Chapter 0:Prologue
Tôi,là một đứa rất ngu ngốc,vô dụng và cực kỳ yếu ớt hay có thể hiểu theo một cách khác...một kẻ bất lực
Mặc cho mọi người nghĩ gì,thế giới có lụi tàn ra sao thì tôi cũng không có thời gian suy nghĩ về nó vì..tôi là kẻ thảm hại
Sống một cuộc sống bình thường và không kết bạn với bất cứ ai như một kẻ hướng nội
Mục đích sống của tôi?Là để sống qua ngày chờ qua đời
Thứ duy nhất khiến tôi khác biệt với hầu hết mọi người là địa vị xã hội cái thứ ngu ngốc không để tôi yên dù chỉ trong giây lát
Gia thế của tôi,thứ không cho phép tôi trở thành một người bình thường là thứ tôi căm hận tột cùng
Tuy nhiên,đó chỉ là những gì đã từng
Tầm nhìn của tôi chỉ bị giới hạn trong khoảng không cho đến khi...
==>To be continued
================================================
Literally wrote this for a few minutes and then I realized:Wth am I doing :))?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro