Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

trên đồi gió

ngôi nhà cô sắp ghé thăm nằm ở một miền quê xa xôi - nơi gió thổi nhẹ nhàng qua những ngọn cỏ, những cành cây cũ kỹ vươn mình ra khỏi đất đai đón chào nắng mới. nó không lớn lắm, chỉ đủ để ôm trọn những kí ức, những chiều hoàng hôn lặng lẽ, và cả chú cún nhỏ woo seulgi. ngôi nhà có mái ngói đỏ, tường trắng mờ hơi sương, nhìn xa xa như một bức tranh tĩnh lặng giữa thiên nhiên hoang sơ. xung quanh là những vườn hoa dã quỳ vàng rực rỡ, với những hạt nắng le lói chiếu xuống từng nhánh hoa mỏng manh.

seulgi yêu ngôi nhà này hơn bất kỳ nơi nào khác trên đời. ở đây, em tìm thấy sự bình yên mà cuộc sống mang lại. mỗi buổi sáng, em thức dậy cùng tiếng gió vỗ về qua cửa sổ, cùng ánh sáng mặt trời nhẹ nhàng lướt qua từng chiếc lá. seulgi cảm thấy mình thật sự quá đỗi nhỏ bé, nhưng đâu đó trong em vẫn cảm nhận được sợi dây liên kết của bản thân với cảnh vật nơi đây như thể em là một phần không thể tách rời của đất trời. và rồi, có một ngày, yoo jaeyi – một con người từ nơi thành thị ồn ào, đến ngôi nhà này để tìm kiếm linh hồn cho lời văn của mình.

jaeyi tới vào một ngày mùa hè, khi ánh nắng còn vàng tươi, khi không khí còn trong lành đến mức cô có thể cảm nhận từng hơi thở của đất đai. cô đã quá quen với những khối bê tông cao ngất ngưởng, những tiếng còi xe inh tai nhức óc, những ánh đèn sáng loáng chói mắt không bao giờ tắt. và tại đây, tại ngôi nhà nhỏ bé này, lại yên bình đến lạ lùng. những trang viết của cô đã cạn kiệt cảm hứng, và cô hy vọng rằng nơi này sẽ mang lại thứ gì đó cho trái tim mỏi mệt cô mang.

ban đầu, cô giữ khoảng cách với seulgi. không phải vì ngại ngùng, mà vì sự lạ lẫm, sự xa lạ giữa hai người đến từ hai thế giới khác biệt. mỗi ngày, jaeyi ngồi ở một góc nhà, đối diện với cửa sổ lớn, nhìn ra những đồi cỏ bao la. cô viết trong yên lặng, từng câu chữ tí tách tí tách chạy xuống như làn mưa nhỏ, lướt nhẹ trên mặt giấy. đôi khi, cô nghe tiếng bước chân của seulgi ngoài vườn, tiếng thì thầm của em với những chậu cây, với những chú mèo nhỏ quanh quẩn bên bếp lửa, tiếng em ngân nga hát mỗi khi tha thẩn ngồi bên hiên nhà ngắm nhìn hoàng hôn buông.

một buổi chiều, khi ánh mặt trời rơi lửng lơ phía chân trời, jaeyi ngồi trên bậc thềm, nhìn ngắm hoàng hôn nhuộm vàng cả một vùng quang. cô đang mải mê ghi lại những suy nghĩ trong cuốn sổ tay của mình thì bất ngờ, một giọng nói nhẹ nhàng vang lên bên cạnh.

"cậu đang viết gì vậy?"

jaeyi ngẩng lên, và trước mắt cô là seulgi – người con gái với mái tóc đen tuyền đang lung lay trong gió, đôi mắt đen láy như màn đêm, điểm thêm vài tia sáng tựa như những vì sao mải chơi đi lạc tới đôi mắt em, và nụ cười nhẹ nhàng tựa mùa thu êm dịu. trái tim jaeyi đập nhanh hơn một chút, nhưng cô vẫn cố gắng giữ vẻ bình tĩnh.

"chỉ là những suy nghĩ linh tinh bộc phát thôi," jaeyi trả lời, cười nhẹ. "còn cậu? sống ở đây, cậu cảm nhận thế nào về những ngày tháng ở ngôi nhà này?"

seulgi ngồi xuống bên cạnh, từng cử động của em đều mang theo sự dịu dàng của cơn gió nhẹ cuối thu. ánh mắt em nhìn về xa xăm, dường như lạc vào một thế giới của riêng mình.

''mình thích những buổi chiều như thế này, khi mà thời gian trôi qua thật chậm rãi, như một dòng sông êm đềm ôm lấy mọi thứ vào lòng, không ưu phiền, cũng chẳng xô bồ."

jaeyi không vội đáp, cô im lặng, để từng lời em nói lắng đọng trong lòng. khi này jaeyi cô mới chợt nhận ra, seulgi dường như không chỉ còn là con người nữa. em là ánh nắng dịu nhẹ bên thềm, là làn gió mát lành lướt qua từng kẽ lá, là dịu êm thổi vào tâm hồn cằn cỗi của cô nhựa sống mới.

cô cúi đầu, che giấu đi nụ cười tươi trên môi

và cô chợt nhận ra, trái tim mình đang dần ngả mũ chào thua trước em rồi.

;

''seulgi này, cậu nghĩ gì về tình yêu?"

''mình á? mình thấy..tình yêu giống như việc chăm sóc một khu vườn vậy. so sánh có vẻ hơi kì lạ nhỉ? nhưng mình nghĩ, ban đầu, khu vườn luôn chỉ là một mảnh đất trống đơn sơ. nhưng nếu ta kiên trì vun trồng, săn sóc, thì một ngày nào đó, những bông hoa xinh đẹp sẽ nở rộ khắp khu vườn ấy.''

tay trong tay, hai trái tim, một tình yêu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro