*Cái nhà này-
-Câu chuyện của gia đình Kurokawa!
-Sano chứ?
-Kurokawa! Mày gả cho tao mà?
-À..thế hả? Thế thì Kurokawa!
***
Xin chào mọi người, bé tên là Kurokawa Izami.
Bé có một Mama rất xinh trai mạnh mẽ và có một thằng Baba-
Ổng bị điên rồi!
Điên rồi!
.
Ngần ấy năm cuộc đời đây là lần đầu tiên bé thấy Baba cãi lại Mama.
Chỉ thấy Mama đưa ánh mắt buồn bã về phía bé thôi, còn tên đàn ông da đen kia thì hậm hực nhảy lên phòng.
Đây cũng là lần đầu tiên gia đình xảy ra xích mích to đến vậy, bé con sợ lắm.
Và lát sau Baba cầm cái chổi lông gà đi xuống là bé đã thấy có gì đó sai sai ở đâu rồi, nhìn Mama bất ngờ hốt hoảng bé cũng không biết phải làm gì cho đúng nữa!
-''Manjirou! Bỏ anh ra! Hôm nay anh không đuổi thằng nghịch tử này thì Thiên Trúc giải tán!''
***
Cứu bé với, Izami hét trong tiềm thức! Đây là bạo lực gia đình! Là bạo lực gia đình tuyệt đối chính gốc đấy!
Bé chỉ có cái thói hay gõ cửa phòng lúc nửa đêm thôi, làm quái gì lại cố kiếm cớ đuổi bé đi!
-''Baba đừng trẻ con như thế có được không? Mama bị dọa sợ rồi kìa! Cất cái chổi mau- Á!!''
Bé con xoay người né cái giẻ lau nhà, không quên hét lên với 'thủ phạm'.
-''Mày ngồi im, Mama mày mà bị dọa tao cũng mừng! Bớt nói bừa đi!''
Cái nết chạch lẹo này là nó lây từ ai vậy? Xấu lắm có biết hay không hả?
-''Izana anh bình tĩnh cất chổi chúng ta nói chuyện-''
-''Manjirou em chiều con em quá nên giờ nó láo lắm rồi!''
Cậu nhóc nhảy lên chiếc ghế sofa lăn lấy một vòng rồi nhanh chân chạy tót đi. Còn không quên ném lại ánh mắt khiêu khích thằng cha nó.
-''Quỷ con!''
.
Mikey thở dài đoạt lấy cây chổi trong tay thằng chồng em, ném nó sang một góc.
Sau một hồi liền choàng tay lên cổ gã, cùng nhau ngồi xuống chiếc ghế sofa bên cạnh đó uống nước trà hạ nhiệt.
-''Thằng nhỏ mới bốn tuổi, anh nhường nó chút đi.''
-''Nhường cái gì mà nhường! Bốn là hơn một rồi, là số nhiều rồi nhé! Nó là một thằng đàn ông rồi đấy!''
-''Em bảo phải nhường đi!''
-''...''
Gã câm nín chẳng nói thêm câu nào nữa, điều này làm người bên cạnh thở dài mấy cái.
-''Izami nó cũng chỉ là quậy hơn đồng trang lứa một tí, thông minh hơn một tí, mạnh hơn nhiều tí..''
Nói rồi, em ôm lấy eo Izana, dụi khuôn mặt mềm mại vào cần cổ người đàn ông. Gã vòng tay siết lấy lưng em chế trụ cho khỏi ngã rồi bắt đầu hạ môi xuống trán vợ mình.
Chỉ trong tích tắc, có người đã mơ sẽ ngậm được bờ môi đỏ hồng đó.
.
-''Eo ơi! Baba mau tránh xa Mama của con ra! Ai cho Baba cắn Mama của con chứ!''
Thằng nhóc lon ton với chiếc gấu bông từ trên tầng đi xuống, thấy một màn này liền không khỏi thất kinh lên.
Bé thấy thằng cha của bé đang cắn cổ mẹ bé kìa!
Thế là bé lao tới đẩy Baba ra khỏi người Mama!
-''Tránh ra! Baba hôm nay bị cái gì ấy, hôm nay Mama phải ngủ với con cho an toàn!''
Có cái lông tao giao vợ tao cho mày ấy nhãi ranh!
Khỏi nói cũng biết Izana tức như thế nào, gã phải nói là phát rồ lên ấy chứ! Chỉ muốn đem thằng nhóc con này đi xa thật là xa cho khuất mắt mà thôi!
.
-[Kakuchou, đến nhà tao! Nhanh!]
Gã trai gần như hét vào cái điện thoại, đôi mắt màu phong lan đang gườm một cái giống y như đúc nó.
-''Chú đẹp trai tí nữa đến chơi hả?''
-''Baba trả lời con đi! Chú Kachin tí nữa đến chơi sao?''
Thằng bé lay lay cánh tay của gã, cuối cùng vẫn nhận được cái gật đầu đầy ghét bỏ.
Hiện tại là mười một giờ đêm nha! Chú Kachin thì chắc chắn sẽ đến rồi, vì bình thường một hai giờ sáng chú cũng phải đến!
Đến rồi sẽ đón bé sang Thiên Trúc chơi nè.
Còn Baba ở nhà sẽ bắt nạt Mama-
Nhưng bé tin là Mama sẽ đấm vỡ mồm Baba nếu Baba láo nháo ngay! Vì Mama mạnh kinh khủng!
Thế là bé an tâm đi chơi với chú Kachin!
.
-''Kachin lúc nào cũng đẹp trai-''
-''Chú cảm ơn, nhưng đang trong bộ đồ ngủ màu hồng cánh sen và đội mũ mèo thì lời khen này không khiến chú vui lắm đâu-''
-''Không vui cũng phải vui chứ! Cháu đã khen rồi cơ mà!''
-''...''
-''Chú yên tâm, chú đẹp như vậy sau cháu nhất định sẽ lấy chú làm vợ!''
Kakuchou vừa ngáp ngắn ngáp dài vừa gật gù lái xe, mặc kệ cậu nhóc ở phía sau lảm nhảm.
Tha đi trời, một đứa là đủ mệt rồi lòi đâu ra thêm đứa nữa y xì là sao?
.
-''Manjirou, đi mà cho anh đi-''
-''Khồng, em hết hứng rồi!''
-''Vậy chúng ta làm nốt chuyện lúc nãy, một xíu thôi không mệt lắm đâu!''
-''Trật tự đi ngủ, anh lì quá.''
Mikey hôn chóc một cái lên môi của anh chồng mình rồi ôm lấy eo anh mà thở đều, từ từ chìm vào giấc mộng.
Cuối cùng gã trai cũng đành thua mà trở thành cái gối ôm của em, trong lòng thì âm thầm chửi rủa thằng con vàng con bạc của mình.
Mỡ đến miệng mèo rồi mà còn bị phá! Đúng là nghịch tử!
***
Nhật kí Sano Manjirou:
*Sự thật thứ nhất: Gia đình em rất yêu thương nhau, những hành vi bạo lực chỉ là để hâm nóng tình cảm.
#tobecontinue
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro