1
Chương 1: Một Bước Ngoặt
Trường Trung học Nữ sinh Chaehwa vốn nổi tiếng với những học sinh Alpha và Beta ưu tú, những cô gái tài giỏi và đầy quyền lực. Nhưng Woo Seul Gi chẳng thuộc về thế giới đó. Cô không phải là một Alpha, mà là Omega - một trong những người yếu đuối và dễ bị tổn thương nhất trong xã hội này. Cô đã học cách giấu đi bản chất của mình suốt nhiều năm qua, nuốt từng viên thuốc ức chế để có thể sống như những Beta bình thường. Chỉ có vậy, cô mới có thể tồn tại trong một môi trường đầy sự cạnh tranh và những cái nhìn khắt khe.
Seul Gi biết rõ rằng, để có thể vào được trường Y - ước mơ duy nhất của cô, cô cần phải giữ bí mật này thật chặt. Không ai được biết cô là một Omega. Và Chaehwa, với tất cả những Alpha và Beta mạnh mẽ, là nơi duy nhất giúp cô chạm tay vào giấc mơ đó. Vì vậy, cô luôn phải sống trong trạng thái cảnh giác, luôn phải cẩn thận trong từng hành động, từng lời nói.
Mới vào lớp hôm nay, Seul Gi đã cảm nhận được ngay sự chú ý từ những học sinh khác. Dù cô đã cố gắng không để ý đến những ánh mắt sắc lạnh từ các Alpha, nhưng vẫn không thể không cảm thấy mình là mục tiêu của họ. Cô khẽ lắc đầu, cố gắng tập trung vào cuốn sách mở ra trước mặt, nhưng vẫn không thể ngừng cảm thấy sự căng thẳng trong không khí.
Ngay lúc đó, cửa lớp mở ra và Yoo Je Yi bước vào. Giống như mỗi lần cô ấy xuất hiện, mọi thứ xung quanh dường như im lặng. Je Yi, một Alpha nổi bật, luôn thu hút ánh mắt của mọi người. Được biết đến là người mạnh mẽ, tài giỏi và tự tin, cô ấy luôn là trung tâm của mọi sự chú ý. Và hôm nay, cũng không ngoại lệ.
Je Yi bước vào lớp với dáng vẻ tự tin, đôi mắt sắc bén của cô ấy không ngừng quan sát xung quanh. Cô ấy đi ngang qua các bàn học, và rồi dừng lại ngay trước bàn của Seul Gi. Mỗi bước chân của Je Yi như tạo ra một sự thay đổi nhỏ trong không khí. Seul Gi vội vã quay mặt xuống, giả vờ như không chú ý, nhưng trong lòng cô, một cảm giác không thoải mái dâng lên.
Khi Je Yi đi vòng quanh lớp, Seul Gi cố gắng làm ra vẻ bình tĩnh. Tuy nhiên, cô không thể ngừng suy nghĩ về một điều: liệu Je Yi có nhận ra điều gì đó không ổn về cô hay không. Là một Alpha mạnh mẽ, Je Yi có thể dễ dàng nhận ra sự khác biệt giữa cô và những Beta bình thường. Seul Gi lo rằng, chỉ cần một chút sơ hở, cô sẽ bị phát hiện.
Je Yi dừng lại, kéo ghế ngồi xuống ngay cạnh Seul Gi mà không nói một lời. Sự yên lặng kéo dài, nhưng nó lại khiến Seul Gi cảm thấy căng thẳng. Tuy nhiên, cô biết mình không thể làm gì khác ngoài việc giữ bình tĩnh. Thực tế là, cô chỉ cảm thấy một chút lo lắng, không phải sợ hãi, nhưng vẫn không thể phủ nhận được sự hiện diện áp đảo của Je Yi bên cạnh mình.
"Mình là Yoo Je Yi." Cô ấy lên tiếng, giọng nói nhẹ nhàng nhưng vẫn đầy sự tự tin. Câu nói đó như một lời khẳng định quyền lực của cô, nhưng đối với Seul Gi, nó lại khiến trái tim cô đập nhanh hơn. Cô không đáp lại, chỉ cúi đầu xuống, vờ như mình đang tập trung vào sách vở. Cô không muốn để Je Yi biết rằng cô đang lo lắng, nhưng thực sự là sự hiện diện của cô ấy đã tạo ra một sự thay đổi nhẹ trong không khí.
Lúc này, Yeri, một Alpha khác trong lớp, không giấu nổi sự ngạc nhiên khi thấy Je Yi ngồi cạnh Seul Gi. "Je Yi, cậu ngồi đây thật à?" Câu hỏi của Yeri thoáng chốc phá vỡ bầu không khí tĩnh lặng, khiến Seul Gi cảm thấy thoải mái hơn một chút, nhưng cảm giác lo lắng vẫn không thể tan đi.
Je Yi mỉm cười, không trả lời câu hỏi ngay lập tức. Cô ấy ngả người ra sau ghế và quay sang Seul Gi, nhưng vẫn không nói gì thêm. Seul Gi cảm thấy rõ ràng ánh mắt của cô ấy đang tìm hiểu điều gì đó về mình, như thể Je Yi đang âm thầm quan sát cô, đánh giá từng cử động của cô. Seul Gi cảm thấy một chút bối rối, nhưng cô vẫn cố giữ cho mình vẻ ngoài bình tĩnh nhất có thể.
Mỗi phút trôi qua, Seul Gi càng cảm nhận rõ hơn sự căng thẳng trong lòng. Không phải sợ hãi, chỉ là một chút lo lắng thôi - liệu mình có thể che giấu được bí mật này lâu dài hay không? Nếu Je Yi nhận ra cô là Omega, liệu cô sẽ phải đối mặt với điều gì? Nhưng đồng thời, Seul Gi cũng nhận ra rằng mình không thể tiếp tục sống trong nỗi sợ hãi. Cô đã quyết định sẽ không để ai có thể ngăn cản ước mơ của mình.
Cuối cùng, chuông báo hiệu hết giờ học vang lên. Seul Gi nhanh chóng đứng dậy, thu dọn sách vở mà không dám quay lại nhìn Je Yi. Cô không muốn để bất kỳ ai nhận thấy sự lo lắng trong mắt mình. Một Alpha như Je Yi, dù không nói gì, vẫn có thể làm cho cô cảm thấy mình bị theo dõi. Nhưng Seul Gi vẫn tự nhủ, mình sẽ không để sự lo lắng chi phối mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro