Chương 16
" Ồ ! Có kịch vui rồi đây . Chuyện tình tay ba giữa hai vị thiếu gia và thiên kim tiểu thư mang tên Lily " - Bảo Hân thầm nghĩ .
Cô đã lặng lẽ chứng kiến hết tất cả mọi việc mà Thiên Lãnh không hề hay biết . Giờ cô có thể xuất đầu lộ diện được rồi .
- Thiên Lãnh ! Tôi đến trả nợ anh đây . - cô hùng hổ bước đến .
- Cô nhìn thấy hết rồi đúng không ? - bằng cảm nhận tinh tường của mình , anh tiên đoán không sai một nhịp .
- Tôi không có !
Cô khẳng định chắc nịch , nói về khả năng diễn xuất thì cô xứng đáng được diễn viên hạng A .
- Tôi không nghĩ nhìn lén người khác là một ý hay đâu .
- Tôi đã bảo là tôi không có ! Tiền đây . - cô chìa cọc tiền ra .
- Thôi ! Mang về đi . Coi như bố thí cho người nghèo .
" Giàu thì hay lắm sao ? Quả nhiên dám xem thường mình ! "
- Thôi . Cậu đừng làm khó bạn ấy nữa !
Giọng nói trong trẻo đó không ai khác là của Lily .
" Một tên khó ưa như hắn lại có bạn vừa đẹp người vừa đẹp nết như này chắc phải tu 10 kiếp . "
- Được rồi ! Cô về đi .
" Tưởng tôi thích ở lại với tên cặn bã như anh lắm à ? "
Cô toan bước đi thì ...
- Khoan đã !
- Gì nữa ?
- Thiếu 5 triệu .
" À phải rồi ! Mình quên mất là nộp muộn tăng lãi . "
- Hôm sau tôi bù là được chứ gì ?
- Không dễ dàng như thế đâu . Lại đây !
- Làm gì ?
- Rót rượu cho tôi !
- Tôi không phải người hầu của anh !
- Cô thích tăng lãi không ? Lần này sẽ không chỉ là 5 triệu đâu .
" Đành vậy ! Mình không thể mất một số tiền lớn như thế được . "
Bảo Hân ngoan ngoãn đến rót rượu . Nhưng không phải cho Thiên Lãnh mà là Lily .
- Á!!!
Bảo Hân không may rót rượu đổ vào quần Lily .
- Tôi xin lỗi !!! Để tôi lau cho cô .
- Bỏ tay ra ! - Thiên Lãnh .
- Cô cố tình đúng không ?
- Tại sao lúc nào anh cũng nghĩ là tôi cố tình vậy ? Chẳng ai ngu mà rước họa vào thân đâu !
- Tớ không sao đâu ! Chỉ là một chút rượi thôi mà .
Lúc này thì Thiên Lãnh có vẻ trông bớt sát khí . Anh nhẹ nhàng bảo :
- Ngồi cạnh rót rượu cho tôi !
" Lại ý đồ gì nữa đây . Mà thôi , cố nhịn vậy"
Bảo Hân rót cẩn thận từng chút rượu vào ly như thể nếu làm đổ lần nữa thì cô chết chắc .
Cô nhẹ nhàng đưa li đầy cung kính :
- Của anh đây !
Đúng lúc cô thở phào nhẹ nhõm thì phát hiện Thiên Lãnh đang đổ rượu vào áo khoác ngoài của mình .
- Á !!! Anh làm gì thế ??? - cô oan ức nhìn chiếc áo sơ mi bị nhiếm đỏ của mình .
- Ăn miếng trả miếng .
- Đồ nhỏ mọn !
- Còn đỡ hơn loại chuyên đi gây họa như cô .
Thiên Lãnh nhìn cô với ánh mắt không cảm xúc như thể anh ta không làm gì sai .
- Tôi đi ! - Bảo Hân chạy đi thật nhanh để khỏi bị làm trò cười cho toàn dân thiên hạ .
- Tao thấy mày gắt quá rồi đấy ! - Giả Minh .
- Cho cô ta biết thế nào là lễ độ .
- Tớ đi vệ sinh đây . Đợi tớ một chút nhé ? - Lily .
- Ừ . Cậu đi đi .
* Tại phòng vệ sinh nữ :
" Tên Thiên Lãnh chết bầm . Anh ta tưởng mình là ai chứ . Là đấng tối cao muốn làm gì thì làm à ? Cặn bã mà tưởng cao thượng , cứt mà tưởng socola hạng nhì . Bà đây không thèm chấp . "
Từ khi đi vào nhà vệ sinh thì việc lôi dòng họ tổ tiên ba đời của " người mà ai cũng biết là ai đấy " chưa bao giờ là nhàm chán đối với cô . Điều khiến cô có động lực chửi như vậy vì chiếc áo sơ mi trắng của cô giặt mãi cũng chưa hết màu đỏ .
" Ngày nào anh không làm khó tôi là anh bị lặc kiệt hay sao vậy ? "
Cuối cùng thì Bảo Hân cũng bó tay chấm com .
" Chắc phải về nhờ Ly Nguyệt mới được . Mấy việc này cậu ấy rành lắm . "
Đang định đi khỏi thì Bảo Hân nghe thấy tiếng gì đó phát ra trong một căn phòng . Đáng lẽ nhìn lén là một tính xấu cần phải khử bỏ nhưng trí tò mò của cô không cho phép cô bỏ cuộc dễ dàng như vậy . Bảo Hân quyết định hé mắt nhìn vào .
( CÂN NHẮC TRƯỚC KHI ĐỌC )
Một cặp nam nữ đang nói chuyện trong tư thế người nữ bị người nam ép sát vào tường đến đáng thương :
- Key , tha tôi đi !
- Gọi tôi là Thần !
- Thần ! Buông tha cho tôi !
" Trời ơi ! Không ngờ hai người đó lại có gian tình với nhau . Nếu tên Lãnh đó biết chắc anh ta tức hộc máu luôn . Haha ! Cơ hội ngàn năm có một , ngu gì không hưởng ."
Với suy nghĩ thông minh của mình , Bảo Hân đã nhanh nhẹn lấy điện thoại ra và ghi âm cuộc trò chuyện của hai bạn trẻ :
- Tôi rất muốn nhưng lại không thể . Trí óc tôi vẫn còn in rõ chuyện tối hôm đó . Cơ thể mềm mại gợi tình của em . Rằng em đã cầu xin tôi bao nhiêu lần . Và nhớ cả tiếng rên rỉ kiều mị của em nữa .
- Đừng nói nữa !!! Chúng ta không có quan hệ gì cả , vụ hôm đó chỉ là ngoài ý muốn . Anh hiểu chưa ???
- Đấy là em nghĩ thế thôi . Sẽ thế nào nếu thằng Lãnh biết chuyện em đã go to bed với tôi nhỉ ? Vẻ mặt của nó , tôi rất chờ mong !
- Anh ấy sẽ không tin anh đâu !
- Biết đâu được ! - Key nở nụ cười khiêu khích .
- Anh ... !
Để chặn lại những điều cô sắp nói , Key đã cúi xuống trao cho Lily nụ hôn nóng bóng . Anh ta còn nút lưỡi một cách thô bạo . Mặc dù rấ muốn phản công nhưng hai tay của Lily đã bị anh ta kiềm chặt .
" Haiz , anh ta nguy hiểm hơn mình tưởng . Rồi đây sẽ có một cuộc đánh ghen đẫm máu diễn ra . Hắc hắc !! "
Lily bị Key hôn đến thở hổn hển . Cặp môi bị giày vò đến sưng đỏ .
- Anh định làm gì ? - giọng cô yếu ớt .
- Làm những điều mà em đang nghĩ - nụ cười xấu xa lại hiện lên .
- Đừng mà ... !
" Sắp đến đoạn hay rồi ! Mà sao mình cảm thấy là lạ ..."
- Hắt xì !!!
Hai người đang chuẩn bị đến công đoạn chính , vì tiếng ồn mà bật dậy .
- Ai vậy ??? - Key nói lớn .
" Quả này chết mịa rồi ! Chuồn lẹ "
Bảo Hân chạy càng nhanh càng tốt chỉ mong sao không bị phát hiện . Tim cô đập mạnh như sắp rớt ra ngoài . Đi khỏi quán bar Bảo Hân mới thở phào nhẹ nhõm
" Phù ! May quá ! Tưởng bị bắt quả tang rồi chứ . "
Tuy vậy nhưng cô vẫn rất sợ , lại quyết định chạy tiếp .
- ĐỨNG LẠI !
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro