Căn cứ bí mật của chúng ta
"Quẹo trái, quẹo phải, đi về phía trước ba bước, quẹo trái, quay về phía sau, qua phải bảy bước"
Inuyasha gõ gõ vách tường, vừa lòng gật gật đầu, ấn xuống một cái nút nhìn giống một cái chốt mở, đem chốt mở kéo xuống, mà phía trước nguyên bản là bức tường lại đột nhiên mở ra hai bên...
"Nơi này?"
Sesshomaru trong mắt mang theo giật mình, trên mặt lại không có biểu hiện ra ngoài.
"Nơi này là Inuyasha có một lần bị người đuổi theo đánh, trong lúc vô tình phát hiện, không có người nào biết nơi này đâu"
Inuyasha chỉ chỉ cánh cửa đã mở ra.
-Mật cảnh-
"Nơi này?"
Sesshomaru nhướng mày, y đích xác có chút giật mình.
Từng đám từng đám hoa hướng dương theo thái dương chuyển động, dương quang ấm áp chiếu trên người hai người cũng không cảm thấy loá mắt, chỉ cảm thấy ấm áp.
"Ca ca đến bên kia..."
Inuyasha chỉ chỉ cây đa lớn tọa lạc ở bên dòng suối.
"Ân..."
Sesshomaru ôm Inuyasha, nhìn cây đa có chút dơ bẩn, có chút do dự.
"Ca ca ngồi xuống"
Inuyasha chỉ chỉ cây đa.
"Ân"
Sesshomaru trắng tinh hòa phục lần đầu tiên nhiễm hơi thở của đất.
"Ca ca chờ một lát liền có một thứ thật xinh đẹp a"
Inuyasha kéo kéo góc áo Sesshomaru.
"Ân..."
Sesshomaru gật gật đầu, hắn tạm thời nhìn xem có cái gì.
Một canh giờ qua đi...
"Ân?"
Sesshomaru nhíu mày.
"Nhanh nhanh..."
Inuyasha kéo kéo góc áo Sesshomaru ý bảo y không cần đi.
"Ân...."
"Ca ca ngươi xem"
Inuyasha đột nhiên ngạc nhiên kêu to lên, Sesshomaru theo tầm mắt Inuyasha nhìn qua cũng không khỏi ngạc nhiên.
Hoàng hôn lạc sơn, hoa hướng dương chậm rãi xoay tròn 360°, sau khi hoàng hôn rơi xuống đường chân trời, hoa hướng dương chậm rãi khép lại.
Tiếp theo, màn đêm bắt đầu tràn ra, sao mai tản mát phát ra quang mang mãnh liệt, ánh trăng sáng tỏ treo ở phía trên trời cao. Đồng hoa bị gió nhẹ thổi, trong chốc lát, từ khe sườn khác bay tới đom đóm màu vàng cùng bầu trời đêm sáng tỏ càng tôn lên vẻ đẹp của nhau.
".... Thật đẹp"
Sesshomaru cũng bị phong cảnh mỹ lệ sở mê, quay đầu nhìn Inuyasha, Inuyasha trong mắt lập loè chính là giống như sao mai tinh quang, xứng với khuôn mặt hồn nhiên, Sesshomaru cảm thấy cảnh đẹp xứng phu quân không hổ là thiên cổ danh ngôn.
"Ca ca, nếu ca ca tìm không thấy Inuyasha, ca ca liền tới nơi này, Inuyasha vẫn luôn ở chỗ này chờ ngươi"
Inuyasha đột nhiên không đầu không đuôi nói.
"...... Hảo"
Sesshomaru gật gật đầu, y gật đầu, không phải vì tựa hồ nhìn như lời nói của trẻ con, mà là Inuyasha trên mặt nghiêm túc cùng trong mắt lập loè quang mang.
"Ca ca, đêm nay ở chỗ này qua đêm được không"
Inuyasha kéo kéo góc áo Sesshomaru.
"..... Sẽ cảm lạnh"
Sesshomaru lắc đầu, tuy rằng ngày mai không có việc gì, nhưng là người bệnh cảm lạnh không tốt.
"Không có việc gì, ngươi xem"
Inuyasha chỉ chỉ dưới đất.
"?"
Sesshomaru nghi hoặc.
"Ca ca đi xuống đào một chút liền sẽ đào tới rồi"
Inuyasha chỉ chỉ một nơi.
"....."
Sesshomaru nghĩ thầm.
"Lại có thứ gì?"
"Đây là?"
Sesshomaru đi xuống đào liền phát hiện một cái hộp lớn.
"Chỗ này có chăn bông cùng gối đầu, hơn nữa nơi này buổi tối không lạnh"
Inuyasha cười nói.
"Quỷ nghịch ngợm"
Sesshomaru cười vỗ vỗ đầu Inuyasha.
"Ca ca lưu lại nơi này?"
Inuyasha hỏi.
"... Nếu ngươi muốn"
Sesshomaru lấy ra chăn bông cùng gối đầu.
"Ca ca tốt nhất ~"
Inuyasha ôm lấy Sesshomaru.
"Nằm đi"
Sesshomaru giải chiếu cùng chăn bông gối đầu, đem Inuyasha phóng tới trên chiếu.
"Ca ca kể chuyện xưa được không"
Inuyasha mắt to lập loè.
"....."
Sesshomaru bất đắc dĩ...
"Ca ca..."
Inuyasha tiếp tục lập loè.
"....Được, ca ca cùng ngươi nói Tây Quốc chuyện xưa"
Sesshomaru nằm ở bên người Inuyasha chậm rãi kể rõ hắn biết chuyện xưa.
Sesshomaru thanh âm trầm thấp mà hồn hậu, Inuyasha dần dần nheo lại đôi mắt ngủ rồi...
"Ngủ rồi a"
Sesshomaru cúi đầu nhìn Inuyasha ngủ ở trong lòng ngực chính mình khẽ cười..... (Đù má thấy sai lắm luôn á J Sao cứ có dự cảm sau này có chuyện ko hay nhỉ :> )
Một đêm ngủ ngon...
"Ca ca, mau xem"
Inuyasha tỉnh cực kỳ sớm, giữ chặt Sesshomaru còn chưa thanh tỉnh.
"Ân?"
Sesshomaru xoa xoa đôi mắt.
"....."
Theo thái dương từ đường chân trời dần dần bay lên, hoa hướng dương cũng chậm rãi nở rộ, khi thái dương dần dần chiếu rọi khắp đồng hoa, hoa hướng dương đều mở ra, mà trên cây đa chim chóc cũng bắt đầu hót vang, một con âu điểu màu trắng cực kỳ hiếm xuất hiện ở chỗ này, âu điểu triển khai cánh, trượt hôm khác không, thái dương thoạt nhìn như bị chia làm hai nửa...
"Ca ca, nơi này là căn cứ bí mật của chúng ta, không được nói cho người khác nga, càng không được mang người khác tới"
Inuyasha cười ấm áp như thái dương.
"... Ân"
Sesshomaru cảm thấy, hôm nay thái dương thực ấm áp, tựa hồ hòa tan cái gì....
"Ngoéo tay mấy ngàn năm, không được liền biến khuyển thành miêu"
Inuyasha giảo hoạt cười.
"Ân"
Sesshomaru gật gật đầu.
"Đi thôi"
Sesshomaru cúi đầu nhìn Inuyasha.
"Ân"
Inuyasha cười gật gật đầu.
Hai người thu thập xong liền rời đi, hai người cũng không có phát hiện, bóng dáng hai người giao thiệp bên nhau, Sesshomaru bóng dáng cao bao lấy tiểu Inuyasha bóng dáng, mà bóng dáng cũng theo hai người càng lúc càng xa, càng kéo càng dài.
------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Để ta chống mắt lên coi 2 ngươi hạnh phúc được bao lâu. Hứ :<
Chọc mù mắt cẩu FA là ta r huhu T . T
Bộ này mấy chap đầu toàn thoại, ko biết sau thế nào tar
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro