Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 34: Lửa Cháy Trong Bóng Tối


Sau trận chiến với Hoắc Vũ và Lý Nguyên, Bùi Tiền cùng Lâm Thanh nhanh chóng rời khỏi khu rừng. Dù trận chiến đã tạm thời lắng xuống, nhưng cả hai đều biết rằng các thế lực thù địch sẽ không bỏ qua.

"Chúng ta cần đi đường vòng," Lâm Thanh nói, giọng trầm. "Nếu tiếp tục đi theo lộ trình ban đầu, chắc chắn sẽ có mai phục."

"Ta đồng ý," Bùi Tiền đáp, ánh mắt vẫn lạnh lùng. "Nhưng trước hết, chúng ta cần nghỉ ngơi. Ta không muốn tiếp tục chiến đấu trong tình trạng kiệt sức."

Họ tìm một hang động nhỏ nằm khuất sau vách đá, tạm thời ẩn náu. Lâm Thanh dựng lên một kết giới đơn giản để ngăn kẻ thù phát hiện, còn Bùi Tiền ngồi xuống, bắt đầu điều tức, khôi phục linh lực.

Trong lúc anh nhắm mắt, ký ức về trận chiến vừa rồi hiện lên trong tâm trí. Hoắc Vũ là một đối thủ mạnh, không chỉ về sức mạnh mà cả sự mưu mô. Nhưng điều khiến anh bận tâm hơn cả là sự liên minh giữa Hoắc gia, Tạ gia, và Lý gia.

"Ba gia tộc này hợp tác để đối phó ta... nhưng tại sao?"

Bùi Tiền lặng lẽ suy nghĩ. Anh biết rằng mình chỉ là một phần trong một âm mưu lớn hơn, và có lẽ, mục tiêu thật sự của bọn chúng không chỉ là mạng sống của anh.

Trong khi Bùi Tiền đang chìm vào dòng suy tư, Lâm Thanh ngồi bên cạnh, ánh mắt thỉnh thoảng liếc ra bên ngoài. Dù đang ở trong một nơi được xem là an toàn, anh vẫn không dám lơ là.

"Tiền huynh," Lâm Thanh đột nhiên lên tiếng. "Ngươi nghĩ bọn chúng nhắm đến thứ gì? Không thể chỉ vì ngươi là kẻ thừa kế của Bùi gia."

"Có lẽ không chỉ là ta," Bùi Tiền đáp mà không mở mắt. "Những gì xảy ra gần đây... tất cả đều liên quan đến một thứ duy nhất: bảo vật mà các gia tộc đang tìm kiếm."

"Bảo vật?"

"Phải. Ngươi không nghe đồn sao? Một loại linh thạch có thể tăng cường sức mạnh gấp bội, nhưng bị phong ấn trong một nơi bí mật."

Lâm Thanh cau mày. "Nếu bảo vật đó thực sự tồn tại, tại sao các đại gia tộc không tự đi tìm, mà lại nhắm vào ngươi?"

"Có lẽ vì ta biết nơi phong ấn."

Lâm Thanh kinh ngạc. "Ngươi biết sao?"

"Không hoàn toàn." Bùi Tiền mở mắt, ánh nhìn lạnh lùng. "Nhưng tổ tiên ta, Bùi Tĩnh, từng là người duy nhất sống sót sau khi thăm dò hang động nơi bảo vật được phong ấn. Trước khi chết, ông ấy đã để lại manh mối, và Bùi gia là kẻ giữ nó."

Sáng hôm sau, họ tiếp tục hành trình. Dù cố gắng đi đường vòng để tránh sự truy sát, nhưng mối nguy hiểm vẫn luôn rình rập.

Khi đến một ngọn núi hoang vu, Bùi Tiền đột nhiên dừng bước.

"Có người theo dõi."

Lâm Thanh ngay lập tức đặt tay lên chuôi kiếm, ánh mắt quét qua xung quanh.

"Lộ diện đi!" Bùi Tiền quát lớn, giọng nói vang dội cả khu vực.

Từ trong rừng, một bóng người bước ra. Đó là một lão già râu tóc bạc trắng, mặc áo bào màu xám.

"Không tệ, Bùi thiếu gia," lão già cười nhạt. "Ta cứ nghĩ ngươi không nhận ra sự hiện diện của ta."

"Ngươi là ai?"

"Ta chỉ là một kẻ được thuê để cản đường ngươi," lão già nói, ánh mắt lóe lên tia lạnh lẽo. "Nhưng đáng tiếc, tiền thưởng của ta lại phụ thuộc vào việc lấy được đầu ngươi."

"Ngươi nghĩ mình đủ sức sao?"

"Ngươi có thể thử."

Lão già không nói thêm lời nào, lập tức lao tới, tốc độ nhanh như chớp.

Bùi Tiền tung kiếm đón đỡ, nhưng ngay khi va chạm, anh nhận ra đối phương không hề tầm thường.

Linh lực từ thanh trường kiếm của anh bị chấn động mạnh, dội ngược lại khiến cánh tay anh tê rần.

"Cẩn thận!" Lâm Thanh hét lên, lao vào hỗ trợ.

Hai người phối hợp, cố gắng áp chế lão già, nhưng đối phương cực kỳ quỷ quyệt. Các chiêu thức của lão không chỉ mạnh mẽ mà còn biến ảo, khiến cả hai liên tục rơi vào thế bị động.

Trong lúc giao đấu, lão già bất ngờ ném ra một viên đạn khói, che kín tầm nhìn của cả hai.

"Chạy đi đâu?" Bùi Tiền quát lớn, tung kiếm khí cắt xuyên qua làn khói. Nhưng khi khói tan, lão già đã biến mất.

"Đây không phải là một sát thủ bình thường," Lâm Thanh nói, giọng nghiêm trọng. "Hắn có kỹ năng của một cao thủ chân chính."

"Ta biết." Bùi Tiền gật đầu, ánh mắt trầm ngâm. "Nhưng điều này chỉ chứng minh một điều: kẻ đứng sau càng muốn ta chết sớm."

Anh nhìn về phía chân trời xa xăm, lòng đầy quyết tâm.

"Được thôi. Nếu chúng muốn ép ta vào đường cùng, ta sẽ tự mình xông lên. Để xem bọn chúng liệu có chịu nổi không."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro