12
Miền đất lạ ơi miền đất lạ
Chào nhé nay mình chia xa
Tôi về với người tình tôi nhỏ bé
Bỏ miền đất lạ nay đã hóa người quen.
Em ơi em
Mình xa nhau bao lâu rồi em nhỉ
Tôi chẳng đếm thời gian bằng ngày tháng
Tôi đếm thời gian bằng nỗi nhớ lòng em
Người trong tim ơi, tôi nhớ em đến hồn tôi chua chát.
Tôi về đây em
Về với mái nhà xưa cũ
Với bên đường hai hàng liễu rũ
Như những nàng thơ mong ngóng kẻ lang thang
Về với nơi chẳng có danh vọng cao sang
Chỉ có hoa dưới đất, trăng trên trời
Và đôi mắt em long lanh như hai hòn ngọc.
Tôi về đây em
Em ơi em, có tôi ở đây rồi
Nỗi buồn chẳng còn len lén trộm lẻn vào khóe mắt em nữa
Gió sẽ ngừng nổi khiến bóng em liêu xiêu
Tôi ở đây, tôi có tình yêu
Mình cùng đỡ nhau qua những ngày giông bão.
1.7.18
Viết đôi dòng này, tự dưng tôi lại nhớ đến bức thư của Lưu Quang Vũ gửi cho Xuân Quỳnh. Có mấy ai không yêu nơi mình sống, dẫu ở đó nghèo nàn, thiếu thốn, dẫu ở đó con người kệ cỡm và nhăn nhúm vì cuộc mưu sinh, thì nó vẫn đáng để về, vì ở đó có nhà, có gia đình, có người tình trăm năm.
Tôi trộm tưởng Min Yoongi như Xuân Quỳnh còn Taehyung là Lưu Quang Vũ, tất nhiên là chỉ giống ở tình yêu họ dành cho nhau thôi. Có một loại tình cảm vượt qua cả tình yêu đôi lứa, đó là tình tri kỉ, của những người vừa là người tình, vừa là người bạn vong niên dành cho nhau.
Họ của tôi, là thế đấy.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro