16. Thơ tình - End.
Nắng đã nhạt dần, ráng chiều hờ hững buông trên mái hiên bạc màu cũng là lúc phiên chợ ngày hôm nay chuẩn bị kết thúc. Kim Jungwoo ngước nhìn vị khách đối diện: một thân quân phục, bộ dạng lúng túng thật thà trái nghịch hoàn toàn với nòng súng đầy chết chóc mà y đang giấu trong túi quần gợi cho cậu nhớ đến dáng vẻ khi xưa của người nào đó. Mặc cho cậu ra sức thuyết phục, y vẫn kiên quyết không chịu rời đi.
Chàng trung uý trẻ tên Jay tha thiết muốn tìm mua tuyển tập thơ tình mới của James Jeffrey. Không ai biết danh tính thực sự của thi nhân bí ẩn đứng đằng sau những câu chữ khiến cho trái tim độc giả phải xao xuyến từng hồi kia, có điều khắp chốn đều truyền tai nhau rằng chỉ cần đem nó thành tâm tặng cho người trong lòng, mối tình của ngươi sẽ ngàn năm bền chặt, kết trái đơm hoa.
Song đối với mỗi ấn phẩm, James Jeffrey đều chỉ xuất bản một số lượng giới hạn, cũng không buồn thông báo rộng rãi ngày phát hành hay quảng bá. Tương truyền nếu có duyên, bạn sẽ vô tình bắt gặp nó ở tiệm sách nhỏ của Kim Jungwoo ngay cuối con phố 14 mà thôi.
Mà vị Kim Jungwoo ấy cũng mưa nắng thất thường chẳng hề kém cạnh, có những ngày mở sạp bán đến tận đêm khuya dù chẳng còn khách vãng lai nào đi ngang, ba hồi nửa tháng lại biệt tăm vô dạng. Kim Jungwoo mỗi lần xuất hiện, trên ngón áp út trái lại là một chiếc nhẫn kim cương khác nhau, điểm trùng hợp duy nhất là chiếc nào chiếc nấy đều cầu kỳ tinh xảo, liếc sơ cũng phải ngốn cả gia tài. Người thì đoán cậu thực chất là thừa kế của một ông trùm truyền thông nào đấy, mở tiệm sách chẳng qua trải nghiệm cho vui, kẻ lại khăng khăng cậu lợi dụng nhan sắc trời ban đào mỏ đám người theo đuổi xếp thành hàng dài.
Cho dù là dị bản nào, ở phe nào thì có một điều không ai phủ nhận, đó chính là Kim Jungwoo kiếp này quá được ông trời ưu ái rồi đi.
"Quyển cuối cùng này, không phải để bán," Kim Jungwoo tiếc nuối trả lời. Không phải cậu không muốn chúc phúc cho cậu lính này cùng cô tiểu thư nhà phú hộ giàu sang nhất nhì quận, nhưng đây là bản thảo gốc có bút ký riêng biệt của chồng cậu, thậm chí còn chưa được biên tập qua.
"Cô ấy... ngày mai Rose đi du học rồi, ở một miền đất yên bình xa xôi," Jay tiếp tục nài nỉ, "Còn tôi theo lệnh cấp trên trở về tiền tuyến. Xin anh..."
Kim Jungwoo thở dài, "Cậu không đủ tin tưởng vào tình cảm giữa hai người sao?"
Ánh dương đỏ ối một lần cuối trước khi vụt tắt phía sau chân núi. Một dáng người lấp ló dần xuất hiện trong tầm mắt cậu khiến cho vị chủ tiệm sách vô thức nhoẻn miệng cười.
"Tôi tin. Nhưng nếu chẳng may tôi vì tổ quốc bỏ mạng nơi sa trường, chỉ mong cô ấy mỗi tối gối đầu ngủ đều có một kỷ vật từ tôi an ủi, vỗ về trái tim. Tôi sẽ không thể sống với chính mình nếu Rose vì tôi mà khóc mãi không nguôi..."
Chàng ma cà rồng mới sanh lơ đãng ngắm nghía những dòng chữ được đích thân Jeong Jaehyun chắp bút, chúng ngay hàng thẳng lối đến mức người thường khó lòng nhận ra được là chữ viết tay. Ở trang cuối của tuyển tập này, là một đoạn như sau:
Cuộc đời tôi là bản nhạc buồn nhuốm màu máu đỏ,
Vì nụ cười của em mà chuyển điệu thành tình ca xanh tươi.
Một cái kết thật viên mãn sau cả kiếp dài đầy tang thương.
Jungwoo bắt đầu mủi lòng rồi. Thôi thì, bọn họ là những sinh vật bất tử, Jaehyun nhà cậu hẳn là sẽ không chê phiền đặt bút viết ra một quyển khác dành tặng riêng cho cậu đâu nhỉ? Buổi trưa cái nghiên mực quý mà chồng cậu mải miết săn lùng rốt cục đã được giao tới. Jungwoo đã phải nhờ Nakamoto Yuta của tiệm đồ cổ trên phố thay cậu tham dự đấu giá ("ngân sách của em là tình yêu", cậu đã nói), trầy trật mãi mới đem được về nhà làm quà bất ngờ trao anh. Đêm nay cậu sẽ thành tâm đền bù cho Jaehyun bằng cách ngoan ngoãn ngồi lên đùi anh, mài mực, mài mực...
"Gượm đã, ông chủ à, quyển này bị lỗi sao?" Trung uý trẻ cầm lấy tuyển tập thơ cuối cùng vui sướng chưa được bao lâu, liền cất tiếng hỏi. Nếu bất cẩn mua phải hàng nhái sách giả, không phải là đang tự đào mồ chôn mối tình vốn đã đầy sóng gió của bản thân sao.
Ở trang bìa, thay vì bút danh James Jeffrey như thường lệ, kế bên chữ James lại có một dấu nháy đơn rõ ràng không phải vết do mực lem, thành ra lại là James' Jeffrey.
Jeffrey, của James.
"Không phải lỗi," một người đàn ông lạ mặt bất thình lình xuất hiện từ đằng sau lưng, vỗ vào vai y khiến cho Jay giật bắn mình, "Đây là ẩn bản đầu tiên, nên đặc biệt hơn."
Nhìn thấy người ấy, Jungwoo lúc này cũng chẳng màng buôn bán nữa. Cậu nở một nụ cười ngọt ngào mà thường ngày vốn keo kiệt chả tình nguyện trao cho những kẻ theo đuổi khác đâu, ôm choàng lấy nam nhân điển trai mới tới. Lúc bấy giờ y mới để ý, Jungwoo vừa nhanh như thoắt vươn tay ra nhận lấy bó hoa dại trên tay nam nhân kia một cách vô cùng thuần thục, như thể bọn họ đã lặp đi lặp lại thao tác đó từ ngày này qua ngày khác vậy.
"Tình yêu của em, ngày hôm nay của anh thế nào?"
"Trở về nhìn thấy em liền hoàn mỹ," nam nhân ôn nhu đặt lên trán Kim Jungwoo một nụ hôn, sau đó quay sang nhướng mày với trung uý Jay, "Nghe này cậu trai trẻ, tập thơ này tặng cho cậu. Có người ở nhà đang chờ, không phải cậu nên nhanh chân lên thay vì ở đây thắc mắc hoài một dấu nháy hay sao?"
Ông chủ tiệm sách rúc mặt vào vai nam nhân khúc khích. Đã đạt được mục đích đi đến đây, hơn nữa cảm thấy bản thân dường như đang xâm phạm vào giây phút riêng tư của đôi tình nhân trước mặt, Jay cũng không nhiều lời nữa, chân thành cảm ơn hai người bọn họ sau đó nhanh chóng rời đi.
"Chờ em nhé?" Kim Jungwoo hỏi anh. Hôm nay Jaehyun quyết định ra mắt tác phẩm mới, cho nên hết thảy những đầu sách khác cậu đều không bày bán, cũng không quá mất thời gian để đóng cửa tiệm.
"Luôn luôn," Jeong Jaehyun thì thầm dưới hơi thở, song vẫn luyến tiếc không muốn buông tay cậu ra.
"Sợ lại lạc mất em sao, em chỉ dọn dẹp một chút thôi mà?"
Kim Jungwoo biết rõ, cùng nhau bước xuống lễ đường, trước sự chứng kiến của tất cả bạn bè người thân hẹn thề trọn kiếp đã hai năm, nhưng chồng cậu lại đang bất giác ngắm nghía chiếc nhẫn lấp lánh trên ngón áp út của cậu nữa rồi. Có đến một vạn năm sau cậu vẫn chẳng dám tin, làn da phủ kim cương của ma cà rồng ngoài mục đích làm một chiếc giáp bất khả xâm phạm bảo vệ họ khỏi những tấn công bên ngoài ra, đối với những đôi lứa yêu nhau lại còn có thể tạo thành một tín vật linh thiêng, tư mật đến nhường này.
Jeong Jaehyun từng mảnh từng mảnh trao cho cậu hết thảy những gì là của anh.
"Không sợ lạc mất. Em vĩnh viễn cư ngụ ở trong tim tôi rồi, dù thế nào tôi cũng sẽ tìm lại được em."
-
Cực quang vào thời điểm này của năm, vừa hiếm gặp vừa diễm lệ, cho nên điểm đến tiếp theo của Jeong Jaehyun và Kim Jungwoo là Bắc bán cầu.
Thi thoảng, hai người bọn họ trên chặng đường ngao du khắp năm châu, khám phá kỳ quan mỹ cảnh sẽ dừng chân ghé thăm quê hương thứ hai là Hiraeth. Tân Đại đế Lee Taeyong vì có công thiết lập hoà bình cùng các chính sách trị vì anh minh, nhận được sự tín nhiệm của đông đảo thần dân. Những sinh linh côi cút lầm đường miễn thuận lòng quy phục đều được anh chào đón với một vòng tay rộng mở. Ở phía sau hậu thuẫn anh là ba Đại tướng: Kim Doyoung, Mark Lee và Johnny Suh, mỗi người trải qua rèn giũa tôi luyện đều sở hữu cho mình những sức mạnh phi thường riêng biệt.
Về phần Lee Haechan, cậu lựa chọn không phục vụ dưới vương triều mới mà bắt đầu một sứ mệnh riêng, không ngừng phát triển năng lực, dẫn lối cho những người yêu nhau tìm về bên nhau. Cậu vẫn định kỳ viết thư kể cho đại gia đình những câu chuyện tình đầy cảm động mà mình chứng kiến qua.
Kim Jungwoo chờ hai kiếp người, cuối cùng cũng toại nguyện trở thành một cánh chim tự do vẫy vùng. Jeong Jaehyun đếm hơn bảy mươi hai nghìn ngày trôi qua, đôi vai đã thôi không còn trĩu nặng bất kỳ nghĩa vụ nào ngoài hạnh phúc trọn vẹn của bản thân.
Jeong Jaehyun muốn dắt tình yêu của đời anh đi qua từng miền đất anh năm xưa đặt chân tới thiếu vắng cậu. Kim Jungwoo nguyện ý không để người cậu thương nhất cô đơn trên thế giới này cho dù là một giây một khắc nào nữa.
Đi đến chân trời góc bể, có tôi thuỷ chung yêu người.
End.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro