Chương 3: Lạc (trôi)
Trong một dòng nước lạnh mông lung đánh úp tỉnh lại mở ra kim đồng (mắt ngta đó mà)
"Ngô, ta đang ở đâu?"
Một trận hoan hỉ
"Tỉnh? Có khỏe không?"
Trợn mắt thấy không phải Sesshoumaru, là Naraku.
"Ngươi .."
"Ta đem ngươi mang tới đây"
"Ta phải đi về!"
Đột nhiên nhích người mới phát hiện chính mình không thể động đậy.
"Trở về? Ngươi cảm thấy ngươi hiện tại không minh bạch trở về, Sesshoumaru sẽ tin tưởng ngươi sao?"
Inuyasha gân xanh bạo khởi
"Ta mới không tin ngươi, Sesshoumaru nhất định đang đợi ta!"
Cùng lúc đó, Jaken phát hiện Nhị Cẩu Tử không thấy tung ta tung tăng đi bẩm báo
"Sesshoumaru Đại vương, Inuyasha không thấy!"
Sesshoumaru đang ở thương thảo chinh phạt yêu cốt giới kinh ngạc nga một tiếng đứng dậy, dùng Gậy đầu người trực tiếp hất Jaken ra.
"Jaken, lần sau không thể kêu ta như vậy, rất giống thổ phỉ"
Jaken từ trong đất bò ra
"Ha y, Sesshoumaru Đại vương ...."
Lần này thẳng bị chôn ...
"Mùi của Naraku, thật khiến cho người ta hoài niệm"
Từ bùn đất hồ sen tản ra Naraku cùng nhị tử khí vị, là Naraku mang đi
"Sesshoumaru-sama, nơi này hoàn toàn không có dấu vết phản kháng "
"Ân?"
Jaken lửa cháy đổ thêm dầu
"Nhìn dáng vẻ, như là tự nguyện a?"
Tức giận xông lên.
"Tự nguyện? Jaken, dẫn người đi tìm Inuyasha, thật là mùi làm người ta chán ghét"
Sesshoumaru tìm hơi thở, tìm Inuyasha.
"Nếu làm người chán ghét, vẫn như cũ muốn đi ..."
Jaken lại lần nữa bị chôn .
"Đại khái cũng nên tới rồi"
Naraku vuốt ve Inuyasha
"Ai?"
Inuyasha thống khổ giãy giụa đến đổ mồ hôi đầm đìa, vẫn là tránh thoát không được trói buộc.
"Người ngươi yêu, nhưng lại không tin ngươi. Kia nhất định rất thống khổ đi."
"Hỗn đản .."
Naraku bò lên trên giường, cởi ra áo chuột lửa của Inuyasha. Trần như nhộng giống như cá trên thớt mặc người xâu xé không ngừng vặn vẹo muốn tìm vật gì che lại.
"Ghê tởm!"
"Ta là giúp ngươi thấy rõ sự thật"
-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Sesshoumaru chạy tới, không hề bị ngăn cản tiến vào kết giới của Naraku. Inuyasha ở trên giường vặn vẹo thân thể trần trụi, Naraku biểu tình nghiền ngẫm hết thảy đều làm tâm Sesshoumaru đau đớn
"Sess..."
Inuyasha còn không kịp giải thích
"Bán yêu....Quấy rầy"
{Bán yêu ..... ngươi đã nói sẽ không gọi ta như vậy....}
Sesshoumaru thu hồi đao rời khỏi
"Đi rồi? Inuyasha, hắn vẫn là không tin ngươi"
"Cút!"
Inuyasha dùng hết toàn lực tránh thoát kết giới, nhảy ra cung điện của Naraku, truy tìm Sesshoumaru .
"Sesshoumaru!"
Dừng lại, không có quay đầu.
Inuyasha không dám tới gần chút nữa
"Thỉnh tin tưởng ta"
"Tin tưởng? Ngươi xứng sao? Bán yêu?"
Sesshoumaru như cũ không quay đầu lại
"Sesshoumaru, nhìn ta!"
"Nhìn ngươi làm ta cảm thấy dơ bẩn"
"Ách...."
Lại là mùahoa anh đào nở rộ, nhưng hoa anh đào dưới tàng cây người yêu tràn ngập phản bội.
{Từ đầu tới cuối, ngươi trước nay đều chưa từng tín nhiệm ta, Sesshoumaru, gặp lại sau đi!}
Thảo nguyên mênh mông chỉ để lại bóng dáng cao ngạo kia.
------------------------------------------Ta là dải phân cách ngạo kiều-----------------------------------------------
{Dạ, thay vì để ngươi sống trong thống khổ, không bằng ta mang ngươi đổi mới ký ức đi}
Naraku đi theo Inuyasha đang vô cùng thống khổ, trong lòng yên lặng tính toán. Inuyasha nhìn minh nguyệt, là phản bội sao? Không có ngươi ta vẫn là sẽ hảo hảo tồn tại. Sesshoumaru!
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Chap này có vẻ ngắn. Bù 2 chap liền nha.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro