Ước định
-Trên đường hồi cung-
"Sesshoumaru-sama, hôm nay Izayoi-sama tới hỏi nhị hoàng tử có ở cùng ngài hay không"
Jaken đột nhiên nhớ tới.
"Ngươi trả lời sao"
Sesshoumaru có chút thờ ơ hỏi.
"Tiểu nhân nói nhị hoàng tử đúng là ở đây, nàng nói chờ ngài vào triều xong lại đến"
Jaken cung kính đáp.
Sesshoumaru không nói một lời, chỉ là bước chân hồi cung nhanh hơn.
-Cung điện-
"Ca ca, ca ca"
Sesshoumaru vừa đi tới cửa chợt nghe thanh âm Inuyasha, không khỏi dừng lại.
"Bẩm thái tử, nhị hoàng tử vừa xuống giường liền muốn trốn ra ngoài, ngài phân phó tiểu nhân không cho hắn xuống giường, cho nên...."
Thị vệ không có nói tiếp.
Sesshoumaru liếc mắt nhìn thị vệ, đẩy cửa ra đi tới bên giường.
Inuyasha bị trói tại đầu giường không ngừng giãy dụa, trong miệng không hô phụ thân mẫu thân lại là vị ca ca vừa mới nhận thức không lâu này. Tâm Sesshoumaru không khỏi mềm nhũn.
"Không có việc gì"
Sesshoumaru cởi sợi dây ràng buộc Inuyasha, ôm hắn vào trong ngực thoải mái nói.
"Sesshoumaru-sama, Izayoi-sama cầu kiến"
Jaken ngoài cửa nói.
"Mời vào"
Sesshoumaru đem Inuyasha đặt ở trên giường. Inuyasha thế nhưng kéo lấy y phục Sesshoumaru.
"...."
Sesshoumaru kéo ghế qua ngồi bên cạnh Inuyasha.
"Inuyasha"
Izayoi vừa vào, thấy nhi tử cùng Sesshoumaru.
"Cảm tạ thái tử chiếu cố, Inuyasha nên về thôi"
Izayoi trực tiếp đi tới.
"Không muốn, không muốn, ta không muốn về, ta muốn ở bên ca ca, không nên"
Inuyasha nhào vào lòng Sesshoumaru, y không kịp trở tay, không thể làm gì khác hơn là ôm lấy hắn, Inuyasha gắt gao nắm chặt y phục Sesshoumaru.
"....Ngoan, không nên gây phiền phức cho thái tử, về thôi...."
Izayoi buồn bã dừng lại.
"Không muốn, không muốn, ta muốn ở bên ca ca...."
Inuyasha kích động nói.
"......"
Sesshoumaru cúi đầu nhìn Inuyasha đang khóc lớn trong lòng, không khỏi cảm thấy đau đầu.
"....Ca ca, ca ca, không nên rời bỏ Inuyasha...."
Inuyasha khóc thút thít nhìn Sesshoumaru.
Sesshoumaru nhìn Inuyasha, lại nhìn nhìn Izayoi cũng đang không biết làm gì bây giờ.
"Izayoi-sama, yêu vương triệu kiến"
Một người thị nữ đi đến.
"....."
Izayoi nhìn Inuyasha, theo thị nữ ly khai.
"Inuyasha, nhớ kỹ, vô luận như thế nào cũng không được khóc, hiểu chưa?"
Sesshoumaru nhìn Inuyasha.
"Vậy lúc đau cũng không được khóc sao?"
Inuyasha trong mắt lệ quang lóe ra.
".....Đúng vậy, không được khóc"
Sesshoumaru khẳng định nói.
"Cũng không thể khóc trước mặt ca ca?"
Inuyasha hỏi.
"..............."
Sesshoumaru do dự.
"Nếu như thực sự rất đau, có thể ở trong lòng ca ca khóc. Thế nhưng ước định là, ở trong lòng ca ca khóc xong không cho phép khóc tiếp, càng không thể khóc trước mặt người khác, biết chưa"
Sesshoumaru vẻ mặt nghiêm túc nói.
"Ân, ngoéo tay a ~"
Inuyasha vươn ngón út.
"Ngoéo tay?"
Sesshoumaru chưa từng làm qua.
"Ngoéo tay nghìn năm bất biến, trái lời liền biến thành....Miêu!!"
Inuyasha đôi mắt to tròn vô tội nói.
"Miêu...."
Trên trán Sesshoumaru xuất hiện hắc tuyến.....
"Ngoéo tay nghìn năm bất biến, trái lời liền biến thành miêu ~"
Ngón út hai người tương giao trong không khí.
"Ca ca nhớ giữ lời ~"
Inuyasha con mắt cười đến cong cong.
"Ân"
Sesshoumaru gật đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro