Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 4 :Tớ có phải điều cậu cần?

Nhạc : I'm not her - Carla Mae

Sáng hôm sau , Simmy uể oải thức dậy và nhận ra mới có 5:00 sáng thôi . Đầu óc cô chợt tạo ra một cơn nhức dữ dội . Cô lại nằm phịch xuống giường . Úp mặt vào gối , cô lục tìm cái cặp nhiệt độ nhưng chưa tìm thấy cô đã bị cơn đau đầu đánh quỵ . Cô quay ra bé Mưa nhờ bé làm việc nhà hộ rồi khép mi mắt nặng nhọc .
Ngóng cả sáng chả thấy Simmy đâu , Kairon đã thấy lo . Và khi vào nhà cô , Kairon vẫn không thể tin là Simmy đang ốm . Dù thương cô nhưng Kairon vẫn cố tình trêu một chút để cô có thể tỉnh táo nghe ông nói rõ . Sau cùng thấy cô có vẻ kiệt sức ông mới lo lắng :
- Vậy rốt cuộc là sao ?
- Ông không thấy tôi mặc đồ mới à ? - Nghe rõ ràng là giận vì không quan tâm đến tình trạng hiện giờ của cô mà còn cố trêu .
- Sao ?
- Ông không thấy mặt tui đỏ lựng lên rồi à ?
Như vớ được cơ hội để tiếp tục troll Kairon tiếp lời ngay :
- Thật không đúng rồi Simmy bà lại đi theo con đường "tội lỗi" ấy ư????
- Gì vậy man ? Tôi đang bị sốt nè ! Ông không biết tôi không mặc đồng phục à? Cất vô tủ rồi ! Thiệt tình mà !
- Vậy muốn tui làm gì ?
- À ... thì... không có ai nấu cháo cho tui ăn hết nên...ông có thể giúp tôi không ?
- Cũng được . Vậy tui đi nấu đây bà cứ nằm nghỉ đi ! ( Ad : Ai za , sao giống 1 đôi vợ chồng quá ha ; Kairon : Ừm , anh cũng thấy vậy đó ; Simmy : Trời ơi! Hai người bậy bạ gì vậy ?!)
Kairon xuống bếp và nghĩ xem định nấu gì cho Simmy ăn . Anh đắn đo :
- Người ốm ăn gì ta ?
Nghĩ tới nghĩ lui cuối cùng ổng chưng nguyên con heo quay lên bàn .
- Hình như có gì sai sai ta ! ( Ad: Sai quá sai luôn , cho Simmy ăn con đó lòi họng à chứ chẳng béo bổ gì hết trơn)
- Chết quên , người ốm ăn sao được cái này ! Simmy thích gì ta ? A ! Là mì Ramen. Được rồi mình sẽ nấu mì cho Simmy ăn. ( Ad : Không đúng lắm nhưng Simmy thích là được chứ gì !!)
Mì đã nấu xong , giờ Kairon chỉ việc thúc Simmy dậy là được . Anh trèo lên gác và đập ngay mắt là Simmy đang nằm li bì. Anh chạy lại gần định lay cô nhưng ngại nên anh đành gọi :
- Simmy êi, dậy đi ! Đồ ăn xong rồi đó !
Simmy mệt mỏi ngồi lên nhưng cô mệt đến mức chỉ lết được mà thôi . Nhìn cảnh đó dù thương Simmy đến mấy Kairon cũng phải bật cười .
Simmy vừa ăn vừa khen làm Kairon mát lòng mát dạ quá xá . Tưởng ăn xong cô sẽ đi lên hoá ra bà nằm luôn trên ghế ngủ . Không còn cách nào khác anh đành bế cô lên giường .
Ngắm cô say giấc với nụ cười trên môi anh bất giác cười theo . Anh lại thở dài khó hiểu :
- Mình chỉ giúp được đến thế thôi !
Nói rồi anh bỏ đi . ( Ad còn thấy khó hiểu mà nên kiếu giải thích nha )

End chap 4

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro