08.Mình thích Jeongwoo
Nhưng hình như Jaehyuk tự tin với đúng người rồi.
Asahi và Jaehyuk quen nhau từ những ngày đầu khi Jaehyuk còn là tts . Từ cái nhìn đầu tiên, Asahi đã bị cuốn hút bởi Jaehyuk, một chàng trai dễ mến và luôn tỏ ra ân cần. Mỗi ngày họ cùng nhau làm việc, trò chuyện, và Asahi bắt đầu cảm thấy một sự kết nối đặc biệt giữa hai người. Những lần Jaehyuk xoa đầu, vuốt tóc, hay giúp đỡ khi cậu gặp khó khăn, khiến Asahi tin rằng Jaehyuk cũng cảm nhận điều gì đó giống mình. Thời gian trôi qua, Asahi càng chìm sâu vào cảm xúc dành cho Jaehyuk. Cậu thường tự hỏi liệu tình cảm của anh có phải chỉ là tình bạn đơn thuần hay là sự quan tâm của một người đang thích Sahi. Những lần Jaehyuk đứng bên cậu dưới mưa, che ô cho cậu, hoặc bất chợt nắm tay cậu khi băng qua đường, Asahi không thể không nghĩ đến viễn cảnh hai người sẽ trở thành một cặp đôi. Rồi một ngày, Jaehyuk rủ Asahi đi dạo quanh khuôn viên công ty . Không gian im lặng, chỉ có tiếng bước chân họ vang lên trên con đường lát sỏi. Jaehyuk trông có vẻ lo lắng, điều mà Asahi chưa bao giờ thấy ở anh.
"Asahi, mình muốn nói với cậu một điều,"
Jaehyuk ngập ngừng, mắt anh nhìn thẳng về phía trước.
Asahi cười nhẹ, cảm thấy tim mình đập mạnh hơn. Cậu tin rằng đây có thể là khoảnh khắc mà Jaehyuk sẽ thổ lộ tình cảm với mình.
"Mình thích một người,"
Tim Asahi đạp liên hồi, mỉm cười nhẹ.
Tí tách tí tách tí tách
Lòng Asahi rộn ràng. Cuối cùng, giây phút này cũng đến.
Tí tách tí tách tí tách
"Người mình thích... là Jeongwoo," Jaehyuk nói tiếp, đôi mắt hiện lên sự lo lắng khi nhìn vào phản ứng của Asahi.
Jeongwoo? Cái tên ấy như sét đánh ngang tai. Asahi đứng lặng trong một khoảnh khắc, cố gắng thấu hiểu những gì vừa xảy ra. Cậu không bao giờ nghĩ Jaehyuk lại thích một chàng trai khác. Trái tim cậu vỡ vụn, không phải vì Jaehyuk không chọn mình, mà vì cậu nhận ra mình đã hiểu lầm lòng tốt ấy của Jaehyuk.
Chỉ là tình bạn...
Tí tách tí tách tí tách
Asahi nở một nụ cười nhạt, gượng gạo nhưng chân thành.
Tí tách tí tách tí tách
Mưa rồi, trời mưa rồi, tim Sahi cũng vỡ vụn chảy thành nước rồi.
"Sahi à mau vào đây đi, mưa rồi" Anh cởi áo khoác che cho Sahi mặc kệ bên vai áo anh còn ướt
Sahi nghe.
Trong lòng cậu vẫn còn đau đớn, nhưng có lẽ đây là bài học mà Asahi cần phải học: đôi khi, tình yêu không chỉ là nhận lại mà còn là sự buông bỏ đúng lúc.
Đã đến lúc Sahi phải phải buông bỏ rồi.
Cả hai chay vào quầy ăn vặt ở công ty trú mưa. Asahi ngồi im lặng sau khi nghe những lời chân thành từ Jaehyuk, cậu cũng lên tiếng:
"Jaehyuk," Asahi khẽ lên tiếng, giọng cậu run rẩy nhưng kiên quyết.
"Thật ra... mình cũng thích một người."
Câu nói của cô khiến Jaehyuk lập tức ngước lên, đôi mắt anh tròn xoe, tràn ngập sự ngạc nhiên. Trong một khoảnh khắc, anh như đông cứng lại.
"Cậu.. thích một người?"
Asahi gật đầu nhẹ, không dám nhìn thẳng vào anh. Cậu cảm nhận được không khí trở nên căng thẳng. Jaehyuk ngay lập tức rướn người về phía cậu, giọng anh trở nên lo lắng hẳn.
"Ai vậy, Asahi? Cậu thích ai? Người đó là ai? Mình có biết không?"
Anh dồn dập hỏi hàng loạt câu, ánh mắt hiện rõ sự bối rối và bồn chồn. Asahi có thể cảm nhận được sự căng thẳng trong từng lời nói của anh, như thể anh đang lo lắng về một điều gì đó mà chính anh cũng không hiểu rõ.
"Người đó... có tốt với cậu không? Họ có quan tâm cậu như mình không?"
Jaehyuk hỏi tiếp, giọng anh có chút gấp gáp.
"Người ta kết hôn chưa?"
"????, cậu bị bệnh lâu chưa"
"Bệnh khùng đó cha, bị lâu thì đi chữa đi nhé. Kẻo nặng không có ai rước"
"Đã tỏ tình chưa"
"Chưa kịp tỏ tình, người ta đã có người yêu rồi"
"Người đó có phải người mình biết không"
Asahi khẽ gật đầu.
Cậu có thể cảm nhận được sự rối bời trong anh, nhưng điều đó chỉ càng khiến cậu thêm đau lòng. Làm sao cậu có thể nói rằng người cậu thích từ lâu chính là anh người đang ngồi trước mặt cậu, người mà cậu biết sẽ không bao giờ nhìn cậu theo cách cậu mong muốn?
Cậu hít một hơi thật sâu, rồi thở dài.
"Jaehyuk... người đó thật ra không quan trọng nữa. Chỉ là... mình cần thời gian để quên đi những cảm xúc này thôi."
Jaehyuk nhìn cậu một lúc lâu, đôi mắt anh vẫn đầy sự lo lắng và thắc mắc, nhưng anh cũng hiểu rằng có lẽ cậu chưa sẵn sàng nói ra điều đó. Anh gật đầu nhẹ, rồi khẽ đặt tay lên tay cậu.
"Mình sẽ luôn ở đây, Asahi. Dù người đó là ai, mình chỉ muốn cậu hạnh phúc. Nếu cậu cần mình, mình sẽ luôn lắng nghe."
Asahi cảm thấy một nỗi buồn sâu lắng trong lòng. Cậu biết Jaehyuk thực lòng quan tâm, nhưng cũng biết rằng trái tim anh không dành cho cậu. Những lời anh nói, dù ấm áp, lại chỉ làm cậu thêm nhớ đến khoảng cách vô hình giữa họ.
"Được rồi, Jaehyuk. Cảm ơn cậu,"
Cậu khẽ nói, nụ cười nhạt hiện trên môi, che giấu những cảm xúc thật sự trong lòng.
280
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro