Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 7: Người thân

*Có anh cameo khác đẹp trai lung linh sắp xuất hiện rồi!!!

---

"Từ bao giờ mà tôi có thể xen vào quyết định của cậu vậy Jaehyun"

"Vì anh là người thân duy nhất của tôi, tôi không nói quyết định của tôi cho anh thì nói cho ai đây? Nếu một ngày nào đó tôi thực sự không tỉnh dậy nữa tôi cũng sẽ hỏi ý kiến của anh hay ít ra là sẽ nói cho anh biết."

----

Jaehyun đi tìm Jeno, đến góc khuất phía trong cầu thang bộ thì ngừng lại. Jeno đã đứng sẵn ở đó từ lúc nào. Nhìn thấy Jaehyun, Jeno cười khẩy chế giễu.

"Woa, ngạc nhiên thật. Là anh ngụy trang giỏi hay đã thật sự trở thành con người nhỉ? Một chút mùi tanh của máu cũng không có" Jeno đang ám chỉ việc Jaehyun không còn giết người bừa bãi mà là bảo vệ Taeyong, ngẫm lại khoảng thời gian trước kia khi cả hai còn thân thiết thật hoài niệm.

"Tại sao cậu ở đây?"

"Tôi không có nhiệm vụ phải trả lời câu hỏi của anh đâu"

Nhìn thấy vết máu còn dính trên tay Jeno nhớ lại vết thương trên mặt của Minhyung, Jaehyun liền hỏi

"Là cậu đánh Minhyung à?... Cậu thích tên nhóc Donghyuck đó sao?"

Câu nói của Jaehyun khiến Jeno phát hoảng, vội chạy tới che miệng hắn.

"Này, anh nói khẽ thôi! Jaemin mà nghe được sẽ giết tôi mất"

"Là thật à?... Cậu đối xử vậy với Na Jaemin sao???" Jaehyun ngạc nhiên hỏi Jeno. Tên này ngày đó sống chết theo đuổi Jaemin, hôm nay không lẽ đã chán sống rồi?

"Có cho 10 lá gan tôi cũng không dám phản bội Jaemin đâu" Nghĩ thôi Jeno đã thấy lạnh người.

Việc Jeno giúp Donghyuck thật lòng mà nói chính là mang ơn...

Ngừng lại một lúc Jeno nói tiếp.

"Tôi không biết tại sao anh lạc vào đây nhưng có lẽ anh nên trở về. Thời gian ở đây chạy rất loạn, anh Yuta sẽ lo lắng cho anh"

---

Đã một tháng trôi qua, Jaehyun vẫn chưa tỉnh dậy, 2 ngày sau khi trở về từ chỗ Johnny tôi phát hiện Jaehyun nằm dưới sàn nhà trong phòng cậu ấy... Xem ra vẫn là về trễ một chút rồi.

Hôm nay đã bước qua tháng thứ 2, căn nhà vốn lạnh lẽo không có Jaehyun ở đây lại càng lạnh lẽo hơn. Tôi đột nhiên nghĩ nếu tôi và Jaehyun không trở nên thân thiết có phải sẽ tốt hơn tình cảnh hiện tại không?...

Đang ngẩn ngơ với những suy nghĩ tôi chợt nghe mùi máu. Anh bạn nào đến thăm sao? Có một bức thư từ trên không trung hiện ra, tôi đọc nó rồi giơ tay cầm lấy đột nhiên mở ra một cánh cửa. Bước vào cánh cửa là một dãy hành lang dài, khoan đã, hình như nơi này rất quen. Phải rồi, là bệnh viện nơi tôi làm việc nhưng cảm giác này lại không đúng lắm. Theo bản năng tôi quan sát xung quanh cuối cùng nhìn thấy ai đó ngồi tựa vào tường cạnh cầu thang bộ. Là Jung Jaehyun! Đến khi tôi chạy đến thì phát hiện Jaehyun đã bất tỉnh. Tôi quàng tay cậu qua vai, đỡ cậu dậy. Phải mau đem Jaehyun về thôi. Khi đứng lên tôi nhìn thấy tờ giấy kia lại xuất hiện, tôi cầm lấy mở cánh cửa ra. Nhưng trước khi đóng cánh cửa lại tôi nghe có tiếng ai đó vừa chạy vừa gọi Jaehyun. Trong câu nói còn mang theo chút đau lòng.

"Jaehyun, cậu ở đâu? Cậu lạc ở đâu rồi, lên tiếng đi. Jaehyun!"

Không biết có phải do ảo giác không, ngay lúc ấy tôi nghe Jaehyun gọi tên Lee Taeyong.

Sau khi đóng cửa lại, một ánh sáng trắng mãnh liệt đột ngột rọi thẳng vào mắt khiến tôi ngã xuống. Đến khi mở mắt ra tôi đã ở trong phòng Jaehyun, cậu ta cuối cùng cũng tỉnh dậy. Tôi có chút nhẹ lòng nhưng nhìn vào ánh mắt đang dại ra của Jaehyun tôi lại bất an. Cậu ta chợt hỏi tôi.

"Anh Yuta, sao tôi lại trở về rồi..."

"Jeno bảo tôi đến mang cậu về"

"Aiz... Cái tên đó. Tôi phải trở vào, Taeyong không tìm được tôi sẽ lo lắng"

Cậu ấy nằm xuống chuẩn bị ngủ tiếp, tôi hoảng hốt kéo tay Jaehyun lại.

"Không được! Jaehyun, cậu nghe tôi nói. Tôi đã đến gặp Johnny và biết rằng đó là chứng giấc mơ của ma cà rồng được viết trong sách cổ. Mọi thứ trong giấc mơ mà cậu nhìn thấy đều không có thực, nếu cứ tiếp tục như vậy cậu sẽ chìm vào giấc mơ mãi mãi"

... Trang cuối của cuốn sách có nói đó là một mối nhân duyên không nên tồn tại và sẽ giết chết ma cà rồng.

"Đây là lọ thuốc Johnny đã đưa cho tôi. Cậu uống vào sẽ không còn bị cuốn vào giấc mơ nữa" Tôi đưa lọ thuốc quý giá vẫn luôn giữ trong người cho Jaehyun.

Nhưng Jaehyun không nhận mà nhìn thẳng vào mắt tôi.

"Tôi không muốn, Yuta à. Tôi muốn ở cạnh Taeyong, bảo vệ Taeyong... tôi nghĩ mình đã phải lòng anh ấy rồi. Dù chỉ có thể gặp anh ấy trong giấc mơ, mỗi lần gặp lại đều là một khoảng thời gian đã trôi đi nhưng tôi vẫn muốn gặp anh ấy. Dù là có thật hay không... thực sự không quan trọng"

Điều tôi lo sợ đã xảy ra. Tôi phải làm sao với Jaehyun đây?

"Cậu có thể yêu một ma cà rồng nào đó, thậm chí có là một con người cũng không sao. Bởi vẫn có thể biến người đó thành ma cà rồng cùng cậu trải qua quãng thời gian dài vô tận này. Tại sao cậu lại yêu một người không tồn tại? Có đáng không?!"

"Đáng! Rất đáng. Dù sao cũng là quyết định của tôi, hy vọng anh có thể đồng ý"

"Từ bao giờ mà tôi có thể xen vào quyết định của cậu vậy Jaehyun" Tôi nói với vẻ buồn bực. Cậu ấy vốn dĩ từ trước đến nay đều không nghe lời tôi, bây giờ cũng không nghe tôi. Nhất quyết không chịu từ bỏ mối nhân duyên trớ trêu đó. Tại sao phải khổ sở như vậy?

"Vì anh là người thân duy nhất của tôi, tôi không nói quyết định của tôi cho anh thì nói cho ai đây? Nếu một ngày nào đó tôi thực sự không tỉnh dậy được tôi cũng sẽ hỏi ý kiến của anh hay ít ra là sẽ nói cho anh biết."

"Không cần!"

Tên này lại khiến tôi phải lo lắng, tự dưng đi nói mấy lời này chứ. Nhưng nếu một ngày thực sự cậu hỏi ý kiến của tôi, tôi nói không đồng ý thì cậu có nghe theo không Jaehyun?

"Tôi mới đưa cậu về từ trong giấc mơ nên đừng ngủ nữa. Tôi từ chỗ Johnny học được vài món, lát nữa xuống ăn chút đi"

Tôi nhìn Jaehyun một cách chán nản sau đó xuống bếp làm đồ ăn cho cậu ta. Một tháng qua tôi đã luyện tập nhiều rồi, tới lúc phải trổ tài thôi.

----

*CẢNH BÁO: Có biến!!!!

Ở thế giới của ma cà rồng

Na Jaemin ngồi ở phòng khách đan len, nhìn như mặt hồ mùa thu nhưng trong lòng cậu đã dậy sóng rồi, chẳng còn chỗ nào yên bình được. Ngay lúc cánh cửa vừa mở ra Jaemin lập tức cắm mạnh chiếc kim đan len xuống bàn, khiến tấm mặt bàn trắng bị rách 1 lỗ. Jaemin khoanh 2 tay trước ngực, bắt chéo chân, lưng dựa ra phía sau nhìn người ngoài cửa đang khúm núm bước vào. Lee Jeno cảm thấy như trời đất sắp sụp đổ tới nơi, đến thở cũng không dám phát ra tiếng mạnh. Hắn cười một cách vặn vẹo nhằm lấy lòng Na Jaemin.

"Anh đi đâu về?" Jaemin hỏi nhưng không nhìn Jeno mà giựt cây kim khi nãy đã cắm xuống bàn ra tiếp tục đan len.

"A, anh chỉ đến thăm anh Johnny thôi, vừa hay anh Yuta cũng ở đó nên kéo anh lại chơi vài ngày" Lee Jeno nói dối không chớp mắt, lại ngồi sà xuống đấm bóp vai cho Jaemin. "Jaemin của anh đan khăn choàng cho anh sao. Woa, đẹp quá"

"Vậy sao? Mấy ngày trước tôi gửi thư hỏi thăm anh Johnny sao anh ấy không nhắc đến anh nhỉ? Còn chuyện anh Yuta đến chỗ anh Johnny là hơn 1 tháng trước"

Thôi xong Jeno rồi. Sao hắn lại quên mất việc thời gian không ổn định chứ?!

"Jaemin à, em bình tĩnh đã"

"Ôm gối lăn ra cửa nhà ngủ. Hôm nay anh không cần ngủ trong nhà nữa" Nhanh gọn và quả quyết, Jaemin đã cho Jeno một vé ngủ ngoài cửa nhà.

"Đừng mà Jaemin, bên ngoài lạnh lắm" Jeno ôm cánh tay Jaemin năn nỉ.

"Nói một tiếng nữa thì sau này anh không cần vào nhà đâu"

"..." Jeno im bặt, ngồi nghiêm chỉnh lại, cõi lòng hắn lúc này đã ngập lụt trong nước mắt.

Thời khắc này Lee Jeno đã thề với lòng rằng dù ngay bây giờ anh bạn Jung Jaehyun kia có chết ra sao hắn cũng không quan tâm, không quản chuyện bao đồng nữa.

Dù bắt Jeno ngủ ngoài cửa nhưng giữa đêm Jaemin vẫn bật dậy lấy chăn dày ra đắp cho Jeno. Giận thì giận mà thương thì thương mà nhỉ? ≧◔◡◔≦

____Hết chương 7___

-----

*Giải thích một chút: trong fic mình đang xây dựng ba thế giới.

Một, là thế giới loài người, nơi Yuta và Jaehyun đang sống.

Hai, là thế giới của ma cà rồng, trong thế giới này thuộc về riêng ma cà rồng. Vẫn có quan niệm ngày và đêm nhưng không nhìn thấy mặt trời. Trong sách cổ của ma cà rồng có viết là do tổ tiên họ tìm cách ngăn nguồn sáng của mặt trời khiến cho mặt trời ở thế giới này rất yếu và không thể làm hại ma cà rồng được. Và ma cà rồng có thể tự do đi lại giữa hai nơi. Nhưng ở thế giới này rất nhỏ và gần như khắp nơi đều là vùng đất chết. Yuta và Jaehyun cũng từng ở thế giới này bằng chứng là khăn trải bàn nhà Yuta và Jaemin đều sử dụng màu trắng giống nhau nhưng lý do vì sao cả Yuta và Jaehyun lại đến sống ở thế giới loài người??

Ba, là thế giới không tồn tại, chính là thế giới trong giấc mơ của Jaehyun, thế giới này giống như thế giới loài người nhưng lại là một phiên bản lỗi, vì thời gian ở đây vô cùng loạn. Nếu để ý có thể thấy lần thứ nhất Jaehyun lạc vào giấc mơ thời gian vẫn diễn ra bình thường. Nhưng lần thứ hai khi trở lại giấc mơ Taeyong nói là đã không gặp Jaehyun một tuần trong khi thời gian thực Yuta xác nhận là cách 10 phút. Lần thứ ba, trong giấc mơ chỉ dài có vài tiếng nhưng trong thực tại đã hơn một tháng. Và điều này khiến cho Jeno phải ngủ ngoài cửa nhà một đêm ಥ_ಥ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro