Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1

Irie Kotomi không ngờ rằng mình có ngày lại có thể gặp tình huống giở hơi này được.

Là một pháp y tài giỏi, đồng thời cũng là một bác sĩ khoa phẫu thuật của bệnh viện Pandai, cô thật sự không ngờ sẽ có ngày này.

Hôm qua, sau khi cô làm xong cuộc phẫu thuật cuối cùng, mới thay được bộ quần áo, do quá mệt mỏi mà cô ngất đi. Không ngờ đến lúc tỉnh lại, cô lại thấy mình đang ngồi cạnh cái cây gần cổng của trường trung học Tonan. Và điều bất ngờ hơn là cô đang thấy cha mẹ mình mặc đồng phục trung học.

Trông họ trẻ hơn. Irie Kotomi nghĩ.

Vì vậy, cô đã đưa ra một kết luận. Đó là cô đã xuyên về quá khứ lúc cha mẹ cô vẫn còn đang học trung học.

Irie Kotomi nở một nụ cười biến thái. Lúc nào cô hỏi về chuyện tình ngày xưa của cha mẹ thì cha đều đánh trống lản hoặc ngăn mẹ cô không cho bà ấy kể.

Irie Kotomi quyết định trốn vào sau cây, xem tiếp theo xảy ra chuyện gì.

Cô thấy mama của cô bước đến trước mặt papa cô, trên tay bà còn cầm một bức thư, có lẽ đó là thư tình.

Aihara Kotoko nói: "Xin lỗi."

Naoki Irie nhìn cô: "Cậu là ai?"

Aihara Kotoko có vẻ lo lắng: "Tớ là Aihara Kotoko lớp F. Cậu... có thể đọc lá thư này không?" Nói rồi, cô đưa bức thư ra trước mặt cậu.

Irie Kotomi cười, cô không ngờ mama cô lại tỏ tình với papa cô kiểu này. Sao ông có thể đồng ý cơ chứ.

Và điều mà cô nghĩ đúng thật đã trở thành hiện thực.

Naoki Irie: "Không, tôi không muốn nó." Rồi anh bước qua cô. Một cơn gió lớn đã thổi bay bức thư, Naoki Irie giẫm trúng nó.

Irie Kotomi nhìn thấy cảnh này thì hơi bực mình. Tuy rằng cô biết rằng papa cô hơi lạnh lùng nhưng mà ông ấy thật sự rất yêu mẹ cô.

Irie Kotomi chạy ra. Cô nhặt bức thư lên và đưa cho mama của mình.

"Xin chào, đây là thư của cậu đúng không?"

Aihara Kotoko lấy lại tinh thần, cô nhận lại bức thư: "Xin cảm ơn!"

Irie Kotomi thấy thế thì mỉm cười, đưa cho Aihara Kotoko bức thư. Irie Kotomi phì cười: "Ha ha, mama lúc nào cũng thế nhỉ?"

Aihara Kotoko ngạc nhiên, cô khi nào làm mẹ.

"Giới thiệu một chút, tên con là Kotomi, 23 tuổi, một đứa vô công rồi nghề. Vì không muốn ảnh hưởng đến tương lai, nên con sẽ không nói papa con là ai."

Aihara Kotoko kinh ngạc: "Hả???"

"Mama không tin sao? Vậy con sẽ nói cho mama một chuyện để chứng mình con là con của mama." Nói rồi, Kotomi lại gần nói nhỏ với Kotoko điều gì đó.

Kotoko mở to mắt nhìn cô.

"Cha ơi, con về rồi!" Kotoko bước vào nhà nói.

"Chào ông ngoại!" Kotomi nói.

Aihara Shigeru hôm nay trở về sớm, khi ông bước ra thì thấy một cô gái giống con gái mình gọi ông là ông ngoại.

Kotoko nhanh chóng giới thiệu: "Cha, đây là Kotomi, con bé là con gái con trong tương lai."

Aihara Shigeru sau nhiều lần nghe giải thích thì cuối cùng cũng chấp nhận. Ai bảo cháu gái tương lai của ông giống con gái ông đến vậy chứ.

Tối hôm đó, sau khi gọi điện cho một số người, Irie Kotomi mới đi ngủ.

Sáng hôm sau, Kotoko dậy thì đã thấy Kotomi ngồi xem tivi.

"Mama à, đồ ăn ở trên bàn đó! Mama mau ăn đi rồi chúng ta đi học."

"Hả? Nhưng con đi học kiểu gì?"

"Thì đi bộ đó."

"Ý ta là..."

"Ôi, mama đừng quan tâm đến chuyện đó, chỉ cần biết là con sẽ học cùng mama mà thôi. Cùng lớp."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro