(2) Hệ thống kết hôn
14.
"Tôi không lừa cậu."
Kim Doyoung đem bảng kết quả kiểm tra mức pheromone đặt lên bài, hai tay đan vào nhau đặt trên đầu gối: "Đây là mức pheromone tôi đi bệnh viện đo được vào sáng sớm ngày hôm nay, nếu như bây giờ khai báo xin ghép đôi, pheromone trong cơ thể tôi không đạt tới mức tiêu chuẩn, sẽ không được hệ thống kết hôn công nhận."
Jung Jaehyun ngồi đối diện với Kim Doyoung, im lặng nhìn bảng kết quả Kim Doyoung đưa qua: "... Ý anh là sao?"
Kim Doyoung đang trang phục của nghị viện, tay đeo bao tay màu trắng, quần áo chỉnh tề, vừa nhìn đã biết vừa mới vội vàng kết thúc cuộc họp rồi tới: "Người dân bình thường không biết, nhưng tôi biết. Tuy là hệ thống kết hôn lúc ghép đôi sẽ căn cứ vào một loạt các đặc trưng sinh lý, phân tích độ phù hợp của gene, nhưng hai người có thể được hệ thống kết hôn công nhận hay không còn phụ thuộc vào cái gọi là chỉ tiêu phân tích Hebaano." Kim Doyoung hơi nghiên người về phía trước, anh cụp mắt xuống nhìn vào bảng số liệu, "Chúng ta hôm qua mới làm đánh dấu tạm thời, bây giờ pheromone trong cơ thể của tôi lẫn lộn pheromone của cậu, nếu như đủ để thông qua hệ thống thì chỉ tiêu Hebaano cần phải cao hơn so với bình thường."
Vậy mà ở cột chỉ số Hebaano lại ở mức trung bình trong đám số liệu cực kỳ hoàn hảo của Kim Doyoung.
Lúc hệ thống hôn nhân mới bắt đầu được xây dựng, đã từng xảy ra nhiều vụ rối loạn, Alpha và Omega đang yêu nhau không thể được hệ thống kết hôn công nhận, còn Alpha và Omega chưa từng gặp mặt qua lại bị ép ghép đôi thông qua hệ thống kết hôn, hệ thống kết hôn nhiều lần bị đặt nghi vấn, hai làn sóng phản đối và đồng thuận liên tục nổi lên. Mãi cho đến khi chỉ tiêu Hebaano xuất hiện mới có thể phát triển được hệ thống kết hôn.
Đây là nghiên cứu từ trăm năm trước, nghiên cứu phát hiện, nếu sau khi Alpha và Omega yêu nhau làm đánh dấu tạm thời trong hai mươi bốn tiếng đồng hồ, pheromone trong cơ thể của Omega sẽ sinh ra thay đổi nhất định, thay đổi này rất nhỏ, nếu gene hai người phù hợp, vài chỉ tiêu nhất định nào đó sẽ xảy ra thay đổi đột ngột, cái thay đổi đột ngột này có thể tìm được dựa vào phân tích mô hình mở rộng được tìm thấy từ phần hữu cơ, được gọi là chỉ tiêu Hebaano.
Phân tích này cực kỳ phức tạp nhưng có hiệu quả, để các cặp Alpha Omega yêu nhau yên tâm khai báo vào hệ thống kêt hôn, đa số tiếng phản đối hệ thống kết hôn là do họ đặt nghi vấn về độ tin cậy của hệ thống kết hôn, lo sợ là khi khai báo xong thì sau khi thấy mình không thể cùng đối tượng mình yêu thành đôi, thì hệ thống sẽ cưỡng chế ghép gặp với đối tượng khác.
Mà trước khi khai báo lại phải làm bài kiểm tra, xem xét tới chỉ tiêu Hebaano, nếu chỉ tiêu Hebaano cao, xác suất được ghép đôi thành công là cực kỳ cao.
Jung Jaehyun xem chỉ tiêu Hebaano của Kim Doyoung, cổ họng khô khốc: "Anh có ý gì?"
Kim Doyoung lạnh lùng nói: "Chỉ tiêu Hebaano không cao, ghép đôi không được đâu."
Jung Jaehyun siết chặt nắm tay: "Tại sao lại không cao?"
Kim Doyoung nhìn Jung Jaehyun: "Nếu như cậu chắc chắn là cậu yêu tôi, vậy thì tại sao cần phải giải thích rõ ràng là nó không cao?"
Anh chỉ xem hắn là một loại thuốc ức chế không tác dụng phụ, định kỳ để hắn cắn một cái để ổn định mức pheromone trong cơ thể.
Jung Jaehyun cắn chặt hàm răng: "Em không tin. Chúng ta đi khai báo đi."
Kim Doyoung nói: "Tôi không muốn kết hôn với một Alpha tôi không quen, cũng không muốn vì anh ta mà buông bỏ hết mọi thứ tôi đang có."
Jung Jaehyun đột nhiên đứng dậy, xoay người đá vào ghế sofa đơn, ghế sofa liền văng ra xa ba mét đẩy ngã một chậu cây trang trí khổng lồ tạo ra tiếng ồn rất lớn.
Jung Jaehyun thở hổn hển: "Em không tin, bảng số liệu này là giả."
Kim Doyoung ngồi im ở phía đối diện: "Nếu không tin, giờ chúng ta có thể đi xét nghiệm lại."
Jung Jaehyun bước lên một bước nắm lấy cổ tay của Kim Doyoung: "Giả, đều là giả."
Cổ tay của Kim Doyoung bị nắm đau, anh ngẩng đầu: "Vậy cái gì mới là thật?"
Jung Jaehyun đáp: "Đi khai báo lên hệ thống kết hôn."
Kim Doyoung đáp: "Không muốn."
Jung Jaehyun: "Em đảm bảo ngoài em ra thì anh không thể kết hôn với bất cứ Alpha nào khác."
Kim Doyoung ngẩng đầu, ánh mắt châm chọc: "Cậu làm sao đảm bảo được? Hệ thống kết hôn có tính cưỡng chế, một khi khai báo lên chỉ có liên tục chọn lọc ghép đôi cho đến khi hai người được chọn làm xong đánh dẫu mãi mãi. Hơn nữa, luật bảo vệ Omega có lỗ hổng nghiêm trọng trong việc bảo vệ Omega thông qua hệ thống kết hôn, tại sao tôi lại phải đem sự an ổn và nguy hiểm của bản thân giao cho một Alpha mà tôi không quen biết."
Jung Jaehyun đáp: "Chỉ có thể là em."
Kim Doyoung đẩy tay Jung Jaehyun ra: "Nhưng tôi không tin cậu."
Lời tác giả (giải thích thêm):
Thật ra Kim Doyoung phản đối là trường hợp như này: Alpha và Omega độc thân khai báo lên hệ thống, sau đó bị ép buộc ghép đôi, điều này là vô nhân tính. Bởi vì hệ thống kết hôn phân tích là Alpha và Omega độc thân, miễn là trường hợp Omega và Alpha có gặp mặt qua, nhưng không đảm bảo lúc khai báo của Alpha và Omega độc thân thì sẽ gặp được người mình thật sự thích, hơn nữa, hệ thống chỉ ưu tiên ghép gặp những người đã từng gặp mặt nhau thay vì những người mà người được ghép cặp không nhớ tới hoặc lâu ngày không liên lạc.
Mà điều Jung Jaehyun đồng ý là trường hợp của Jung Jaehyun và Kim Doyoung —— Jung Jaehyun tự nghĩ là hai người yêu nhau nhưng rốt cục Kim Doyoung nói với hắn là không phải, anh chỉ đang lừa một loại thuốc ức chế không có tác dụng phụ thôi.
15.
Jung Jaehyun chìa tay nâng cằm của Kim Doyoung lên, nhìn chằm chằm Kim Doyoung, quan sát tỉ mỉ từng thay đổi trên mặt của anh: "Anh không phải không tin em, chỉ là anh không thể vứt bỏ chức vụ hiện tại, đảng phái của anh và lý tưởng hão huyền của anh."
Kim Doyoung xoay đầu, cố gắng tránh Jung Jaehyun.
Jung Jaehyun nắm lấy gương mặt của Kim Doyoung: "Doyoung, anh thật tàn nhẫn."
"Anh ỷ vào em không nỡ làm anh tổn thương cho nên không kiêng dè gì làm tổn thương em. Anh biết mỗi lần em đi ra ngoài gặp được anh thì em vui như thế nào không? Mỗi lần đều muốn kéo dài tới phút cuối cùng mới quay về đội, có mấy lần về trễ bị phạt chạy một ngày một đêm, anh tưởng là đám Alpha là một nhóm quái vật không biết mệt à?"
Môi của Kim Doyoung mấp máy, độ ấm của quán cà phê có hơi cao, người anh đổ đầy mồ hôi lúc nào không hay. Pheromone của Jung Jaehyun đang gây áp lực cho anh, ký hiệu tạm thời làm anh không thể không đầu hàng, anh cắn môi dưới cố chịu đựng áp lực: "Mỗi người đều có lựa chọn của riêng mình, đôi bên tôn trọng lẫn nhau không được sao?"
"Không được!" Alpha hiếm khi nổi giận, "Anh nói em nghe xem, tại sao anh lại muốn tham gia vào những chuyện vớ vẩn đó, mỗi ngày lên xuống nghị viện vì một vấn đề cãi cho ra trắng đen nhưng lại không có kết quả gì, có ý nghĩa gì không?"
"Không có ý nghĩa gì." Kim Doyoung đưa tay chặn lại bàn tay của Jung Jaehyun, đứng lên chỉnh lại cổ áo che lại dấu vết ký hiệu tạm thời, "Nhưng nó là ý nghĩa tồn tại của tôi."
16.
"Ý nghĩa tồn tại của anh là gì?"
Kim Doyoung dựa vào bức tường lạnh giá, trên eo là cảm giác tồn tại không hề nhẹ của bàn tay Alpha, Jung Jaehyun giữ Kim Doyoung bằng hai chân và hỏi: "Đề nghị bãi bỏ chế độ hệ thống kết hôn?"
"Anh xem anh hao phí công sức trong bao nhiêu năm, cuối cùng vẫn phải thua trước bản tính tự nhiên, trình đề xuất rồi sao? Cơ thể của anh không cho phép tiếp tục sống tuỳ ý như vậy được nữa, Omega cấp S không có thuốc ức chế có thể ổn định lại pheromone đang rối loạn trong người, trừ Alpha cấp S."
Hơi thở của Jung Jaehyun và Kim Doyoung đan xen, Alpha trẻ tuổi lột bỏ đi lớp da đã kìm nén mình trong nhiều năm, để lộ ra sự ngang ngược và mạnh mẽ bên trong: "Anh không tin hệ thống hôn nhân ghép cặp, được, em sẽ cho anh thấy. Năm năm trước em khai báo, hệ thống tính đi tính lại cũng không tính ra Omega của em, mãi cho tới khi anh khai báo vào, hệ thống lập tức ghép đôi, như vậy vẫn chưa đủ để chứng minh tính hợp lý trong việc ghép đôi của hệ thống hôn nhân sao? Nó không có ghép đại em với Omega khác."
Kim Doyoung cười yếu ớt: "Cái đó là trùng hợp."
Jung Jaehyun co chân chống vào tường, nhấc Kim Doyoung lên, để anh ngồi lên chân của hắn, vì để giữ thăng bằng anh không thể không đặt hai tay lên vai của Jung Jaehyun. Jung Jaehyun hỏi ngược lại: "Tại sao anh cho rằng cái ý tưởng "các cặp Alpha Omega yêu nhau vì một nhân tố không phù hợp nào đó mà bị cưỡng chế tách ra ghép cặp với người khác" không phải là thiểu số mà là trùng hợp?"
Trong căn phòng đóng kín đầy pheromone của Jung Jaehyun cố ý phóng ra, Kim Doyoung thở gấp, bị kích thích tới mắt đỏ ửng, cũng không thể giả vờ làm bộ dạng bình tĩnh, cơ trí, nhanh mồm nhanh miệng được nữa: "... Không phải."
"Cái gì không phải?" Jung Jaehyun từ từ dồn ép, "Tại sao anh đồng ý vứt bỏ cuộc đời của mình vì cái gọi là lý tưởng bãi bỏ chế độ hệ thống kết hôn mà bỏ đi bản tính vốn có?"
"Anh cũng yêu em." Jung Jaehyun cuối đầu, hôn từng cái lên cổ của Kim Doyoung, khàn giọng thỏ thẻ, "Doyoung, đừng rời xa em."
Kim Doyoung ngẩng đầu, đem phần mỏng manh quan trọng trong miệng đưa ra trước mặt Alpha, nhưng Jung Jaehyun lại bất động.
Kim Doyoung vận hết sức khó khăn đẩy vai Jung Jaehyun ra, cúi đầu nhìn hắn, Jung Jaehyun nâng Kim Doyoung lên: "Anh nói em nghe anh yêu em."
Năm năm trước dựa vào một tờ kiểm tra có cột chỉ tiêu Hebaano mà Kim Doyoung nói "Nếu như cậu xác định là cậu yêu tôi vậy thì tại sao cần phải giải thích khi chỉ số không cao?" dẫn đến cơn ác mộng năm năm của Jung Jaehyun, Jung Jaehyun có thể cảm nhận được phản ứng của pheromone khi gặp mặt Kim Doyoung nhưng ám ảnh đã thành tâm bệnh.
Kim Doyoung nói nhỏ: "Tôi không cam tâm."
"Không cam tâm?" Jung Jaehyun giật mình.
Kim Doyoung giơ tay luồng năm ngón tay vào mái tóc của Jung Jaehyun, hai mắt đỏ rực: "Tôi không cam tâm, không cam tâm làm trái lòng mình, hao tâm tổn trí chỉ để đạt được một kết quả thế này."
"Chỉ đạt được một kết quả thế này?" Jung Jaehyun chậm chạp lặp lại một lần, đột nhiên buông thỏng tay, Kim Doyoung đột nhiên ngã xuống đất, Jung Jaehyun đấm một phát mạnh vào tường. "Anh không cam tâm thành đôi với em? Anh không muốn thành đôi với em vậy thì anh hi vọng sẽ thành đôi với ai?"
Pheromone ùn ùn kéo đến bao trùm lấy Kim Doyoung, Kim Doyoung nắm lấy ống tay áo của Jung Jaehyun: "Không phải, không phải như vậy, tại sao trong năm năm nay cậu cần đối chọi với tôi mọi lúc mọi nơi, nếu không có cậu, chế độ sắp xếp của hệ thống hôn nhân..."
"Nó cũng sẽ không bị bãi bỏ." Jung Jaehyun bất ngờ cắt lời Kim Doyoung, "Cho dù không có em, thì cũng còn Hull và những người khác. Vốn là năm năm không đủ để thay đổi cái gì—"
"Hệ thống kết hôn từ khi được phát minh ra tới khi phổ biến tính luôn thời của anh tốn chín mươi hai năm, anh có đủ bao nhiêu cái chín mươi hai năm phản đối thói quen đã đi theo anh hàng thế kỷ?"
Kim Doyoung im lặng không nói lời nào.
Jung Jaehyun hít sâu một hơi, giơ tay vuốt ve gáy của Kim Doyoung: "Em không quan tâm hệ thống kết hôn gì, em chỉ muốn hỏi lại anh một lần —"
Kim Doyoung đột nhiên cười, nhắm mắt lại, che giấu sự ẩm ướt nơi đáy mắt, nghiên đầu qua một bên: "Nếu như điều hắn để ý là chỉ tiêu Hebaano, hay là lập tức đi đo lại."
Jung Jaehyun ngừng thở, sờ gáy của Kim Doyoung nói: "Chỉ số cần đo sau khi làm ký hiệu tạm thời."
Kim Doyoung hướng cái gáy ra trước mặt Jung Jaehyun, Jung Jaehyun không thể chịu nổi nữa, há miệng cắn vào chỗ thịt mềm đó.
Trang phục của nghị viện vừa trang trọng vừa phức tạp, mặc lên thì toàn thân trên dưới được che phủ kín đáo, ngay cả sau gáy cũng có phần che tuyến thể, là cái chỗ kín đáo không thấy ánh mặt trời ngay cả gân máu cũng thấy rất rõ.
Môi và lưỡi của Jung Jaehyun lướt qua chỗ đó, thấy Kim Doyoung không kiềm được run nhẹ, cho nên ôm Omega vào lòng, vỗ vỗ lưng anh để an ủi, sau đó mút vào hai cái, cảm giác tê tê tự động tăng lên. Bỗng nhiên bị ngứa, sau đó pheromone vừa nồng vừa mạnh từ vết cắn truyền vào mạch máu, Kim Doyoung rung rẩy không kiềm được, Jung Jaehyun lập tức ôm chặt anh vào lòng.
17.
Lúc Kim Doyoung tỉnh lại, trong phòng tối om, Kim Doyoung dựa vào cảm giác chìa tay sờ mó đầu giường một chút cũng không biết nhấn phải cái gì mà kêu "tách tách", Kim Doyoung tưởng là công tắc đèn, nhưng đợi một hồi trong phòng vẫn tối thui, cảm giác mỏi nhừ của dấu hiệu tạm thời làm anh mất hết sức lực, thân thể mới ngồi dậy một chút đã ngã xuống vào cái tổ mang đầy mùi vị của Alpha.
Kim Doyoung bừng tỉnh, lúc anh giơ tay rờ rờ cổ, rờ tới dấu hiệu cộm cộm, bên ngoài phòng có tiếng bước chân đang tới, Jung Jaehyun mở cửa, lần mò trong bóng tối đi đến bên giường, tất cả hơi thở ấm áp bao trùm lên trước Kim Doyoung: "Tỉnh rồi à?"
Kim Doyoung "ừm" một tiếng.
Jung Jaehyun bật đèn trong phòng, ánh sáng chiếu vào mắt làm Kim Doyoung lập tức nhắm mắt lại, môi liền cảm thấy ấm áp: "Sao vậy, muốn hôn à?"
Kim Doyoung nghiên đầu qua tránh cái hôn: "Mấy giờ rồi?"
Jung Jaehyun đánh trống lảng, nhìn sau cổ của Kim Doyoung thấy mùi nồng nặc từ tuyến thể đang toả ra: "Thân thể của anh quá yếu, dấu hiệu tạm thời vậy mà làm anh ngất đi, bây giờ anh thấy sao rồi? Thân thể có đau không, có chóng mặt không?" Nói xong, lại nửa vô tình nửa nghiêm túc mà dò hỏi: "Dựa vào thể chất hiện tại của anh thì làm sao vượt qua được kỳ phát tình?"
Ký hiệu tạm thời sẽ khiến thân thể của Omega xảy ra dấu hiệu giả, Kim Doyoung đã năm năm rồi không trải qua cảm giác này, đó là cảm giác cực kỳ an toàn, vừa thoải mái vừa yên ổn, giống như là sau khi làm việc quá sức ngã xuống nằm trên giường ngủ một ngày một đêm, cả người lộ ra vẻ lười nhác.
Jung Jaehyun sờ đi sờ lại cổ của Omega ở trong ngực: "Mấy người cấp dưới của anh với Lee Jeno có ghé qua bị em đuổi đi rồi, Họ đã tiếp quản phần lớn quyền hạn quản lý của anh với một vài thủ tục chưa hoàn thành, nhưng không vội, bây giờ không có ai có tinh thần và sức lực đưa ra dự thảo mới để làm phiền cậu ta, suy cho cùng..." Jung Jaehyun cười nhẹ, "Sếp lớn của bọn họ không những nghỉ do kỳ phát tình, mà còn dồn hết tất cả kỳ nghỉ của năm năm mà nghỉ một lần."
Pheromone trong không khí bắt đầu làm phiền, Kim Doyoung cảm thấy nhiệt độ cơ thể đang tăng cao, anh vươn tay đẩy Jung Jaehyun, mở miệng nói: "Giúp tôi đứng dậy." Vừa nói xong thì ngay cả bản thân mình cũng không dám tin bốn chữ ngắn ngủi này tỏ vẻ mập mờ, do dự thiếu quyết đoán.
Jung Jaehyun chu đáo đỡ lưng cho Kim Doyoung, giúp anh ngồi dậy. Mấy năm nay, Kim Doyoung hoàn toàn ỷ lại vào thuốc ức chế để điều tiết cơ thể, để thúc đẩy tất cả các dự luật được thông qua, hầu như tăng ca bất kể ngày đêm, anh biết là cơ thể của bản thân đã vượt qua giới hạn an toàn được cho phép, chỉ không ngờ là lại đụng phải Jung Jaehyun, vết đánh dấu tạm thời của hắn cho Kim Doyoung vậy mà lại đem lại hậu quả nghiêm trọng như vậy cho anh.
Họ sớm đã xây dựng quan hệ đánh dấu tạm thời, đây không phải lần đầu tiên. Sau khi Kim Doyoung phân hoá thành Omega, lúc đó Jung Jaehyun vẫn chưa biết được thế nào là trước kỳ phát tình và ký hiệu tạm thời trong sách sinh lý nói, ngăn chặn tất cả ánh nhìn ngấp nghé của Alpha lên Omega.
"Năm năm trước anh xin cấp thuốc ức chế cấp B, một năm sau đó xin đổi từ thuốc cấp B lên thuốc cấp A, hai năm sau đó tần suất đổi từ nửa năm xuống còn ba tháng, năm vừa rồi, tháng nào anh cũng xin cấp thuốc, nếu như viện nghiên cứu không phải không có thuốc cấp S, anh sẽ không nhượng bộ, sẽ không khai báo lên hệ thống kết hôn."
Nghe thấy lời giải thích chi tiết của Jung Jaehyun, Kim Doyoung im lặng không nói lời nào.
"Doyoung." Jung Jaehyun hôn lên má của Kim Doyoung, thở dài, giọng nói mang đầy vẻ yêu thương và bất lực, "Sao anh lại cứng đầu như vậy."
18.
Trong mấy ngày sau đó, hai người không rời khỏi phòng, đến cả ánh mắt hoặc lời nói cười cợt của đồng nghiệp đều bị Jung Jaehyun chặn hết ngoài cửa, Kim Doyoung có lúc vô tình muốn xài máy tính quang học để xem tin nhắn một tí thì thấy nó còn chả có ích bằng cái cốc uống trà trên bàn nữa, ngoài ra còn cái tin nhắn lập loè "Mức độ Pheromone đạt tiêu chuẩn, khoá chức năng của máy tính quang học" cứ lặp đi lặp lại.
Kim Doyoung chưa thể duy trì đầu óc tỉnh táo hơn vì thời gian rảnh rỗi ít, trái lại còn ngủ hơi nhiều, có khi vì không mở được chức năng giải trí mà không thể không tìm một cuốn sách giấy ngồi dựa vào sofa xem, lật chưa được hai trang đã lăn ra ngủ mất.
Ai cũng chưa đề cập tới việc giúp nhau mở khoá máy tính quang học, mở máy ra toàn vì vài chức năng giải trí. Mỗi ngày Jung Jaehyun theo thói quen trước giờ đi luyện tập và nấu cơm, hắn dựa vào công thức nấu ăn được lật sẵn trên sách để dưới phòng lầu trệt, mỗi ngày viết lại những món rau và gia vị cần thiết đem treo ở trước cửa nhà, sau đó tầm một tiếng, mấy món đó sẽ được mua tới để trước cửa, sau đó Jung Jaehyun đem vào mà rập khuôn làm y như sách.
Kim Doyoung không có hỏi rau củ ở đâu ra, không cần hỏi cũng biết, là quan chức chính phủ, chỗ ở của Jung Jaehyun tất nhiên lúc nào cũng có người trông chừng.
Mà nhóc Alpha lo việc sinh hoạt linh tinh cho Jung Jaehyun gần đây vô cùng bận rộn. Ngoài việc lúc nào cũng chú ý xem trước cửa Jung Jaehyun có dán giấy mua đồ gì không, cậu nhóc còn phải phụ trách luôn cả tin đồn đến từ đồng nghiệp, bản viết tay của Jung Jaehyun sau khi tới tay của cậu nhóc thì việc đầu tiên là chụp và đăng lên.
Gần đây đám đồng nghiệp rất rảnh, đi ngó nghiên tờ viết tay mấy món cần mua cũng có thể âm thầm thảo luận nửa ngày.
Vô số phiên bản tin tức Jung Jaehyun crush Kim Doyoung sốt xình xịch bay đầy mạng nội bộ, truyện ba phải còn hơn hồi đầu, thêm nhiều chi tiết hơn nữa, làm cho người ta tưởng thật, lũ lượt hỏi thăm đảng phái của Jung Jaehyun và Kim Doyoung, nhưng trong nội bộ của cả hai đảng phái hết sức yên tĩnh.
Phe của Kim Doyoung đã âm thầm xác nhận nhiều lần, chắc chắn "tin đồn" lúc đầu của phe mình mà để bên truyền thông lan truyền đã ngừng từ lâu, nhưng đối mặt với mấy câu chuyện mà mỗi ngày mỗi đổi thì họ không quen.
Phe của Jung Jaehyun thì ôm đồm nghiên cứu đi nghiên cứu lại thực đơn của sếp, phát hiện trong đó đồ bổ rất nhiều, đáng tiếc là không có thuốc dinh dưỡng dành cho Omega uống trong kỳ phát tình.
19.
Đàn em Alpha vẫn luôn có một thắc mắc, tại sao Jung Jaehyun luôn chỉ để cậu nhóc đi mua một ít rau, lại chưa từng nói tới mua những đồ dùng sinh hoạt của Kim Doyoung? Ví dụ như quần áo chẳng hạn?
Cậu nhóc đem thắc mắc này chia sẻ cho nhóm Alpha thì nhận được một loạt những ánh mắt xem thường.
"Người anh em, đừng chỉ có tập trung làm việc như vậy, tìm Omega đi."
"Chỉ cần sếp có quần áo là đủ rồi."
Nhóm Alpha nói vậy.
Sự thật so với nhóm Alpha tưởng tượng không giống nhau, Kim Doyoung không có mặc quần áo của Jung Jaehyun. Anh tìm thấy một loạt quần áo ở trong phòng quần áo của Jung Jaehyun có kích thước khác với quần áo thường ngày của hắn, nhưng lại vừa với anh, từ loại mặc ở nhà tới loại mặc đi dự tiệc loại nào cũng có đầy đủ, thậm chí ở góc tủ còn tìm thấy một cái váy dây.
Kim Doyoung lặng lẽ đem cái váy vào nhà vệ sinh cắt bỏ xả vào bồn cầu, thủ tiêu mọi chứng cứ, sau đó Kim Doyoung thay một bộ quần áo thoải mái mặc ở nhà.
Trải qua một lần phát tình ngắn ngủi cộng với ký hiệu tạm thời bị chậm trễ, trong một vài việc họ đã có sự ăn ý ngầm, chẳng hạn như phớt lờ sai lầm của năm năm trước và chỉ tiêu Hebaano, và ... kỳ phát tình sắp tới.
Jung Jaehyun không còn xoắn xuýt về câu trả lời của Kim Doyoung năm năm trước về lựa chọn vứt bỏ hắn để làm việc trong chính phủ, vì dành cho hắn sự tôn trọng, cho dù không thể giải thích được hắn bây giờ cũng không muốn truy cứu, trong đầu toàn là nghĩ cách làm sao trong thời gian ngắn nhất phục hồi lại thân thể của Kim Doyoung. Ham muốn tình dục bị kìm nén trong năm năm bùng phát ào ào hơn cả dự tính, hắn không chắc Kim Doyoung có thể chịu đựng được hay không, vì suy cho cùng hắn vẫn chưa từng nghe thấy Omega nào bị đánh dấu tạm thời mà ngất cả.
Kim Doyoung càng ngày ngày ngủ nhiều, thường mười giờ sáng mới tỉnh dậy ăn sáng, thức chưa tới hai tiếng đã lăn ra ngủ tiếp. Jung Jaehyun khoá hết tất cả những phòng khác tỏ rõ ý đồ. Anh chiều theo ý của Jung Jaehyun ngủ ở phòng ngủ chính, chìm trong cái chăn mang đầy mùi pheromone của Alpha, cảm giác ỷ lại vào đánh dấu tạm thời không những không mất đi theo thời gian, trái lại càng lúc càng khao khát hơn.
Trạng thái này không đúng lắm, nhưng lại không có gì là không đúng.
Kim Doyoung chưa từng trải qua kỳ phát tình, lúc anh phân hoá thành Omega, Jung Jaehyun đã đánh dấu tạm thời, sau đó mỗi khi tới kỳ thì ký hiệu tạm thời của Jung Jaehyun cộng thêm với thuốc ức chế vỗ về pheromone trong người anh rất tốt, kỳ phát tình hết lần này tới lần khác bị trễ, mãi tới bây giờ —
Khoảng cách từ lần tiêm thuốc ức chế cấp A gần nhất đã qua mười hai ngày, anh có thể cảm giác hiệu quả của thuốc ức chế lên bản thân ngày càng giảm. Việc kiệt sức trong thời gian dài khiến anh ngày càng buồn ngủ mỗi khi thuốc ức chế hết tác dụng, mà khoảng cách của các cơn buồn ngủ càng ngày càng ngắn, báo cáo y tế cũng đưa ra cảnh báo nghiêm trọng. Ở nghị viện thì anh không sợ gì cả, dũng cảm xông pha, tranh luận gay gắt với Jung Jaehyun, nhưng thực tế thì nhút nhát không dám hẹn gặp riêng hắn, chỉ có thể gửi gắm hi vọng vào việc phản đối hệ thống kết hôn.
Anh mong rằng, nếu như kết quả cuối cùng không phải Jung Jaehyun, vậy thì rõ ràng là hệ thống kết hôn không chính xác, nỗ lực mấy năm nay của anh không phải vô ích, anh không muốn nối gót mẹ mình đến chết mới có thể kết thúc.
Nếu kết quả là Jung Jaehyun, vậy thì sự cố chấp và kiên trì hiện tại của anh là trò cười lớn. Nếu Jung Jaehyun đồng ý tha thứ cho sự phản bội không đi khai báo của năm năm trước, vậy hắn muốn sao cũng được.
Do đó, lúc Jung Jaehyun rờ mó cái bụng to ra tí nhờ được nuôi nấng khoa học lại của anh, thì chủ động mở cái cái cúc áo dưới cái áo mặc ở nhà, tiện thể cho tay vào vuốt ve.
Jung Jaehyun chỉ tạm dừng tay một chút, lập tức cởi áo, gấu áo nhẹ nhàng cởi ra, khi đầu ngón tay chạm vào da của Kim Doyoung chỉ cảm thấy da anh trơn bóng ấm áp, Jung Jaehyun ghé vào tai anh nói: "Ngoan quá."
Kim Doyoung nghiên đầu qua, anh vừa ăn cơm xong, uống hai chén canh, trong canh có tiêu trắng, uống xong cơ thể hơi nóng, giống mặt của anh bây giờ. Họ chưa từng thân mật qua, Jung Jaehyun khống chế lực tay massage khiến anh cực kỳ thoải mái.
20.
Đã hai ngày cậu nhóc Alpha không thấy tờ giấy ghi các món cần mua trước cửa nhà của Jung Jaehyun rồi, cậu nhóc chờ đợi với cảm giác vô cùng chán nản, cậu không dám tự ý bén mảng tới gần căn hộ, suy cho cùng sự nhạy bén và hung hãn của Jung Jaehyun cũng đã được đồn đại rất nhiều — Năm năm trước anh trở về đơn vị thấy phòng ký túc xá của mình đã có người đi vào đụng chạm vào mấy món đồ, tức giận tới mức mười hai Alpha ưu tú cũng không ngăn chặn được anh.
Nhóc Alpha chán nản mở máy tính quang học lên thì nhìn thấy vô số anh em nghe ngóng thông tin từ cậu, đành phải chụp một bức ảnh căn hộ, kèm theo ghi chú: Sếp vẫn chưa ra.
Ngay lập tức hàng loạt tin nhắn bay qua, đa số nội dung đều giống nhau: "Không phải là kỳ phát tình tới rồi chứ?"
Đàn em Alpha nghĩ đi nghĩ lại rồi trả lời: "Nhưng mà sếp không có kêu em đi mua thuốc dinh dưỡng."
Jung Jaehyun đi xuống phòng ở tầng trệt mang lên phòng ngủ ba hộp thuốc dinh dưỡng, lấy từ tủ đầu giường một tờ giấy viết những việc cần phải chú ý, ngồi kiểm tra lại kỹ từng cái thì xác nhận tất cả những đồ dùng cần thiết đều đã chuẩn bị đầy đủ, ngoài thuốc dinh dưỡng, nước, khăn, quần áo còn có vỏ chăn để thay, ra giường để gọn gàng ngăn nắp ở một bên, Kim Doyoung ngồi ở trên giường một tiếng đồng hồ không biết nên nói cái gì.
Nhìn thấy bộ dạng Jung Jaehyun như gặp chuyện lớn gì đó, anh thấp thỏm lo âu ở trong lòng với việc sắp sửa xảy ra – sợ hãi kỳ phát tình giảm bớt đi rất nhiều.
Jung Jaehyun quay đầu lại nhìn thấy Kim Doyoung ngồi ở mép giường, nhịn không được mà ấn vào ót của anh, một cái hôn vừa kiềm nén vừa tham lam rơi trên môi Kim Doyoung.
Pheromone nồng nặc bay khắp phòng, Kim Doyoung thở gấp nhìn Jung Jaehyun, nói nhỏ: "Còn chưa bắt đầu mà..."
"Em biết." Jung Jaehyun kiên nhẫn hôn anh hai cái.
"Nhưng không phải là không được."
Jung Jaehyun chần chừ một chút, từ chối: "Không được, anh sẽ không chịu nổi."
Kỳ phát tình của Omega vừa dài vừa mãnh liệt, đặc biệt là lần đầu tiên. Kiềm nén càng lâu thì càng mãnh liệt, Jung Jaehyun không chắc chắn kỳ phát tình đầu tiên của Omega mà thuốc ức chế cấp A cũng không chặn được sẽ nguy hiểm cỡ nào.
Hai tay Kim Doyoung vòng qua gáy của Jung Jaehyun, anh dụi vào lòng của Jung Jaehyun, trong mũi chỉ còn lại mùi hương của Jung Jaehyun.
"Anh nhịn quá lâu rồi, phớt lờ mấy ngày nay." Pheromone trên người của Kim Doyoung lặng lẽ thay đổi, ham muốn cứ luôn dằn vặt anh, Jung Jaehyun nhìn ký hiệu tạm thời sau gáy Kim Doyoung, chỉ cần tiến lên một bước nữa, cắn lên sau gáy, đâm vào tuyến thể, pheromone bay ra sẽ dẫn dắt tiến vào kỳ phát tình, nhưng đây là bị cưỡng chế, bị ép buộc, Omega thua dưới pheromone của Alpha chứ không phải cam tâm tình nguyện.
Toàn thân Jung Jaehyun vừa khô vừa nóng đến mức khó chịu, ngậm lấy lưỡi của Kim Doyoung mút hai lần, muốn buông tay.
Kim Doyoung nắm lấy tay của Jung Jaehyun, sự bình tĩnh tự chủ thường ngày của anh biến đi đâu không thấy nữa, thay vào đó là ẩm ướt triền miên, anh cố gắng kiềm chế sự rung rẩy của bản thân: "Anh cứ luôn sợ mình rơi vào con đường của mẹ anh, anh sợ sự xét duyệt của hệ thống kết hôn, sợ bị cưỡng chế ghép đôi, cho nên không thể không ép bản thân, không biết lượng sức mình mà tính toán thay đổi nó."
Kim Doyoung đem những thứ yếu ớt nhất từ tận đáy lòng ra trước mặt Jung Jaehyun: "Anh sợ kỳ phát tình, sợ mình sẽ mất đi lý trí và sự bình tĩnh, mà hai cái đó lại là vũ khí duy nhất của anh."
Kim Doyoung nghiên mặt qua hôn lên khoé môi của Jung Jaehyun như một kẻ bất lực, như con non mà liếm láp lung tung: "Thật ra anh không nghĩ là do hệ thống kết hôn ghép đôi mới có thể ở với em, nhưng anh không muốn mất mặt mà đi tìm em."
"... Em biết mà." Jung Jaehyun khàn giọng nói.
Kim Doyoung ngậm yết hầu của Jung Jaehyun, dùng răng cạ cạ.
Có nghiên cứu cho rằng, sức hút của Alpha với Omega là bản năng sơ khai của động vật hoang dã. Hành vi cắn vào gáy và xâm nhập bộ phận sinh dục của Alpha không khác gì động vật hoang dã, dục vọng chiếm hữu của Alpha với Omega nhiều hơn so với các loài động vật khác, sự khác biệt của duy nhất của Alpha so với các loài động vật hoang dã là sự kiềm chế khi đối xử với Omega.
Điều kiêng kỵ nhất của động vật là để lộ điểm yếu của mình, chứ đừng nói đến việc đưa cổ họng của mình vào miệng người khác.
Thân thể của Jung Jaehyun tỏ ra hết sức căng thẳng, hai bàn tay nắm lại thành nắm đấm, nuốt nước miếng, yết hầu của Kim Doyoung lăn lên lăn xuống, Kim Doyoung mút mạnh hơn, Jung Jaehyun nhắm mắt, thở gấp: "Doyoung, nhả ra."
Kim Doyoung nhả ra, anh cứ luôn không thẳng thắn với Jung Jaehyun, anh rất thích mùi pheromone của Jung Jaehyun. Năm đó nhà kho quanh năm không có ai lau dọn, không khí vừa khô vừa lạnh, Jung Jaehyun đập vỡ kính cửa sổ, mùi pheromone của hắn lọt qua ô cửa vỡ xông vào mũi anh là mùi hương vô cùng ấm áp.
Chỉ là do anh quá ương bướng và nhu nhược, vì cái gọi là lý tưởng và kỳ vọng, cũng là vì nhu nhược và ích kỷ, không biết xấu hổ tham lam hưởng thụ ý tốt của Jung Jaehyun mà có lỗi với hắn.
Lúc phân hoá thành Omega thì Jung Jaehyun canh chừng anh ba ngày ba đêm, ngăn chặn triệt để các Alpha nhìn như sói đói.
Đối với phản bội và lừa dối của anh, hành vi quá đáng nhất của Jung Jaehyun chẳng qua là mượn tên anh ghi vào hệ thống kết hôn, đẩy anh vào tường để chất vấn.
Kim Doyoung hôn Jung Jaehyun, không chỉ có pheromone của Alpha mới làm Omega phát tình mà pheromone của Omega cũng có thể làm Alpha phát tình.
Kim Doyoung hí mắt, ánh mắt mơ màng, nửa hoang mang nửa mang vẻ chờ đợi nhìn Jung Jaehyun, giữa môi lưỡi anh toàn là mùi của Alpha, anh kéo cổ áo Jung Jaehyun, kéo hắn lại, còn mình thì nửa quỳ trên giường, ngửa đầu hôn nhau với hắn: "Em tiến vào anh."
Jung Jaehyun đưa tay ra thò tay vào cổ áo của Kim Doyoung, vuốt ve xương quai xanh của anh, vừa xoa vừa day ấn tuyến thể của anh, cứ làm đi làm lại: "Anh không thể che giấu bản thân."
"Anh không muốn vượt qua kỳ phát tình trong mơ hồ." Kim Doyoung mạnh miệng, trong cơ thể nóng bỏng thở ra một hơi, "Jaehyun..." Kim Doyoung hoàn toàn mất đi sự lạnh lùng và kiềm chế trước mặt người khác, "Anh yêu em."
Jung Jaehyun lại không thể chịu đựng được nữa, tay trái ôm lấy mặt anh, ngón tay đặt trên môi anh, Kim Doyoung ở dưới tầm mắt của hắn nhịn xấu hổ vươn đầu lưỡi liếm.
Thứ gì đó ở trong não bị đứt gãy, Jung Jaehyun vuốt dọc xương sống của Kim Doyoung theo chiều từ trên xuống, lúc tới gần chỗ xương cụt nhấn mạnh hai cái, Kim Doyoung nằm sấp trong lòng của Jung Jaehyun thở hổn hển: "Ướt rồi..."
Jung Jaehyun mạnh mẽ đẩy ngã Kim Doyoung lên giường, hôn môi anh kịch liệt, đưa ra phán quyết sau cùng: "Anh không chạy thoát được đâu."
Kim Doyoung không kiềm được tiếng khóc thút thít: "Không chạy...đâu mà."
Pheromone mạnh mẽ của Alpha hoàn toàn bao phủ lên Kim Doyoung, hắn giữ chặt lưng của anh, mấy ngày uống canh bổ đã làm anh mập ra được thêm một tí, nhưng mà vẫn gầy, ngón tay hắn gỡ cúc áo của anh, đầu ngón tay trượt vào bụng anh.
Kim Doyoung thấp thỏm, không tự chủ được cong chân cọ vào cái đùi chắc nịch của hắn thì bị hắn nắm cổ chân lại. Giọng của Jung Jaehyun hoàn toàn thay đổi, vừa khô vừa trầm, tràn đầy dục vọng mãnh liệt bị kiềm nén: "Doyoung, đừng cử động, em sợ em không nhịn được nữa."
Jung Jaehyun nâng cái chân đang nghịch ngợm của anh lên gác lên vai, nửa người trên của anh phải nằm thẳng ra, hắn hôn cổ chân trắng nõn, một tay khác thì kéo góc áo lên, cởi ra rồi ném sang một bên. Cơ thể của Kim Doyoung lộ ra nhưng hắn vẫn chưa làm gì tiếp, Kim Doyoung ngẩn đầu nhìn hắn với ánh mắt khó hiểu, nhìn thấy ánh mắt của hắn cứ nhìn vào nửa người dưới của mình cảm thấy có hơi sợ hãi.
Jung Jaehyun nói: "Thật sự ướt rồi."
Kim Doyoung vừa xấu hổ vừa tức giận muốn rút chân về, trên người của anh đang mặc bộ quần áo mà Jung Jaehyun chuẩn bị là tơ lụa cao cấp, chất vải mịn màng nhưng dễ bị thấm nước, một chút nước cũng sẽ để lại một vệt rõ ràng.
Jung Jaehyun ngăn chặn hành động của anh rồi tự cởi đồ, chân của anh bị mất điểm tựa rơi bên cạnh hắn.
"Doyoungie." Mùi pheromone dường như đã đủ nhưng vẫn chưa đủ, Jung Jaehyun một tay giữ lấy cổ tay của anh giơ lên, không còn gì có thể trói buộc được hắn.
Jung Jaehyun hôn lòng bàn tay của anh: "Anh đáng bị đánh."
Đôi môi ẩm ướt của Jung Jaehyun tiếp xúc với lòng bàn tay của anh, còn nóng bỏng hơn so với lúc trước bị hắn đánh hai cái vào tay. Ánh mắt của hắn dần dần di chuyển nhìn vào đôi môi cũng đang ẩm ướt của anh, Kim Doyoung hé môi thở dốc, tuy là vẫn chưa cởi quần ra nhưng mà hai mông gầy gò không thể che giấu được, rõ ràng anh rất hưởng thụ sự nhiệt tình của hắn, vả lại cơ thể còn toả ra luồng nhiệt mới.
Kim Doyoung đó giờ không biết thì ra cảm giác này làm người ta xấu hổ như vậy, không ngờ Jung Jaehyun không tính bắt đầu ngay, suy cho cùng tình cảm của họ cũng lâu lắm rồi, lâu như là Kim Doyoung lúc chưa bao giờ phân hoá mà nghĩ tới lúc vừa mới phân hoá vậy.
Mặc dù đã sớm đoán được mình sẽ phân hoá thành Omega nhưng tới khi bắt đầu phân hoá, anh vẫn rất sợ.
Lúc bắt đầu phân hoá thì sốt nhẹ, vì anh phân hoá chậm hơn so với các Omega đồng trang lứa nên mấy người bằng tuổi nhập học cùng anh đã sớm phân hoá hết rồi, đã nhập học trường dành cho Omega, còn anh thì bị lưu lại. Đợi đến lúc biết sắp bắt đầu phân hoá, Kim Doyoung vội vàng hấp tấp chạy từ thư viện tới phòng y tế. Anh đã thấy qua các Omega khác phân hoá ra sao, đầu tiên là sốt cao kéo dài, sau đó trong lúc sốt tuyến thể phân hoá cho đến khi khi một lượng lớn pheromone mạnh mẽ tràn ra.
Nhưng điều không giống với người khác là kỳ phân hoá của Kim Doyoung quá mạnh mẽ, bởi vì phân hoá muộn hơn so với người khác cho nên anh rất chú ý, sáng sớm mỗi ngày đều tự đo nhiệt độ cơ thể để phòng ngừa nếu có sốt mà không biết. Buổi sáng hôm đó anh cũng đo, nhiệt độ cơ thể không hề khác so với ngày thường, nhưng tới buổi chiều thì anh nhận ra cơ thể mình uể oải, vì thế anh quyết định đi tới phòng y tế, nhưng trên đường tới phòng y tế thì pheromone đã toả ra mãnh liệt, từ lúc bắt đầu phân hoá tới lúc phân hoá xong không vượt quá sáu tiếng đồng hồ.
Trong trường giáo dục của đế quốc có rất nhiều Alpha chưa phân hoá, nhưng sự khao khát đối với Omega đã khắc sâu vào gene vào máu của Alpha từ xưa tới giờ.
Vừa hay hôm đó Jung Jaehyun về trường tìm Kim Doyoung.
Thật ra cũng không phải là may mắn, Kim Doyoung bị phân hoá chậm không phải chỉ mỗi anh mất ăn mất ngủ, mà Alpha còn phập phồng lo sợ đêm ngày hơn, hắn đã sớm thầm thương trộm nhớ Kim Doyoung nên sợ có chuyện không hay, cách ba đến năm ngày sẽ cố nghĩ cách lẻn vào trường.
Lúc nhìn thấy Kim Doyoung bị mấy nhóc Alpha chưa phân hoá bao vây, Jung Jaehyun phẫn nộ bay tới đạp hết đám nhóc con không biết trời cao đất dày này ra. Thật ra Alpha chưa phân hoá vẫn duy trì trạng thái tỉnh táo, hơn nữa cũng không biết làm gì và cũng không làm được gì, nhưng ánh mắt tò mò và những ý nghĩ ngứa ngáy của họ làm Jung Jaehyun sinh ra dục vọng độc chiếm.
Hắn muốn đánh dấu tạm thời Omega mới phân hoá này.
Jung Jaehyun che chở Kim Doyoung dẫn về phòng cách ly, sau đó còn tiện đường ghé phòng y tế lấy một hộp thuốc ức chế, khi thuốc ức chế ngấm xuống sẽ giúp Kim Doyoung hoàn toàn vượt qua kỳ phân hoá.
Jung Jaehyun cảm thấy anh không tập trung, cắn đầu lưỡi anh xem như trừng phạt.
Đó là một cái hôn vừa sâu vừa dài.
Đây không phải là lần đầu tiên Jung Jaehyun hôn anh, nhưng đây là lần đầu tiên hôn sâu như vậy, và làm lòng chộn rộn như vậy.
Kim Doyoung cho phép hắn làm tất cả mọi việc mà mình muốn.
Động tác của Jung Jaehyun lóng ngóng nhưng lại không dễ ngăn lại, thoả mãn sinh lý mãi mãi không bằng thoả mãn tinh thần, sự ngoan ngoãn của Omega làm Alpha bị kích thích, Jung Jaehyun giải phóng khỏi kiềm chế của tay Kim Doyoung, ôm lấy eo anh và nhấc anh lên để anh ngồi vào lòng, sau đó hắn gấp gáp ôm lại anh, cảm giác xa lạ từ trong thân thể truyền tới làm anh cầm lòng không đặng mà cắn vào cổ Alpha.
Jung Jaehyun giữ lấy eo anh, làm hết lần này tới lần khác, cho phép anh cắn cổ hắn, cắn vai hắn, vì cảm giác đau đớn nho nhỏ này càng làm hắn hưng phấn và ra sức làm hơn, đôi mắt của anh vì bị ép mà đỏ lên.
Jung Jaehyun hôn liên tục vào ngực của Kim Doyoung, lau sạch mồ hôi cả người của anh, hắn không dám làm dữ dội quá vì kỳ phát tình của anh vẫn còn chưa tới, nếu như để hao hết sức sớm quá lúc tới cuối kỳ phát tình thì việc làm tình quá lâu sẽ rất dày vò anh. Cho nên cho dù Jung Jaehyun trong đầu có bão tố bùng bùng thì động tác bên dưới vẫn nhẹ như mưa phùn.
Lúc Jung Jaehyun nhịn không được sẽ ngừng lại rồi dùng cái hôn mà giải trừ mấy suy nghĩ vẫn vơ ở trong đầu, Kim Doyoung trong lòng hắn không phải là một chính khách tính tình khó gần trên nghị viện, không phải là đối thủ chính trị không muốn nhìn tới hắn dù chỉ một lần.
Bây giờ, trong mắt anh chỉ có hắn, cho dù hắn có nói gì, Kim Doyoung cũng sẽ đồng ý, cho dù hắn muốn làm gì, Kim Doyoung cũng sẽ cùng làm với hắn.
Đây là sự thuận theo và độc chiếm giữa Alpha và Omega.
Không liên quan tới pheromone, cũng không liên quan tới hệ thống kết hôn.
Họ thích nhau, tâm đầu ý hợp.
Vậy là đủ rồi.
End.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro