Năm hai 🔞
(Cảnh báo nội dung nsfw, không dành cho đàn ông mang thai và trẻ em cho con bú).
Doyoung lưỡng lự lần thứ nhất, thêm đến lần thứ hai, rồi thu hết can đảm nhấn chuông cửa căn hộ của Jaehyun.
Cánh cửa mở ra, trái tim Doyoung thắt lại trước khung cảnh chào đón anh - Jaehyun chỉ mặc một chiếc áo sơ mi cùng chiếc quần thể thao rộng thùng thình, nhưng anh không thể đọc ra những cảm xúc đang ẩn hiện trên khuôn mặt Jaehyun.
"Một khi anh đã bước vào, em sẽ không để anh có thể thoát khỏi cuộc đời em nữa đâu, Thỏ con."
Đây chính là cơ hội duy nhất của anh để kết thúc tất cả mọi chuyện, vậy nên;
"Anh phải bị trừng phạt, em nhớ chứ?"
Jaehyun kéo anh vào, đóng cửa lại và đẩy anh áp vào cửa để họ mặt đối mặt, mọi thứ diễn ra trong một chuỗi hành động dứt khoát. Đôi mắt Jaehyun tối sầm lại vì dục vọng, và biểu cảm của kẻ săn mồi hằn in trên khuôn mặt cậu.
Một tay Jaehyun vòng quanh hông anh, trong khi tay còn lại di chuyển đến mông và Doyoung cong người vì cái chạm bằng một tiếng rên nhẹ. "Thỏ con" Jaehyun ngân nga, rúc vào cổ anh. Môi Jaehyun dán lên cổ anh, di chuyển một cách mượt mà trên làn da trong khi lưỡi cậu thi thoảng thè ra, vẽ theo những đường nét dọc theo gáy anh.
Doyoung thở hổn hển và rên rỉ, đầu đập vào tường. Dương vật của anh vốn đã căng cứng trong túp lều nhỏ chật hẹp giờ lại càng thêm trướng to, và anh có thể chắc rằng Jaehyun cũng đang trong tình trạng tương tự. "G-Giường. Ngay bây giờ," Doyoung thở hắt ra và Jaehyun rời môi khỏi cổ Doyoung, ép anh lui dần về sau.
Doyoung để Jaehyun dẫn anh đến giường, rồi lại bắt anh ngồi ở mép ngoài, nhìn xuống Doyoung đang quỳ gối trong khi dương vật của Jaehyun co giật trong quần jean của cậu.
"Liếm nó đi, bé cưng,"
Doyoung không lãng phí thời gian, nhanh chóng cởi nút quần của Jaehyun và kéo xuống đến nửa đùi, để Jaehyun hoàn toàn cởi nó ra. Sau đó, Doyoung mút thật mạnh và Jaehyun đẩy đầu anh xuống sâu hơn.
Doyoung rên rỉ, càng lúc càng mạnh bạo hơn, đưa côn thịt vào sâu bên trong và thả lỏng dần. Jaehyun tự nhiên luồn tay vào tóc Doyoung;
"Đâm vào miệng anh nhé, xin em đấy?" Doyoung hỏi, làm bộ ngây thơ.
Jaehyun nhấp thử một lần và Doyoung rên rỉ, những giọt nước mắt trào ra, men theo gò má lăn xuống, và Doyoung rúc vào chân Jaehyun, tìm kiếm điểm tựa.
Điều này khiêu khích Jaehyun quay trở lại nắm tóc Doyoung, đâm vào khoang miệng ấm áp đang háo hức chờ đợi hai lần trước khi chạm đến tận sâu bên trong. Cơ đùi của Jaehyun run lên khi dương vật của cậu tạo nên hình dáng nơi cổ họng Doyoung. Doyoung rên rỉ và ậm ừ, để cho cảm giác đó lấn át Jaehyun, khiến cậu thở hổn hển và kéo tóc Doyoung một cách mạnh bạo đến đau đớn.
Jaehyun nhanh chóng nhận ra rằng Doyoung thích điều này hơn bất kỳ ai cậu đã từng gặp trước đây.
Doyoung mỉm cười với khi thấy Jaehyun trông thật lộn xộn, vì anh là tất cả lý do dẫn đến sự thay đổi đó ở cậu.
Thật quá dễ dàng để anh lột bỏ chiếc áo sơ mi đang treo trên cơ thể Jaehyun, và với việc để lộ nhiều da thịt hơn, Doyoung bắt đầu thực hiện sứ mệnh của mình - đánh dấu từng chút một lên những tấc da thịt chưa được khai phá. Mãi cho đến khi liếm tới đầu ngực của Jaehyun, Doyoung mới đột nhiên bị ép phải đứng thẳng lên, và trong nháy mắt, áo sơ mi của anh bị kéo qua đầu rồi ném xuống sàn cạnh giường, để lộ ra thân hình trần trụi. Tiếp đến, quần của anh bị lột bỏ, và tất cả những gì còn lại là chiếc cà vạt quanh chiếc cổ thon dài của anh ấy.
"Anh đang quá tận hưởng đối với một người cần phải bị trừng phạt đấy,"
Chiếc cà vạt lỏng lẻo trên cổ Doyoung từ từ được Jaehyun mới rộng ra. Khi đã được cởi bỏ hoàn toàn, cậu kéo mạnh để xem liệu nó có thể giữ được không, rồi hài lòng mỉm cười nói:
"Giơ tay lên."
Những ngón tay thoăn thoắt buộc cà vạt, và Jaehyun mất một lúc lâu để chiêm ngưỡng tác phẩm của mình sau khi hoàn thành. Cậu hài lòng nhìn nút thắt vẫn giữ nguyên sau khi Doyoung vật lộn gỡ đôi bàn tay bị trói của anh ra. Nút thắt rất chặt, chỉ cần thêm một chút nữa là có thể chặn đứt sự lưu thông máu ở tay - một ranh giới mỏng manh giữa nỗi đau và tình thú.
"Tưởng tượng xem sinh viên trong trường sẽ nói gì nếu họ nhìn thấy anh lúc này - bị trói lại, quỳ rạp xuống vì khao khát chiếm lấy sự chú ý của em,"
Doyoung khẽ rên rỉ khi suy về việc nghĩ mọi người sẽ nghĩ gì, nếu họ nhìn thấy ngài chủ tịch đáng kính và luôn nghiêm túc quỳ gối cầu xin sự thỏa mãn suy đồi mà Jaehyun dành cho anh. Cũng khá kích thích, nhất là khi anh buông bỏ lý trí, quên hết trách nhiệm và hoàn toàn nhường quyền kiểm soát cho Jaehyun.
Điều đó khiến Doyoung trở nên tuyệt vọng hơn bao giờ hết, và nếu anh chưa từng biết đến trạng thái phục tùng thì bây giờ chắc chắn là cảm giác ấy. Ngay bây giờ, tất cả những gì Doyoung muốn là bị dẫn dắt vào những mặt tối mà anh chưa từng trải qua.
Anh muốn bị chiếm đoạt và chinh phục bởi người đàn ông mà anh đã chìm trong vòng xoáy tình yêu lâu hơn cả những gì anh từng nhận ra. Anh muốn hoàn toàn bị cuốn hút bởi người duy nhất trên thế giới biết cách kích hoạt và khiến anh luôn giữ mình trong tư thế cảnh giác. Anh muốn hoàn toàn thuộc về Jaehyun, theo mọi cách mà con người có thể làm được với sự mãnh liệt mà Doyoung chưa bao giờ cảm thấy trước đây.
Anh hành động một cách khao khát, cố gắng với đến bất kỳ nơi nào trên cơ thể Jaehyun, nhưng với cổ tay bị trói, anh nhận ra sự trừng phạt dành cho mình còn đau đớn hơn cả thể xác, đồng nghĩa với việc anh sẽ không thể mò mẫm, chạm vào hay cảm nhận Jaehyun một cách tùy ý. "Jaehyun, anh không thể đợi được nữa," anh thở dốc, "Anh muốn em, muốn em ngay bây giờ cơ." "Jaehyun à làm ơn,"
Anh biết những lời anh thốt ra nghe tuyệt vọng đến mức nào và anh sẵn sàng cầu xin nhiều hơn thế, nhưng trước khi anh có thể, Jaehyun đã kéo anh vào một nụ hôn cháy bỏng, hông của cả hai cọ vào nhau trong giây lát trước khi Doyoung muộn màng nhận ra Jaehyun đang cho những ngón tay của cậu vào miệng anh. Doyoung thuận theo nó, đôi môi đỏ mọng của anh hơi khép lại. Cảm giác mềm mại và thân mật trong tình huống này khiến toàn thân Jaehyun râm ran, không kiểm soát được bản thân mà bật ra một tiếng rên rỉ. Sau đó Jaehyun đột ngột rút ngón tay ra, một tiếng "pop" ướt át theo đó phát ra từ môi của Doyoung.
Doyoung rên lớn, lưu luyến những ngón tay thon dài đó trước khi anh cảm thấy chúng đang tiến đến thăm dò, rồi đâm thẳng vào hậu huyệt của anh.
"A- a, chết tiệt, Jaehyun!"
"Cảm thấy rất tuyệt phải không?" Jaehyun thì thầm vào tai Doyoung, bằng một chất giọng trầm khàn hơn mọi ngày.
Jaehyun đẩy thêm một ngón tay ẩm ướt khác vào bên trong anh, nong rộng Doyoung trong cảm giác đau đớn. Anh rên lên một tiếng, tâm trí bắt đầu mơ hồ vì khoái cảm.
"Jaehyun, thêm nữa đi..." anh cầu xin, không thể ngăn hông mình cọ vào tay Jaehyun. Phản ứng thật tuyệt vời và Jaehyun hoàn toàn thích như vậy.
Một phần ba ngón tay dài của Jaehyun đã ở bên trong, khiến lưng và quai hàm của Doyoung co lại. Jaehyun đưa đẩy ngón tay ra vào một cách từ từ, khai mở anh hơn nhiều hơn nữa để chuẩn bị cho thằng em của cậu, thứ mà Doyoung biết sẽ mang lại khoái cảm mà anh không thể có được với ba ngón tay của Jae.
Nhưng điều này là quá lâu đối với sức chịu đựng của anh ấy và Doyoung đã mất kiên nhẫn, vậy nên,
"Đâm anh, chịch anh, chơi anh đến hỏng đi, Jaehyun! Làm ơn!" Doyoung hét lên, vòng qua vai Jaehyun khi cậu hôn anh bằng cánh tay vẫn đang bị trói. Những ngón tay anh nắm lấy tóc Jaehyun kéo mạnh, và đó là lúc tia lý trí yếu ớt mà Jaehyun đã cố gắng níu giữ đứt phựt.
"Trông anh lúc này, thực sự quá mức xinh đẹp." Đôi mắt của Jaehyun có màu hắc thạch, và tơ máu của cậu hoàn toàn lộ ra. Cậu nhìn Doyoung như thể có thể nuốt chửng anh vậy.
Cảm giác choáng váng do khoái cảm đem đến cho Doyoung bị phá vỡ bởi một vật cứng nhắc chọc vào cửa mình của anh, khi Jaehyun từ từ đưa quy đầu hôn lấy hậu huyệt mềm mại. Đầu Doyoung ngửa ra sau, và anh phát ra âm thanh nghẹn ngào giữa tiếng rên rỉ và ậm ừ vì dương vật to và dày của Jaehyun lấp đầy anh hoàn toàn. Tay Jaehyun vòng qua hông anh một cách chắc chắn, những ngón tay ấn chặt vào eo anh.
Jaehyun đâm vào một lần nữa và lần này Doyoung hét lên, cuối cùng biến thành tiếng rên rỉ khi khoái cảm như một dòng điện chạy xẹt qua cơ thể anh.
"Anh là của em,"
Jaehyun nói giữa những nụ hôn vồn vã, đánh dấu lên cổ và vai Doyoung. Cự vật to lớn tiếp tục đâm vào Doyoung, gần như mỗi lần đều suýt soát chạm đến tuyến tiền liệt của anh.
"Để em chơi đùa, để em đâm rút như thế này."
Doyoung đã quyết định rồi, một Jaehyun chiếm hữu như vậy chắc chắn là phiên bản Jaehyun tuyệt vời nhất.
"Ừ," Doyoung đồng ý. "Là của em." Theo mọi cách có thể, anh nghĩ vậy.
"Không một ai khác có thể nhìn thấy anh như thế này. Cặp mông này là của em, dương vật này cũng là của em."
"Làm ơn mà Jaehyun," Doyoung khóc, vùi mặt vào nệm.
"Không ai khác có thể chạm vào anh."
Tay của Jaehyun đã luồn xuống phía dưới cơ thể Doyoung để vuốt ve cậu nhỏ của anh. Doyoung run lên, rùng mình và rên rỉ trước những đụng chạm mới.
"Không-một-ai!"
"Em là người duy nhất phải không, Thỏ con?"
"Đúng vậy, Jaehyun, em là người duy nhất!"
Doyoung hét vào tấm trải giường.
Sau đó Jaehyun tiến vào bên trong anh, những cú đâm thúc kéo dài và tràn đầy tinh lực, khiến Doyoung chết chìm trong khoái lạc.
"A, Doyoung-" Jaehyun thở hổn hển khi tiếp tục đẩy mạnh, trơn trượt ở bên trong anh.
"Jaehyun," Doyoung rên rỉ đáp lại.
"Tới cùng với em đi," cậu lầm bầm từ phía sau lưng Doyoung, tô điểm bằng những nụ hôn ướt át. "Bắn vào tay em này, tới nào, Thỏ con."
Jaehyun đẩy nhanh tốc độ tay vuốt ve dương vật của Doyoung và anh bùng cháy vì nó, toàn bộ cơ thể rung lên vì khoái cảm. Môi Jaehyun đặt trên cổ Doyoung, dương vật cậu ở trong Doyoung, tay cậu nắm lấy phân thân của Doyoung, tất cả đều quá sức chịu đựng, và anh nhanh chóng xuất ra, rên lớn và cong lưng về phía Jaehyun khi anh bắn lên ga trải giường và tay của Jaehyun.
Jaehyun hôn, rồi lại mút cổ và vai Doyoung, điểm thêm nhiều dấu hôn vào bộ sưu tập các dấu vết Jaehyun đã để lại trên cơ thể anh, biết rõ sẽ mất rất lâu để chúng biến mất nhưng trong khoảnh khắc đó, anh không thể quan tâm đến vậy nữa.
"Em giúp anh tắm nhé," Jaehyun lên tiếng sau một lúc lâu.
"Để sau đi. Thay vào đó hãy cho anh gì đó để ăn,"
"Ít nhất thì hãy để em cởi cà vạt cho anh,"
"Được thôi."
Đó là cách Doyoung thấy mình được bao bọc trong vòng tay của tình yêu của đời mình, và chẳng điều gì có thể tốt đẹp hơn thế này nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro