9
Nhớ em -từ một miền đất lạ
Hôm nay tôi đang ở một miền đất lạ
Nơi cơn gió chỉ cần thổi thôi cũng đầy danh vọng phù hoa
Nơi không có mặt trời cháy đỏ trên môi em
Nơi không có bóng ta nuốt trọn bởi trăng đêm
Nơi không có em, nên hồn tôi vơi đi nửa.
Kia người lạ trót đi qua phố lạ
Thấy đôi nhân tình âu yếm hẹn hò
Chợt thấy mình chao ôi cô đơn quá
Nhớ em,nhớ cả mảnh hồn em.
Tự bao giờ mình đã hết mộng mơ
Cũng có thể bởi tình ta già cỗi
Đèn đường đây còn sáng hơn tinh tú
Phố xá đây còn tấp nập biển người
Con người đây sống trong thiên đường tình ái
Nhưng thật tình, tôi chỉ nhớ nhà thôi.
Nơi đèn đường loang lổ trên mặt lá
Nơi người thưa, chẳng người lại lại qua người
Nơi chúng mình chỉ mong sống an yên
Trần thế ổn rồi,chứ thiên đường cao xa lắm.
Tôi chọn cho em quà từ miền đất lạ
Em thích gì? Cành hoa khô, quà bánh hay những bức tranh xưa?
Hay tôi gửi nụ hôn mình cho em nhé?
Nụ hôn mới của một người rất cũ
Nhưng mặc gì, em nhỉ, người càng cũ càng say đắm môi em....
Nhớ em,
từ Paris - thành phố của danh vọng phù hoa,và ái tình, và mật ngọt.
afternamjoon
11.06.2018
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro