Phần dẫn: Nhiệm vụ
Phần dẫn: Nhiệm vụ
Đã bao năm rồi nhỉ, chắc là mới một năm, nhưng sao đối với cô- Haruno Sakura thì nó là 1 thế kỉ. Trong thời gian đó, đã đi cùng Jiraya để luyện tập, có lẽ, cậu ta đã trưởng thành rồi. Nhưng còn... Sasuke, cậu ấy như thế nào? Có khỏe không? Có cảm thấy thõa mãn với những gì cậu ấy có không? Cô không biết. Nhẹ cầm lấy tấm ảnh ngày xưa, tấm ảnh Team 7. Một tinh nghịch, một Sasuke với gương mặt bất quan tâm và cô, một cô bé dễ thương nhưng vô cùng yếu ớt. Phải, cô yếu ớt thật, những lúc hiểm nguy, Naruto và Sasuke là người bảo vệ cô. Cô thật bất tài, thật vô dụng trước mọi thứ. Vì sự vô dụng của cô mà khiến Sasuke ra đi. Nhưng bây giờ thì khác rồi, cô là một bông hoa anh đào mạnh mẽ. Cô đã chăm chỉ luyện tập đến quên ăn quên ngủ. Cô là học trò giỏi nhất của 1 trong 3 vị sannin lừng lẫy- Tsunade. Cô đã mạnh mẽ hơn trước rồi và chính bàn tay cô sẽ tìm lại anh- Sasuke.
Đặt lại tấm ảnh như cũ, cô cười Tớ sắp tìm được cậu rồi, Sasuke-kun.
~*~*~Flashback~*~*~
Cô ngồi ăn ở quán mì Ichiraku ăn như mọi buổi sáng thường lệ. Khi cô vừa cầm đũa lên thì...
-Sakura, có nhiệm vụ cho cô từ Tsunade.
Cô quay lại, một người ANBU đứng trước mặt cô. Anh ta khoanh tay trước ngực:
-Cô nên nhanh lên. Mới thăng chức lên làm ANBU thì đừng lơ là như vậy.
Cô buôn đũa xuống, quay sang chủ quán và lễ phép:
-Cháu đi ạ, cháu có việc gấp.
Sakura cùng người ANBU cùng đi đến tòa tháp Hokage.
Đến nơi, cô bước vào văn phòng Hokage qua đường cửa sổ. Sakura cúi đầu:
-Tsunade-sama, ngài có việc gì không ạ?
Vị Hokage xoay ghế sang cô, bà chậm rãi:
-Sakura, ngươi có một nhiệm vụ?
-Là gì ạ?
-Đó là...- Bà khựng lại- Truy tìm Sasuke.
Cô căng đồng tử ra nhìn bà, cô có nghe lầm không? Đã tìm được Sasuke rồi ư? Cô khẳng định lại lời nói của bà:
-Có thật không, Tsunade-sama?
-Ta không chắc nhưng độ chính xác đến 70% nên ta nghĩ ngươi có thể đảm nhận nhiệm vụ này. Bao nhiêu đó thời gian có lẽ đã đến lúc ngươi cho đồng đội thấy ngươi đã khác rồi.
Sakura run rẩy... vì vui mừng. Cô sắp gặp lại anh rồi. Cô sẽ không là con bé phiền phức cho anh nữa. Anh sẽ trở về bên cô và , anh sẽ mãi mãi ở nơi này.
-Nhưng...- Tsunade trầm giọng
Sakura ngạc nhiên nhìn bà.
-Dù vậy, sẽ rất nguy hiểm. Đến đó, con ngươi có thể mất mạng như chơi. Chưa tính đến lúc, Sasuke có chịu quay về không?
Sakura dịu gương mặt nhưng rồi cười:
-Không sao đâu, Tsunade-sama. Em sẽ không chết dễ dàng, người không cần lo.
-Nhiệm vụ này là tuyệt mật vì Sasuke được xem là kẻ phản bội làng rồi. Nếu cử những ANBU không liên quan thì cho dù có đem Sasuke về được thì chỉ còn cái xác. Còn nếu để mình ngươi đi thì... nguy hiểm quá. Ngươi nghĩ ta nên bảo ai đi cùng ngươi?
-Mình em được rồi, con không muốn ai liên can đến chuyện này cả.- Sakura đượm buồn- Nói đúng hơn là em không thể mất thêm ai được nữa.
Tsunade thở dài:
-Dẫu sao cũng là ý định của người. Ta không thể bắt ngươi trong một sớm một chiều được nhưng ta mong ngươi, hãy bình an trở về. Đó là nhiệm vụ của ngươi
-Vâng!- Sakura cúi đầu
Bà đứng dậy và xoa đầu cô và đùa:
-Nếu ngươi có mệnh hệ gì thì ta sẽ phanh thây ngươi thành trăm mảnh đấy.
- Em hiểu rồi thưa cô.
~*~*~End Flashback~*~*~
Cô đeo chiếc răng tay. Nhảy ra khỏi cánh cửa sổ, cô hướng về phía cửa làng.
Cuộc hành trình này là tốt hay xấu? Liệu có gặp được Sasuke không? Hay là một cánh cửa, dẫn bước cho cô thành kẻ phản bội.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro