Chương 7
Cuối cùng trận chiến nhỏ này đã được Bá Viễn giải quyết chỉ qua vài lời nói, tuy nhiên khi lên lầu, Duẫn Hạo Vũ cố tình đứng trước cửa phòng một lúc, dựa vào khung cửa và nheo mắt.
"Viễn ca, cảm ơn anh."
Cậu ta đột nhiên cất lời, không đầu không đuôi, thoạt nghe có vẻ khá khó hiểu nhưng Bá Viễn biết người này là đang muốn cảm ơn về điều gì.
"Sau này cậu hành động cẩn trọng một chút, không phải lúc nào cũng có người bảo vệ cậu."
Bá Viễn đã biết được chi tiết quá trình nhiệm vụ từ Châu Kha Vũ, ngoài việc cảm thấy hài lòng vì quyết định của mình khi đó, anh không khỏi giơ tay gõ đầu Duẫn Hạo Vũ.
Đứa bé ngoan ngoãn cụp mắt nhận lấy, sau đó giơ tay nhẹ nhàng chạm vào trán Bá Viễn.
"Thật xin lỗi, lần sau em sẽ không làm như vậy nữa. Viễn ca, đầu anh còn đau không?"
Bá Viễn lắc đầu tỏ ý mình không sao, khí độc kích thích thần kinh này thực ra không mạnh đến thế, anh hôn mê rất lâu chỉ vì muốn phá vỡ ký ức của Duẫn Hạo Vũ, nhưng cuối cùng lại thất bại.
"... Hạo Vũ, trí nhớ của cậu đã quay trở lại một chút rồi phải không?"
Nhiệm vụ này quả thực là phần thưởng đối với Duẫn Hạo Vũ, thậm chí có thể nói là một loại may mắn.
Khí độc này không chỉ ảnh hưởng đến tinh thần của con người mà còn ảnh hưởng đến ký ức của họ, tuy chỉ tồn tại trong vài chục giây nhưng một số ký ức bị mất đã được Duẫn Hạo Vũ lấy lại.
"Em đã nhớ được một ít, nhưng đều là những ký ức liên quan đến phòng thí nghiệm. Đối tượng thí nghiệm bị bọn chúng bắt nhốt đều có dị năng thuộc tính ánh sáng... Bọn họ tựa hồ như muốn dùng sức mạnh ánh sáng để làm vài chuyện bí mật không thể nói cho người khác biết."
Duẫn Hạo Vũ nghĩ đến điều này vẫn có chút sợ hãi, ký ức chỉ mười giây ngắn ngủi đã mang đến những dao động cảm xúc cực lớn, lúc đó cậu gần như quên mất tên thật của mình, ý nghĩ hủy diệt mọi thứ tràn ngập trong đầu cậu.
Nhưng cậu không có ý định nói với Bá Viễn về điều này.
Duẫn Hạo Vũ tò mò nhìn Bá Viễn, chủ đề thay đổi quay trở lại với Lý Lộ Tư, quả nhiên, cậu bị Bá Viễn gõ vào đầu rồi đuổi đi. Cậu đứng trước cánh cửa đóng kín của Bá Viễn, trong lòng cảm thấy có chút ghen tị.
Cảm giác như phát hiện ra rằng người quan tâm đến mình còn có những bí mật khác, một sự chiếm hữu không nên có đang dần trỗi dậy.
——
Đại hội siêu cường dự kiến sẽ bắt đầu sau một tuần nữa, sáu người vừa mới hoàn thành nhiệm vụ còn chưa kịp nằm lên giường nghỉ ngơi đã bí kéo đi họp.
Đây là cuộc họp đầu tiên có đông đủ tất cả các thành viên kể từ khi Duẫn Hạo Vũ gia nhập đội. Lưu Vũ chỉ đơn giản tóm tắt tin tức, hình thức thi đấu thay đổi khiến sáu người vừa biết được tin tức choáng váng, sau đó họ chuyên tâm luyện tập hàng ngày mà không có bất kỳ lời phàn nàn nào.
Nói là rèn luyện khả năng thích ứng với sự thay đổi của hoàn cảnh nhưng phương pháp rèn luyện thực sự khiến ai cũng phải đổ mồ hôi.
Bộ não ngoài hành tinh cùng khả năng dịch chuyển tức thời của Lâm Mặc đã trở thành lựa chọn tốt nhất để huấn luyện mọi người.
Mika thu thập và liệt kê thông tin về Rừng Borse, với sự giúp đỡ của Bá Viễn và Lưu Vũ, mọi người lần lượt trải qua các tình huống nguy cấp khác nhau, đồng thời sử dụng nhiều phương pháp để đối phó với các cuộc tấn công khác nhau.
"ah...cái gì mà đắng quá vậy."
Trương Gia Nguyên phải tạm gián đoạn việc luyện tập của mình, lập tức lao vào bếp súc miệng, Châu Kha Vũ ở một bên cũng bất ngờ bị tạt vào mặt, Santa, người vừa mới tung ra một đòn tấn công bằng nước chanh, đang hả hê trong góc.
"Ây da, bị dính chưởng nước ép khổ qua phiên bản nâng cấp rồi sao?"
Lâm Mặc đếm trên đầu ngón tay xem mọi người đã bị đánh bao nhiêu lần, vừa đếm vừa khoa trương nói cho mọi người biết đó là loại công kích gì, nếu không tránh được sẽ nguy hiểm đến tính mạng!
Lưu Chương nhìn Lâm Mặc đang đứng giữa phòng cười nói không ngừng, cũng bị người này lây nhiễm, không khỏi tiến lên một bước, đến gần người đó.
Cạch——
Trước mặt đột nhiên xuất hiện một cái lỗ lớn, Lưu Chương vốn không kịp đề phòng liền trực tiếp ngã ngửa, anh xoa xoa cái eo đau nhức của mình, ngước mắt lên, bắt gặp đôi mắt đang cười nửa miệng của Lâm Mặc.
"Luôn có bẫy ở khắp mọi nơi"
Đúng, điều này có nghĩa là dù có là người yêu thì cũng không tha.
Lưu Chương không khách khí nữa, xoay người đi ra khỏi hố, thắp một ngọn lửa trong lòng bàn tay, chạy về phía Lâm Mặc.
Với việc luyện tập cường độ cao nhưng cũng đầy thú vị, một tuần trôi qua thật nhanh chóng. Đêm trước khi rời đi, mọi người cũng chuẩn bị rất nhiều thứ có thể tùy theo nhu cầu sử dụng, những túi lớn túi nhỏ đã lấp đầy một nửa phòng khách.
Có khá nhiều đội đến Tháp Trung tâm để tham gia Đại hội siêu cường lần này, có sáu đội với hàng chục gương mặt quen thuộc. Trương Gia Nguyên nhìn thấy nhóm người bị cậu ta hất tung lần trước, liếc nhìn các thành viên trong đội rồi quay đi một cách thờ ơ.
Ngược lại, điều này khiến cho đội trưởng đội đối phương - người đang vào thế phòng thủ đối mặt với một kẻ thù đáng gờm, cứng người vì xấu hổ.
Châu Kha Vũ đứng ở phía sau, thu hết mọi thứ vào mắt, nhếch khóe miệng tiến lên ôm lấy vai Trương Gia Nguyên, không hề để ý đến đội kia.
Còn thành viên lần trước bị Trương Gia Nguyên tiễn đi nhập viện vì xấu miệng đang nghiến răng nghiến lợi trốn ở cuối hàng. Khi Trương Gia Nguyên động thủ, hắn còn không biết trời trăng gì, nằm trong bệnh viện ba tháng vẫn chưa thể bình phục hoàn toàn, hắn liếc nhìn đầu gối phải của mình, nơi bị thương nặng nhất, vẫn còn hơi ê ẩm.
Khi hai người kia còn ở gần thì như rùa rụt cổ, không dám nhúc nhích, bây giờ thấy hai người đã đi xa, mới bắt đầu nói những lời tục tĩu.
"Đủ rôi!"
Cố Thanh, người được thêm vào đội sau đó và trở thành đội trưởng vì sức mạnh của mình, trực tiếp ngắt lời, ánh mắt quét qua toàn đội, khuôn mặt nghiêm túc ban đầu khẽ cau mày, thậm chí còn mang tính áp bức.
"Họa từ miệng mà ra, lần trước học còn chưa đủ phải không?"
INTO1 có thể coi là một trong những đội mạnh nhất ở Tháp trung tâm, có rất ít thành viên có nền tảng đơn giản, ngoài ra còn có những thành viên ngoại quốc, khả năng đa dạng và trình độ cao là những điều hiếm thấy trong tòa tháp. Ngay cả khi thành viên mới nhất của đội có cấp độ và năng lực thấp, mọi người đều đồng ý rằng cậu ta chắc chắn phải có điều gì đó đặc biệt.
Bởi vì INTO1 là một nhóm độc nhất vô nhị.
Cố Thanh chấn chỉnh đội ngũ, quay đầu nhìn INTO1 đã rời đi, thành viên mới nhất của đội đang dựa vào Bá Viễn, Duẫn Hạo Vũ nghiêng đầu nói điều gì đó mà người này không biết, bóng lưng và dáng người này bắt đầu trùng lặp với một vài hình ảnh trong trí nhớ của Cố Thanh.
Tôi đã gặp cậu ta ở đâu rồi chăng...
Cố Thanh không khỏi cảm thấy người này nhìn quen quen, nét mặt và bóng lưng này mang lại cho hắn một cảm giác rất quen thuộc, nhưng lúc đó con hẻm quá tối, khuôn mặt lạnh lùng không thể nhìn rõ của người này, cũng quá khác xa với dáng vẻ dễ thương với đôi môi và đôi mắt cong cong lúc này.
Có lẽ tôi đang suy nghĩ quá nhiều rồi chăng.
Cố Thanh tập trung suy nghĩ, bảo đội đi theo lên máy bay do Tháp Trung Tâm sắp xếp trước.
Cùng với chiếc máy bay của tháp trung tâm, một chiếc máy bay khác cũng bắt đầu cất cánh. Đầm Cơ hiếm khi mặc đồ đơn giản, nhưng son môi vẫn đỏ chót, mái tóc vàng và đôi mắt xanh vẫn nổi bật khi đi trên đường.
"Đầm Bích, a không đúng, giờ phải gọi ngươi là Bạch Ly."
Người đang nghịch nghịch móng tay, không có đồ trang trí thì rất dễ mất hứng thú, đương nhiên chỉ có thể tìm người xung quanh để trêu chọc.
Ánh mắt của Đầm Bích bình tĩnh nhìn vào một điểm phía trước, không có ý định nói chuyện với người kia. Đầm Cơ không bị ảnh hưởng, tiếp tục nói.
"Jack nói hình như trước đây anh ấy đã cảm nhận được khí tức của Át Bích, người đó có thể vẫn chưa chết."
Tư thế bất động của Đầm Bích đột nhiên thay đổi, ánh mắt cô rơi vào Đầm Cơ bên cạnh, nhìn thấy sự vui vẻ trong mắt người kia.
"Hắn sẽ không chết dễ dàng như vậy."
"Cậu vẫn còn rất thích anh ta, đã nhiều năm rồi, vậy mà khi nhắc đến hắn, cậu vẫn còn phản ứng."
Đầm Cơ chống cằm, trước khi đi cô đã nhuộm tóc màu vàng, hình ảnh hai người đẹp với phong cách hoàn toàn khác nhau đã thu hút sự chú ý của những người khác trên máy bay.
"Viola, nghỉ ngơi chút đi."
Người kia chủ động lên tiếng làm cho Đầm Cơ kinh ngạc, hàm ý của Đầm Bích rất rõ ràng, khi ra ngoài phải cẩn thận giấu mình, không được dùng mật danh trong tổ chức nữa.
Viola cong môi, hất tóc quanh tai ra sau rồi chủ động tựa đầu vào vai người đó.
Bạch Ly đột nhiên cứng đờ, cô không quen tiếp xúc gần với người khác, nhưng cô cũng không lựa chọn đẩy họ ra.
Máy bay chở khách nhẹ nhàng bay lên, tất cả những đám mây lớn màu trắng mềm mại rơi xuống bên dưới, bầu trời trong xanh như nước.
Vừa lên máy bay, Trương Gia Nguyên và Lưu Chương nghiêng đầu tựa vào cửa sổ ngủ thiếp đi, Châu Kha Vũ đỡ cái đầu nhỏ sắp đập vào ô kính về phía mình, liền nghe thấy Lâm Mặc đang ngồi phía sau, nhẹ nhàng lẩm bẩm, lúc quay đầu nhìn lại thì nhìn thấy cậu ta đang kéo chiếc chăn có phần lỏng lẻo của Lưu Chương.
Bá Viễn, người bị buộc ngồi gần với đôi trẻ nhất, im lặng nhìn đi chỗ khác.
Dựa vào ý nghĩ nếu không chịu được việc nhìn thấy người ta ân ái thì cũng đừng có mà lên tiếng phán xét, Bá Viễn tự nhiên chuyển sự chú ý của mình sang Duẫn Hạo Vũ đang ngồi bên cạnh mình. Anh nhìn mọi người đang nhìn chằm chằm vào bốn người ở hàng ghế đầu, rồi chợt nhớ ra anh chưa từng đề cập chuyện này với bất kỳ ai.
Bá Viễn hiếm khi gặp khó khăn vì mối quan hệ giữa các thành viên rất tốt, bình thường thì hai đôi trẻ này cũng hay có những hành động ám muội trước mặt mọi người, thời gian trôi qua mọi người cũng quen dần và thỉnh thoảng họ cũng sẽ đùa giỡn, trêu chọc, đôi khi còn pha trò và chủ động tránh mặt để cho đôi trẻ có không gian riêng.
Nhưng nghĩ kỹ chút xem... mặc dù bốn người này không hề kiềm chế trong chuyện thể hiện tình cảm dành cho nhau nhưng không một ai, kể cả Duẫn Hạo Vũ, nhìn ra rằng Lưu Chương và Lâm Mặc, Châu Kha Vũ và Trương Gia Nguyên là người yêu của nhau.
Một đứa trẻ thông minh như vậy có lẽ đã phát hiện ra điều đó từ lâu rồi....phải không?
Bá Viễn nhìn chằm chằm vào một bên mặt của người đó, suy nghĩ của anh bắt đầu lang mang, anh mất cảnh giác khi nhìn thấy đường nét khuôn mặt thanh tú của Duẫn Hạo Vũ rồi giật mình khi người đó quay mặt sang.
"Viễn ca? Trên mặt em có dính gì sao?"
Duẫn Hạo Vũ nhìn người kia có chút choáng váng, không khỏi giơ tay vẫy vẫy trước mắt người đó, lúc này Bá Viễn mới định thần lại, nhanh chóng xua tay nói rằng không sao.
Đặc điểm khuôn mặt của những người thuộc đa chủng tộc là ba chiều, có cảm giác như có thể nhìn thấy rõ họ ngay từ khoảng cách 800 mét.
Vừa rồi khi người đó tiến lại gần, một hơi thở nông phả vào mặt anh. Khi người đó đột nhiên đến gần, ánh mắt anh hoàn toàn rơi vào người đó, anh nhận ra khuôn mặt ẩn dưới nụ cười của người đó mang lại cảm giác xâm chiếm.
Bá Viễn giơ tay nhéo nhéo dái tai của mình, từ góc nhìn của Duẫn Hạo Vũ, tai của người đó đã bị nhuộm một lớp đỏ mỏng.
Ca ca dễ thương quá.
Cho dù Bá Viễn không nói cho Duẫn Hạo Vũ, cậu vẫn biết rằng trong đội có hai đôi yêu nhau, chưa kể Châu Kha Vũ đã từng bị Oscar trêu chọc một lần khi anh ấy đi làm nhiệm vụ. Và khi nghe những lời đó, cảm xúc đầu tiên hiện lên trong lòng cậu chính là sự ghen tị.
Trải nghiệm của Duẫn Hạo Vũ khiến cậu ngại thiết lập mối quan hệ thân thiết với người khác, dù là tình bạn hay tình yêu. Nhưng ở INTO1, cậu đã có được 10 người anh em đối xử chân thành với mình, đồng thời cũng thấy được một số tình cảm khiến cậu ghen tị.
Đột nhiên cũng muốn thử.
Đã tám tiếng trôi qua kể từ khi máy bay hạ cánh trở lại, trời đã chạng vạng, những tia sáng nhuộm đỏ cả khu rừng. Mọi người được bố trí tại một khu biệt thự cách rừng vài cây số, những ngôi nhà lớn nhỏ nằm rải rác một cách có trật tự, dường như đã bỏ ra rất nhiều tiền để xây dựng.
Mọi người kéo vali đi theo người phụ trách lễ tân đến một trong những biệt thự, Bá Viễn nhìn quanh khu vực được trang trí theo phong cách Bắc Âu, anh nhớ rằng Lý Lộ Tư đã từng phàn nàn rằng Giáo hội phương Tây là một nhóm gồm những kẻ "theo chủ nghĩa hình thức".
Bên trong dù có lộn xộn đến đâu thì bên ngoài cũng phải hoàn hảo.
"Tôi rất tiếc phải thông báo cho tất cả các vị khách có mặt tối nay. Cuộc họp sẽ bắt đầu đúng vào lúc mười giờ sáng mai."
Nhân viên lễ tân đứng ở cửa biệt thự, lưng ưỡn ra, giọng điệu ôn hòa, thái độ cũng nhẹ nhàng, lời nói và hành động không có chút sai sót nào, giống như một cỗ máy hoàn hảo.
"Tôi không thực sự thích không khí ở đây."
Sau khi vào biệt thự, mọi người không hạ thấp cảnh giác mà lập tức lục xoát khắp nơi xem có máy quay giám sát nào không. Mika nhanh chóng sử dụng năng lực của mình để tạo ra một hệ thống che chắn, sau cùng là Lâm Mặc đã bao phủ nó bằng một kết giới không gian để cô lập với thế giới bên ngoài, mọi người đều cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút.
Trương Gia Nguyên là người đầu tiên vứt hành lý, ngồi phịch xuống ghế sô pha, ngẩng đầu nhìn chiếc đèn chùm thủy tinh treo cao ở giữa phòng khách, thở dài, Santa bên cạnh vỗ nhẹ vai cậu, ngồi xuống bên cạnh.
"Có một số khác biệt do khu vực... Trên thực tế, Đền Inari thậm chí còn phức tạp hơn."
Sau khi nghe những lời của Santa, Riki gật đầu đồng ý. Điều này khá thuyết phục, xét cho cùng thì "Đền Inari" chính là tổ chức siêu nhiên lớn nhất ở hai quê hương.
"Vậy chắc hẳn sẽ có người từ đền Inari tới cuộc họp này."
"Có lẽ vậy, nhưng tôi không muốn nhìn thấy họ."
Santa vừa nói vừa ngả người ra sau giơ tay lên che mắt, Riki đứng đó nhưng vẫn để mắt đến người kia, thiết lập giao tiếp tinh thần với người đó khi không có ai chú ý.
Mọi người trong INTO1 ít nhiều đều đã che giấu một số sự kiện trong quá khứ không muốn nhắc tới, Santa từng nhắc đến "Đền Inari", nhưng anh ta cứ thế bỏ qua, rõ ràng là đã xảy ra chuyện gì đó khiến người ta phải kinh ngạc và không muốn nhớ đến nó.
"Sau này nếu như gặp phải bọn chúng, ta sẽ không lưu tình, sẽ nói cho mọi người biết những gì ta biết."
Đây là sự đảm bảo mà Santa đưa ra cho mọi người lúc đó, cùng với sự chia sẻ của Rikimaru, nên lúc này mọi người nhìn nhau và ngầm đồng ý chuyển chủ đề.
"Có một điều mà tôi luôn thấy kỳ lạ."
Châu Kha Vũ, người từ lúc vào phòng đã yên lặng nghe mọi người thảo luận, cuối cùng cũng lên tiếng khi Lưu Vũ thúc giục mọi người lên lầu nghỉ ngơi.
"Đại hội siêu cường được tổ chức 5 năm một lần được coi là một sự kiện quan trọng. Việc đưa các tổ chức và đội ngũ tham gia vào khu biệt thự cũng có thể chứng minh điều này."
"Trong trường hợp này, tại sao việc sắp xếp thời gian lại chặt chẽ như vậy? Rõ ràng chúng ta có thể cho phép các tổ chức lớn đến sớm để thích ứng, thay vì chỉ bắt đầu ngay sau một đêm nghỉ ngơi."
Mà sự nghi hoặc của Châu Kha Vũ nhất định không có lời giải đáp, Tháp Trung Tâm và Giáo hội phương Tây từ trước đến nay luôn mâu thuẫn với nhau, tin tức lẫn lộn giữa đúng và sai, đủ loại chướng ngại nhỏ lớn lần lượt xuất hiện.
Khi đó, không ai nghĩ rằng cuộc thi siêu cường này lại mang đến cho họ nhiều tác hại bất ngờ đến vậy.
——
Có lẽ việc khai mạc mọi cuộc họp đều không thể thiếu những nghi thức rườm rà và cái gọi là bài phát biểu của lãnh đạo.
Lưu Vũ hơi nghiêng đầu, đưa tầm nhìn về phía Gia Nguyên đang ngồi trong góc bên trái, đầu cúi xuống, bị một cái tát từ phía sau của Lưu Chương đánh thức.
Hàng loạt cuộc họp chính trị như Hiệp định không chiến tranh và Hiệp định bảo vệ siêu cường nhằm bảo vệ lợi ích của các tổ chức khác nhau và cân bằng mối quan hệ giữa các siêu cường và người dân thường chỉ cần có những cuộc đàm phán riêng giữa lãnh đạo của mỗi tổ chức. Hầu hết các đội đến đây đều là để tham gia cuộc thi siêu cường.
Vì vậy, trong buổi khai mạc chính thức, hầu hết mọi người đều khá thờ ơ, toàn bộ hội trường im lặng, nhắm mắt thiền định, thậm chí có nhiều người còn ngủ gục, Giáo hội phương Tây dường như không mấy quan tâm, giả vờ như không thấy và tiếp tục hoàn thành bài phát biểu một cách trôi chảy.
"Cảm ơn mọi người đã đến. Tôi tin rằng mọi người đã nghe nói về sự việc ở rừng Borse."
Những người trên sân khấu còn đang nói về những thứ vô nghĩa thì câu tiếp theo lại chuyển thẳng sang một vấn đề không mấy liên quan.
Dây thần kinh của INTO1 bỗng trở nên căng thẳng trong giây lát.
Thông tin Lý Lộ Tư đưa ra có thể không hoàn toàn chính xác nhưng INTO1 vẫn lựa chọn tin tưởng và đã chuẩn bị sẵn sàng. Hiện tại, hầu hết các đội vẫn còn có chút bối rối không biết tại sao chủ đề lại bị thay đổi, chỉ có một số đội ánh mắt lóe lên, cảm xúc lộ ra nhanh chóng được kiềm chế xuống.
"Thật hiếm khi mọi người tụ tập cùng nhau. Để để lại ấn tượng sâu sắc cho mọi người, kết hợp với những gì đang diễn ra ở Rừng Borse hiện tại, cuộc thi siêu cường năm nay cũng sẽ mang đến cho mọi người một số bất ngờ đặc biệt."
Ánh đèn trong toàn bộ hội trường mờ đi, và màn hình phía trước chiếu những gì Giáo hội phương Tây đã phát hiện ra về những thay đổi trong Rừng Borse. Ngay khi mọi người đang ngạc nhiên vì Giáo hội phương Tây không ngần ngại tiết lộ thông tin cho công chúng thì một quả bom khác được thả xuống với giọng điệu vô cùng bình tĩnh.
Quy tắc cuộc thi thay đổi.
Mọi người trong INTO1 nhìn nhau, những người đã biết trước tin tức lập tức nhìn vào thể lệ cuộc thi được liệt kê trên màn hình, Duẫn Hạo Vũ vô thức nắm lấy lòng bàn tay của Bá Viễn đang ngồi bên cạnh.
Những người trên sân khấu lặng lẽ nhìn hơn 300 người phía dưới từ bàng hoàng ồn ào chuyển sang quen dần với luật lệ rồi dần dần yên tĩnh, đèn lại từ từ sáng lên, lần nữa bao phủ toàn bộ hội trường lớn. Người ban hành nội quy nhẹ nhàng nhếch khóe miệng, đưa chân phải ra sau một chút, đặt lòng bàn tay lên ngực cúi người.
"Vậy thì tôi chúc mọi người có một trải nghiệm thú vị."
——
*Nói ngắn gọn về thể lệ của cuộc thi lần này.
Mỗi đội có 10-12 người.
Mỗi thành viên trong đội đều có một logo thuộc về đội của mình, không có giới hạn về hình dạng của logo đội và nó có thể được đặt ở bất cứ đâu trên cơ thể, một khi logo đội bị cướp, người chơi sẽ bị loại và sẽ được dịch chuyển trực tiếp ra khỏi sân bằng dị năng không gian. Chủ sở hữu logo của đội sẽ bị dịch chuyển trực tiếp ra khỏi sân đấu nếu bất tỉnh hoặc tử vong.
Logo của đội có tác dụng định vị và dò tìm sự sống, nếu xảy ra tai nạn có thể nhanh chóng đến hiện trường.
Đấu trường có sự giám sát toàn diện, dị năng sẽ bị bộc lộ và nghiêm cấm hành vi gây chết người trong lúc trong lúc tranh cướp.
Rừng Borse đã trải qua những thay đổi do viên đá sức mạnh và tất cả các vật phẩm hữu ích và đặc biệt tìm thấy trong rừng đều có thể được mang trực tiếp trở lại.
Khi trận đấu chỉ còn lại ba đội cuối cùng, trò chơi sẽ tự động kết thúc và thứ hạng được xác định dựa trên số người còn lại trong đội.
Nếu một đội tìm thấy viên đá sức mạnh sâu trong Rừng Borse và lấy nó ra, trận đấu sẽ trực tiếp kết thúc và đội đó sẽ giành chiến thắng, đội này sẽ được chia một phần ba trọng lượng của viên đá sức mạnh.
*Có một số cốt truyện ẩn giấu đằng sau Tiểu Vạn của chúng ta, bao gồm một số sự kiện trong quá khứ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro