32. Ai là thần hộ mệnh? (12)
Lâm Mặc nhìn sang bờ bên kia, chợt bắt lấy tay AK bên cạnh:
"Không có ai canh chừng cả, vậy đúng hay không cũng có sao đâu ha, bắt cặp đại với nhau đi mọi người."
Trong nhóm có Santa, Mika, Trương Gia Nguyên đồng thuận với Lâm Mặc, mỗi người đánh mắt nhìn ngược nhìn xuôi, tìm xem nên chạy đến dắt tay ai đi cùng bây giờ.
Được ăn cả, ngã về không. Biết đâu ăn may lại lách được luật.
Mọi người không ai ngăn cản, điều Lâm Mặc nói không phải không có lý, dù sao thử trước một lần rồi tính tiếp cũng không muộn.
Dưới sự chứng kiến của cả nhà, AK giữ tay Lâm Mặc, hai người song song bước đến bục đá:
"Mặc Mặc bước lên bục đi, anh đi dưới nước cho."
Theo dòng nước chảy, dãy đá bị bào mòn trơn nhẵn, có cục dường như vừa được để vào nối thành hàng với những cục có sẵn, thành ra chỗ này bị trơn, chỗ kia lung lay, vừa nhìn thôi đã thấy rất khó đi rồi.
Vì thế, Lâm Mặc đưa ra ý kiến:
"Có nhất thiết phải đi một trên một dưới không? Hay là hai đứa mình cùng lội qua đi."
"Ừ."
AK đồng ý, luồn các ngón tay đan xen tay Lâm Mặc, siết chặt.
Chân vừa chạm nước, bỗng có tiếng gọi phía sau ngăn cản.
Patrick lúc này nhớ ra điều quan trọng, vội vàng chạy lại: "Khoan đã, đưa em điện thoại của hai anh, nước thế này qua đó là thành điện thoại nhúng nước mất."
"Mém xíu quên luôn."
Nhận được điện thoại từ hai người, Patrick đứng yên tại chỗ trên bờ, nhìn hai thân ảnh cẩn thận bước dần vào trong suối.
Những người còn lại đi đến vị trí Patrick, tập trung quan sát tình hình, nếu có tình huống bất ngờ, người trên bờ cũng kịp trở tay.
Bây giờ trời vừa hửng nắng, tuy là mùa hè nhưng ánh ban mai không đủ nhiệt rọi ấm dòng nước, hai người đi dần vào giữa lòng, nước dâng lên ngang lưng quần thấm vào da thịt se se lạnh.
Nước suối trong vắt, dễ dàng nhìn thấy bước chân của mình, điều này giúp AK tránh được những cục đá to dưới chân, làm chỗ kiên định để Lâm Mặc giữ thăng bằng, thuận tiện đến được bờ bên kia.
Trên bờ xuất hiện một cây to xoè tán rộng mát rượi nổi bần bật, trên cành cây thấp nhất treo một tấm giấy bay phấp phới, thu hút sự chú ý của hai người, AK cầm lấy:
"Xin mời đọc tin nhắn trong điện thoại."
"......." AK xém chút nữa buộc miệng nói bậy, nhanh chóng kìm nén lại được.
"Công sức lội qua đây chỉ có dòng này á hả? Rồi sao không nhắn từ sớm với tin kia luôn đi trời à."
Cây cổ thụ cách bờ không quá xa, Lâm Mặc chạy về, đứng ở bờ bên này, la vọng qua:
"Đọc tin nhắn điện thoại."
"Hả?????" Bên kia hét vọng lại.
Tiếng nước chảy át đi tiếng hét, Lâm Mặc vừa khoa tay múa chân vừa hét vài lần mới truyền đạt được ý của mình.
Mọi người nhận được tín hiệu, vội vàng mở điện thoại, không có tin nhắn.
Hai chiếc điện thoại trong tay Patrick rung lên: "A, chỉ có điện thoại của hai người kia nhận được."
Santa la lớn: "Mật khẩu là gì???"
Lâm Mặc: "Xxxx"
"OK."
Mở điện thoại Lâm Mặc trước, dấu X màu đỏ chình ình xuất hiện trên màn hình.
"Ghép cặp không thành công."
"Trời đất! Họ biết?" Tin nhắn kia làm cả đám nháo nhào.
Xem ra, không chơi lách được rồi.
Bá Viễn nhíu mày đăm chiêu, nói ra suy nghĩ:
"Khoảng cách hai bên bờ không phải ngắn, mùa này tuy là mùa hè nhưng ngâm mình trong nước thời gian dài cũng không tốt, nếu đúng thì không sao, lỡ sai lại phải lội ngược về, chọn lại cặp, nhưng cặp chọn lại chưa chắc đã đúng, rồi phải lội thêm một vòng về kia, lội qua lội lại thế này, mất rất nhiều thời gian và hao tốn sức khoẻ mọi người. Thế nên, để cho an toàn và giảm rủi ro, chúng ta tính toán kỹ hơn, để làm cách nào có thể giảm thiểu hao mòn sức lực."
Sấp nhỏ gật gù, Mika nói:
"Cách tốt nhất xác định cặp ngay từ bây giờ."
"Ừm."
Trong lúc đó, Nine ra hiệu cho hai người đang hóng bên kia biết tình hình, AK lại lần nữa muốn xổ một tràng, Lâm Mặc phản ứng nhanh, lập tức nhào qua bịt miệng AK.
"Tin nhắn đầu tiên, mọi người còn nhớ không?" Lưu Vũ lên tiếng, lấy cành cây ghi xuống nền đất: "Gợi ý đó chia thành hai nhóm thì phải? Mọi người đọc tin của mình để em ghi lại nha."
"Đúng rồi." Riki gật đầu, anh nhớ rõ, có người nhận được mình là số mấy, có người nhận được mình là thần bảo hộ cho số mấy.
Có hai cấu trúc gợi ý khác nhau.
Riki: "À, AK với Santa không kịp đọc tin nhắn."
Santa chớp chớp mắt nhìn Riki, giờ mới chợt phát hiện, qua mấy ngày chạy đông chạy tây, đã quên mất luôn bản thân mình là ai, giờ nghe lời Riki nói, Santa mới chợt phát hiện điều quan trọng cần làm.
Trương Gia Nguyên: "Có Mặc Mặc biết tin nhắn của mình."
Nine lại la lên: "Mặc Mặc, tin nhắn gợi ý đầu tiên nhận được là gì?"
Lâm Mặc đưa hai tay lên miệng, la vọng về: "Là 7."
Nine giơ tay ra dấu ok, đã nhận được.
Bá Viễn góp ý: "Để cho dễ, em chia thành hai cột đi Lưu Vũ."
"Dạ."
Nhóm biết bản thân là ai:
Bá Viễn là 10
Châu Kha Vũ là 6
Lưu Vũ là 2
Nine là 5
Lâm Mặc là 7
Nhóm biết là thần bảo hộ của ai:
Ri là thần bảo hộ của 9
Patrick là thần bảo hộ của 3
Trương Gia Nguyên là thần bảo hộ của 8
Mika là thần bảo hộ của 6
Còn lại AK và Santa tạm thời để đó tính sau.
"Ủa????? Có một cặp nè mọi người." Lưu Vũ mừng rỡ khoanh vào tên Mika và Châu Kha Vũ.
"Trời ơi ngay từ đầu luôn á, loanh quanh suốt mấy ngày trời mà nhận không ra."
Châu Kha Vũ với Mika cũng hoảng hồn, trố mắt nhìn nhau, người mình cần tìm bấy lâu hoá ra nằm trong gợi ý từ đầu.
"Thế thì hai người sang kia trước đi, xem thử có nhận được gì không?" Santa giục hai người.
Nhưng Châu Kha Vũ có chút đắn đo: "Anh Mika là thần bảo hộ của em, vậy anh phải đi dưới nước hả?"
Rốt cuộc cũng có người nhận ra sự thật.
Châu Kha Vũ đi trên bục đá, Mika đi dưới lòng sâu, làm thế nào để nắm tay nhau?
Nine: "Hay đi theo cách của Lâm Mặc đi, cả hai cùng đi dưới nước."
Mika: "Cũng được."
"Không được." Trương Gia Nguyên lắc đầu: "Phải mang theo điện thoại, lúc nãy gợi ý cho Lâm Mặc AK cũng là qua điện thoại, nhỡ cặp lần này đúng, gợi ý báo về điện thoại có gì cần thiết thì sao. Với lại họ đã thiết kế bục đá thế này, chắc hẳn phải có dụng ý."
Patrick nghe thế nhanh nhảu chạy đi: "Để em lấy đồ bọc lại, anh Kha Vũ đeo điện thoại hai người đi trên bục, còn anh Mika đi ở dưới, nước không vào điện thoại, lại đúng luật trò chơi."
"Ừm."
Đợi Patrick quay lại, em nhỏ buộc bọc sandwich rỗng vào dây leo nhặt trên đường, đặt điện thoại hai anh vào trong, quấn vài vòng, buộc chặt, vật tư thiếu thốn, chỉ có thể làm được thế này.
Châu Kha Vũ cúi người, để Patrick đeo vào cho mình. Đeo xong, em nhỏ còn thuận tay vỗ ngực anh một cái, cổ vũ:
"Được rồi, hai anh cẩn thận."
"Ừm." Châu Kha Vũ gật đầu, xoay người bước về phía trước, nắm lấy tay Mika đang chờ sẵn.
Cặp thứ hai vào vị trí.
Nhưng khó là, cặp này vốn bình thường đã chênh lệch chiều cao, nay lại thêm khoảng cách bục đá và lòng suối, gây cản trở rất nhiều.
Mika cố gắng nhón chân để kéo gần, Châu Kha Vũ cũng khòm người xuống giữ tay anh Mika, vừa khòm lưng vừa cố bám trụ trên những cục đá trơn nhẵn cẩn thận từng bước đi.
Châu Kha Vũ tập trung hết sức, còn hai cục đá cuối cùng, Châu Kha Vũ bắt lấy tay AK đã đợi từ trước, một bước sãi dài đáp lên bờ, lưng áo Châu Kha Vũ lấm tấm mồ hôi.
AK Lâm Mặc đón được hai người, bốn người lon ton tụ lại dưới gốc cây.
Hiển nhiên, tin nhắn đã về trên điện thoại Châu Kha Vũ.
"Xin chúc mừng, thần hộ mệnh đã thành công bảo hộ được bạn.
Đây là mã thông qua của bạn.
Lưu ý: Mỗi người chỉ nhận được một mã."
Nhưng trên điện thoại Mika lại là tin nhắn khác.
"Thần hộ mệnh xin hãy trả lời: Bạn đã làm gì cho người được bảo hộ?
Trả lời đúng sẽ nhận được mã thông qua."
Hoá ra, đây chính là ý nghĩa của tin nhắn gợi ý đầu tiên.
"Người được bảo hộ bị loại, thần bảo hộ sẽ bị loại.
Thần bảo hộ bị loại, người được bảo hộ có thể tồn tại đơn phương."
Quả là không dễ dàng gì, đến cuối cùng còn gặp thử thách.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro