Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4

Cánh quạt của máy bay trực thăng đang quay phát ra tiếng gầm lớn, Duẫn Hạo Vũ liếc nhìn ra ngoài cửa sổ, nhìn thấy một bóng người đang đứng trên một không gian trống trải hoang vắng.

Chỉ mất một tuần ngắn ngủi từ việc lẩn trốn trong những con hẻm tối tăm và bẩn thỉu đến việc trở thành thành viên cuối cùng của đội INTO1. Duẫn Hạo Vũ cụp mắt xuống và nhìn vào lòng bàn tay mình, trong đó có một con bướm trong suốt mà Bá Viễn nhét vào trước khi khởi hành.

Con bướm vỗ cánh đậu trên vai cậu, nếu không chú ý quan sát kỹ sẽ không thể nhìn rõ.

Người đầu tiên tôi quyết định chọn lên đường là Duẫn Hạo Vũ.

Những người mới gia nhập đội cần thực hiện một số nhiệm vụ để làm quen với chiến đấu, nhưng các nhiệm vụ trong INTO1 về cơ bản đều có điểm xuất phát cấp B+, quả thực không có nhiệm vụ tương đối đơn giản nào dành cho người mới luyện tập.

Độ khó của nhiệm vụ do tòa trung tâm giao phó lần này không cao, lại là ở vùng đất hoang, thoạt nhìn có vẻ như là nhằm làm chậm tiến độ của INTO1, nhưng có thể coi là chuột sa hủ nếp.

"Lần này em, Rikimaru, Mika, Cao Khanh Trần, Lâm Mặc và Duẫn Hạo Vũ, sáu người chúng ta sẽ đi."

Châu Kha Vũ biết Bá Viễn không thể rời Duẫn Hạo Vũ, mặc dù chỉ là nhiệm vụ cấp thấp, nhưng nhiệm vụ mô tả có liên quan đến thí nghiệm trên con người, cho nên ngay từ đầu anh cũng không có ý định để Bá Viễn đi theo.

"Nếu Duẫn Hạo Vũ đã gia nhập đội...chúng ta cũng nên chuẩn bị cho trận chiến sắp bắt đầu."

Châu Kha Vũ dùng một câu áp chế sự phản bác từ người kia, Bá Viễn nheo mắt nhìn chằm chằm người này hồi lâu, cuối cùng gật đầu thỏa hiệp.

Cuối cùng thì, hội nghị siêu cường diễn ra 5 năm một lần sắp bắt đầu.

Một trăm năm trước một thảm họa đã khiến cho số lượng lớn nhân loại tử vong, con người sinh ra một nguồn sức mạnh trong hoàn cảnh tuyệt vọng. Nhưng thảm họa không chỉ mang đến cái chết mà còn xuất hiện một lượng nhỏ đột biến, đây cũng là nguyên nhân dẫn đến sự xuất hiện của các siêu năng lực như ngày nay.

Dù ở thời đại nào cũng sẽ có người bị quyền lực ám ảnh, đột biến huyết thống do thảm họa gây ra cũng dẫn đến sự xuất hiện của một số gia tộc có siêu năng lực, kể từ khi thảm họa lắng xuống, cuộc chiến giữa các phe phái chưa bao giờ dừng lại trong nhiều thập kỷ. Vì vậy, ngoài việc duy trì hòa bình trên bề mặt, cuộc họp của các siêu cường còn thảo luận về các hoạt động của các đội sau cuộc họp.

Dùng máu và đội mới để chứng minh tổ chức không suy tàn.

"...Nghe có vẻ nhàm chán nhỉ? Nghĩ rằng chỉ cần ngồi ở vị trí đỉnh cao quyền lực thì có quyền chỉ tay năm ngón."

Tuy nhiên, cuộc chiến giữa các sức mạnh siêu nhiên chắc chắn sẽ gây ra thương vong, nhiều tân binh với tiềm năng vô hạn đã bị giết chết một cách cố ý và chìm vào giấc ngủ vĩnh hằng. Nhưng những hoạt động nguy hiểm cũng đi kèm với những lợi ích to lớn, chẳng hạn như những viên đá đặc biệt có khả năng thu thập năng lượng khổng lồ hay còn gọi là đá siêu năng lực.

Châu Kha Vũ xoay bút trong tay, viết "INTO1" lên bảng trắng, dùng bút đỏ khoanh tròn.

"Chúng tôi, INTO1, bây giờ là cái gai trong mắt họ."

"Ban đầu, tôi và Lưu Vũ còn bàn bạc xem có nên dùng vị trí cuối cùng để tránh cuộc thi đồng đội hàng năm hay không, nhưng cậu đã xuất hiện."

Ánh mắt Bá Viễn dõi theo lời nói của Châu Kha Vũ, rơi vào người Duẫn Hạo Vũ, người đang ngồi ở bên chiếc bàn dài, lặng lẽ nghe các anh giải thích đủ thứ chuyện, từ những người và sự việc cần chú ý ở trong lẫn ngoài Tòa trung tâm, mái tóc xõa xuống trước trán trông thật đáng yêu.

"Cậu là thành viên được nhất trí chấp thuận và cũng là em út của nhóm, vì vậy chúng tôi đặt niềm tin ở cậu, và cậu cũng hãy tin tưởng chúng tôi."

"Bạn nhỏ mau lớn nhé."

Khi còn đang suy nghĩ, con bướm trên vai Duẫn Hạo Vũ đột nhiên đập cánh dữ dội, khiến cậu thoát khỏi dòng suy nghĩ, chiếc trực thăng sắp hạ cánh bắt đầu rung chuyển, bóng người trên mặt đất ngày càng rõ ràng hơn.

Người đứng phía trước mặc một bộ quân phục nghiêm trang một cách không thể giải thích được, dáng vẻ bình thường và giản dị. Trước khi trực thăng hoàn toàn ổn định, Châu Kha Vũ đã mở cửa nhảy ra ngoài, đấm vào vai người đó.

"Lâu rồi không gặp"

"Cậu hay thật đấy, nói không tới thì thật sự không tới."

Người đó không chút khách khí đấm vào ngực Châu Kha Vũ, mỉm cười, sau đó khoác tay lên vai Châu Kha Vũ.

"Giới thiệu một chút, Oscar, anh ấy là bạn tốt mà tôi đã gặp trước khi vào Tòa Trung Tâm."

Lông mày Oscar giật giật khi nhìn thấy một nhóm người đột nhiên xuất hiện sau lưng Châu Kha Vũ, mặc dù hơi muộn nhưng anh vẫn đứng thẳng và ho hai tiếng chào hỏi.

"Tôi thực sự không ngờ rằng nhiệm vụ này lại là do anh thực hiện, quả là đã giúp ích rất nhiều."

Oscar thở phào nhẹ nhõm, vẻ mặt thoải mái hơn rất nhiều, nhưng Châu Kha Vũ lại cau mày, liếc nhìn nhiệm vụ, góc trên bên phải vẫn là màu xanh lam, biểu thị cấp độ C không có độ khó.

"Đây không phải là nhiệm vụ cấp C sao?"

Oscar dường như đã nghe được điều gì đó không thể tin được, anh nghiêng người nhìn vào danh sách nhiệm vụ của Châu Kha Vũ, khi nhìn thấy cấp độ, đôi mắt anh mở to.

"Đây chính là đẩy người vào miệng cọp. Tình thế một tuần trước đã thay đổi."

Oscar thu hồi nụ cười, vẻ mặt nghiêm túc, nhanh chóng gọi mọi người vào nhà, sau đó nhẹ nhàng thả một quả bom:

"Dựa vào tình hình hiện tại, nhiệm vụ này hẳn phải đạt tới cấp S - báo động đỏ."

——

"Một tháng trước ở khu ổ chuột nổ ra bạo loạn, sau khi bị trấn áp, thương vong rất nhiều. Kỳ thực, việc có người chết ở khu ổ chuột thì không có gì lạ, nhưng điểm kỳ lạ ở đây là trên thi thể người chết lại toàn những vết thương dị thường."

Oscar vừa nói vừa mở cửa tầng hầm, thứ đập vào mặt anh là khí lạnh và mùi formalin (mùi sát khuẩn).

"Mấy cuộc đánh nhau giữa những người bình thường trong khu ổ chuột xảy ra thường xuyên, nhưng những người có siêu năng lực hiếm khi xuất hiện."

Dưới tầng hầm có rất nhiều kho chứa bằng kính trong suốt, các thi thể bên trong có nhiều vết thương khác nhau, bao gồm bỏng, đóng băng, chết đuối, điện giật.

"Sau đó, chúng tôi lần theo manh mối và tìm thấy một cửa hàng nằm kín đáo ở một góc phố, nhưng thực chất lại là nơi tiến hành thử nghiệm, và sau đó chúng tôi tìm thấy thứ này."

Oscar lùi lại một bước, nhìn có vẻ như đang tùy ý bấm vài cái trên bức tường trống, bức tường vốn dĩ rắn dày bỗng nhiên rung động, phát ra âm thanh ầm ầm, sau khi di chuyển, một căn phòng bí mật lộ ra.

"Chúng tôi tìm thấy ở bên trong cửa hàng một viên đá siêu cường nặng chưa đến 10 gram, đây cũng chính là nguyên nhân gây ra sự cố này."

Duẫn Hạo Vũ dễ dàng bị thu hút bởi hòn đá đặt ở trung tâm căn phòng bí mật.

Viên đá được bọc trong một loại vật liệu trong suốt cách nhiệt và lơ lửng trong không trung, xung quanh viên đá có một dòng điện huyền ảo lóe lên, toát ra màu xanh thẫm, tạo cho người ta cảm giác rộng lớn như đại dương.

Nhưng những ai hiểu được đều biết rằng ẩn dưới vẻ ngoài êm đềm là những cơn sóng ngầm dữ dội.

"Sau khi cất viên đá siêu cường này đi, tôi cũng không báo cáo. Chuyện này không đơn giản như tôi nghĩ. Nói thật, hiện tại tôi không thực sự tin tưởng các trưởng lão ở Tòa Trung Tâm lắm."

Khi mọi người quay trở lại phòng họp, Oscar đưa cho mọi người manh mối mà mình đã điều tra rồi thở dài.

"Sự thật chứng minh tôi đã đúng, nguyên nhân tử vong của những người này căn bản không phải do siêu dị năng khác giết chết, mà là do bị chính dị năng của bản thân cắn trả."

"Ai đó đang sử dụng viên đá này để khiến cho dân thường thức tỉnh sức mạnh của họ."

Khu ổ chuột, nơi xảy ra bạo loạn hàng ngày, không mấy ai chú ý đến là lựa chọn tốt nhất.

Nói đến đây, giọng điệu của anh ta đột nhiên trở nên nặng nề hơn rất nhiều, anh ta đã điều tra hơn nửa tháng nhưng vẫn không có tiến triển gì lớn, kẻ đứng sau tất cả ẩn náu rất sâu, dù có đào bới đến đâu, cũng chỉ là bề nổi.

"Cơ bản đều là tin xấu, Tòa Trung Tâm tựa hồ cũng nguyện ý để tình huống trở nên trầm trọng hơn. Sự tình quá phức tạp, xem ra các người cũng không có biện pháp giải quyết."

"Nhưng đây là tin tốt duy nhất."

Lúc này, Oscar đột nhiên dịu giọng, giơ tay lên, bấm vào máy tính để xuất hiện một bức ảnh.

Trong ảnh là một chàng trai có mái tóc dài, tóc rối trên trán hơi che đi đôi mắt, trông rất thanh tú và xinh đẹp.

Và đôi mắt bị che đó có cảm giác quyến rũ không thể giải thích được.

"Chúng tôi đã tìm thấy người sống sót duy nhất trong thí nghiệm này. Mọi người có muốn đi xem không?"

Khi mọi người đến bệnh viện, anh ta đang nằm bên cửa sổ nhìn cành lá tươi tốt bên ngoài, cho dù nghe thấy động tĩnh, cũng không quay đầu lại.

"Chẳng phải tôi đã dặn cậu phải giữ ấm sao, sao lại để chân trần đi ngủ?"

Oscar khéo léo khoác chiếc áo len lên vai người bệnh, ngay cả chiếc áo bệnh viện cũng hơi rộng so với người này. Cổ tay gầy guộc tuột ra khỏi ống tay áo rộng, cậu ta nhẹ nhàng gật đầu, đặt đôi dép bông lên giường, ngồi bên cửa sổ, nheo mắt nhìn mọi người.

Không giống như người đã sống trong khu ổ chuột và trở thành vật thí nghiệm.

"Kỳ thực trí nhớ của cậu ta cũng có chút thiếu sót và hỗn loạn, nhưng cậu ta xác thực là một người rất mạnh, nếu không cũng sẽ không thành công biến dị."

Oscar nửa ngồi nửa cúi người ngang tầm mắt của người đó, giơ tay lên nhẹ nhàng chạm vào mặt người đó. Người ngồi ở mép giường bệnh có thể nhìn thấy sự dò hỏi trong mắt Oscar nên khẽ lắc đầu.

"Tôi ổn. Có chuyện muốn hỏi tôi phải không?"

Châu Kha Vũ từ Oscar nghe được những gì mà người này đã trải qua, vô thức hạ giọng, cuối cùng không lựa chọn hỏi những câu hỏi mang tính định hướng mà chỉ yêu cầu cậu ta nói ra những gì mình nhớ được và có thể nói.

"...Căn phòng rất tối, thỉnh thoảng chỉ có ánh sáng xanh lóe lên. Khắp nơi là mùi máu và mùi thối rữa. Trên thực tế, hầu hết mọi người đều tự nguyện làm điều đó. Rất khó để tồn tại trong khu ổ chuột, và họ đều nghĩ rằng mình có thể một bước chạm tới bầu trời bằng cách thức tỉnh sức mạnh của mình."

"Những người thực hiện thí nghiệm cũng là những người bình thường như chúng tôi... Mặc áo blouse trắng và đeo khẩu trang, không thể nhìn rõ khuôn mặt. Họ lấy máu và tiêm thuốc hàng ngày. Ai không chịu nổi sẽ bị đánh đập một cách đau đớn, tiếng la hét và tiếng thở hổn hển phát ra mỗi ngày. Không phải là không ai nghĩ đến việc bỏ trốn, nhưng tất cả đều sẽ bị bắt lại. Có một người phụ nữ... khác với bọn họ. Cô ấy chưa bao giờ cố gắng cải trang, và sẽ chỉ đến khi có ai đó muốn bỏ trốn hoặc gây rắc rối."

Nói đến đây, cảm xúc của người đó đột nhiên dao động, anh đưa tay lên che đầu, hơi thở trở nên dồn dập, những ký ức đau thương đó cứ quay cuồng trong đầu cậu ta. Phản ứng hóa đá bắt đầu từ đầu ngón tay rồi từ từ lan ra toàn bộ cánh tay của người đó. Oscar bước tới và nắm lấy vai người đó, giơ tay lên giữ khuôn mặt người đó nhằm chuyển hướng sự chú ý. Khoảnh khắc Oscar chạm mắt người kia, sắc mặt của anh liền thay đổi, đầu ngón tay của anh dần chuyển sang màu xám, có dấu hiệu bị hóa đá cùng nhau.

Dường như đột nhiên nhận ra điều gì đó, con ngươi đang giãn ra của cậu ta dần tập trung lại, cậu ta nắm lấy cổ tay của Oscar, nhắm mắt lại, cố gắng đè nén những hoa văn kỳ lạ xuất hiện dưới mắt.

Trên trán người kia lấm tấm mồ hôi, hơi thở khó nhọc cố gắng tiêu hóa mớ ký ức và nỗi sợ hãi, cậu ta nắm lấy cổ tay Oscar cho đến khi nó chuyển sang màu xanh.

"Tôi nhớ... những người thí nghiệm khác dường như gọi cô ấy là Q♡."

Trong tầng hầm tối tăm, mọi người ôm đầu trong góc, tiếng giày cao gót vang vọng trong không gian rộng lớn.

Cậu nhìn thấy đôi giày cao gót màu đỏ dừng lại trước mặt, đầu ngón tay trắng nõn nâng cằm cậu lên, móng tay dài sắc nhọn gần như cào rách da thịt.

"Đứa trẻ này rất xinh đẹp đúng không? Đôi mắt này thật sự rất đẹp. Ngươi tên gì?"

Mái tóc dài gợn sóng theo động tác của cậu xõa xuống, rõ ràng là muốn chạy trốn nhưng lại bị giọng nói của người kia hấp dẫn, không khỏi ngẩng đầu nhìn vào mắt người đó, nhìn thấy hoa văn hình con rắn hiện lên rõ ràng dưới đáy mắt người kia.

"...Hồ Diệp Thao."

Cậu không thể kiểm soát cơ thể và lời nói của mình, nói hết mọi thứ mà không có bất kỳ sự phản kháng nào.

"Cậu bé ngoan...tôi khá thích cậu đấy."

Người nọ thanh âm mị hoặc nhẹ nhàng, giơ tay lên cắt vào lòng bàn tay, đầu ngón tay vấy một ít máu, tàn nhẫn in lên đồng tử của cậu.

Cơn đau rát bắt đầu từ mắt lan ra, cậu bịt mắt ngã xuống đất, không thể phát ra bất kỳ âm thanh nào, ý thức dần trở nên mơ hồ, giọng nói của người phụ nữ cũng dần trở nên thanh tao.

"Thí nghiệm đã diễn ra lâu như vậy mà không có một trường hợp thành công nào. K♡ sẽ đổ lỗi cho ta đó."

"Những người tôi đánh dấu sẽ không chết dễ dàng như vậy đâu, nên đừng lo lắng và hãy đi thử nghiệm đi."

Cậu không thể giữ được cơ thể mỏng manh của mình nữa, từ từ rơi vào trạng thái hôn mê hoàn toàn.

——

"Anh ấy ngủ rồi?"

Khi Oscar đẩy cửa bước ra ngoài, mọi người vẫn đang đợi ở cửa, anh khẽ thở dài gật đầu, nhìn qua Châu Kha Vũ đến Cao Khanh Trần phía sau.

"Bây giờ thì ổn rồi. Cảm ơn mọi người."

Cao Khanh Trần cúi đầu nói không có gì, trước khi rời đi, Cao Khanh Trần cố tình chạm vào cơ thể người đó, truyền một ít sinh lực để giúp người đó mau hồi phục tinh thần."

"Chữa được triệu chứng không thể chữa khỏi căn nguyên. Vết thương thể xác thì dễ chữa trị, vết thương tinh thần mới khó. Hơn nữa, tác dụng phụ do viên đá năng lượng để lại khá nghiêm trọng."

Cao Khanh Trần nói ngắn gọn với Oscar một số biện pháp phòng ngừa, Châu Kha Vũ không khỏi nhướng mày khi nhìn vào khuôn mặt nghiêm túc của người kia, ánh mắt rơi vào Duẫn Hạo Vũ đang đứng trong góc, rõ ràng là đang run rẩy.

Sao dạo này hình như ai cũng giống như bị tiếng sét tình yêu đánh trúng thế nhỉ?

Một báo cáo chi tiết hơn về sự việc này cũng được Oscar gửi trước, sau khi xuống máy bay, mọi người quay lại làm nhiệm vụ chưa kịp nghỉ ngơi.

Châu Kha Vũ giơ tay xoa xoa mi tâm, xử lý lượng tin tức khổng lồ rất phiền phức, đối phương tựa hồ đã bí mật tiến hành thí nghiệm tương tự, khó có thể phân biệt được đâu là thật đâu là giả.

Nhưng đây không phải là lần đầu tiên mọi người gặp phải loại vấn đề này, họ cùng nhau sàng lọc thông tin rồi lưu trữ vào USB mà Mika gợi ra.

"Tôi nghĩ... tốt hơn là chúng ta nên đến đó."

Riki cụp mắt xuống nhìn con mèo hoang đang run rẩy vô tình được chụp ở góc ảnh, rồi khẽ chớp mắt.

Không chỉ con người mới có thể nói chuyện mà động vật cũng vậy.

"Suy nghĩ của tôi cũng giống như Riki. Có những thứ phải tận mắt chứng kiến."

"Lâm Mặc đi cùng Riki đến quán bar dưới lòng đất, nơi anh ấy phát hiện ra địa điểm thí nghiệm để thu thập những manh mối khác, và cẩn thận đừng để lộ bản thân trước những xung đột. Duẫn Hạo Vũ và tôi sẽ đi kiểm tra những địa điểm có thể có vấn đề được đánh dấu trong tài liệu. Mika và Cao Khanh Trần sẽ ở tại cơ sở để kết nối liên lạc và hỗ trợ kịp thời ."

Sự hiểu biết ngầm được trau dồi qua nhiều nhiệm vụ khiến mọi người nhanh chóng tiến vào trạng thái của mình, Mika gật đầu và hình dung trong đầu một chiếc tai nghe nhỏ gọn, có khả năng che giấu cao, có thể trả lời hệ thống liên lạc nội bộ. Sáu chiếc tai nghe xuất hiện trong lòng bàn tay anh.

Cao Khanh Trần cũng khéo léo lấy ra lọ thuốc dạng ống mà anh đã chuẩn bị từ sớm, lần lượt nhét vào tay bốn người.

"Tôi không hy vọng mọi người sẽ sử dụng nó, vì vậy hãy cẩn thận."

Là người có khả năng chữa lành trong đội, Cao Khanh Trần luôn được mọi người bảo vệ, anh cũng là người nhìn thấy nhiều vết sẹo lớn nhỏ trên người mọi người nhất nên mỗi lần đi làm nhiệm vụ, anh luôn nhấn mạnh đến điều đó.

Lọ thuốc được đưa cho mọi người có màu xanh nhạt, Cao Khanh Trần trước khi xuất phát đã truyền một lượng sinh lực nhất định vào lọ thuốc, có thể giúp xoa dịu một phần cơn đau, nhanh chóng chữa lành cơ thể, nhưng tác dụng phụ là cực kỳ nghiêm trọng.

Sự căng thẳng của mọi người bị tiếng chuông cắt đứt, ánh mắt Châu Kha Vũ rơi vào chiếc đồng hồ đang lắc lư ngoài cửa sổ, giơ tay gõ lên bàn.

"Mọi người nghỉ ngơi thật tốt, buổi tối chúng ta sẽ hành động."

——

Mặt bàn bằng đá cẩm thạch nhẵn bóng phản chiếu những chùm ánh sáng xanh lạnh lẽo, xung quanh chiếc bàn tròn chỉ có vài người ngồi.

"Cậu lại đến muộn."

"A♠️ mất tích đã lâu, Jack cũng không có ở đây, cấp dưới của chúng ta cũng đang bận việc riêng, cuộc họp này có tổ chức hay không cũng không quan trọng, không phải sao?

Tóc người này có chút ẩm ướt, màu môi tươi sáng như dính máu, mái tóc xoăn vốn dĩ mềm mại buông trên vai. Cô ngước mắt lên bắt gặp một đôi mắt lạnh lùng đang ngồi đối diện, nụ cười trong mắt cô chợt sâu hơn rất nhiều.

"Đã lâu không gặp, sau khi A♠️ biến mất, ta còn tưởng rằng ngươi sẽ không ngừng đi tìm hắn."

Sau khi bị phát hiện, cô ta vẫn không có phản ứng gì, mái tóc đen dài buông xuống ngang eo, trang phục đen đơn giản không trang trí gì, đồng tử đen tuyền không chút khí sắc, khi ánh mắt cô ta quét qua, tạo ảo giác rằng cô ta đang nhìn một người chết.

Chàng trai ngồi cạnh cô gái khẽ cau mày, giơ tay gõ lên bàn, K♡, người đang xem trò với nụ cười vui tươi ở phía đối diện, dường như không nhận thấy sự bất mãn thầm kín của người đó, thản nhiên nói.

"Nghe nói cô không cẩn thận thả vật thí nghiệm sống duy nhất đi?"

"Nó đã mang ấn ký của tôi, dù có chạy đi đâu tôi đều có thể tìm thấy. Tại sao không nói thẳng vào trọng điểm? Tối qua tôi vừa phải xử lý một số thứ còn sót lại, tôi vẫn còn cần phải ngủ bù."

"...Thật sự khó mà hòa hợp với các người."

K♡ vừa nói vừa liếc nhìn Q♠️ ngồi bên cạnh, người vừa bị Q♡ trêu chọc không có phản ứng, bất lực thở dài.

"Mọi người, dừng lại một chút. Joker đã cho tôi một số tin tức về cuộc thi siêu năng năm nay. Giáo hội phương Tây có được một viên đá siêu năng cỡ lớn và dự định dùng nó làm phần thưởng trong cuộc thi này. Hơn nữa, cuộc thi lần này sẽ không dùng phương thức đấu đơn và đấu đôi như trước đây, Jack được tôi phái đến trước để tìm hiểu thông tin, về cơ bản có thể xác thực..."

Người ngồi ở ghế giữa im lặng hồi lâu cuối cùng cũng lên tiếng cắt đứt dòng suy nghĩ của mọi người. Trong mắt trái của người đó có một tia sáng lóe lên, hai mắt hiện lên màu sắc khác nhau, đây là cảnh tượng hiếm thấy.

"Là Trận chiến sinh tồn (Battle Royale), rất phù hợp với các người."

Xâm nhập vào cuộc chiến tranh giành quyền lực, chiếm đoạt viên đá sức mạnh và tàn sát những tân binh mà tổ chức này tự hào.

Còn gì thú vị hơn thế, phải không?

——

*Bắt đầu tiến vào mạch truyện chính, thế lực thù địch xuất hiện.

* Update thông tin dị năng của các thành viên:

Mika: Tạo ra đồ vật được hình thành trong tâm trí, thời gian chế tạo khác nhau tùy thuộc vào kích thước và độ phức tạp của đồ vật.

Cao Khanh Trần: Truyền sinh lực, giúp gia tăng tốc độ chữa lành, truyền dẫn quá mức có thể dẫn đến hoại tử và tổn thương tế bào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro