaehyun đóng cửa và khóa lại. Không mặc áo sơ mi, Jaehyun đi ngang qua Yuta và ngồi lên giường của cậu. Cậu dựa lưng vào đầu giường và khoanh tay khi đặt chân phải lên chân trái duỗi thẳng một cái. Ánh sáng vàng mờ ảo từ chiếc đèn trên bàn bên cạnh cái giường chiếu bóng mềm mại lên những đường cong của cơ bắp cánh tay và thân trên của cậu. Jaehyun nghiêng đầu và mỉm cười với Yuta " Cởi quần áo và đến đây ".

Yuta thở dài " Nhớ rằng chúng ta sẽ không làm bất cứ điều gì khiến bất kỳ ai trong chúng ta phải đổ mồ hôi, hiểu không?". Yuta nói khi cởi cúc quần .

Ánh mắt của Jaehyun tập trung trên những ngón tay đang kéo khóa xuống của Yuta. "Hai, hai, Nakamoto-senpai. Wakarimashita," Jaehyun nói - với khẩu âm Hàn của cậu - trước khi anh ấy liếm môi khi nhìn thấy cách Yuta kéo chiếc quần xuống đùi.

Yuta lè lưỡi khi anh thả rơi cái quần lên tấm thảm trải trên sàn. " Em biết điều đó luôn khiến anh khó chịu mỗi khi em gọi anh như thế Jaes" Yuta nói khi bước ra khỏi cái quần. Chỉ với chiếc áo sơ mi trắng che phần trên cơ thể và chỉ có chiếc quần đùi che đi phần quan trọng của mình trước ánh mắt thèm thuồng của Jaehyun. Yuta trái ngược với Jaehyun người chỉ mặc chiếc quần với không có chiếc áo nào che đi phần thân trên. Khi Yuta ngồi lên giường của Jaehyun, anh hỏi " Em thích khi chọc tức anh, đúng không?"

" Chọc tức? Trên giường? Đúng " Jaehyun trả lời khi mở rộng bàn tay về phía Yuta.

Yuta đảo mắt nhưng anh vẫn đứng dậy khỏi vị trí ngồi của mình. Anh leo lên giường và nắm lấy bàn tay đang mở rộng của Jaehyun về phía mình. Yuta để Jaehyun dẫn dắt mình và Yuta giang rộng hai chân Jaehyun, đặt đùi giữa đầu gối anh ấy. Jaehyun chờ đợi khi Yuta chậm rãi hạ người và ngồi vào lòng Jaehyun, và đảm bảo rằng Yuta cảm thấy thoải mái. " Nó luôn mang lại cảm giác khác lạ khi anh khó chịu" Jaehyun nói khi vòng tay qua eo và khóa chặt các ngón tay sau lưng Yuta.

" Em giống như một người khác so với lần đầu anh biết em" Yuta nói khi anh ấy vòng tay qua cổ Jaehyun.

" Anh đang mong đợi điều gì?" Jaehyun nhún vai " Nếu em giới thiệu con người hiện tại với anh trong lần gặp đầu tiên, em có thể khiến anh sợ hãi và chúng ta sẽ không có kết thúc như chúng ta bây giờ"

Yuta cười khúc khích " Có lý ". Nhưng rồi anh lại cau mày " Chờ đã. Ý em là em luôn có mặt biến thái này của em ngay cả từ trước khi TẤT CẢ MỌI NGƯỜI biết em?"

Jaehyun chỉ cười về điều đó. Một âm thành thông báo đã thu hút sự chú ý của cả cậu và Yuta. Cả hai người đều quay đầu về phía bàn và nhìn vào điện thoại họ. Màn hình điện thoại của Jaehyun sáng lên. Dễ dàng di chuyển khỏi vị trí của mình nên Yuta chạm tới điện thoại của Jaehyun và chỉnh màn hình để họ có thể đọc bản thông báo xem trước. "Jeffrey, tối nay đừng quá lập dị. Hãy nhớ rằng chúng ta còn những chiến lưu diễn. " Yuta đọc tin nhắn từ Johnny và Jaehyun lại cười.

Lấy điện thoại từ tay Yuta, Jaehyun tắt tất cả âm thanh và tắt chế độ rung của điện thoại. " Johnny-hyung đôi khi lo lắng thoái quá" , Jaehyun nói khi đặt điện thoại lại lên bàn bên cạnh chiếc đèn ngủ. " Nhưng em thực sự biết ơn Johnny-hyung và những người khác. Nếu không phải vì họ, em không thể có anh làm bạn cùng phòng tối nay"

"Johnny đã nói với anh... em đã yêu cầu sắp xếp lại phòng như một món quà sinh nhật của em?"

"Một đặc quyền sinh nhật dành cho bitrhday-boy" Jaehyun mỉm cười.

"Nhưng hôm nay cũng là ngày Lễ Tình Nhân" Yuta nói " Anh cũng muốn có đặc quyền của mình với tư cách là người yêu"

"Chà, anh đã có em cho riêng mình tối nay phải không?"

"Jaes, em đã bao giờ tưởng tượng Taeil-hyung và những người khác nghĩ gì nếu họ từng nghe em nói theo cách này chưa?"

"Thứ nhất" Jaehyun giờ một ngón tay. "Em sẽ không bao giờ nói theo cách này với anh nếu có ai đó xung quanh. Em tôn trọng anh, em không muốn anh khó xử. Hơn nữa những từ đó chỉ có anh mới có thể nghe được" Jaehyun nói "Thứ hai. Nếu một ngày nào đó em cảm thấy cần phải theo cách đó với anh trong khi có bất kì ai xung quanh chúng ta và họ lắng nghe điều đó thi..." Jaehyun nhún vai " Em không quan tâm"

"Ugh.." Yuta cúi mặt, và dụi mặt vào cổ và vai Jaehyun.

Jaehyun cười khúc khích, vỗ nhẹ vào lưng Yuta " Nếu em đến mức mà không quan tâm đến xung quanh về chúng ta, nếu đến mức mà em phải nói điều đó với anh trong khi Taeyong-hyung - chẳng hạn - có thể nge thấy điều đó có nghĩa là hoàn cảnh của chúng ta đã thôi thúc em làm vậy đi. Và đừng bao giờ nghĩ rằng em quan tâm đến sự hiện diện của người khác khi anh là ưu tiên của em"

Nghe những lời đó, Yuta ngẩng đầu lên và nhìn vào mắt Jaehyun. " Thật ư, Jaes..." Yuta thở dài " Anh phải làm gì để xứng đáng với em?" Yuta hỏi khiến Jaehyun tự động nhíu mày. " Không. Đợi đã. Đừng giận. Làm ơn" Yuta vuốt ve ngực Jaehyun. "Anh biết chúng ta đã nói điều đó trước đây. Và anh biết điều đó làm em khó chịu vì có vẻ như anh không tin vào tình cảm chân thành của em.. nó chỉ là.." Yuta cúi đầu. " Từ hàng triệu người yêu quý em ngoài kia—"

" Đó là anh người mà em muốn". Jaehyun ngắt lời Yuta. Jaehyun giữ cằm Yuta và khiến Yuta ngẩng đầu lên để họ có thể nhìn vào mắt nhau. " Anh nói rằng đôi khi anh quá xúc động? Có bao nhiêu người từng thấy anh phát điên vì quyết định của ban quản lý đối với WinWin? Có bao nhiêu người từng thấy anh cảm thấy buồn khi thấy một động tác quá phức tạp khiến anh không thể theo được? Anh đã thành thạo nó sau đó, và không có ai trong số người hâm mộ phát hiện ra rằng ban đầu nó khó khăn với anh? Có bao nhiêu người từng thấy anh khóc không vì quá hạnh phúc như những gì anh đã thể hiện ở sân khấu của The Origin ở Seoul? Có bao nhiêu người đã từng nhìn thấy khuôn mặt của anh giống như những gì anh đang cho em thấy vào chính thời điểm này?" Jaehyun hôn lên mũi Yuta. " Anh đã cho em thấy tất cả những điều đó, điều đó có nghĩa là anh cảm thấy đủ thoải mái khi ở bên em. Anh đủ thoải mái để không che khuất cảm xúc thực sự của anh khi ở xung quanh em. Và đoán xem, thay vì coi đó là một điều phiền muộn, em muốn xem đó là một đặc quyền. Ngay cả Doyoung cũng chưa bao giờ thấy anh đấm mạnh vào tường sau khi quản lý từ chối yêu cầu của anh để có chung một sân khấu trong cùng một sự kiện với WayV"

"Ồ, Jaes—"

" Anh nói rằng anh quá trẻ con?" Jaehyun ngắt lời Yuta. "Anh còn nhớ một lần anh hành động quá trẻ con khiến em giận anh không?" Jaehyun hỏi và Yuta lắc đầu. "Vậy thì em đoán anh không cần suy nghĩ quá nhiều về nó. Trong suốt thời gian qua, chính điều đó ở anh luôn nhắc nhở em rằng chúng ta vẫn cần phải vui vẻ. Chính anh, Yuta-hyung, người đã nhắc nhở tất cả mọi người rằng chúng ta cần phải làm việc với sự hạnh phúc. Và chính phần trẻ con đó của anh khiến em vui lên, khiến em luôn vui vẻ. Một đặc quyền khác mà em nhận được khi có anh"

"Anh nói rằng anh lớn hơn em? Anh nói rằng em xứng đáng để có được người trẻ hơn? Oh, làm ơn." Jaehyun đảo mắt. "Như thể đó là điều quan trọng. Bên cạnh đó, khoảng cách tuổi tác của chúng ta chỉ là một năm bốn thắng. Ảnh hưởng nhất mà em có được từ việc đó là em phải gọi anh là 'hyung' trước mặt người khác" Jaehyun giải thích khi vuốt ve mái tóc vàng của Yuta. "Giờ thì anh đã biết tại sao những thú đó không có trong việc em cân nhắc việc em muốn có anh. Được chứ?" Jaehyun hỏi. Jaehyun nhìn Yuta từ từ gật đầu. " Em có thể đảm bảo rằng em sẽ không nghe thấy câu hỏi này nữa không" Jaehyun hỏi lại và Yuta gật đầu.

"Anh xin lỗi"

"Không" Jaehyun lắc đầu " Xin lỗi thì không đủ. Anh cần phải bị phạt" [Me: (゚Д゚?)) ]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro