Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chap 2( phần 1)

Trong lúc Jaemin đang xắp gọn đồ đạc vào thì trông Renjun như nhớ ra thứ gì đó.
Renjun:
-' Jaemin này tớ có nấu bữa sáng cho cậu đó'
Jaemin nghe vậy lạnh hết cả sống lưng.
Jaemin:
-' thôi để tớ nấu cái khác cho nãy tớ lỡ tay làm đổ rồi tớ xin lỗi nhé'
Rejun mỉm cười nhìn Jaemin. Ôi mẹ ơi giết con đê nụ cười làm chết con dân .
Renjun:
-' Jaemin này'
Jaemin:
-' sao thế cậu'
Jaemin hi vọng câu nói này cực kì. Ngoan ngoãn đứng yên một chỗ nhìn Renjun bằng đôi mắt long lanh
Renjun:
-' này cạu đừng nhìn tớ bằng ánh mắt như thế có được không?'
Jaemin:
-' ừ vậy thế có chuyện j cậu nói tớ nghe '
Renjun ấp úng:
-' ờ.... thì chuyện là..'
Jaemin :
-' chuyện j cậu nói nhanh được ko tớ sắp mất kiên nhẫn rồi"
Jaemin giọng hằm hằm làm Renjun đổ mồ hôi hột. Nói thật ra chứ Renjun sợ Jaemin lắm. Tính ra thì hai cậu đã là bạn thanh mã trúc mã của nhau từ hồi còn bé. Renjun vẫn còn nhớ như in cái lần đầu gặp Jaemin. Renjun nhớ vậy chớ thg đầu gỗ Jaemin không chắc là còn nhớ.
-'Hờ hờ'
Hôm đó Renjun bị mẹ la nên giận dỗi mẹ. Cậu tính bỏ nhà đi bụi. Đến trạm xe buýt. Cậu thấy một cậu bé tầm cx tuổi cậu đang ngồi ở trạm xe.
Renjun:
-' này cậu ơi'
Tay khều khều
Gọi mãi không thấy cậu ấy dậy. Renjun mới phị mặt xuống. Đang cần bn tâm sự như thế mà không có ai đúng là chán thặc.
-' Hmmm '
Renjun nghịch nghịch mái tóc cậu bạn bên cạnh . Tay Renjun vô tình chạm vào chán cậu:
-' cậu bị sốt à?'
Renjun hô toáng lên. Cuối cùng cậu ấy cx tỉnh . Cậu ấy nhìn Renjun với đôi mắt lờ đờ
Renjun
-' để tớ đưa cậu về nhà tớ'
Mặc dù không thấy trả lời nhưng cái gật đầu khẽ cũng đủ làm tín hiệu phát ra cho Renjun . Và thế là Renjun cõng cậu về nhà. Cậu ấy nhẹ hẫng nên Renjun có thể dễ dàng nhấc bổng cậu lên.
             A FEW MOMENT LATER
Cuối cùng cx đã về tới nhà. Vừa về đến nhà là đã bắt gặp ánh mắt từ lo lắng chuyển sang bất ngờ
Mẹ Renjun:
-' con , ai đây ? Con làm bạn ấy đau à?'
Renjun:
-' không f đâu mẹ . Tại con thấy bn ấy sốt cao nên cõng bn ấy về ạ'
Mẹ Renjun:
-' ơ vậy bố mẹ bạn ấy đâu?'
Renjun:
-' con ko thấy ạ tại.. con thấy bn ấy ngồi một mink ở trạm xe buýt nên mới cõng bạn ấy về'
Mẹ Renjun đón cậu bé sắc mặt xanh lơ từ tay Renjun . Bế cậu bé lên phòng Renjun cho cậu và Renjun ngủ cùng nhau. Renjun đi thay quần áo . Lát sau vào phòng thấy cậu ấy nằm bèn tò mò tiến lại gần.
Cậu bé mơ hồ:
-' Je...no .... à '
Renjun thử lấy tấm chăn đắp lên cho cậu bé. Vừa mới chạm vào cậu. Bỗng Renjun bị kéo xuống. Lúc này Renjun đã nằm hoàn toàn trên người cậu bé lạ mặt . Renjun bị ấn cổ đè xuống hôn tới tấp làm Renjun một phen khó thở. Mặc dầu có chút bực bội vì mất nụ hôn đầu nhưng Renjun biết cậu bạn kia không cố ý. Gớm ăn j mà khỏe thế Giẫy mãi không ra được đành f nằm yên chịu trận. Ôm hôn mãi cho đến khi cậu bạn và cả Renjun ngủ thiếp đi
       The end
                 Hết chap 2.  (p1)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #jaemren